Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Biển Khát

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Biển Khát
  3. Chương 68: Ngoại truyện 2

Chương 68: Ngoại truyện 2

Ngoại truyện 2: I must carry you

Đã bảo rồi, không ác không phải Yên Hồi Nam.

Có rất nhiều chuyện Đồng Ngôn không ngờ tới, tỷ dụ như việc anh còn mang theo bộ nội y trắng kiểu thiên nga đó trong tuần trăng mật. Mặc dù Yên Hồi Nam nhấn mạnh rằng con hàng vừa khít hắn này không phải anh đích thân mua, mà do Thi Lê nhượng lại.

Đó là một hôm trời đẹp, họ vừa đến Isle of Skye ở cao nguyên Scotland. Yên Hồi Nam những ăn vận giản dị khi ra ngoài, cũng chẳng vuốt keo chải tóc - điều này khiến anh trông trẻ hơn vài tuổi. Ngay cả bác thu ngân trong một cửa tiệm món Hoa cũng đã tấm tắc và nhầm tưởng họ là anh em.

Như được truyền cảm hứng, đêm đó trên giường Yên Hồi Nam đã bảo hắn gọi mình bằng cái-gì-đó mới mẻ.

Và đó là lý do tại sao Đồng Ngôn chẳng có thời gian để thưởng thức danh lam thắng cảnh ở đây. Khi những đám mây dày kéo đến, cũng là lúc Yên Hồi Nam trở thành bầu trời tối đen đó. Anh làm hắn ngay cả tiếng gọi cũng chỉ còn là hơi gió; làm hắn như cơn mưa sắp về, lang thang bồi hồi ở vùng quê đến tận sáng.

Nằm trên giường trong khách sạn Blue House, Đồng Ngôn đã rơi vào một giấc mơ nực cười...

Có lẽ đã ngà ngà say, hắn đương đứng dưới hiên nhà ai trú mưa.

Cơn mưa này đã gây nên thiệt hại không nhỏ cho bật lửa của hắn, giờ nó đang tạch tạch tạch mãi thôi. Đồng Ngôn ngậm điếu thuốc ngẩng đầu, nhìn mái hiên nhỏ đến mức chẳng còn chỗ cho một ai chui vào.

Với tiếng bước chân vội vã, những vũng nước trên mặt đất bỗng văng lên tung toé như phút giây khi pháo hoa tàn lụi. Một người lạ hốt nhiên xuất hiện trong không gian trú mưa nhỏ thó.

"Xin lỗi," anh nói với Đồng Ngôn bằng giọng ráo hoảnh.

Ơ, trông người cũng trạc tuổi tôi thôi mà sao ăn vận cứng nhắc quá thể. Đó là kiểu comple cho dân công sở mà Đồng Ngôn ghét nhất; trên tay người nọ là một túi giấy nâu, anh đang cẩn thận xem xét những mép góc bị ướt - có vẻ đó là một thứ rất quan trọng đối với anh.

Người trông có vẻ đơn bạc quá đấy. Đồng Ngôn hơi nghiêng sang, nói khẽ: "Cậu có thể đứng bên trong."

Anh nhìn Đồng Ngôn, một lúc khá lâu. Anh có khuôn mặt điển trai kiểu cổ điển, cụ thể là phong cách Hong Kong ở những thập niên cũ - mày rậm mũi thẳng, và kiểu tóc trưởng thành nhưng cũng chẳng thể che đi sự non nớt đúng với lứa tuổi.

"Cảm ơn," anh quay đi dựa vào tường, ôm túi giấy sát vào ngực.

Đồng Ngôn nhìn nhãn dán trên túi hồ sơ, Phòng Kỹ thuật Phần mềm - Yên Hồi Nam.

Yên Hồi Nam buông tiếng thở dài, từ trong túi móc ra điếu thuốc và bật lửa - đó là một con bật lửa rẻ tiền màu vàng kẹo, có thể thấy ở khắp các cửa hàng tiện lợi. Đồng Ngôn càng nhìn càng thèm (thuốc), không gian nhỏ thó như càng nhỏ hơn khi hắn ngửi được mùi thuốc lá.

Hắn bèn lặng lẽ bước một bước nhỏ vào trong, lại gần anh.

"Tôi mượn cậu chút lửa được không?" hắn lắc con bật lửa đắt tiền nhưng vô dụng trong tay mình.

Yên Hồi Nam hơi sửng sốt, toan chìa bật lửa ra. Ai ngờ Đồng Ngôn ngậm thuốc cúi xuống.

"Cảm ơn nhé," hắn phà ra hơi đầu tiên, tay cầm điếu thuốc nghiêng đầu nhìn anh qua làn khói mỏng manh để rồi phát hiện Yên Hồi Nam đang tránh ánh mắt mình. Và kinh ngạc hơn là tai của người này đã đỏ, làm hắn ngờ rằng họ không phải đang châm thuốc cho nhau, mà là đang hôn nhau, làm tình với nhau.

Đồng Ngôn chớp mắt, cũng bắt chước anh dựa vào tường. Hắn bỗng dưng đưa tay ôm eo mình: "Đau quá, tôi mới đi xăm về, cứ cảm tưởng hình vẽ đang đập lên người tôi. Đây có phải là hiện thượng bình thường không, cậu nói xem?"

Yên Hồi Nam bắt được mùi rượu trong hơi thở hắn: "Cậu uống rượu rồi, thợ xăm hẳn phải nhắc cậu về chuyện này."

"Thế ư?" Đồng Ngôn nghiêng đầu, nhìn anh. "Tôi đau quá, chẳng nghe người ta nói gì."

Yên Hồi Nam mím môi, giọng đều đều cứ như con robot đã lập trình sẵn. Một câu dài vừa rồi đã có thể gọi là "ngoại lệ" của anh.

"Liệu tôi có chuyện gì không?" Đồng Ngôn ngước lên, bắt đầu lẩm bẩm. "Tôi lén đi xăm đấy. Nếu có chuyện gì và để cha phát hiện, ông ta lại nhốt tôi nữa mất..."

Nhắc tới "cha", Yên Hồi Nam ngập ngừng hỏi: "... Sao phải bị nhốt?"

Đồng Ngôn lắc đầu. "Là một trong số gia quy thôi," có mỗi cái lắc đầu mà cũng làm hắn choáng tợn. "Yên Hồi Nam, khi nào tạnh mưa rồi cậu gọi taxi giúp tôi nhé?" hắn tựa vào vai anh và nói.

Yên Hồi Nam cau mày, như đang thắc mắc tại sao người nọ lại biết tên mình. "Cậu biết tôi à?"

Đồng Ngôn mỏi mệt nép vào lòng anh, chiếc khuyên hình chữ thập cứ thoắt ẩn thoắt hiện giữa tầm mắt hai người. Hắn thử đưa tay chạm vào cái tên trên túi giấy và,

Vết mực loang đã thấm vào lòng ai?

"Cậu muốn đi đâu?" Yên Hồi Nam hỏi.

Đồng Sĩ Hoa dặn đi dặn lại phải đến khách sạn tham gia tiệc rượu, ấy thế hắn dám cả gan lẻn đi xăm mình còn uống cho say khướt. Eo ôi, tốt hơn vẫn nên đến trình diện sớm. Hắn nói cho anh tên một khách sạn.

Yên Hồi Nam sững người: "Tôi cũng muốn tới đó."

"2040?" Đồng Ngôn nói số phòng. "Cậu cũng tới tiệc rượu của cha tôi hả?"

Yên Hồi Nam tần ngần mãi mới gật đầu: "Ừ. Nhưng tôi đến muộn, có lẽ không đi sẽ tốt hơn."

Đồng Sĩ Hoa quả thật ghét nhất cái thói đi trễ về sớm, nhưng hắn cũng sắp muộn tới nơi rồi này.

Đồng Ngôn ngẩng đầu lên khỏi vai anh, Yên Hồi Nam né không kịp nên khoảng cách giữa hai người chỉ có thể được tính bằng những luồng hơi thở - vì nó không xa xôi như cách một điếu thuốc, mà cũng không khăng khít như môi chạm môi.

"Vậy đi thôi," Đồng Ngôn bảo. "Cậu phải đưa tôi đi nữa đấy."

Và trước khi Yên Hồi Nam từ chối, hắn đã cầm tay anh ra vẻ yếu đuối: "Cậu xem hình xăm hộ tôi với, tôi cảm thấy mình đang vừa đau vừa nóng..." giọng hắn run còn hơn những hạt mưa trĩu nặng bên ngoài.

Yên Hồi Nam nghĩ, mấy ai trên đời có thể khước từ một cơn mưa bất chợt?

Nói đoạn, Đồng Ngôn vô tư kéo vạt sơ mi lên. Yên Hồi Nam vừa đánh mắt xuống đã trông thấy đường cong màu biển được bọc trong màng nhựa quanh eo hắn.

Gió thổi, đưa hồn anh lạc lối.

"Cậu chạm thử đi mà..." Đồng Ngôn kéo tay anh đặt lên eo mình, cơn đau khiến eo hông hắn phập phồng tựa sóng.

"Nó đang thở." Yên Hồi Nam liếm môi, lưng rịn mồ hôi. Anh như phải bỏng mà rút tay ra, "Hơi đỏ. Tôi không hiểu lắm nhưng hẳn vẫn bình thường."

"Vậy thì tốt rồi," Đồng Ngôn choáng muốn chết, làm sao chú ý tới người bên cạnh đang tránh tránh né né. Hắn thở một hơi rõ là nhẹ nhõm, "Cậu là người đầu tiên thấy hình xăm của tôi đấy."

Yên Hồi Nam chả giỏi gì, giỏi nhất là ra vẻ bình tĩnh: "Rất đẹp. Nó có ý nghĩa gì?" Theo anh, mỗi hình xăm đều sẽ được gán cho một ý nghĩa cụ thể.

"Nó là tôi," Đồng Ngôn đưa ra một câu trả lời lãng mạn. "Linh hồn tôi là biển." Đoạn hắn hắt hơi ôm trán, cảm nhận được eo hông mình nhức dữ dội.

Có tiếng sột soạt, trên vai bỗng dưng xuất hiện một chiếc vest sực nức mùi thuốc.

Mưa nào rồi cũng phải tạnh, và Yên Hồi Nam của năm hai mươi hốt nhiên nảy ra một ý tưởng táo bạo: lập một phần mềm điều hướng với toàn bộ mục hiển thị là biển; trái đất này với khoảng 71% đại dương, nó sẽ chảy mãi chảy mãi, từ năm này qua tháng nọ, trường tồn cùng với thiên nhiên. Nhưng ai sẽ là người sử dụng nó - anh không biết, vậy thôi cứ cho cậu chàng ấy đi, nhưng anh còn chẳng biết tên người ta là gì nữa...

Đồng Ngôn khoác áo bước vào mưa.

"Cậu tên gì?" Yên Hồi Nam lật đật hỏi.

"Tôi á hở?" Đồng Ngôn vẫy tay với anh, cười tít mắt. "Tôi tên Đồng Ngôn."

Thị trấn vào sáng hơi ồn. Đồng Ngôn choàng tỉnh, ngơ ngác nhìn Yên Hồi Nam ba mươi mốt tuổi trước mặt mình.

"Em mới thấy gì vậy bé?" Yên Hồi Nam cho hắn cái hôn chào buổi sáng. "Mơ thấy anh ư, em gọi tên anh lớn lắm đấy."

Đồng Ngôn đưa mắt nhìn con thỏ số hai và con hàng nội y nát bươm dưới đất. "Em đã mơ về năm chú hai mươi và em hai mươi..."

Yên Hồi Nam lấy làm ngạc nhiên, đoạn ôm hắn vào lòng: "Hệ tư tưởng của Tất Đạt đã được khẳng định trong giấc mơ của em rồi sao?"

Đồng Ngôn trở mình, nép thật sát vào ngực anh. Hắn bấy giờ mới nhận ra sự đau đớn do vết xăm mang lại trong mơ thực ra cũng là cơn đau thắt lưng ở hiện thực. Nghĩ đến anh thanh niên lớn người nhưng tồ đó, Đồng Ngôn thở dài thườn thượt: "Em có cảm giác chú năm hai mươi tuổi chẳng tài nào cưỡng lại sức hấp dẫn của em."

"Ở tuổi ba mươi mốt, anh cũng chẳng làm được kia mà." Yên Hồi Nam có thể thắng trên mọi mặt trận nhưng, nguyện đầu hàng trước vùng biển này.

Isle of Skye tráng lệ sẽ là một kết thúc hoàn hảo cho chuyến tuần trăng mật của họ.

Cây thanh lương trà được trồng cạnh nhiều nhà trong thị trấn. Đồng Ngôn giới thiệu với Yên Hồi Nam về những quả mọng màu đỏ này: "Đây là cây của các vị thần trong thần thoại Celtic. Người ta bảo rằng nó có thể xua đuổi tà ác."

Cầm trên tay những khóm hoa vừa hái, lũ trẻ trong trấn chạy đuổi theo gió và rải một ít nhuỵ hoa lên hai vị lữ khách - thật giống với khi họ đứng trên lễ đường cách đây không lâu.

Nay trời buồn se sắt, ngay cả cánh đồng xanh um cũng ủ rũ đẹp não nùng. Nơi này rất gần bầu trời, và mây dường như có thể sà xuống hôn tay họ bất cứ lúc nào. Thảng hoặc, những chú cừu con trắng phau sẽ chạy nhong nhong đến gặm cỏ; rồi xa xa kia, nơi dòng nước rẽ nhánh chảy quanh ba mặt lâu đài, sao mà giống một bức tranh cô đơn đến tợn.

Gió rất lớn, họ đứng trên đỉnh núi và lắng tai nghe thanh âm tim đập dịu dàng từ người bên cạnh.

"Nơi đây rất giống với cảnh cuối trong một bộ phim em thích," Đồng Ngôn bảo. "Mở đầu bộ phim đó là trích dẫn thơ của Paul Celan."

"Ừm?" Yên Hồi Nam ôm hắn.

Nghĩ đến giấc mộng hoang đường và triết lý của Tất Đạt, cả hai ở tuổi đôi mươi gặp nhau trên con đường tìm kiếm bản thân - quả là một điều rất phi thực tế nhưng, tình yêu sẽ chẳng bao giờ dối gạt người khác. Hắn bèn nắm tay Yên Hồi Nam của năm ba mươi tuổi, nắm cả tay Yên Hồi Nam ở tuổi đôi mươi trong một thế giới khác.

Gió lên rồi, đôi nhẫn xà cừ lấp lánh rạng rỡ. Đồng Ngôn thì thầm: "The world is gone, I must carry you."

KẾT THÚC

Lời tác giả:

Câu chuyện của Đồng Ngôn và ngài Yên của hắn xin phép kết thúc tại đây. Lời thoại cuối cùng được trích trong phimThe Oblivion Verses. Tôi đã tìm cảm hứng ở "Lý thuyết tuổi chồng tuổi" trong Hành trình văn hoá của ngài Dư Thu Vũ để đắp nặn nên hình tượng nhân vật Yên Hồi Nam, cũng để hoàn thành tâm nguyện nho nhỏ của anh - viết một chút về việc nếu họ gặp nhau khi cả hai đều ở tuổi đôi mươi, thiết nghĩ đó cũng sẽ là một thế giới song song tuyệt đẹp.

Và giờ là tiết mục quảng cáo tác phẩm mới.

Đó là một câu chuyện về người đẹp tóc dài "thuần chó", niên hạ, thụ giả nữ, ân oán tình thú giữa hai gia tộc. Hacker chó bự, tứ chi phát triển nhưng đứa trẻ bên trong còn non nớt & người đẹp tóc dài ăn mặc giả nữ tài hoa bạc mệnh. Tôi đã đăng giới thiệu lên rồi, nếu quan tâm thì các bạn hãy lưu vào danh sách đọc để tiện nhận thông báo khi có chương mới nhé.

Nào, hãy đón chờ câu chuyện của Nhạn Phóng và "chàng vợ" xinh đẹp Tiểu Nguyễn!

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5769 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5292 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5022 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4601 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4528 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4483 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter