Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Chúc Mừng Ngài Thoát Chết Thành Công

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Chúc Mừng Ngài Thoát Chết Thành Công
  3. Chương 30: Chương 30

Chương 30: Chương 30

Mạc Dịch quan sát tấm “thảm” vừa phủ trên mặt đất kia.

Chất liệu rất dày, giẫm lên cực kỳ cứng cáp, thậm chí không thể tìm ra điểm khác biệt so với mặt sàn thông thường, hoa văn gỗ bên trên giống y như đúc, trong điều kiện đèn đóm mập mờ như thế này, gần như không thể nào nhận ra đây không phải là mặt sàn thực sự.

Chế tạo rất công phu.

Mạc Dịch thầm đánh giá trong lòng.

So với tòa cô nhi viện ngay cả vách tường cũng đều nghiêng vẹo thì có phải quá một trời một vực rồi không.

Mạc Dịch cuộn tấm thảm sang một bên rồi quay đầu nhìn về cánh cửa sắt trên mặt đất.

Cánh cửa bằng phẳng lóe sáng lạnh lẽo dưới ngọn đèn ảm đạm, mặt trên không có trang trí không cần thiết, toàn bộ đều bóng loáng phẳng lì, chỉ gắn một thứ giống tay cầm ở mặt bên, nằm ngang giữa một cái rãnh trên mặt đất.

Bên trên còng một ổ khóa to dầy kiểu dáng cũ kỹ, tựa hồ bị ai đó dùng lực phá vỡ nát rồi.

Mạc Dịch thử gạt ổ khóa nặng trịch sang một bên rồi nắm lấy tay cầm, nhấc mạnh về phía trước.

Cánh cửa sắt im lìm mở ra.

Một luồng không khí ẩm ướt lạnh lẽo theo tro bụi và mùi thối rữa ập thẳng vào mặt.

Mạc Dịch bất ngờ không kịp phòng bị nên sặc sụa ho khan vài tiếng.

Anh soi đèn pin vào thông đạo bí mật kia.

Không còn được cửa sắt che giấu, bên dưới lộ ra một cái hố tối om, một chiếc cầu thang kéo dài hướng vào phía trong, thông đến khoảng không hắc ám.

Chùm sáng của đèn pin không thể xuyên thấu thứ bóng tối dày đặc trong lòng đất, tối đa chỉ chiếu được mấy bậc thang trên cùng.

Bề mặt tích đầy tro bụi, hiển nhiên đã lâu không có ai đặt chân.

Mạc Dịch lục lọi trong ba lô lấy ra một chiếc kẹp nhỏ đặt ở mép cửa, phòng khi mình đi vào rồi cánh cửa lại đột nhiên sập xuống.

Sau đó anh cúi người cẩn thận trèo vào trong.

Không khí vẩn đục do bị phong bế lâu ngày xộc lên xoang mũi, mỗi bước chân nện xuống lại làm bụi đất rũ tung, bay lượn trong không gian âm u lạnh lẽo dưới chùm sáng của đèn pin.

Cầu thang chật hẹp dài đằng đẵng, càng đi xuống bóng tối càng dày đặc.

Ánh sáng trên đỉnh đầu ngày một yếu ớt, gần như không truyền được xuống căn hầm chật chội này nữa, mà chỉ còn là cái bóng mờ mỗi khi ngẩng đầu nhìn lên.

Rốt cục chân Mạc Dịch cũng đạp tới đất bằng.

Anh rời khỏi bậc thang, thử đi vài bước về phía trước, lay động đèn pin để xem xét rõ ràng địa phương mình đang ở.

Ánh sáng di chuyển trong không gian của căn hầm, rọi ra những đường viền mơ hồ không rõ hình dáng.

Mạc Dịch nheo mắt vẻ đăm chiêu.

Nơi này lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của anh.

Đúng lúc này, ánh đèn pin lướt qua một sợi dây dài rủ xuống từ trần nhà, Mạc Dịch mò mẫm trong bóng đêm, cầm lấy nó rồi nhẹ nhàng giật xuống.

Cả tầng hầm lập tức sáng bừng.

Nơi này hết sức rộng lớn, khung trần có kết cấu đặc dầy dặn chắc chắn, che phủ và bảo vệ cả không gian ngầm, vách tường thẳng tắp cứng rắn, không dán giấy mà để bê tông trơn, bề mặt toàn vết bẩn cùng các mảng ẩm mốc do ở dưới lòng đất lạnh lâu ngày, mặt sàn cũng chỉ trải đá sỏi thô, ma sát với đế giầy phát ra âm thanh khe khẽ.

Ghê rợn nhất là trong này chi chít không biết bao nhiêu giường nhỏ.

Những chiếc giường choán hết không gian, có lẽ vì để tận dụng diện tích nên kê rất sát, gần như không để chừa kẽ hở nào, chiếc nọ nối tiếp chiếc kia thành hàng thẳng tắp.

Băng qua dãy giường nhỏ, ở vách tường đối diện có một cánh cửa gỗ đóng kín.

Mạc Dịch quét mắt nhìn lướt qua toàn bộ căn phòng, đếm nhẩm trong đầu: riêng ở đây đã có hơn 150 chiếc giường, có thể chứa được số lượng trẻ em tương đương như thế.

Anh lách chân vào khe hở giữa ván giường, cẩn thận tiến về phía trước, đến được cuối phòng rồi Mạc Dịch mới duỗi duỗi chân, thở phào nhẹ nhõm.

Anh đẩy cánh cửa trước mặt ra, sau đó lại tìm thấy dây đèn ở vị trí tương tự.

Sau khi giật nhẹ một cái, bóng đèn trên đỉnh đầu rè rè vài tiếng rồi mới lóe lên, yếu ớt chiếu sáng cả căn phòng.

Mạc Dịch không cầm được mà sởn cả tóc gáy.

Phòng này cũng giống phòng vừa rồi, đều chất chứa cơ man là giường nhỏ.

Nhưng điểm khác biệt là trên tường phun tung toé một lượng máu nâu rất lớn, vết này chồng chất vết kia gần như biến thành màu đen sẫm, khô bết vào cực kỳ đáng sợ.

Trên vách tường còn có vết đạn.

Tất cả đệm giường dơ bẩn đều dính máu hoặc nhiều hoặc ít, thoạt trông cực kỳ thảm thiết.

Tựa như… nơi này từng xảy ra một trận tàn sát vậy.

Trong phòng tràn ngập mùi tanh tưởi mốc meo phát buồn nôn.

Sau khi lấy lại bình tĩnh, lúc này Mạc Dịch mới phát hiện căn phòng ghê tởm này còn thông đến nhiều phòng nhỏ khác nữa.

Trên cửa đều đánh dấu để phân biệt — “Phòng viện trưởng” “Phòng hộ lý” “Phòng kho” vân vân.

Mạc Dịch chợt hiểu ra.

Anh rốt cục đã hiểu vì sao trên mặt đất ít phòng như vậy, không gian chung vì sao lại xây dựng sơ sài đến thế.

Cô nhi viện trên mặt đất chỉ là một góc nhỏ của tảng băng chìm, hoặc có thể nói là thứ dùng để ngụy trang, mà thân xác thực sự cùng nội tạng của nó thì bị che giấu bên dưới lòng đất.

Vậy cô nhi viện trên mặt đất kia đang ngụy trang cho cái gì?

Mạc Dịch nhìn một phòng toàn là giường nhỏ, đáy lòng đã có suy đoán từ từ nổi lên.

Anh cụp mắt xuống, đôi con ngươi đen nhánh nhất thời có vẻ lạnh lùng.

Mạc Dịch vô thức quay chiếc đèn pin trong tay, sau đó lập tức hướng về phòng viện trưởng của tầng ngầm.

Gian phòng này khác với gian trên mặt đất, bên trong bừa bãi đảo lộn như vừa trải qua một trận cướp, bàn ghế bị lật ngã, văn kiện ố vàng cũ kỹ tản mác đầy sàn, tất cả mọi nơi đều tích dày một tầng tro bụi.

Nhưng điều đầu tiên khiến Mạc Dịch chú ý là tấm ảnh xiêu vẹo treo trên tường.

Tấm ảnh đã ngả vàng, bị thủng hai lỗ to, mép ảnh cong queo nhưng vẫn có thể nhìn thấy rất rõ người được chụp bên trong.

Đó là một phụ nữ cao lớn mặc bộ đồ trang trọng màu đen, đứng khoanh tay nghiêm mặt, giữa lông mày hằn nếp nhăn sâu, đôi mắt nhìn thẳng vào ống kính.

Mạc Dịch ngẩn người, trong đầu hiện lên ký ức về mảnh báo mình tìm thấy trong thư viện — đây tựa hồ chính là người phụ nữ bị xử án treo cổ trong bản tin.

Lúc này đứng trước cửa rồi anh lại hơi do dự.

Suýt nữa đã toi mạng ở căn phòng viện trưởng trên mặt đất, nên lần này anh không thể không trở nên cẩn thận hơn.

Dù sao Mạc Dịch cũng không biết quy tắc trên mặt đất có được áp dụng dưới đây hay không.

Nếu có thì lần này sẽ chẳng còn Tống Kỳ nào tới để cứu anh nữa.

Mạc Dịch nhíu mày, tỉ mỉ hồi tưởng từng chi tiết trong tờ nội quy kia — không có điều nào là nhắc tới chuyện nơi này còn có một không gian ngầm, mà gợi ý được đưa ra khi vừa mới bắt đầu trò chơi đã nói bọn họ phải hành động theo quy tắc.

Như vậy nghĩa là… có thể lách luật dưới căn hầm này đúng không?

Mạc Dịch hít sâu một hơi, quyết định đánh cuộc một phen.

Anh sải bước vào trong, sau đó dùng chân chặn cửa phòng ngừa nó đột nhiên đóng lại, sau đó cúi đầu vừa nhìn kim đồng hồ từ từ dịch chuyển, vừa căng người chuẩn bị nếu có biến sẽ tùy thời lao ra.

Lần trước anh bị tấn công trong vòng mười phút từ khi vào cửa.

Cho nên vì để bảo đảm, lần này Mạc Dịch đợi mười lăm phút.

Kim giây đều đều chuyển động trên mặt đồng hồ, phát ra âm thanh khe khẽ trong sự im lặng bao phủ căn phòng.

Mười lăm phút trôi qua rất nhanh, không có chuyện gì xảy ra cả.

Mạc Dịch chậm rãi thở ra một hơi, cơ thể căng thẳng thoáng bình tĩnh lại: tốt rồi, xem ra suy đoán của anh là chính xác.

Anh bước nhanh vào bên trong, ngồi xổm xuống bắt đầu lục tìm trong đống văn kiện phân tán hỗn độn.

Có nhiều chỗ trên các bản ghi chép này đều không cụ thể, đôi khi viết tắt, có khi thậm chí chỉ đánh dấu ngày kèm với dòng tiền ra vào mà thôi.

Đây là một cuốn sổ thu chi.

Đôi lông mày Mạc Dịch nhíu chặt lại.

Trong số đó có một tờ giấy điền mấy cái tên anh khá quen mắt, và cũng được sắp xếp theo trình tự quen thuộc: “Daniel… Tommy… John…”

Đây đúng là những cái tên trên tấm thẻ treo đầu giường trong phòng ngủ của anh.

Ghi đằng trước tựa hồ là dòng họ và giới thiệu qua loa về tiểu sử gia đình, không có chỗ nào là đặc biệt khác thường cả.

Đằng sau thì lại viết ngoáy số tiền cùng vài ghi chú sơ sài: “Xưởng giầy da”, “Cá nhân”, “Cá nhân”.

Mạc Dịch kinh ngạc nắm chặt trang giấy khô vàng, đến mức chất liệu thô ráp bên dưới ngón tay cũng nhiễm phải nhiệt độ từ cơ thể anh.

Suy đoán vừa rồi đã được chứng thực.

Nơi này là một trạm trung chuyển buôn bán trẻ em phi pháp, cô nhi từ bốn phương tám hướng bị đưa tới đây, giấu dưới lòng đất chật chội không có ánh mặt trời, rồi lại nối tiếp nhau bị đem bán đi nơi khác.

Hoặc là vào nhà máy hóa chất độc hại, hoặc là bị cá nhân nặc danh mua về, cũng có thể bị xuất khẩu ra nước ngoài.

Mà cô nhi viện chính quy trên mặt đất kia chỉ là vật ngụy trang để che giấu những giao dịch dơ bẩn bên dưới, cho nên mới xây dựng một cách sơ sài, đầu thừa đuôi thẹo như vậy.

Bởi vì bọn chúng biết những đứa trẻ đã bị đưa đến nơi này, không đứa nào ở lại đủ lâu để có thể lấp đầy những gian phòng chung đó.

Hô hấp Mạc Dịch nghẹn lại, vô thức nỉ non thành tiếng:

“Lasciate ogne speranza, voi ch’intrate.

”

(Đừng hy vọng gì nữa, một khi ngươi đã bước chân vào đây.

).

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5772 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5294 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5024 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4604 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4531 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4486 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter