Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Chúc Mừng Ngài Thoát Chết Thành Công

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Chúc Mừng Ngài Thoát Chết Thành Công
  3. Chương 21: Chương 21

Chương 21: Chương 21

Giang Nguyên Nhu từng nói với anh, nhân số càng nhiều, thời gian sinh tồn càng ngắn có nghĩa là độ khó của màn chơi càng cao.

Mạc Dịch nhìn lướt qua đám đông đang chậm rãi tụ tập lại với nhau, đếm nhẩm ở trong lòng: 9 người.

Anh thấy tạm yên tâm:

9 người trong 3 ngày, xem ra độ khó của màn chơi lần này ở mức vừa phải thôi.

Lúc này, người đàn ông vừa mới liều mình đóng cửa kia ngước lên nhìn về phía đám đông đang tụ tập, hắng giọng nói:

“Tôi tên là Triệu Nghị Thành, là người chơi đã có kinh nghiệm.

Mọi người cũng chứng kiến rồi đấy, trò chơi này là thật, chết ở trong này đồng nghĩa với việc ở ngoài đời thực cũng sẽ tử vong.

Có điều lần này khá may mắn, độ khó màn chơi của chúng ta không quá cao.

”

Nói xong, hắn dừng một chút để nhìn chăm chú vào những người chơi giờ đã tụ lại thành một vòng xung quanh rồi mới tiếp tục nói:

“Có vẻ trong số chúng ta đang có tổng cộng năm người chơi lâu năm, vừa khéo dẫn dắt năm người mới, mỗi đội hai người để tìm kiếm manh mối, tỷ lệ sinh tồn cũng sẽ lớn hơn một chút.

”

Mạc Dịch nghe vậy giật mình ngẩng đầu lên — khoan đã, mười người ư?

Rõ ràng một giây trước anh đếm chỉ có chín người!

Giờ phút này đám đông đã nhốn nháo cả lên nên càng khó đếm ra nhân số chính xác là bao nhiêu.

Mạc Dịch chau mày, bàn tay từ từ nắm chặt lại, những móng tay được cắt tỉa gọn gàng ghim vào lòng bàn tay anh nhâm nhẩm đau.

Vừa rồi… rốt cuộc là anh đếm sai, hay là đã có một “người” trà trộn vào bọn họ?

Anh hít sâu một hơi cho những suy nghĩ rối rắm trong đầu bình tĩnh trở lại, cố gắng dằn nỗi bất an xuống tận đáy lòng.

Là lý do nào cũng được, chỉ có thể tùy cơ ứng biến mà thôi.

Lúc này mọi người đang tìm kiếm bạn đồng hành để lập thành một đội.

Thực ra rất dễ phân biệt được người có kinh nghiệm và người mới.

Những người hoang mang không biết phải làm sao, tay không tấc sắt chính là loại lần đầu tiên tham gia trò chơi, mà những ai thoạt trông bình tĩnh, trang bị đầy đủ hết thì là người đã có kinh nghiệm rồi.

Có lẽ do tướng mạo xuất sắc dễ gây chú ý, cộng với vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh của Mạc Dịch, mà có hai cô người mới cứ nước mắt lưng tròng nhìn về phía anh vẻ mong mỏi, ngay cả cô váy ngắn vừa nãy còn làm ầm ĩ hiện đã thông não cũng len lén liếc nhìn Mạc Dịch, rồi xuyên qua đám đông bước về phía anh.

Mạc Dịch không khỏi dựng hết cả tóc gáy.

… Anh không muốn có đồng đội giàu kinh nghiệm, sợ người ta sẽ quấy rầy kế hoạch thăm dò của mình, nhưng cũng đâu đồng nghĩa với việc anh muốn dẫn dắt người mới!

Một trong hai cô gái kia chạy đến gần anh, đang chuẩn bị mở miệng nói gì.

Mạc Dịch cảm thấy hoảng hốt, vô thức lui về phía sau vài bước.

Em gái đang chuẩn bị mở miệng thấy vậy liền khựng lại, nhìn về phía anh với ánh mắt tổn thương.

Đúng lúc này có một thanh âm vang lên phía sau anh, giọng nam trầm lạnh lẽo, trầm đến nỗi dường như không khí xung quanh cũng vì thế mà rung động theo:

“Xin lỗi, anh ấy chung đội với tôi rồi.

”

Mạc Dịch cũng bị giọng nói bất thình lình này làm cho hoảng sợ, quay đầu nhìn về phía sau mình.

Chỉ thấy một người đàn ông vóc người cực kỳ cao lớn bước ra từ góc căn phòng, đi đến bên cạnh Mạc Dịch rồi dừng lại, từ trên cao nhìn xuống những kẻ đối diện.

Vẻ ngoài của người này đẹp đến sững sờ, đôi đồng tử nhạt màu xám tro, lấp lánh ánh bạc lạnh lẽo như thứ hợp chất vô cơ dưới ánh sáng của ngọn đèn, tựa đôi mắt của một loài động vật máu lạnh vô cảm, ai cũng không khỏi lạnh người khi bị nó chăm chú theo dõi.

Cảm giác áp bách như lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào con mắt người ta phát đau.

Khiến cô gái nhỏ không khỏi co rúm người lại.

Cùng lúc đó, một cô gái khác cũng tiến vào bãi chiến trường, cô nhìn nhìn ba người, tuy cũng hơi sợ sệt, nhưng vẫn không cam lòng mà lên tiếng:

“Nhưng mà anh kia vừa nói… người có kinh nghiệm chung đội với người mới, hai anh đều có kinh nghiệm rồi sao chung đội với nhau được?”

Đôi mắt người đàn ông hơi chuyển động hướng về cô gái mới đến kia, khóe môi nhếch lên nở một nụ cười lạnh lẽo:

“Ai bảo cô tôi là người có kinh nghiệm?”

Hai em gái nọ: “…”

Lừa con nít hả? Anh trông bình tĩnh như thế làm sao có thể là người mới được?

Mạc Dịch đứng một bên trố mắt nhìn diễn biến phát triển của tình hình.

— Sao anh có cảm giác mình như nam chính harem vậy nhỉ?

Lúc này Triệu Nghị Thành cũng chú ý thấy chỗ Mạc Dịch có vẻ rối loạn hơn bình thường, bèn tiến lại phía này.

Hai em gái như thấy được cứu tinh, mồm năm miệng mười kể lại sự tình đã phát sinh cho hắn nghe.

Có vẻ đây cũng là lần đầu tiên Triệu Nghị Thành gặp phải chuyện như vậy, nghe xong thì ngẩn ra, ngẩng đầu quan sát kỹ người đàn ông kia vài giây, sau đó bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Hắn lên tiếng trấn an: “Chàng trai này hai tay trống không, hẳn cũng là người mới, chắc do vừa nãy tôi nhìn không kỹ, thấy cậu ta bình tĩnh như vậy nên mới nhầm thành người chơi có kinh nghiệm.

”

Hai cô đồng thời nhìn về phía đôi bàn tay rỗng tuếch của người kia, lúc này mới ngượng ngùng thôi không nói nữa.

“Thế này nhé, mọi người trưng cầu ý kiến của cậu này đi.

” Triệu Nghị Thành nhìn về phía Mạc Dịch, mở miệng giải vây: “Cậu muốn chung đội với ai?”

Mạc Dịch âm thầm nhíu mày chuẩn bị mở miệng.

Thế nhưng trong chớp mắt đó, đầu óc anh đột nhiên xẹt qua một ý tưởng:

Chẳng lẽ người này chính là đồng đội có kinh nghiệm mà Giang Nguyên Nhu tìm cho anh?

Mạc Dịch ngước mắt nhìn người đàn ông đang đứng bên cạnh mình: quả thật cao lớn lại đẹp trai, còn khá là kiệm lời nhỉ?

Trong đầu nghĩ như vậy, nhưng ngoài mặt anh vẫn không có biểu hiện gì.

Mạc Dịch chớp chớp mắt nhìn về phía Triệu Nghị Thành, nói mà mặt không đổi sắc:

“Thế thì để tôi đi với anh này đi, chung đội với con gái tôi xấu hổ lắm.

”

Triệu Nghị Thành cùng hai em gái: “…” Cái lý do vô tri như vậy mà cũng nghĩ ra được hả.

Có điều nếu đương sự đã nói như vậy rồi thì những người khác cũng không tiện dây dưa, đành phải hậm hực bỏ đi.

Thấy bóng dáng mấy người đã đi xa, Mạc Dịch mới quay lại nhìn người đàn ông kia, hạ thấp giọng hỏi dò:

“… Tống Kỳ?”

Người nọ nheo nheo đôi mắt nhạt màu, nhìn anh vẻ khó lường, sau đó mới cúi đầu “ừ” một tiếng.

Mạc Dịch thoáng thở phào một hơi nhẹ nhõm, xem ra mình không nhận lầm người.

Anh cười cười với Tống Kỳ: “Nguyên Nhu không liên lạc lại, nên tôi tưởng anh sẽ không đến.

”

Nghe vậy Tống Kỳ cau mày rất khẽ, hắn quay đầu sang nhìn Mạc Dịch, nhưng chưa kịp nói gì thì Triệu Nghị Thành ở cách đó không xa đã hắng giọng cất tiếng:

“Nếu tất cả mọi người đã lập đội xong rồi thì chúng ta tách nhau ra thăm dò một chút đi, gợi ý trò chơi đưa ra rất quan trọng, rất có thể là manh mối để giữ mạng, nếu có ai phát hiện thấy điều gì thì hãy cùng chia sẻ với mọi người nhé.

”

Sau khi có kẻ đứng ra làm thủ lĩnh, cảm xúc của các người chơi đều ổn định hơn so với lúc đầu, tuy khuôn mặt vẫn còn nét căng thẳng, nhưng đều gật đầu đồng ý, sau đó tốp năm tốp ba tỏa đi bốn phía xung quanh.

Mạc Dịch nhanh mắt nhìn thấy, bởi vì Tống Kỳ và anh chung một đội mà Triệu Nghị Thành đã phân thêm hai nhóm có ba người, để đảm bảo mỗi nhóm đều có ít nhất một người chơi có kinh nghiệm.

Lúc này Tống Kỳ nghiêng đầu nói với Mạc Dịch: “Chúng ta đi thôi.

”

Mạc Dịch hơi do dự rồi đáp: “Được, có điều trước tiên tôi định đi xem một chỗ.

”

Tống Kỳ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Cô nhi viện này có diện tích rất lớn, kết cấu bên trong dường như cũng khá là phức tạp.

Một đại sảnh hình tròn nối liền với bốn hành lang sâu thẳm tối tăm, ánh đèn lờ mờ không soi rõ được tận cùng những nơi ấy trông như thế nào, cả tòa kiến trúc bị bao phủ bởi luồng không khí bụi bặm u ám, kể cả trong hơi thở cũng lơ lửng thứ mùi vị bất tường.

Mạc Dịch men theo đường cũ trở vào bên trong, vừa đi vừa quan sát cảnh vật bốn phía.

Dễ nhận thấy tòa nhà này được xây dựng cách đây đã lâu, các vật dụng đều phủ đầy tro bụi dày hàng mấy thế kỷ, giấy dán tường dơ bẩn do tàn phá của tháng năm, không biết trước kia từng có màu gì, giờ nhàu nhĩ, có mấy chỗ đã bong ra từng mảng, để lộ lớp vôi nâu xám ẩm ướt ở bên trong.

Mấy chiếc đèn treo tường kiểu dáng cổ xưa, cũ nát, cong vẹo bám trên vách tường, cố gắng tỏa ra ánh sáng yếu ớt, nhưng có thế nào cũng không thể chiếu sáng đến mọi ngóc ngách, khiến những nơi chìm trong bóng đêm tạo cho người ta cảm giác luôn có thứ gì đang ẩn nấp rình rập bên trong.

Không khí trầm lặng, hành lang dài âm u mà chật hẹp khiến người ta tưởng chừng như không thở nổi.

Có điều Mạc Dịch để ý thấy nơi này tuy rằng thoạt trông cũ kỹ rách nát, nhưng mỗi một vật dụng, mỗi một đồ dùng đều còn nguyên vẹn, dường như vẫn chưa đến mức phải bỏ đi.

Mạc Dịch đẩy cửa, bước vào căn phòng ban đầu nơi mình tỉnh lại.

Hết thảy đều giống y như đúc thời điểm anh rời đi, sáu chiếc giường nhỏ hẹp chia làm hai hàng, sắp xếp chỉnh tề ở bên trong.

Ô cửa sổ xiêu vẹo bị lấp kín lại bằng mấy tấm gỗ, xuyên qua kẽ hở có thể nhìn thấy những con số đếm ngược nổi lơ lửng trên màn đêm vô tận bên ngoài.

Ngọn đèn trên đỉnh đầu mờ mờ ảo ảo, cố gắng lắm mới chiếu sáng được hết căn phòng.

Ánh mắt anh dừng lại trên mặt đất—

Con gấu bông cũ nát đã biến mất rồi.

Mà trên mặt sàn phủ đầy tro bụi, giờ đây lẳng lặng đặt một tờ giấy nhỏ ố vàng được gấp lại một cách qua loa, không thấy rõ nội dung bên trong.

Trái tim Mạc Dịch nhảy đánh thịch một cái, anh bước đến khom lưng nhặt nó lên.

Lúc mở ra, chỉ thấy bên trên là nét bút non nớt nguệch ngoạc vẽ một cái giá treo cổ trống không.

Dưới giá treo cổ có một hàng chữ trẻ con viết bằng bút sáp màu rực rỡ:

FIND ME.

.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5772 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5294 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5024 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4604 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4531 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4486 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter