Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Cặn Bã Hoàn Lương

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Cặn Bã Hoàn Lương
  3. Chương 61: 999 bước của anh, 1 bước của em (9)

Chương 61: 999 bước của anh, 1 bước của em (9)

Hai ngày sau.

Trời vừa sáng, cuối cùng Lục Thiên cũng mất kiên nhẫn phải cử người đến kiểm tra xem Trương Viễn Hoài còn sống hay không.

Cậu trai bốn mắt tên Hữu Lộc vừa bước tới trước cửa, thấy một con nhóc nhỏ nhắn buộc kiểu tóc Pucca* đeo khẩu trang đang ôm mèo mập liền kinh ngạc.

"Em là ai? Sao lại ngồi một mình ở đây?"

Nhóc con bỗng nhiên híp mắt, trông giống như đang cười nhưng không hiểu sao làm dấy lên một tầng quỷ dị xung quanh bốn mắt, khiến hắn hơi không thoải mái.

Giọng nói của nhóc không ngờ rất đáng yêu, tiếng của nó vừa vang lên, Hữu Lộc liền tháo bỏ cảnh giác, thầm nghĩ mình quá đa nghi.

"Em là cô nhi được anh Bạch nhận nuôi ạ~"

Ngụy Bạch nhận nuôi nó lúc nào sao hắn không ấn tượng vậy?

"Ra là vậy." Hữu Lộc khó thông, có điều cũng không nghĩ nhiều, qua loa đáp rồi quay sang cửa.

'Ầm ầm' "Ngụy Bạch! Mở cửa!" Hắn gõ cửa, ra sức gọi.

Đại Lợi trong lòng nhóc con trở mình, nó vừa hưởng thụ bàn tay ú na ú nần của nhỏ vừa thầm nghĩ hắn có gọi lòi cuống họng Trương Viễn Hoài cũng không nghe được đâu.

Nhóc con giương đôi mắt to đen lái của mình nhìn Hữu Lộc, ngây thơ nói: "Anh không gọi được đâu, khi nào ngủ đủ anh Bạch sẽ tự ra."

Hắn nghe xong cau mày, "ngủ" của con bé là ngủ gì? Rồi hắn có nên báo cáo phần này lại không? Có điều một con nhóc thì nó biết gì mà nói chứ? Hắn nghĩ vậy liền quăng ý tứ của con bé qua một bên, giả vờ tốt bụng: "Anh lo cậu ta gặp nguy hiểm thôi."

Nhóc con nghiêng đầu trông hết sức đáng yêu: "Anh ấy không sao đâu, nếu lo lắng thì hết ngày hôm nay anh ấy không ra ngoài, anh có thể gọi người đến phá cửa~" - Vì nó cũng sắp hết kiên nhẫn rồi a~

Hữu Lộc gọi thêm mấy lần cũng không được liền thỏa hiệp: "Được."

Nhóc con dõi theo bóng lưng Hữu Lộc, bỗng nhiên cười hi hi, giọng nói vô cùng dễ thương cất lên: "Tiếc quá không gặp được Cố Thanh~"

Đại Lợi đáp "meow" một tiếng, thầm nghĩ NPC tụi này ngày càng đáng sợ.

Trong phòng hết sức yên bình, Trương Viễn Hoài trong vòng tay Vương Nhật từ từ mở mắt, khi thấy người ôm mình là một Vĩnh Thương ngượng chín mặt, tâm tình bỗng nhiên vô cùng tốt.

Hôm nay mở mắt đúng cách rồi.

Làm cũng làm rồi, ngại cái mẹ gì nữa, đúng là đáng yêu mà~

Vương Nhật bị hắn nhìn chằm chằm mình liền không được tự nhiên, y bối rối ngồi dậy, lúng ta lúng túng: "Tôi, tôi sẽ chịu trách nhiệm!"

"Phụt! Ha ha!" Hắn nhìn độ hảo cảm thế quái nào chỉ qua một lần lăn lộn liền vụt lên tới 70 là không nhịn được bật cười.

Quả nhiên anh không làm em thất vọng mà. 

Trương Viễn Hoài khó khăn ngồi dậy, theo chuyển động của hắn, chiếc chăn bông rơi xuống lập tức lộ ra cảnh xuân bắt mắt. Thấy Vương Nhật nhìn mình đỏ mặt, ý cười của hắn càng sâu, đột ngột áp sát y, cầm lòng không đặng hôn 'chụt' một cái thật kêu.

Phát phúc lợi buổi sáng nào~

Y đờ người, nhất thời không kịp thích ứng, đợi đến khi Trương Viễn Hoài nhìn khuôn mặt ngây ngốc của y hài lòng xuống giường tay mới bắt kịp não mà ngăn lại. 

Ngay trước khi bàn chân của hắn chạm đất, một lực đạo mạnh mẽ đột ngột phóng tới. Vương Nhật đè hắn xuống giường bất ngờ hôn tới, môi lưỡi quắn quýt một buổi trời, bàn tay y bắt đầu không yên phận một đường thành thục mơn trớn cơ thể nhạy cảm của hắn.

Trương Viễn Hoài cảm thấy dị vật nóng hổi cọ giữa hai chân mình đang không ngừng phát trương liền biến sắc, "lời vàng ý ngọc" khó khăn tuôn ra khỏi miệng: "Đcm cầm thú!"

Ừm, có một câu nói rất hay là gì ý nhỉ?

À, tự tạo nghiệt không thể sống...

Thêm hai giờ trôi qua, Trương Viễn Hoài sông dở chết dở thành công rời giường.

Lúc này, Trương Viễn Hoài tay cầm ống tiêm rút máu hỏi: "Mày tên gì?"

Đại Lợi *nhìn hắn và ống tiêm*: Déjà vu?

Không phải cố ý khơi lại nhưng hình ảnh này gợi lên cho nó kí ức về một thời oanh (nghiện) liệt (ngập) của Trương đại minh tinh.

Nếu mà lúc này Trương Viễn Hoài biết Đại Lợi đang nghĩ gì, sợ là sẽ có mèo quay bảy món. 

Nhóc xác sống đã đổi một bộ váy trắng, khẩu trang nó đeo cũng rất kì diệu đổi theo màu váy, trông nhóc giống như một thiên thần, có điều dáng vẻ chăm chăm nhìn ống máu của Trương Viễn Hoài thì coi bộ nhóc là một thiên thần sa ngã rồi. 

Con nhóc nhìn hắn không rời mắt đáp: "Hoài Ý."

Trương Viễn Hoài: "..." Hoài Ý? Nghe như con của mình vậy đm?

Không biết có phải vì nhóc còn nhỏ hay là đã biến thành một nửa xác sống hay không mà Trương Viễn Hoài không hề có chút bài xích nào với nó, ngoại trừ hơi không ưa vì lúc nhóc lên sàn chưa nói được câu nào đã gặm thịt hắn thì tiếp xúc giữa hai người chẳng có trở ngại nào cả. Hắn đem ống máu của mình tiêm lên tay nhóc, tùy tiện nói: "Vậy gọi mày là Niệm Ái đi."

Con nhóc được nạp năng lượng nôm có vẻ thõa mãn, không có ý kiến gì: "Được."

Màu da của Niệm Ái so với người thường có hơi trắng, so với Trương Viễn Hoài thì hơi xám, đặc biệt lúc mất khống chế, da xung quanh vùng mắt nó sẽ trở nên thâm đen, gân xanh nổi lên, đồng tử chuyển xám trông rất u ám. Còn vết thương do bị hắn bắn thì không có gì đáng ngại, mới mấy hôm lỗ do đạn điện tử xuyên qua đã biến mất, trên chân nhóc lúc này chỉ còn vết sẹo mất thẩm mỹ, dự là qua hai ngày cũng sẽ phai đi như chưa từng tồn tại thôi. 

Trương Viễn Hoài thấy khả năng phục hồi đáng kinh ngạc của nhóc liền ghét bỏ vẫy tay: "Quái thai."

Đại Lợi: "..." Cái nết này không ghét cũng uổng. 

Ngoài sức tưởng tượng của nó, Niệm Ái vậy mà không hề tỏ ra phẫn nộ, nhóc cười hì hì, hiển nhiên nói: "Nhưng mà mạnh~~"

Trương Viễn Hoài không nhịn được búng trán nhóc: "Thông minh đó." 

Trước đó hắn còn phiền muộn nghĩ nếu con quỷ nhỏ này không tiếp nhận được hiện thực mà khóc la ầm lên đòi mẹ thì hắn phải làm sao đây? Ngay cả khả năng phải bắn bỏ nó cho rảnh nợ hắn cũng nghĩ đến rồi. Nhưng tình hình thực tế có vẻ khả quan hơn hắn tưởng, may là nó thức thời. 

Đại Lợi: "..." Bỗng nhiên cảm thấy lạc lõng giữa đám biến thái...

Trương Viễn Hoài theo thói quen ngồi chồm hổm trước cửa gian nhà bị hắn đánh chiếm, đồng đội và dân thường bên phía Lục Thiên ngại mặt hắn, nguyên do là mỗi lần xuất hiện đều bị ánh mắt phán xét của Trương Viễn Hoài quét nên người ta rén, toàn đi đường vòng, vì vậy chả ai có diễm phúc được chiêm ngưỡng dáng vẻ mất nết này của hắn. Nhưng một điều đáng buồn là bông hoa thắm tươi của tổ quốc đã bị dạy hư rồi, nhóc Niệm Ái trong bộ váy thiên thần học theo hắn ngồi xổm lộ cả quần đùi hình đầu lâu. 

Hắn cầm cỏ đuôi chó đang há mồm định ngậm, bỗng dưng nhớ đến lũ thực vật biến dị liền mắc ói ngang xương, đành chán nản phe phẩy nó trong không khí như thiểu năng: "Nói quá khứ của mày nghe xem."  

Niệm Ái xem ra cũng khinh bỉ bộ dạng lúc này của hắn, nó dùng ánh mắt phán xét liếc một cái rồi chống hai tay lên cằm học theo cách xưng hô của Trương Viễn Hoài mà già mồm: "Tao-- khụ, em, em..."

Đang nói dở bỗng nhiên bắt gặp ánh mắt sắc như dao của hắn, nhóc liền nhạy bén đổi xưng hô mới dám nói tiếp: "Em năm nay sáu tuổi, từng có tiền sử bệnh tim, đến từ thành phố B. Ba em là giảng viên đại học, còn mẹ lúc biết em bị bệnh tim bẩm sinh đã nghỉ việc kế toán, ở nhà chăm em, cuộc sống tạm ổn cho đến khi mạt thế xảy ra." Đến đây con bé hơi rũ mắt xuống, không gian thoáng chóc đượm buồn. 

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5757 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5283 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5016 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4591 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4516 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4469 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter