Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Phú Ông Biến Thái Truyền Kỳ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Phú Ông Biến Thái Truyền Kỳ
  3. Chương : 107

Chương : 107

CHƯƠNG 107: CÔ ẤY COI ANH LÀ CON RỂ QUÝ À?
Anh kéo dài giọng một cách đầy ẩn ý, khiến gương mặt Hiểu Nhi không khỏi đỏ bừng, đến bây giờ cô có không tin, cũng phải tin thôi!
Cách chứng minh của người đàn ông này, vô liêm sỉ quá đi mất!
“Đừng giận anh nữa, được không?”
Phùng Dịch Phong cảm nhận ‘dáng kiều thơm’ nằm trong lồng ngực mình, nhưng tâm trạng lại khang khác.
“Em không giận…chuyện đó!”
Hiểu Nhi thì thầm, Phùng Dịch Phong chậm rãi đẩy cô ra, nhìn cô chăm chú vài giây, cái cô nàng hám tiền này không đến nỗi giận lẫy anh vì ném chút tiền mọn của mình đấy chứ!
Lúc tâm trạng anh trở nên nặng nề, tiếng lẩm bẩm của cô lại vang lên lần nữa: “Anh là đồ không có lương tâm! Anh là đồ lòng gan dạ sắt, em đã thế này rồi, anh còn nói đuổi mẹ em ra đường…”
Rõ ràng muốn cô chết không nhắm mắt mà!
May mà bây giờ cô đau lòng đến nỗi ý thức mơ hồi, vẫn còn nhớ không nói ra cái chữ “chết” xui xẻo ấy trước mặt anh!
“Nếu như anh không còn, hoặc là không tiện, chắn chắn em sẽ chăm sóc bà nội anh chu đáo.”
Đột nhiên câu nói trước lúc ngất đi của cô hiện lên trong đầu anh, Phùng Dịch Phong cảm thấy ấm áp, anh vò đầu cô, rồi nghiêm túc nói: “Đồ ngốc! Nếu như em dám có bề gì, anh sẽ đuổi mẹ em ra đường thật đấy! Chui vô quan tài rồi, em vẫn phải bò ra với anh!”
Trong nháy mắt, Hiểu Nhi đã hiểu ý nghĩa câu nói của anh, hóa ra là nói ngược à?
Đôi mắt cô sáng bừng, cô chắc chắn rằng anh quan tâm đến cô, ít nhất thì trong giây phút này, anh đang quan tâm đến cô!
Khóe môi nhợt nhạt không khỏi cong cong, anh nâng đầu cô lên, kề sát vào chiếc mũi xinh xắn của cô, rồi chậm rãi đặt nụ hôn lên đấy. Hiểu Nhi cầm lòng không nổi mà vòng tay qua cổ anh, đáp lại nụ hôn ấy.
Đã từng trải qua thời gian xa nhau ngắn ngủi, ghen tuông cãi vã, rồi trùng phùng, thậm chí suýt nữa đã sinh li tử biệt, cảm xúc của hai người đều rất phức tạp, nhưng đều vui vẻ hưởng thụ giây phút hiện tại, hai người ôm ấp thân mật. Đây là lần đầu tiên, thân thể và trái tim họ tự nhiên hòa quyện vào nhau, hôn nhau nồng cháy như vậy, quên hết tất thảy mọi thứ.
Đột nhiên, cánh cửa phòng bị mở ra: “Xin…xin lỗi, hai đứa tiếp tục đi, mẹ…”
Mẹ Giang hấp tấp bước chân vào trong, không ngờ lại nhìn thấy cảnh tượng này, gương mặt già nua của bà đỏ bừng, bà quay người muốn đi ra ngoài, giọng nói của Hiểu Nhi đã vang lên: “Mẹ ạ?”
Rồi sau đó, Phùng Dịch Phong đứng lên, mẹ Giang mới xách bình giữ nhiệt đi vào trong phòng bệnh. Vừa đến gần giường bệnh, bèn nhìn thấy Hiểu Nhi chìa tay ra, gương mặt không giấu nổi nụ cười: “Mẹ ơi, sao mẹ lại đến đây?”
Mẹ Giang ôm chầm lấy con gái, giọng nói có vẻ trách cứ nhưng vẫn xoa đầu con một cách trìu mến: “Đã từng này tuổi rồi mà còn làm nũng!”
Thấy mẹ con hai người họ quấn quýt bên nhau, Phùng Dịch Phong mới nói: “Em với mẹ nói chuyện đi, anh đi hỏi bác sĩ ít việc!”
Tiễn anh đi bằng ánh mắt xong rồi, mẹ Giang mới ngồi hờ xuống giường: “Hiểu Nhi, con sao thế? Có đau không? Có nghiêm trọng không? Sao nhập viện mà không nói với mẹ tiếng nào thế? Nếu con có bề gì, mẹ sống còn ý nghĩa gì nữa đây?”
Mẹ Giang nói dứt lời, vành mắt đỏ ửng, bà thút thít, ráng kềm chế, không để nước mắt mình rơi xuống.
Cô nắm chặt tay mẹ mình, rồi cười đáp: “Mẹ ơi, con đâu có sao đâu! Con gái mẹ khỏe như vâm đây này! Bệnh vặt vãnh thôi, con chỉ bị viêm ruột thừa, làm cuộc phẫu thuật nhỏ, cắt đi là khỏe re! Mẹ xem này, vết mổ có tí xíu à! Không đau chút nào hết!”
Cô kéo áo lên, để cho mẹ nhìn thấy một bên của vết mổ lớn dán băng keo cá nhân, thực chất, có tổng cộng ba vết mổ từ cuộc phẫu thuật nội soi, cô cố ý để lộ một chút, bởi vì đã thay băng gạc nhỏ nên trông không có vẻ nghiêm trọng và đáng sợ.
“Mấy ngày nữa là xuất viện được rồi, con không muốn để mẹ lo lắng cho con! Sao mẹ lại biết con ở đây thế?”
“Còn nói nữa à, tiền điện vượt quá mức rồi nên họ cắt điện luôn, mẹ đâu có biết tài khoản gì chứ? Nếu mẹ không gọi điện cho con, mẹ còn không biết con đã nhập viện đấy! May mà có Dịch Phong, không biết cậu ấy tìm ai mà nửa đêm nửa hôm nối điện lại cho mẹ! Cậu ấy bảo con không sao, nhưng vẫn còn nằm trong phòng theo dõi, dặn mẹ sáng nay đến, tiện thể nấu ít cháo trắng cho con…sao con ốm đến mức này hả?”
“Con ốm à? Có thể vì hai bữa nay con vừa mới làm phẫu thuật xong, không được phép ăn gì nên mới hơi ốm! Con ăn ngon miệng lắm, sắp tăng 5 kí rồi này!”
Cô véo một ít da trên cánh tay của mình một cách khoa trương, mẹ Giang thấy cô tươi tỉnh như thế mới nở nụ cười, múc cho cô ít nước cơm: “ Mẹ nấu chung với táo đỏ đấy! Mẹ đã hỏi rồi, tạm thời con vẫn phải ăn uống thanh đạm, cũng không thể ăn canh bổ dưỡng, chỉ có thể uống nước cơm thôi, đói thì uống, có thể uống nhiều lần, đợi khi nào khỏe hơn một chút rồi ăn, mẹ có thêm táo đỏ, hơi ngòn ngọt!”
Hiểu Nhi ngồi uống nước cơm, mẹ Giang ngồi cạnh nhìn ngắm cô.
Nhìn cô uống hết hai chén, mẹ Giang cười cười đưa khăn giấy cho cô, thấy môi cô hơi sưng đỏ, mẹ Giang híp mắt cười vui vẻ.
“Hiểu Nhi, thấy con với Dịch Phong yêu thương nhau như thế, mẹ cũng thấy yên tâm. Sau này, nếu bị bệnh hay thấy khó chịu gì đấy thì mẹ có thể chăm sóc cho con. Cậu ấy bận rộn như vậy, cũng đừng làm lỡ việc của ấy, đừng có cứng đầu, biết không? Có lúc đàn ông sẽ xem trọng sự nghiệp một chút, ở bên ngoài làm ăn cũng khó khăn, bình thường con phải quan tâm đến cậu ấy, thông cảm cho cậu ấy, đối xử tối với cậu ấy một chút biết không? Mặc dù cậu ấy ít nói, nhưng tính cách khá tốt! Cậu ấy bỏ bê công việc của mình để đến chăm sóc cho con, cũng không dễ dàng gì!”
“Mẹ ơi, rốt cuộc ai mới là con ruột của mẹ thế? Sao mẹ chỉ nói tốt cho anh ấy thôi vậy? Con bị bệnh, anh ấy không chăm sóc cho con thì con còn cần anh ấy làm gì nữa?”
Nghe thấy thế, mẹ Giang mới gõ trán cô: “Lại cứng đầu cứng cổ nữa rồi! Nói chung là, phải có chừng mực!”
“Con biết rồi mà mẹ, chắc chắn con sẽ đối xử tốt với con rể quý của mẹ mà!”
Phùng Dịch Phong vừa về đến cửa phòng, vừa vặn nghe thấy câu nói này của Hiểu Nhi, trong lòng hơi khó chịu. Vào lúc ấy, tiếng cười của mẹ Giang vang lên: “Con nhóc này! Lại ăn nói lung tung!”
Bước chân của Phùng Dịch Phong khựng lại, rồi quay người bỏ đi.
Mẹ Giang giúp cô rót ly nước, rồi mới nói một cách đầy ẩn ý: “Hiểu Nhi, chúng ta chưa từng sống trong cảnh giàu có à? Có cái gì mà chúng ta chưa nhìn thấy kia chứ? Nhưng bây giờ thì sao? Nói trắng ra là, cái thứ như tiền ấy à, chết rồi cũng có mang qua thế giới bên kia được đâu, chỉ cần đủ xài là được rồi! Lòng người mới đáng giá! Mặc dù bây giờ chúng ta hơi nghèo một chút, nhưng chẳng phải chúng ta vẫn rất vui vẻ à? Không phải chúng ta sống vui vẻ hơn những người giàu có, ăn ngon mặc đẹp nhưng suốt ngày hục hặc lẫn nhau ư? Mẹ đã từng ăn sơn hào hải vị, cũng từng sống trong gác tía lầu son, mẹ không cần con rể nhà quyền quý, mẹ muốn con được hạnh phúc!”
Hiểu Nhi ôm chầm lấy cổ mẹ, Hiểu Nhi lộ ra dáng vẻ ngây ngô: “Mẹ ơi, con biết rồi mà! Cho dù đã trải qua những gì, cho dù tương lai như thế nào, con cũng sẽ không bỏ qua quyền lợi làm cho bản thân mình được hạnh phúc đâu! Con sẽ luôn cố gắng, sống thật tốt, đó nay con cũng luôn nhớ lời ba mẹ dặn, hạnh phúc phải do chính tay mình tạo nên, chứ không phải chờ đợi người khác mang lại! Con có thể xây dựng hạnh phúc cho mình!”
Sau khi tiễn mẹ về, Hiểu Nhi cũng đi ra ngoài, lúc ngoặt ra khúc hành lang, một bóng người xam xám chợt đập vào tầm mắt cô… 

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5951 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5408 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5130 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4727 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
5

Chí tôn đặc công

2566 chương
4700 View
4
Đô Thị Truyện VIP
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4661 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter