Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

"chạn Vương" Hoa Thanh Xứ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. "chạn Vương" Hoa Thanh Xứ
  3. Chương 24: Hán Vương Kỳ Là Ai?

Chương 24: Hán Vương Kỳ Là Ai?

Tư Duệ hất nước vào mặt tên thủ lĩnh, hắn bị rùng mình, tức thì mở bừng mắt.

"Đây là đâu...?"

"Đâu cái đít ta! Ngươi đem Quận chúa của ta đi đâu rồi???" Tư Duệ nắm cổ áo tên thủ lĩnh, gương mặt tức giận đến mức nhăn nhúm lại.

"Công chúa của ta nữa! Ngươi đem nàng đi đâu?" Quốc Thành xông tới, túm lấy vai áo hắn đe doạ.

"Dương tiểu thư nhà ta nữa!!!!" Bân Bân trong hồng y nữ phục căm phẫn bước đến, anh hận quá nhiều thứ, cảm thấy tất cả đen đủi của cuộc đời đã ập đến trong đợt đến Kim Cương quốc này.

"Hơ... Minh Viễn, nàng tỉnh rồi sao?" Tên thủ lĩnh thể hiện hết sức vui mừng.

"Minh Viễn? Ai cho phép ngươi gọi ra cái tên đó? Người con gái đó là điều đẹp đẽ nhất trên đời này, không thể nào kẻ hung tợn ác độc như ngươi được phép gọi tên nàng! Ngươi dám gọi ra cái tên này lần nữa, TA CẮT LƯỠI NGƯƠI!!!" Bân Bân thực sự đã rất tức giận, tay tóm lấy bộ tóc giả trên đầu, ném mạnh xuống đất.

"N-Ngươi là... là nam nhân...???" Tên thủ lĩnh tối sầm hốc mắt kinh hãi.

"Chứ sao? Ông đây nhìn thế nào cũng ra đại trượng phu, lại biến thành hoa khôi kỹ nữ của các ngươi??? Các ngươi bị điên hết rồi sao???" Bân Bân nghĩ lại cảnh bị một đám nam nhân dùng tiền mời mọc rồi lại đụng chạm vào cơ thể mình với sự thèm khát thì thực sự chỉ muốn đại khai sát giới.

Chứ không phải cậu được săn đón thì sẽ vui sao? Tư Duệ và Quốc Thành đồng thời có suy nghĩ này.

"N-Ngươi lừa dối tình cảm của ta!!!" Tên thủ lĩnh nước mắt lưng tròng, thực sự hắn đã phải lòng nhan sắc của Bân Bân, thậm chí còn có ý định tỏ tình, nếu Bân Bân đồng ý sẽ cùng nhau chạy trốn.

Bân Bân nghe đến đây thì choáng váng đầu óc, tầm mắt đảo đến chỗ cây đao, là muốn cầm lấy chém chết tên mới phát ngôn.

"Được rồi lão Bân, ra bên kia ngồi nghỉ đi, tôi sẽ xử lý!" Tư Duệ vội vàng can ngăn, cũng thu lại cây đao trong tay Bân Bân ném ra chỗ khác.

Quốc Thành được phân công bằng ánh mắt, kéo Bân Bân ra một góc, tiện an ủi vỗ về anh ta luôn.

Có lẽ cậu ấy bị tổn thương danh dự lắm, tội nghiệp... Quốc Thành thở dài trong lòng.

"Được rồi, giờ ta hỏi lại ngươi, ba vị tiểu thư hiện đang ở đâu?" Tư Duệ quắc lên ánh mắt lạnh, không khí xung quanh cô chính là áp bức, khiến cho tên thủ lĩnh được một trận khó thở.

Hơn nữa kẻ này mới bị cô "tặng" cho ba cước đến nhớ đời, tự nhiên cũng hình thành ngoan ngoãn hơn hẳn sự phách lối ban nãy.

"T-Ta không hiểu ý ngươi!" Tên thủ lĩnh đáp lại trong hoảng sợ.

Tư Duệ đã tra khảo rất nhiều loại người, kẻ trước mắt cô chính lại là loại dễ nhất. Hắn đang sợ hãi như vậy, nếu nói dối sẽ có các biểu hiện như đảo ánh nhìn, lúng túng... nhưng tên này hoàn toàn không xuất hiện một trong các điều trên.

Chỉ có thể hắn đang nói thật.

Nếu vậy mình phải đổi kiểu câu hỏi...

"Hôm trước tại Hoa Thanh quốc, ngươi gặp ba vị công tử: một hồng y, một thanh y, một bạch y. Ngươi có nhớ không?"

"A, ta có!" Tên thủ lĩnh gật gật đầu ngoan ngoãn.

Tư Duệ sáng bừng đôi mắt, biết bản thân đang đi đúng kiểu tiếp cận thì mừng rỡ trong lòng. Cô tiếp lời: "Thế ba vị công tử đó ngươi bắt ba người họ đi đâu rồi?"

"Bắt?" Tên thủ lĩnh lầm bầm trong miệng, sau đó hắn lập tức ngẩng mặt lên, ngơ ngác nhìn Tư Duệ, rồi biểu tình như nhớ ra gì đó thì gương mặt tê tái. Hắn kinh hãi: "N-N-N....ngươi... ngươi là một trong ba kẻ ta mang đến đây...!!!???"

"Ha? Giờ ngươi mới nhận ra sao???" Tư Duệ nghĩ đến hoàn cảnh mấy kẻ này trói ba người các cô lại thậm chí giờ mới nhớ ra sự tồn tại tức khắc giận run lên: "Tên khốn họ Trư, nếu ta không thoát được ra có phải các ngươi để bọn ta chết đói ở đó???"

"Thì... Các ngươi thậm thụt khả nghi nên ta mang về...." Tên thủ lĩnh hốt hoảng, hắn sợ sẽ bị trả thù.

"Khốn kiếp!" Tư Duệ muốn mắng chửi gì đó, nhưng nhớ ra không còn thời gian thì nghiến răng nghiến lợi chuyển về trọng tâm vấn đề: "Ba vị công tử kia đâu???"

"Bọn ta không bắt ba người bọn hắn!" Tên thủ lĩnh khẳng định, giọng còn có chút oan ức.

"SAO?" Tam-tài-đại-phú đồng thanh.

Bân Bân cùng Quốc Thanh nghe một lời này tức khắc bò lại phía tên thủ lĩnh, một người tóm vai áo, một người tóm cổ áo hắn.

"Tên khốn này, ngươi nói sao???" – Quốc Thành.

"Ngươi nói láo!!! Ta rõ ràng thấy ngươi đưa các nàng lên xe ngựa!!!" – Bân Bân.

Tên thủ lĩnh đầu lắc liên tục, thanh minh: "Bọn ta có giao dịch với ba vị công tử ấy, Hương Hương tỷ tỷ bán cho ba người bọn hắn lệnh bài để tham dự đại tiệc của Hán Vương Kỳ tướng quân. Hôm đó là lên xe ngựa để thực hiện trao đồ!"

"Hán Vương Kỳ???" Tư Duệ nhíu mày, "Là ai???"

Tên thủ lĩnh trước câu hỏi này của Tư Duệ thì mở to đôi mắt, nhìn cô như sinh vật lạ: "Ngươi không biết Hán tướng quân sao? Ngươi có phải con người không?"

Tư Duệ giật giật khoé môi, cô xắn cao ống tay áo lên, đảo tầm mắt tìm đoản đao ban nãy.

"Được rồi bình tĩnh đã!" Quốc Thành ngăn cản, sau đó ném đoản đao trong tay Tư Duệ ra chỗ khác, hướng tên thủ lĩnh, tiếp lời: "Hắn là ai?"

"A, Hán tướng quân mà các ngươi không biết... Đó là nam nhân vĩ đại dựng lên Kim Cương quốc giàu có như bây giờ. Ở Kim Cương quốc này ngài ấy chính là Vua, không ai có quyền lực sánh bằng!"

"Stop!!!" Bân Bân không có nhã hứng nghe cái giọng khoe khoang kia, anh cau mày: "Đại tiệc đó ở đâu? Bao giờ thì bắt đầu???"

*-*-*-*-*

Một năm một lần, Hán Vương Kỳ sẽ có một bữa tiệc rất lớn vào đúng ngày sinh thần. Khách mời hoàn toàn là những kẻ có tiếng trong giang hồ, hoặc là những kẻ giàu có bậc nhất đến từ các xứ khác. Danh sách những người tham dự không năm nào giống năm nào, đây là sự kiêu căng ngạo mạn của kẻ đứng đầu Kim Cương quốc.

Lệnh bài được phát ra bằng đúng số tuổi của hắn. Năm nay hắn bước sang tuổi tứ tuần, tương đương với bốn mươi lệnh bài, tức là bốn mươi khách mời.

Sở dĩ nói khách mời không năm nào giống năm nào chính là vì: Hán Vương Kỳ dùng chút thủ đoạn để phát tán lệnh bài này ra ngoài, ai mua được lệnh bài sẽ có tư cách tham dự bữa tiệc của hắn. Là vì sự kiêu ngạo này mà Hán Vương Kỳ thu được rất nhiều ngân lượng, chưa hết, điều này càng tôn được sự ngạo mạn của y: giá lệnh bài rất cao nhưng không ai tiếc tiền mua, thậm chí là tranh dành nhau để có được.

Nguyên nhân những người này muốn có mặt trong bữa tiệc sinh thần của Hán Vương Kỳ hết sức đơn giản. Thứ nhất, đây không phải bữa tiệc thông thường, có thể hiểu như là một buổi đấu giá. Kim Cương quốc là chợ đen lớn nhất, chứa rất nhiều bảo vật, những kẻ ở đây một nửa đến là săn đón bảo vật; Thứ hai, Hán Vương Kỳ là kẻ biết tất cả mọi thứ trên đời, hắn có một vài tay sai xuất thân sát thủ chuyên đi tìm kiếm tin tức cho hắn, thậm chí Hán Vương Kỳ còn có mật thất chứa cả những câu chuyện về thời xa xưa mà không ai biết tới. Một nửa số người còn lại là muốn mua tin tức từ hắn. Tại buổi đấu giá này hắn sẽ bán một câu trả lời cho mọi khúc mắc trên đời, một năm một câu, chỉ duy nhất cho một người. Nhưng Hán Vương Kỳ kiêu ngạo, thứ gì dùng tiền đều có thể mua được trên Kim Cương quốc, ngoại trừ kiến thức của hắn. Hán Vương Kỳ rất thích sự thú vị, thường thì người ta sẽ dùng một bảo vật để đổi lấy một câu trả lời từ y, phàm là điều khiến Hán Vương Kỳ thấy thích thú thì sẽ được việc, bảo vật lại chính là thứ dễ nhất.

Năm nay tam đại giai nhân Hoa Thanh xứ vì có việc hệ trọng nên đã tới bữa đại tiệc này để tìm kiếm câu trả lời cho một khúc mắc quan trọng. Uyển Dư đảo tầm mắt, xung quanh có rất nhiều kẻ nàng biết qua cái danh, toàn là những kẻ nguy hiểm với nội công rất thâm hậu. Chưa hết còn có vài người nắm giữ chức vụ quan trọng tại các xứ xung quanh nên không khí này dù bình tâm tỏ ra bình thản nhưng cũng không tránh khỏi áp lực.

"May mắn là chúng ta đều đoán ra được dự định của Tam-tài-đại-phú nên kịp thời ngăn cản ba người bọn hắn, không thì không biết có thể gây loại hoạ gì!" Tuyết Y khẽ tiếng.

Uyển Dư cùng Minh Viễn không hẹn, đều nhớ lại vẻ mặt hằm hằm của Tam-tài-đại-phú sau khi tra khảo xong tên thủ lĩnh béo ục ịch kia. Rõ ràng đó là bộ dạng đang ủ mưu để đột nhập vào phủ của Hán Vương Kỳ thì ba nàng cả kinh, bỏ luôn sự thích thú khi quan sát ba người họ dốc lòng đi "cứu" mình, đột ngột xuất hiện trước mặt khiến Tư Duệ, Bân Bân và Quốc Thành còn tưởng là đang gặp ma, ôm lấy nhau mà hoảng sợ.

Sau một hồi bình tâm nghe tam đại giai nhân nói nguyên nhân mình có mặt ở Kim Cương quốc – dù là nói không hề chi tiết chút đỉnh, hoàn toàn là qua loa - thì Tam-tài-đại-phú trưng ra bộ mặt thật nhẹ nhõm, đôi mắt mỗi người đều là long lanh và biết ơn: biết ơn vì các nàng vẫn an toàn.

Uyển Dư vẫn nhớ rõ khi ấy Tư Duệ cau mày, là muốn trách cứ nàng, nhưng lại thở dài mà hạ xuống. Uyển Dư cũng hiểu là vì sao cô lại có biểu hiện như vậy: Tư Duệ nghĩ bản thân không có tư cách. Quan hệ của cô và nàng chỉ là chủ nhân và nô tài – là Tư Duệ vốn biết điều này, nên thay vì lo lắng đến mức phát bực lại chỉ biết nuốt vào trong.

Và Uyển Dư không đành lòng trước sự tình này. Nàng muốn nghe cô mắng một câu, buông ra một lời trách móc với mình. Sự giữ ý này đã tạo ra khoảng cách, Uyển Dư không thích khoảng cách đó.

Ta sẽ xong việc ở đây sớm, rồi trở về sớm để gặp ngươi!

Lúc đó ta muốn xem ngươi kìm nén cảm xúc của mình dành cho ta như thế nào!

Ta thực sự muốn biết!

"Tôi lo lắng quá, các nàng liễu yếu đào tơ, tay trói gà không chặt, không có người bảo vệ sao lại dám vào chỗ kẻ đứng đầu đất nước này mà trao đổi cái gì chứ!?" Quốc Thành đứng ngồi không yên, nói tiếp: "Công chúa, Quận chúa, rồi con gái Ngự sử. Các cậu không thấy đây toàn là chức vụ quan trọng sao? Thường hay bị bắt làm con tin lắm!" Quốc Thành là muốn bổ sung thêm cho luận điểm: tôi đề nghị đi theo ba người các nàng!

Bân Bân cũng là có chung suy nghĩ với Quốc Thành về việc không hề an toàn cho ba vị tiểu thư, nhưng hiện tại anh đang có một khúc mắc khác nữa.

"Thực ra từ ngày chúng ta bị lừa làm không công, tôi hình thành một chút cảnh giác. Sao ba người các nàng xuất hiện khi chúng ta hỏi cung tên béo kia xong xuôi?" Bân Bân tóm cằm trầm ngâm.

"Không phải các nàng bảo chúng ta gây ồn gần nơi các nàng nghỉ ngơi nên mới đi theo sao?" Quốc Thành nhướn mày khó hiểu.

"Vậy mới nói, chúng ta chạy thục mạng tới nơi hoang vắng đó, khách điếm này cách đó rất xa. Nếu các nàng xuất hiện sau một khoảng thời gian ngắn còn có thể hiểu là bám theo, nhưng các nàng mất một lúc rất lâu, thậm chí quần áo sạch sẽ không thấy chút mệt mỏi nào. Cái chính là không thấy dấu hiệu mệt mỏi, và vì tò mò mà chạy tới nơi hoang vắng như vậy... các cậu không thấy là ba nàng can đảm một cách quá đáng sao? Dù sao cũng là phụ nữ cơ mà!? Mà chúng ta gây ồn khiến mỗi ba người các nàng tỉnh giấc? Họ đồng thời là người siêu thính ngủ à??? Mỗi họ thấy ồn là sao?" Bân Bân cảm giác có gì đó bất ổn, nhưng cũng không thể phán đoán ra nổi.

"Tôi thấy là sau khi bị Quận chúa chơi xỏ một vố thì cậu trở nên nhạy cảm quá rồi đấy!" Tư Duệ xua xua tay xoá tan cái ngờ vực chẳng cần thiết của Bân Bân, "Bất thường hay không thì quan trọng gì chứ!? Có thể các nàng thính ngủ thật và bám theo chúng ta. Sau khi thấy tôi đánh nhau với tên họ Trư kia thì sợ hãi mà nấp đi, sau này mới xuất hiện!"

"Vậy sao.... Mà có lẽ tôi bị Quận chúa biến mình thành Tào Tháo thật!" Bân Bân gật gù.

"Phải rồi đó!" Tư Duệ vỗ vai Bân Bân, nói tiếp: "Nhưng Thành nói làm tôi vốn lo lắng càng thêm lo lắng. Nên giờ chúng ta biểu quyết, có đi đến chỗ của tên Hán Vương Kỳ kia để đảm bảo an toàn cho các nữ chủ tử, hay là nghe lời các nàng ở lại đây ngoan ngoãn!? Ba, hai, một!!!"

Lời này vừa dứt, đồng loạt ba ngón tay cái giương lên cương quyết.

"Được rồi, vậy giờ chúng ta cùng tìm cách để đột nhập vào phủ của tên Hán Vương Kỳ kia!" Tư Duệ nhếch môi cười đắc ý, cô vô cùng hài lòng trước cảnh huynh đệ đồng lòng này.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5758 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5284 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5016 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4594 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4517 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4471 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter