Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Danh Gia Vọng Tộc

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Danh Gia Vọng Tộc
  3. Chương : 42

Chương : 42

Tấm vải bình phong kia đúng là rất đẹp, thể hiện tâm tư khéo léo của người tặng, nhưng quà tặng từ trước đến giờ không phải quý ở chuyện đẹp nhất, mà phải hợp lòng người, phù hợp với thân phận địa vị của người được tặng.

Diêu Cẩm Ngọc và Ngô thị cũng không ngẫm xem Diêu phủ ở vị trí gì, Quách thị lại có thân phận như thế nào. Một bà lão chưa từng được phong cáo mệnh phu nhân làm sao có thể hưởng thụ tôn vinh nhường này?

Diêu phủ ở Giang Châu có vẻ rất hãnh diện, ngay cả Tri phủ cũng phải nhượng bộ vài phần. Diêu Cẩm Ngọc thêu gương mặt Bồ Tát giống diện mạo lão thái thái, tất nhiên bà ta sẽ dạt dào vui mừng, tán dương ca ngợi, vì thế cũng chẳng có ai để ý bàn luận điều gì.

Nhưng như vậy không có nghĩa Diêu Cẩm Ngọc xử sự thỏa đáng, chưa nói đến việc con người không được tự ý làm những hành động khinh nhờn thần thánh, hành vi này của nàng ta nếu bị người khác cố tình để ý thì có lẽ sẽ gắn tội danh phạm thượng cho họ Diêu ấy chứ.

Thử nghĩ mà xem, nếu gương mặt Quách thị giống với Bồ Tát thì đương kim Thái Hậu tính thế nào đây? Chẳng phải là ngay cả Thái Hậu đi cúng viếng Bồ Tát cũng thành ra cúng viếng Quách thị sao?! Phải biết rằng những chuyện bới lông tìm vết này từ xưa tới nay đều là trách nhiệm của các vị Ngự Sử.

Nhẹ hơn một chút, dù không bị áp tội nặng như vậy, chỉ riêng việc những gia tộc có địa vị cao hơn Diêu gia biết chuyện chắc chắn sẽ nói Diêu gia kiêu căng ngạo mạn, không biết trời cao đất dày.

Khi nãy mọi người đều tới tấp khen ngợi đơn giản vì trong lúc nhất thời bị tấm tranh thêu tuyệt đẹp kia làm cho kinh ngạc, thêm vào đó Ngô thị dùng lời nói dẫn dắt mọi người nghĩ đến sự chân thành hiếu thảo của Diêu Cẩm Ngọc. Hơn nữa, các vị tiểu thư và phu nhân ở đây địa vị không bằng Diêu gia nên nhất thời không nhận ra được tầng ý nghĩa này, Vạn thị có lẽ không nghĩ sâu đến thế, nhưng Giang An huyền chủ thì khác hẳn mọi người.

Nàng ta có xuất thân tôn quý hơn nhiều so với Vạn thị, sự cao ngạo kiêu hãnh thấm vào tận xương tủy, tâm tư khôn lỏi của Diêu Cẩm Ngọc lộ ra trước mặt Giang An huyền chủ thì chỉ có thể làm trò cười cho người khác, tự rước lấy nhục mà thôi!

Trước đó chúng phu nhân đều không nghĩ tới huyền cơ bậc này, Cẩm Sắt còn đang tính làm sao có thể gợi ý vài câu cho mọi người hiểu, khiến Diêu Cẩm Ngọc nhất định mang danh kiêu căng ngạo mạn.

Hôm nay Giang An huyền chủ tự dưng lại tới thăm viếng, ngược lại làm nàng đỡ phải mất công, chỉ cần khơi gợi một chút, Diêu Cẩm Ngọc quả nhiên thật sự xốc nổi mà hấp tấp khoe khoang, thật quá ngu xuẩn. Trong khi đó Ngô thị thấy Diêu Cẩm Ngọc như thế thì hiển nhiên đôi mắt cũng sáng lấp lánh, chắc hẳn nàng ta nghĩ Diêu Cẩm Ngọc làm vậy sẽ được Giang An huyền chủ coi trọng đây.

Ngô thị hôm nay liên tiếp rơi vào thế yếu, sớm đã mất bình tĩnh, nàng ta chỉ một lòng một dạ tìm cách vãn hồi lại hình tượng của Diêu Cẩm Ngọc mà không nghĩ rằng người như Giang An huyền chủ sao có thể không thấu suốt sự khôn lỏi của Diêu Cẩm Ngọc chứ?

Giang An huyền chủ sao có thể để Diêu Cẩm Ngọc tính toán lợi dụng? Huống chi địa vị càng cao thì càng không dễ dàng khen ngợi người khác. Tấm vải bình phong của Diêu Cẩm Ngọc dù thêu tốt đến mấy mà Giang An huyền chủ thấy không đẹp thì cũng uổng phí hết thảy.

Cẩm Sắt ngẫm ngợi bất giác ánh mắt bừng sáng, khó nhịn xúc cảm muốn xem lát nữa Ngô thị và Diêu Cẩm Ngọc sẽ lâm vào cảnh đầu rơi máu chảy đến mức nào, ắt hẳn sẽ vô cùng đặc sắc.

Nghe thấy tiếng động lớn như vậy, Giang An huyền chủ đang trò chuyện cùng Vạn thị quả nhiên liền dời mắt lại đây, Diêu Cẩm Ngọc lập tức vội vàng e ngại cúi người hành lễ, sau đó thưa: “Tiểu nữ nhỡ tay bất ngờ làm rơi quà mừng thọ lão thái thái cho nên hiện giờ mới hoảng hốt thất lễ, quấy nhiễu Huyền chủ, mong người thứ lỗi.”

Giang An Huyền chủ nhìn lướt qua Diêu Cẩm Ngọc, sau đó nhìn sang tấm vải thêu trên mặt đất rồi nói: “Quà mừng thọ à? Trông giống một bức tranh thêu, mang đến cho ta xem.”

Diêu Cẩm Ngọc vui lắm, chưa gì đã tưởng nghĩ ngay đến cảnh cảnh chốc nữa Giang An huyền chủ khen ngợi nàng thì chúng tiểu thư sẽ hâm mộ và đố kị đến mức nào. Nàng ta lập tức lanh lảnh đáp ứng, nhặt tấm vải trên đất lên rồi cầm bước nhanh tới trước mặt Giang An huyền chủ.

Noãn Nhu tiếp nhận rồi cùng Diệu Hồng mở rộng tấm vải thêu ra, Giang An huyền chủ trước hết nhìn được mặt thêu kinh văn, nàng thấy nét chữ thanh tú, đường kim mũi chỉ tinh tế thì mỉm cười tỏ ý hài lòng. Diêu Cẩm Ngọc bất giác đắc ý, cúi nhẹ người tươi cười thưa: “Đây là tấm vải thêu có hai mặt, Huyền chủ xin mời nhìn sang bên này.”

Hai đứa nha hoàn xoay sang mặt bên kia, bức tranh thêu Bồ Tát lập tức hiện ra trước mắt Giang An huyền chủ, nàng ta ban đầu cũng giống mọi ngườ chỉ thấy sáng ngời chói lóa, sau đó mới nhìn ra nét đặc biệt nơi gương mạo Bồ Tát, tức thì khóe môi hơi nhếch lên, chăm chú nhìn kỹ trong chốc lát rồi nói với Quách thị: “Thêu giỏi lắm, dung mạo Bồ Tát hiển hiện thật thân thiết ân cần, làm cho ta chợt cảm thấy vô cùng kính trọng. Trước kia ở trong cung ta từng thấy Đại Hoàng tử nhân lễ mừng thọ Thái hậu cũng dâng tặng một bức tranh chân dung Bồ Tát thế này, trùng hợp sao gương mặt Bồ Tát trông cực giống Thái hậu. Bức tranh thêu này có vẻ giống bức họa của Đại Hoàng tử. Từng đường kim mũi chỉ sống động như thật, ta ngắm nhìn mà cũng muốn đứng dậy dập đầu bái lạy ngay lập tức.”

Giang An huyền chủ vừa dứt lời, lập tức sảnh đường tĩnh lặng như tờ, ai nấy biến sắc, nét cười trên mặt Quách thị đông cứng, Ngô thị thì tứ chi mềm nhũn thiếu chút nữa ngã nhào khỏi ghế, còn vẻ hoan hỉ đắc ý trên mặt Diêu Cẩm Ngọc cũng dần dần chuyển sang tái nhợt.

Nàng ta dù ngốc nghếch nhưng cũng hiểu ra có gì đó không ổn, nàng ta có thân phận gì, Quách thị có thân phận gì, sao dám so với Đại Hoàng tử và Thái Hậu nương nương chứ.

Diêu Cẩm Ngọc đương đờ người, mặt tái mét thì Quách thị đã quắc mắt nhìn chằm chằm sang, lớn tiếng quát mắng: “Ai chỉ ngươi thêu thế hả? Còn không mau nói thật ra!”

Diêu Cẩm Ngọc hoảng sợ vai run lẩy bẩy, mồm miệng run rẩy nửa ngày cũng không nói ra lời, Giang An huyền chủ thế nhưng lại tỏ vẻ kinh ngạc: “Lão phu nhân làm sao vậy? Đứa trẻ này chân thành hiếu thảo, suy nghĩ dù không thấu đáo cũng là chuyện bình thường, lão phu nhân sao lại nói thế?”

Giang An huyền chủ nói một câu suy nghĩ không thấu đáo càng làm cho Quách thị thêm sợ hãi, vốn lúc Giang An huyền chủ đột nhiên viếng thăm Quách thị đã không rõ tại sao, hiện giờ thậm chí bà còn hoài nghi không biết Diêu gia đã đắc tội nàng ta ở đâu nữa, nghĩ vậy bà chợt vã mồ hôi lạnh, vội thưa: “Tiện phụ nào có tài đức gì, ai hiểu cho còn nghĩ nó chân thành hiếu thảo, nhưng không hiểu chuyện lại tưởng Diêu gia kiêu căng cuồng ngạo, nếu việc này bị người có tâm cố ý thổi phồng lên, lấy cớ nhằm vào Diêu phủ thì chẳng phải càng gây ra tai họa! Hài tử này vụng về lóng ngóng, chắc chắn không nghĩ ra được ý tưởng này, người chỉ cho nàng rõ ràng rắp tâm bất lương muốn hại Diêu gia, nếu Huyền chủ không chỉ ra giúp thì Diêu gia ta chẳng phải là gây họa mà không biết sao!”

Quách thị trong lòng hoảng sợ, mặt càng sắt lại, tỏ vẻ nghiêm nghị, trừng mắt với nàng rồi nói: “Ngươi còn không mau khai rõ, ai chỉ cho ngươi hả?!”

Cả phòng bất thình lình không nghĩ tự dưng lại có chuyện ầm ĩ đến mức này, ai nấy ngây ngẩn cả người. Trong khi đó Diêu Cẩm Ngọc lúc này mới hiểu ra đã gây họa, chân mềm nhũn ngã nhào xuống đất, sợ hãi đến run cầm cập, nước mắt lã chã, bộ dạng cực kỳ hoang mang lo sợ.

Giang An huyền chủ lập tức tiếp lời: “Lão phu nhân nói nghiêm trọng quá, cứ như thể ta phá hỏng không khí vậy. Cũng tại ta không cẩn thận nhắc lại chuyện cũ mới khiến lão thái thái hiểu nhầm đến thế này…”

Ngô thị thấy Diêu Cẩm Ngọc mềm oặt lạnh lẽo run rẩy như bùn nhão ở trên mặt đất thì cũng vô cùn sợ hãi, dưới tình thế cấp bách nàng ta vội vàng đứng dậy rồi quỳ thụp xuống nói: “Mẹ à, Ngọc nha đầu là đứa chân thành hiếu thuận, nàng tuổi còn nhỏ nên mới suy nghĩ không thấu đáo như thế. Trẻ con thường gây ra chuyện chê cười, không phải cố tình, các vị phu nhân đều là người lương thiện nhất định sẽ không nhân chuyện này mà gây sự với Diêu phủ, mẹ đừng suy nghĩ nhiều. Mẹ xem, Huyền chủ cũng đã nói rằng người không có ý như thế mà.”

Nàng ta nói vậy ngược lại làm cho ai nấy đều nghĩ nàng ta có ý rằng nếu ai nói chuyện này ra ngoài thì sẽ là kẻ gây sự quá quắt vậy, chúng phu nhân nghe xong đều cảm thấy khó chịu. Tiểu Quách thị đứng ở một bên vốn dĩ rất thích hóng hớt chuyện chê cười của Đại phòng, nhưng nghe đến những từ như Thái Hậu, Đại Hoàng tử thì cũng luống cuống hoảng hốt, chỉ sợ sẽ liên lụy đến Tứ phòng, khiến cho toàn gia bị tịch thu gia sản dẫn đến chém đầu thì làm sao bây giờ, vì thế ngay lập tức nàng ta nhìn mẹ con Ngô thị với ánh mắt căm thù như muốn phun ra lửa.

Vạn thị thấy thế cũng nhíu chặt mày, bụng bảo dạ càng chắc như đinh đóng cột phải nhanh chóng cắt đứt mọi quan hệ với Diêu phủ, chuyện từ hôn chắc chắn phải thực hiện càng sớm càng tốt!

Đương lúc không khí trong Cẩm Tú đường đông cứng lại thì Cẩm Sắt chầm chậm đứng dậy, từ từ đi lên phía trước, ánh nắng chiếu qua song cửa rọi vào gương mặt trắng ngần như ngọc của nàng, mọi người chỉ thấy nàng vô cùng ung dung điềm tĩnh và đoan trang thanh nhã, làn váy đung đưa theo từng bước chân, trông nàng thư thái tươi mát như cánh hoa nở rộ sau cơn mưa vậy.

Nàng điềm tĩnh đi tới gần bên cạnh Diêu Cẩm Ngọc và Ngô thị, xoay người đỡ họ ngồi dậy, mọi người trông vậy bất giác trố mắt ra nhìn, ngay cả Giang An huyền chủ cũng hơi ngạc nhiên nhìn nàng.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5932 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5397 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5119 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4718 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
5

Chí tôn đặc công

2566 chương
4680 View
4
Đô Thị Truyện VIP
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4653 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter