Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Thần Mộc Cào Hoài Không Hết

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Thần Mộc Cào Hoài Không Hết
  3. Chương : 106

Chương : 106

Mạc Thiên Liêu không nói hai lời liền đi bày trận, còn kêu Bạch Lạc, Tử Mạch qua giúp đỡ, ngay cả Hoa Tình lại đây giúp vui cũng không bỏ qua.

“Ta là luyện đan sư, lại không hiểu trận pháp.” Hoa Tình oán giận nói.

“Không cần ngươi họa trận,” Mạc Thiên Liêu giao một chỗ lõm cho hắn, chỉ chỉ vách núi cách đó không xa,“Ghim cái này vào chỗ đó.”

Đại trận hộ sơn, dựa theo phương vị cửu cung bát quái, có bảy mươi hai chỗ lõm đều phải bố trí linh thạch. Mạc Thiên Liêu đứng ở trong hư không dùng trận bàn định ra phương hướng đại khái, sờ sờ cằm. Chuyện tỉ mỉ thì cần phải tỉ mĩ làm, vị trí địa lý của Ốc Vân Tông đặc thù, vừa vặn bảy mươi hai phúc địa, mỗi hoàn cảnh phúc địa cũng không giống.

Bốn người tiếp thu ý kiến quần chúng, nghĩ tới các loại địa phương kỳ dị.

Tỷ như, hỏa huyệt chỉ có ở phúc địa Xích Diễm, trên đỉnh tháp ở phúc địa Vạn Sách, còn có đáy nước khe đá… chỉ có Ngọc Ly cùng Nguyên Hải mới có thể tìm đến được.

Mạc Thiên Liêu thấy bọn họ vẫn chơi vui vẻ, cũng không đi quản bọn họ làm gì, trực tiếp đi trung tâm Ốc Thiên Động bố trí trận bàn trung ương.

Viêm Liệt vội vàng đi thu thập tàn cục, Thiên Lang ngược lại rảnh rỗi cực kỳ, liền vui vẻ cùng Thanh Đồng đi Ốc Thiên Động.

Báo con nhiều ngày không thấy nay gầy không ít, nhìn thấy Thanh Đồng liền nhào tới, nắm chặt tà áo y không buông tay, trong miệng “Méo méo meo” gọi không ngừng.

“Tiểu béo sao gầy như thế?” Thanh Đồng ngồi xuống trên xích đu, thả báo con tới trên đùi vuốt vuốt lông. Báo con thoải mái nheo mắt lại, nằm trên đùi y phè phỡn bụng ra.

Hổ mập cùng lại đây, bị tông chủ trừng mắt một cái, nhấp nhấp lỗ tai, lặng lẽ vòng ra mặt sau xích đu, từng chút từng chút xê dịch đến bên chân sư tôn.

Báo con nhìn thấy hổ mập, lập tức hưng phấn mà lủi qua, nhào vào lăn lộn bên trong đống lông.

Thiên Lang tha ghế ngồi bên cạnh Thanh Đồng, kéo tay y bắt mạch, mạch tượng ôn hòa, quan trọng nhất là, thần hồn không trọn vẹn kia đã bổ toàn!

“Thật đúng là hắn trị tốt?” Thiên Lang nhịn không được kinh hô thành tiếng.

Lúc trước Huyền Cơ nói với hắn, hắn còn không tin. Chưa từng nghe nói song tu còn có thể bổ ích thần hồn, có khả năng là cái tên đại lừa đảo kia bịa ra lừa dối sư đệ. Không ngờ tới hóa ra là đúng. Nhưng đồng thời cũng chứng tỏ, sư đệ nhà mình đã bị cái tên đại lừa đảo kia làm…… Khụ khụ!

Thanh Đồng liếc liếc nhìn sư huynh nhà mình, cái bộ mặt ngoài người trong chó kia chốc chốc cao hứng, chốc chốc lại tức giận, thoạt nhìn rất là buồn cười, nhịn không được vươn tay, đập xuống đầu hắn một cái.

“Ngươi thật định cùng hắn một chỗ?” Thiên Lang bò ra khỏi loại cảm xúc lúc hoan hỉ lúc bi thương này, lại nhịn không được nhíu mày,“Hắn nay đã là hóa thần kỳ, lấy thân thể tư chất thần mộc của hắn, không được bao lâu liền có thể độ kiếp, đến lúc đó……”

Thanh Đồng chậm rãi buông mi:“Chuyện ta tự mình quyết định, liền không hối hận.” Bàn tay dưới tay áo trắng tuyết, chậm rãi siết chặt.

Thiên Lang thở dài, không tiếp tục nhiều lời. Mèo lớn không thể giữ, nhiều lời vô ích, bản thân chỉ có thể ở  bên cạnh quan sát che chở.

Đại trận hộ sơn cực kỳ phức tạp, Mạc Thiên Liêu dùng bảy ngày bảy đêm mới hoàn toàn bố trí tốt, cũng chỉ dẫn Thiên Lang cùng Huyền Cơ sử dụng như thế nào. Rồi sau đó, liền về đến giường sư tôn ở Ốc Thanh Động, ngã đầu liền ngủ.

Một tay Thanh Đồng chống đầu, chậm rãi vươn ra một ngón tay thon dài, nhẹ nhàng phác hoạ gương mặt tuấn mỹ mà không mất khí phách kia. Meo meo, nhịn không được chậm rãi tiến lại gần, liếm một cái xuống chóp mũi anh tuấn kia

Người này, là bàn cào mèo tốt nhất thế gian này, là người nuôi mèo tốt nhất, tốt nhất…… Trong lòng nổi lên từng đợt chua xót, Thanh Đồng chôn mặt xuống lồng ngực ấm áp, chậm rãi chợp mắt thiếp đi.

Đợi đến khi Mạc Thiên Liêu tỉnh lại, liền thấy một con mèo nhỏ trắng tuyết nghiêng đầu ngủ ở trên gối, hai móng vuốt lông xù nho nhỏ tự che mũi mình. Nhịn không được cười cười, tiến lại gần hôn nhẹ một cái xuống đệm thịt hồng nhạt kia.

Đại hội chí tôn ma đạo sắp tới, Mạc Thiên Liêu không thể ở lại lâu, ngày kế liền thu thập đồ vật rời khỏi Ốc Vân Tông.

Báo con không nỡ rời xa Thanh Đồng, lại không dám nhào tới làm nũng, chỉ đành ngồi xổm trên mặt đất cố ôm lấy vạt áo trắng tuyết kia.

Mạc Thiên Liêu nhìn nhìn thằng bé, thấy rất đáng thương, liền bốc lên thả xuống trên đầu hổ mập:“Đại Béo lúc đi mang theo tiểu béo cũng tốt.”

Con hổ mập nhe răng, người này, còn chưa qua cửa đâu, liền dám gọi hắn là Đại Béo!

Thiên Lang đối với chuyện hai người sự, vẫn mãi không tỏ vẻ đồng ý, chỉ là yên lặng nhận vài lễ vật kia, hơn nữa hứng trí bừng bừng đi nghiên cứu đại trận hộ sơn.

Huyền Cơ vẻ mặt đau khổ cùng Viêm Liệt đi đưa một đống thi thể cho Thanh Vân Tông.

Hai người lại ngồi Thuỷ Tinh xuất phát, thời gian cấp bách, liền trực tiếp hướng đến hội trường đại hội chí tôn mà đi.

Đại hội chí tôn ma đạo, bình thường đều sẽ tổ chức ở gần ma cung đệ nhất tôn giả. Bởi vì Minh Yên đã làm đệ nhất tôn giả rất lâu, mọi người cũng liền theo thói quen ở  tổ chức ma cung Minh Yên.

Mười đại Ma môn cùng phần đông tán tu, tụ tập trên một mảnh đất bằng trống trải. Nơi này chính thung lũng được một vòng sơn mạch vao vây, quanh mình có kết giới Minh Yên dựng, bảo đảm dù có đánh nhau như thế nào, đều sẽ không hư hao sơn mạch xung quanh.

Tất cả ma tôn đều ngồi trên một đài cao trong hư không, Minh Yên ngồi ở trung tâm, các ma tôn còn lại phân ra hai bên.

Đại hội sắp bắt đầu, Mạc Thiên Liêu còn chưa tới trận.

“Ta đã nói là hàng giả, không dám tới.” Thí Địa chỉ chỉ vị trí không người kia cười ha ha, hắc yểm sư bò tới bên chân hắn, ngáp một cái, thò tay cào cào cái đuôi Khổng Tước bên cạnh.

Ma sủng của Phong Tố là một con khổng tước lớn cực kỳ xinh đẹp, kéo cái đuôi thật dài ngẩng đầu ưỡn ngực đứng thẳng, bị sư tử cào đuôi, liền chậm rãi quay đầu liếc mắt nhìn hắn, lại quay lại không thèm để ý tới hắn.

Đại sư tử được một tấc lại muốn tiến một thước, tiếp tục cào.

Khổng Tước quay đầu, dùng sức mổ hắn một chút, chỉ là lông bờm trên cổ rất dầy, mổ cũng không đau.

“Sư tử ngốc!”

“Khổng tước lẳng lơ!”

Bởi vì bị chủ nhân áp chế không thể đánh nhau, một sư một chim bắt đầu dùng thú ngữ mà mắng nhau.

Bên cạnh Xích Tường không có ma sủng, nghe được Thí Địa nói chuyện về Đoán Thiên cũng không chen vào. Hắn biết rõ, người kia chính là Đoán Thiên, bởi vì thuộc hạ hắn phái đi Ốc Vân Tông dường như đều chết sạch, chỉ có hai tên sống trở về. Ốc Vân Tông bị Đoán Thiên bảo hộ, muốn đi cướp yêu thú còn khó hơn lúc trước rất nhiều. Nhớ tới chuyện này, không khỏi có chút khó chịu.

Mạc Thiên Liêu đích xác còn ở  trên đường, nhưng mà hắn cũng không sốt ruột.

Mấy ngày trước đại hội chí tôn đều là người mười đại ma môn tranh đấu, tu sĩ vừa lên hóa thần, đoạt được ba vị trí đầu, mới có cơ hội khiêu chiến ma tôn.

Nhỏ vài giọt xì dầu lên cá suối lạnh đã chưng tốt, bưng lên tầng thượng, Thanh Đồng đang ngồi trên xích đu nhìn xa xa.

“Bảo bối, ăn cá.” Mạc Thiên Liêu đưa cá lung lay ở trước mặt y.

Thanh Đồng giương mắt nhìn một chút:“Lúc này ta không muốn ăn.”

Mạc Thiên Liêu liền thả cá qua một bên, bản thân lại gần xích đu ôm lấy người, mình thì ngồi xuống xích đu, để y tựa vào lòng mình ngực:“Nghĩ gì thế? Cá cũng không ăn?” Nói, liền tiến lại gần, nhẹ nhàng nhay nhay lỗ tai trắng ngọc.

“Ừm……” Thanh Đồng run rẩy một chút, kéo lỗ tai ra,“Đến đại hội rồi, liền nói cho bọn họ, ta là ma sủng của ngươi đi.”

“Hửm?” Mạc Thiên Liêu sửng sốt, hắn vốn định để Thanh Đồng biến thành mèo con ôm vào trong lòng, nhưng nghe lời này của y, là muốn lấy hình người? Như vậy sao được! Làm trưởng lão Ốc Vân Tông, tuy trong ma đạo người nhận ra Thanh Đồng không nhiều lắm, nhưng không phải không có, làm như vậy, chẳng phải là bại lộ bí mật Ốc Vân Tông.

“Chuyện tông môn sợ là rất nhanh liền không giấu được,” Thanh Đồng hơi mím môi,“Bọn họ lên sân đều có ma sủng, ngươi không có sẽ ăn mệt.”

Mạc Thiên Liêu buông mắt nghĩ nghĩ, vẫn là lắc lắc đầu, tuy rằng tin tức Ốc Vân Tông để lộ, nhưng có thể giấu một ngày thì tốt một ngày, huống chi, bảo bối của đẹp như vậy, mới không muốn cho mấy người kia nhìn thấy!

“Lúc trước ta không có ma sủng, vẫn như thường có thể ngồi trên vị trí ma tôn, sợ cái gì?” Mạc Thiên Liêu cười khẽ, chậm rãi liếm láp cần cổ trắng nõn, một đôi tay lớn cũng không thành thật chui vào trong vạt áo.

“A……” Thanh Đồng tránh tránh, muốn đứng dậy, bị Mạc Thiên Liêu kéo trở về, hôn môi.

Thần hồn Thanh Đồng đã chữa trị, tiếp tục hôn cũng đã không còn công hiệu thể chữa khỏi đau đầu như lúc trước, nhưng Mạc Thiên Liêu vẫn như trước làm không biết mệt. Vừa hôn môi, vừa cởi vạt áo Thanh Đồng ra.

“Không……” Vừa bị đụng tới nơi muốn mạng, Thanh Đồng mở mạnh mắt, đẩy Mạc Thiên Liêu ra.

Mạc Thiên Liêu bất ngờ không kịp phòng, từ trên xích đu ngã đi xuống, chổng vó, nhìn Thanh Đồng ngốc thất thần, nhịn không được cười ra tiếng:“Bảo bối, làm gì dùng lực như vậy, thiếu chút nữa ta bị ngươi ném xuống.”

Thanh Đồng hơi mím môi, hừ lạnh một tiếng.

“Là không thích ở bên ngoài?” Mạc Thiên Liêu bò lên, ôm lấy Thanh Đồng và trong lòng,“Chúng ta đây về phòng ngủ?”

“Không cần!” Thanh Đồng đẩy hắn ra, bưng cá trên bàn lên, đi xuống lầu ăn.

Mạc Thiên Liêu gãi gãi đầu, không hiểu cho lắm.

Mấy ngày kế tiếp, Thanh Đồng không để cho hắn song tu, nói là đại chiến sắp tới muốn nghỉ ngơi dưỡng sức. Nói cũng có lý, Mạc Thiên Liêu chỉ có thể dốc lòng ngồi thiền, thanh lý mộc trung hỏa toàn thân lại một lần.

“Đứng lại!” Thủ vệ hội trường ngăn cản đường đi Mạc Thiên Liêu, đại hội đã bắt đầu ba ngày, từ lâu không cho phép tiến vào.

Người xung quanh đó đều nhìn qua, phát hiện hóa ra là tu sĩ hóa thần, không khỏi sửng sốt, chợt có chút sung sướng khi người gặp họa. Đoán chừng người này nhất định là tán tu, không có sư môn thông tri, cũng không có người cung phụng, hứng trí bừng bừng tiến đến cướp đoạt vi trí ma tôn, lại bởi vì đến muộn bị chặn bên ngoài.

Mạc Thiên Liêu cũng không để ý thủ vệ kia, chậm rãi nâng tay, đánh thiệp mời cầm trong tay ra ngoài.

Trên ngọc giản màu xanh có ấn ký thần hồn Minh Yên, có thể trực tiếp cho vào. Mạc Thiên Liêu cất mèo vào trong lòng thật kỹ, trực tiếp ngự khí bay vào.

Mọi người ồ lên, người này hóa ra có thiệp mời! Nhưng là các ma tôn không phải đã ở trên đài sao? Có ma tu mới nhập môn không lâu hỏi thăm sư huynh bên cạnh.

“Đoán Thiên tôn giả! Đó nhất định là Đoán Thiên tôn giả!” Ma tu có kinh nghiệm nhất thời kinh hô thành tiếng.

Tuy có lời đồn nói ma tôn Đoán Thiên đã chết, nhưng trước khi chết hắn không có bị rớt khỏi vị trí ma tôn, nay chết rồi sống lại, theo lý thì vị trí đó nên lưu lại cho hắn, đương nhiên hắn có tư cách nhận được thiệp mời.

Trên đài cao đang ăn uống linh đình, xa xa nhìn thấy một luồng sáng đen tuyền hướng về phía bên này, đều dừng động tác trong tay. Trong nháy mắt, Mạc Thiên Liêu một thân hoa phục đen thẳm đứng ở trên đài cao, cười hướng mọi người chắp tay:“Đã tới chậm, tự phạt ba ly.” Nói thế rồi đoạt bầu rượu trong tay Thí Địa qua, tự rót rượu cho mình, uống một hơi cạn sạch.

“Đoán Thiên!” Thí Địa trợn mắt sau một lúc lâu, nhảy dựng lên, quăng thẳng cái ly trong tay xuống,“Mẹ nó, thật là ngươi!” Thằng nhóc con rối tất cung tất kính kia, không dám trắng trợn cướp bầu rượu của hắn!

Tác giả có lời muốn nói: Vở kịch nhỏ:

[Phần ca hội ma đạo chí tôn]

Minh Yên: Mọi người đến hát một bài cho Đoán Thiên

Xích Tường: Ngươi rất ác, ngươi cực ác, ngươi thật là ác ~~

Phong Tố: Nếu ngươi muốn rời khỏi ta, hãy mang linh thạch trả cho ta ~

Thí Địa: Ngươi tổn thương ta, còn cười mà qua! Ngươi tham lam lừa dối, ta còn ngu ngốc bỏ tiền!

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5951 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5408 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5130 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4727 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
5

Chí tôn đặc công

2566 chương
4700 View
4
Đô Thị Truyện VIP
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4661 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter