Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Cung Đấu Không Bằng Nuôi Cún

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Cung Đấu Không Bằng Nuôi Cún
  3. Chương : 48

Chương : 48

Mạnh Tang Du ngớ ra, sau một hồi lâu mới giơ tay sờ sờ gò má ướt nhẹp của mình. Hắn ta cầm tinh con chó à? Hôn thì chả nói làm gì, đây lại còn liếm? Chó má!

Thoáng cúi đầu, nhẹ nhàng dịu dàng ấn một sợi gân xanh mới bục ra ở trán, Mạnh Tang Du mỉm cười rạng rỡ. Vì cha, bằng bất cứ giá nào, mi thích lợi dụng sờ mó thì cứ sờ mó cho đã đi, dù sao thân thể bà cũng chưa lành, không thể lăn giường với mi được!

“Xin Hoàng thượng chỉ giáo.” Đôi mắt phương đen trắng rõ ràng khẽ nheo lại, phần cổ trắng ngần mịn màng nghiêng nghiêng, nhìn thoáng qua người đàn ông đang ôm mình từ phía sau, diễn tả vô cùng nhuần nhuyễn mấy chữ “mắt đi mày lại.”

Trong chớp mắt, Chu Vũ Đế gần như ngừng thở, mặc dù biết phong thái quyến rũ này chẳng qua chỉ là nàng giả vờ, nhưng hắn không thể khống chế được mà chìm đắm. Trước khi Tang Du vẫn còn chưa chịu ngã lòng vì hắn, cho dù chỉ có chút hư tình giả ý thôi cũng đủ khiến hắn vui mừng nhảy nhót. Giờ khắc này hắn chỉ cảm thấy may mắn, may mắn rằng hắn là Hoàng đế, cho nên dầu người phụ nữ của hắn có khinh thường có căm ghét cũng không biểu hiện ra ngoài. Trái tim của hắn đã đạt đến ngưỡng tầm thường thấp kém đến như vậy. Đời bảo ai yêu trước sẽ thua, không còn nghi ngờ gì, hắn đã hoàn toàn thua cuộc.

“Trẫm dạy nàng ngồi trước.” Hắn cười khẽ, ôm lấy vai nàng, ấn nàng ngồi xuống ghế.

Mạnh Tang Du phát hoảng, vội vàng túm lấy ống tay áo của hắn đứng lên, kinh hoảng nói, “Hoàng thượng! Đây đâu phải là chỗ thiếp có thể ngồi được?”

Trong đôi mắt tối sẫm của Chu Vũ Đế tràn đầy ý cười, sờ sờ gó má trắng mịn của nàng, trầm giọng nói, “Trẫm nói có thể ngồi là có thể ngồi, nhưng chỗ này cao hơn nhiều so với nàng, không tốt cho việc luyện chữ, nàng ngồi trên đùi trẫm vậy.” Hắn tự nhiên ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Tang Du rồi kéo nàng ngồi lên đùi mình, một tay nắm chặt bàn tay nho nhỏ cầm ngự bút.

Vậy thì trực tiếp ngồi luôn trên ghế còn hơn! Mạnh Tang Du bị hắn ủ chặt trong lòng, xung quanh đều là mùi long tiên hương rất đậm, nhiệt độ cơ thể nóng rẫy cuồn cuộn truyền từ mông cùng vòng eo không ngừng lan tỏa, khiến cô ‘như đứng đống lửa như ngồi đống than.’

Đè ép nhịp tim đập dồn xuống, Chu Vũ Đế gác cằm lên bờ vai mảnh mai của nàng, tham lam hít vào mùi hương lành lạnh dễ chịu kia. Lúc trước chỉ có nàng ôm, hắn đã tưởng tượng đến cái ngày tự tay siết chặt nàng vào lòng, cảm giác này quả thật tuyệt vời như trong tưởng tượng. Ngực được lấp đầy như chính trái tim hư không trống rỗng, rốt cuộc không thể tồn tại dung chứa bất cứ kẻ nào khác.

“Đừng nhúc nhích!” Cảm giác được cái mông tròn tròn mềm mềm của nàng cứ nhấp nhổm trên người mình, hắn hít một hơi thật sâu, giọng khàn đặc không tròn chữ. Trong lòng chính là cô gái mình nhớ thương bao lâu, ý chí cứng cỏi của hắn không chịu nổi một lần kích thích nào nữa.

Giọng nói tràn đầy nam tính vừa thấp lại vừa trầm, xen lẫn đó là hơi thở dục tình khiến da đầu người ta run lên, Mạnh Tang Du lập tức bất động, ngồi im re một lúc lâu sau vẫn cảm giác được phần cứng rắn dưới mông cùng tiếng hô hấp dồn dập của hắn, cô mím môi, chủ động nắm lấy ngự bút, giật nhẹ tay áo Chu Vũ Đế, dịu dàng mở miệng, “Hoàng thượng, không phải ngài nói muốn dạy thiếp luyện chữ sao?”

“Cánh tay thả lỏng, thẳng lưng lên, trẫm dạy nàng cách cầm bút.” Chu Vũ Đế cười khổ, ép mình dời chú ý sang chỗ khác. Hắn quá hiểu khả năng của Tang Du, hôm nay nhất định chỉ có thể nhìn mà không ăn được.

Thầm thở dài, hắn vòng tay riết chặt bờ eo kia, tay còn lại nắm siết lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, hai người cùng cầm cây bút lông sói, chậm rãi đưa nét trên giấy. Tang Du, Thiệu Trạch, bốn chữ hành thư song song sánh đôi, như hòa hợp như khắng khít, thân mật không kể xiết.

Mạnh Tang Du cụp mắt xuống ngượng ngùng cười, đôi mắt đen lại giấu diếm ánh nhìn châm chọc.

Nâng cằm của nàng lên, thoáng nhìn qua tia sáng sắc lạnh nàng vẫn chưa kịp giấu đi, mặt Chu Vũ Đế không biểu cảm, nhưng trong tim lại truyền đến cảm giác nhức nhối đau đớn như thể có hàng ngàn mũi kim xuyên thấu.

“Tang Du…” Trẫm nên làm thế nào với nàng bây giờ? Phải làm như thế nào mới có thể phá vỡ tảng băng trong lòng nàng? Hắn khẽ gọi, như một hơi thở dài, như muốn tâm sự ngàn câu vạn chữ, cuối cùng lại biến mất giữa môi răng quấn quít.

Mạnh Tang Du ngẩn người, lập tức khẽ mở đôi môi đỏ mọng tiếp nhận hắn xâm nhập. Sinh tử đều nằm trong bàn tay kẻ này, cô có quyền phản kháng ư? Dù sao ‘sắc đẹp’ của hắn cũng không tầm thường, cô cũng có thể hưởng thụ một hai.

Nhận thấy nàng thuận theo, ánh mắt Chu Vũ Đế sầm xuống, bàn tay giữ lấy gương mặt nàng, không ngừng khiến nụ hôn thêm sâu thêm dài, động tác cuồng nhiệt, lưỡi quyến luyến triền miên, hắn càn quét từng tấc một trong khoang miệng nàng, nuốt hết nước bọt của nàng, hệt như một lữ khách cơ khát bôn ba trong sa mạc. Không biết bao nhiêu lần, cũng không biết bao nhiêu ngày đêm hắn nghĩ về khuôn miệng xinh xắn nho nhỏ này.

Thường Hỉ đã cho cung nhân trong điện lui cả, ngoại trừ âm thanh môi lưỡi quấn quít mút mát trong tẩm điện trống trải, mọi thứ khác dường như đã tắt lịm.

“Hoàng thượng, thân thể thiếp chưa lành.” Mạnh Tang Du cẩn thận tránh đi miệng vết thương, úp mặt vào lồng ngực mạnh mẽ của hắn, túm bàn tay đã luồn vào vạt áo mình lại.

Chu Vũ Đế cứng đờ, từ từ rút bàn tay tùy tiện kia ra, nhẹ nhàng vuốt ve lưng nàng, giống như người nào đó cẩn thận che chở con trẻ, lại tựa hồ như những ngày trong quá khứ, Tang Du cũng đã từng mơn trớn lưng A Bảo như thế.

Thừa dịp nhiệt độ trên người hắn chưa ‘nguội’, Mạnh Tang Du lại hợp thời lên tiếng, giọng nói mềm mại, “Hoàng thượng, thiếp muốn xin Hoàng thượng một chuyện.”

“Chuyện gì? Cứ nói, đừng ngại.” Chu Vũ Đế hôn hôn khuôn mặt nàng, giọng nói khản đặc.

“Thiếp muốn xin Hàng thượng phái người đến vùng đầm lầy tìm phụ thân, thiếp cảm thấy phụ thân cùng Hàn tướng quân nhất định còn bình yên vô sự.” Nàng ngửng đầu, nghiêm mặt nói, “Tuy rằng đầm lầy trải rộng, khí độc tràn ngập khắp nơi, nhưng bây giờ là mùa đông, không có cỏ lau che phủ đầm lầy cũng đã đông thành băng, chuyện ảnh hưởng tới tính mạng cũng giảm bớt, khí độc lại không dày đặc như mùa hè, nếu như dùng khăn ẩm bịt kín miệng mũi, lấy lau sậy cây cỏ làm thức ăn, ở bên trong mười ngày nửa tháng cũng không là vấn đề gì lớn. Huống hồ phụ thân bôn ba phía Bắc Trường Thành bao năm, am hiểu kỹ năng sinh tồn, cho nên thiếp cảm thấy họ nhất định còn sống.”

“Hiểu được nhiều chuyện như thế, thật ra Tang Du của trẫm cũng là một người nhìn xa trông rộng.” Chu Vũ Đế nhíu mày, ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa vết thâm quầng quanh mắt nàng, đau lòng muốn chết.

“Chỉ là thiếp từng nghe cha kể về cuộc sống nơi biên cương cho nên mới biết được chút ít.” Mạnh Tang Du cụp mắt, có phần không được tự nhiên, biểu cảm đau lòng của hắn ta rất thật.

“Nàng không cần phải cầu xin trẫm, trẫm đã tăng số người đến vùng đầm lầy tìm kiếm, nếu tìm được trẫm nhất định sẽ thông báo cho nàng trước tiến.” Hắn giữ lấy bả vai nàng, trong lòng chỉ cảm thấy lạnh ngắt. Thảo nào Tang Du lại ngoan ngoãn nhiệt tình như vậy, thì ra là có chuyện cầu cạnh mình! Nhưng có chuyện cầu xin nhờ vả hay dựa vào cũng tốt, sợ nhất là nàng không còn mong ước gì nữa, ngay cả cơ hội gần gũi cũng không cho.

Trái tim lặng ngắt lại nóng lên, hắn cúi đầu, lưỡi cẩn thận liếm liếm đôi môi duyên dáng đầy đặn của nàng.

“Hoàng thượng, canh giờ đã đến, thần thiếp nên đi thỉnh an Thái hậu, mười năm rồi, lần đầu tiên Thái hậu hồi cung, vì buổi chăm sóc lúc sáng đã miễn thỉnh an, không nên bỏ lỡ buổi chiều hôm nay nữa.” Mạnh Tang Du để mặc hắn liếm một lát, nhìn thoáng qua đồng hồ cát trong điện, khẽ nhắc nhở.

“Bé con, nàng qua cầu rút ván!” Chu Vũ Đế dùng răng nanh cắn cắn môi dưới mềm mại của nàng, gương mặt tỏ thái độ không biết làm cách nào, nhưng yêu thương nuông chiều nồng nàn trong ánh mắt kia chẳng thể khuất giấu được.

Má Mạnh Tang Du lại đúng lúc đỏ ửng, vào cung ba năm, cô biết lúc nào nên cười lúc nào nên khóc, khi nào nên ngượng ngùng, ngàn vạn loại phong thái quyến rũ mị hoặc đều có thể ‘văn chương trôi chảy.’ Không động lòng nhưng có thể động tình, tất cả là khả năng dối lừa trời ban.

“Đi đi.” Chu Vũ Đế thở dài, ôm nàng đứng lên, lại cẩn thận sửa sang lớp váy áo đã hơi nhàu kia lại, hành động thân thiết tự nhiên như thể đã luyện tập chuyện này trăm ngàn lần. Cảm giác quen thuộc kỳ dị lại ập tới.

“Thần thiếp cáo lui.” Mạnh Tang Du quỳ gối hành lễ.

“Khoan đã, cái này đang rất thơm, cho trẫm đi.” Ngón tay dài của hắn chỉ chỉ vật bên hông cô.

Mạnh Tang Du cúi đầu nhìn theo, là túi hương mới may đang tỏa ra mùi hoa mai thoang thoảng. “Hôm khác thiếp sẽ tự tay làm cho Hoàng thượng một cái.” Cô tháo túi hương xuống, vô cùng biết thời biết thế trả lời.

“Ừ.” Chu Vũ Đế bật cười, nụ cười kia lại sang sảng ngoài ý muốn.

Mạnh Tang Du cũng mỉm cười, được Thường Hỉ ân cần hầu hạ đưa về hướng Từ Ninh Cung, hắn đứng lặng ở cửa đại điện nhìn theo, cho đến khi bóng lưng nàng hoàn toàn biến mất ở ngã rẽ mới thong thả quay bước về.

﹡﹡﹡﹡

Đám phi tần đã tụ tập đầy đủ trong Từ Ninh Cung từ trước, phần lớn là do Thẩm Tuệ Như cầm đầu, còn có vài người không được sủng ái ngồi yên trong góc thiên điện, có vẻ phân biệt rõ ràng. Còn chưa đặt chân lên ngai Hậu Thẩm Tuệ Như đã có vẻ độc bá toàn hậu cung. Cũng khó trách, Hoàng đế giả đã giao bảo ấn của Hoàng hậu để y thị quản lý lục cung, tất cả mọi người đều cho rằng ngai Hậu này đã nằm gọn trong túi Thẩm Tuệ Như.

Lúc Mạnh Tang Du bước vào, không biết Thẩm Tuệ Như vừa nghe ai nói xong đang che mặt cười khẽ, đám phi tử khác cũng cho thể diện mà hùa theo, tiếng nói chuyện râm râm ran ran.

“Thần thiếp bái kiến Đức phi nương nương.” Các phi tần vừa thấy Mạnh Tang Du bước vào đã vội vàng đứng lên quỳ gối hành lễ, Thẩm Tuệ Như ngồi yên trên ghế, đôi mắt đen kịt cao ngạo nhìn thoáng qua, dáng vẻ bất động thể hiện phong thái mạnh mẽ áp đảo.

Đúng là châu chấu sau mùa thu ~ Mạnh Tang Du nhìn lại, khinh miệt cười, thong thả đến vị trí của mình, gọi cung nhân mang ghế dựa đặt vào đấy. Chấp chưởng cung vụ thì sao, tay cầm bảo ấn Hoàng hậu thì sao? Xét về vị phân, mi vẫn ở dưới váy bà.

秋后的蚂蚱 – đầy đủ 秋后的蚂蚱,蹦达不了几天了, châu chấu sau mùa thu, chẳng nhảy nhót được mấy ngày nữa đâu.

Khiêu khích này ai ai vừa nhìn cũng hiểu, trong điện lặng ngắt. Thẩm Tuệ Như siết chặt hai nắm tay, hết riết rồi nới lỏng, hết thả ra rồi nghiến lại. Y thị vẫn còn lý trí mà nhớ đây là Từ Ninh Cung, mình không thể làm bậy, cuối cùng chỉ mỉm chi cười, cúi đầu che khuất sát ý lóe lên trong ngươi mắt.

Không khí ngưng đọng khó chịu, qua một lúc lâu sau Kim ma ma mới vén rèm châu mời nhóm cung phi đến chính điện bái kiến, lúc này bầu không khí nặng nề mới tan biến.

Thái hậu ngồi ngay ngắn trên vị trí chủ vị, trang phục sang trọng, nét mặt nghiêm nghị, chỉ một ánh mắt thoáng qua đã khiến người ta cảm thấy áp lực, phong thái uy nghi kia lập tức khiến con phượng hoàng giả dối Thẩm Tuệ Như chỉ là sình đất.

Cơ bắp trên mặt Thẩm Tuệ Như căng cứng, rõ ràng kiêng kị Thái hậu. Y thị lướt nhìn Niệm Từ bên cạnh Thái hậu, trong lòng lập tức ổn định. Tạm thời nín nhịn mười ngày nữa, mười ngày sau, cho dù là triều đình hay hậu cung đều do mình định đoạt.

Thái hậu nhìn thoáng qua y thị, trên mặt không vui không giận, ngay cả ánh mắt cũng hoàn toàn trầm tĩnh. Đợi tất cả hành lễ xong, bà nhìn về phía Mạnh Tang Du, biểu cảm nghiêm túc có phần dịu hòa, “Thương thế Hoàng thượng thế nào?”

“Hồi bẩm Thái hậu, tốt hơn so với ngày hôm qua, nghỉ ngơi thêm năm sáu ngày có thể tiếp nhận chính vụ.” Mạnh Tang Du không tỏ ra thân thiết cũng chẳng lấy lòng, trả lời đơn giản.

Sắc mặt Thái hậu càng thêm ôn hòa, kéo tay cô lại ngồi cạnh mình, hoàn toàn hờ hững với Thẩm Tuệ Như. Người đàn bà này sẽ tự chuốc lấy kết cục, bà không cần thiết phải lãng phí tình cảm.

Sắc mặt đám phi tần vô cùng phấn khích, ánh mắt tế nhị nhìn về phía Thẩm Tuệ Như. Rõ ràng Thái hậu thích Đức phi, Hoàng thượng lại có chuyện áy náy với Thái hậu, có Thái hậu chặn con sông này, chưa chắc ngai Hậu sẽ lọt vào tay ai.

Thẩm Tuệ Như khép hờ mắt cười nhạt, tất thảy đều bình tĩnh. Nhưng giây tiếp theo, một người đàn bà tóc tai bù xù, khuôn mặt hốc hác đã đập nát sự trấn định ấy.

Người đàn bà ấy như điên như dại đẩy đám cung nhân ra, bổ nhào vào chân Thái hậu, khuôn mặt trơ xương ẩn khuất dưới mái tóc xơ xác, là Lý quý phi đang bị giam cầm trong lãnh cung.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5917 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5390 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5111 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4710 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
5

Chí tôn đặc công

2566 chương
4661 View
4
Đô Thị Truyện VIP
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4643 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter