Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Đế Trường Trạch

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Đế Trường Trạch
  3. Chương : 10

Chương : 10









Ngày hôm nay Khương Tố đi ra ngoài đến tận tối mới quay về.

Có một vị đại nho trong kinh mở tiệc chiêu đãi khách quý tứ phương, người đến đông nghịt không đủ chỗ ngồi. Trong bữa tiệc còn có thể luận đàm tình thế thiên hạ, phàm là nói năng hữu lý tự nhiên sẽ không có người trách tội, thế nhưng nếu có người nhân cơ hội ác ý dèm pha Khương quốc, chỉ sợ liền không có cơ hội nhìn thấy mặt trời ngày mai.

Gia Cát Du cũng có mặt trong hàng ngũ khách mời, Khương Tố cũng rất thưởng thức người này, trong lòng có chút tâm tư muốn kết thân lôi kéo vì vậy liền giấu đi thân phận tiến đến kết giao.

Cho dù hiện tại thủ hạ dưới tay hắn vẫn chưa thể xác định thân phận của người này, bất quá đối phương dọc nhiều sách vở văn chương hơn người, hôm nay chỉ là nói chuyện xã giao đã khiến Khương Tố có cảm giác ngộ ra nhiều thứ.

Đợi đến lúc yến hội kết thúc Khương Tố liền quay vể tẩm cung, vậy mà lại không thấy bóng dáng của Khương Trạch, nghe nội thị báo lại y còn ở thư phòng liền cho rằng tiểu hài tử kia ước chừng là đang giận dỗi, vì vậy liền vội vã tắm rửa tẩy đi mùi rượu, ngay cả tóc còn chưa kịp lau khô liền chạy đến thư phòng.

Lúc Trương Di lớn giọng bẩm báo Khương Tố đã đến thì Khương Trạch đang tựa vào án kỷ trầm tư, gương mặt thanh tú không chút biểu tình, mắt hơi hạ xuống, khí thế bất giác quay trở về trạng thái băng lãnh hờ hững như đời trước. Khương Tố thấy y như vậy chỉ có cảm giác khó hiểu nhàn nhạt, nhưng lại không biết là có chỗ nào sai biệt.

Thế nhưng chỉ trong khoảnh khắc Khương Trạch đã phục hồi tinh thần lại. Y nhìn thấy Khương Tố, đầu tiên là nháy mắt mấy cái, đồng tử tràn đầy lãnh ý liền lập tức biến mất, sau đó lại hơi nhíu lông mày, không vui nói “Ca ca vì sao vẫn chưa lau khô tóc đã đến đây? Xem ra ca ca cũng không biết nên chiếu cố chính mình thế nào nha…”

Khương Tố hơi hơi mỉm cười.

Hắn tiếp nhận khăn Trương Di dâng lên, vẫn chưa kịp có động tác thì Khương Trạch đã đứng dậy bước đến đoạt lấy tấm khăn, lại dùng sức nhấn người ngồi vào trên tháp, nhẹ nhàng giúp hắn lau tóc.

Tiếu ý của Khương Tố càng sâu: “Vừa rồi A Trạch đang suy nghĩ gì?

Chỉ nghe thanh âm giả vờ thần bí của Khương Trạch vang lên: “Trước tiên cần lau khô tóc đã, một lát sẽ nói với ca ca!” Tuy rằng hắn không nhìn thấy biểu tình của Khương Trạch, thế nhưng có thể từ trong thanh âm tưởng tượng ra gương mặt vui vẻ của đối phương lúc này.

Đó là một dung mạo xinh đẹp tinh xảo đến nhường nào.

Khương Tố cảm giác giống như mình vẫn chưa hoàn toàn tỉnh rượu, vậy nên liền thẳng thắn nhắm mắt lại, hưởng thụ khoảng thời gian yên tĩnh khó có được này.

Đợi đến khi Khương Trạch rốt cuộc cũng lau khô mái tóc cho Khương Tố, cơn say của hắn cũng triệt để trôi qua. Dưới ánh lửa chập chờn, hắn thấy Khương Trạch vẫn duy trì biểu tình đáng yêu như đang hiến vật quý, nâng một cái án kỷ có đặt vật gì đó ở trên cho mình.

Đây là một trang giấy.

Là loại cực kỳ giống với giấy cẩm bạch.

Thế nhưng so sánh với sự trắng thuần nhẵn mịn của giấy cẩm bạch thì tờ giấy này có chút ố vàng, trên mặt giấy cũng không bằng phẳng mà cực kỳ khô ráp, khắp nơi đều có gân mảnh ngang dọc tương giao. Khương Tố cầm lên ngửi ngửi, có thể thấy được mùi vị của cỏ úa và sợi vải bố ủ lâu ngày.

Đồng tử của Khương Tố hơi co lại.

Hắn đã ý thức được thứ này là do vật gì chế tạo mà thành.

Thế nhưng cho dù ý thức được sự xuất hiện của thứ này sẽ mang đến sự thay đổi gì, hắn cũng rất nhanh khôi phục sự bình tĩnh cố hữu, nhàn nhạt hỏi Khương Trạch “Đây là?”

Khương Trạch nháy nháy một bên mắt, gương mặt cư nhiên hiện ra một tia trêu tức: “Như ca ca đã thấy.”

Bàn tay nắm lấy mảnh giấy của Khương Tố càng siết chặt hơn, hắn hít sâu một hơi: “Là ai tạo ra? Người còn ở đây không? Trương Di! Mau truyền người đến!”

Trên thực tế, từ hai trăm năm trước đã có người phát hiện sau khi luộc kén tằm lấy tơ thì trong nồi luôn còn một ít tàn phẩm, cứ tích cóp tàn phẩm đó thành nhiều thì đem đi luộc lại cho nhừ rồi đem trãi mỏng ra, sau khi phơi khô thì thu được cẩm bạch mà ngày nay hay dùng để viết1, loại này còn được gọi là ‘giấy’. Nếu dùng giấy làm công văn thì so với thẻ tre sẽ nhẹ hơn rất nhiều, lúc viết cũng dễ dàng hơn, thế nhưng giá thành lại cao, người bình thường cũng không có khả năng có được, hơn nữa vì mỏng manh yếu ớt nên khó có thể lưu trữ lâu dài. Cũng vì thế mà từ xưa đến nay giấy chỉ được coi như vật phong nhã chứ không thể làm phương tiện ghi chép tri thức trong thiên hạ.

Thế nhưng nếu như giá thành sản xuất giảm đi thì sao?

Nếu đem tơ tằm đổi thành các loại sợi vải phổ thông khác, lại trải qua chưng ủ lâu ngày, đợi đến khi mục nát rồi mới giã ra đem phơi liệu có thể trở thành vật phẩm tương tự cẩm bạch hay không?

Đây là câu hỏi mà chẳng ai biết cách trả lời, cho dù hai trăm năm qua có không tí người đưa ra loại giả thuyết này, thế nhưng lại chưa từng có thành quả cụ thể.

Chỉ là bây giờ, việc này tựa hồ đã không còn là vấn đề nữa.

Người cải tiến kỹ thuật này vốn tên Lưu Tùng, là một hoạn quan, mười lăm năm trước là nội thị phục vụ cho Kỳ phu nhân, người từng dùng độc kế hãm hại mẫu thân Khương Tố, người này bị Khương Phong giận chó đánh mèo xử cung hình, lại phải theo Kỳ phu nhân tiến vào lãnh cung, mỗi ngày cùng các nô lệ giặt quần áo để đền tội.

Có lẽ vì duyên cớ mệnh cách cứng rắn nên Lưu Toàn vẫn giữ được tính mạng đến hôm nay, đồng thời bởi vì công việc giặt giũ mà khiến y ngoài ý muốn phát hiện được vài thứ.

Nếu bản thân y đã là hoạn quan thì có đánh mất tính mạng cũng chẳng là gì, vì vậy Lưu Toàn liền dùng rất nhiều thời gian tìm cách giấu mấy cái chum lớn ở lãnh cung, đồng thời còn trộm được một ít vải vóc hư hỏng bỏ đi, sau đó y liền bắt đầu thử nghiệm ý nghĩ bất chợt lóe lên của mình2.

Y dùng trọn mười năm, rốt cục cũng có thể chế tạo ra loại giấy dùng vải bố làm nguyên liệu.

Lưu Toàn đương nhiên hoàn toàn hiểu rõ cái phát minh này sẽ đem đến cho bản thân bao nhiêu danh lợi, y hầu như muốn lập tức chạy đến hiến vật này cho Khương Trạch hoặc Khương Tố, chỉ là trong lúc y còn chưa nghĩ ra phải làm thế nào mới có thể hiến lên thì Khương Trạch đã xuất hiện ngay buổi trưa này y chế tạo được giấy.

Đối với Lưu Toàn mà nói, đây thật sự là ngày may mắn nhất trong đời y.

Ngày hôm nay, không chỉ mục tiêu chế tạo giấy mà y ấp ủ bấy lâu đã thành công, mà ông trời còn hợp thời đưa Thiên tử đến trước mặt y, nếu đây không phải là vận mệnh thì còn là gì nữa. Mấy năm nay y vẫn thường nghe hoàng tử Khương Tố nhân từ tài đức, lại không ngờ rằng tân thiên tử cũng ôn hòa như vậy, không chỉ không trách tội y mà còn tiếp nhận giấy y hiến tặng, thậm chí còn đưa y về cùng cho phép tắm rửa thay y phục!

Vì vậy thẳng đến khi y được Khương Tố gọi đến hỏi chuyện, cả người đều còn vây trong hoảng hốt bay bổng.

Cũng may Khương Tố cũng không hỏi nhiều về việc năm xưa, dù sao người mà chủ nhân năm đó của y nỗ lực hãm hại chính là mẫu thân của Khương Tố —— tuy rằng không có thành công. Khương Tố đối với việc này chỉ hơi nhíu mày, đến khi nghe nói vị Kỳ phu nhân kia đã qua đời từ lâu thì mới thả lỏng, bắt đầu hỏi tới công nghệ tạo giấy.

Lưu Toàn lời ít ý nhiều kể lại toàn bộ quá trình thử nghiệm của mình, sau đó rất nhanh trình bày trình tự chế tác cùng kinh nghiệm của bản thân mình.

Khương Trạch đang ngồi ở bên cạnh cũng có chút chú tâm lắng nghe. Bởi vì đời trước, loại giấy này cũng chưa từng xuất hiện trước mặt y.

Y quay về một đời, nếu đã có thể mang đến nạn hồng thủy cho ba quận, tự nhiên cũng có thể khiến cho cái công nghệ kiếp trước y đã bỏ lỡ sống lại một lần. Kiếp trước, Lưu Toàn thật ra cũng đã từng phát minh được giấy, đáng tiếc không lâu sau lại đột nhiên chết đi, vì vậy đến khi y nhận được tin tức thì người duy nhất biết cách chế tạo loại giấy này đã không còn nữa, mà báu vật này cũng đã thất lạc về đâu không rõ tung tích, cũng có lẽ đã bị những nội thị tham lam khác hủy mất rồi đi.

Thế nhưng mặc kệ vì sao, đời nay y rốt cuộc cũng có thể nắm bắt cơ hội này chiếm lấy giấy gai, đương nhiên cũng có thể từ điểm này mà cướp đến không ít lợi ích.

Khương Tố không nói lời nào, cả đại điện chỉ còn duy nhất sự trầm mặc.

Lưu Toàn dường như còn có thể nghe được tiếng nuốt nước bọt của chính mình, thế nhưng y lại không dám ngẩng đầu nhìn thiên tử, chỉ có thể quỳ mọp trên mặt đất âm thầm run rẩy.

Một lát sau, y nghe được thanh âm trầm thấp của Khương Trạch: “Trẫm sẽ đáp ứng tất cả những nhu cầu của ngươi. Bất quá trẫm còn muốn ngươi tiếp tục cải tiến phương pháp này, tìm ra thứ còn rẻ tiền hơn để thay thế sợi vải bố.”

Lưu Toàn tạ ơn lui xuống.

Khương Trạch và Khương Tố đều không vội vã lên tiếng, trong điện vẫn là hoàn toàn yên tĩnh.

Bọn họ không hẹn mà cùng nghĩ đến giá trị của giấy gai.

—— trình tự chế tác loại giấy này không hề phức tạp, giá thành cũng rất rẻ, đương nhiên có thể chế tạo số lượng lớn, thậm chí dần dần thủ tiêu quyển trục. Vậy nên có thể phổ biến giấy ở Khương quốc và nước còn lại rất đáng giá thương thảo.

Trong đầu Khương Trạch xẹt qua rất nhiều ý tưởng, y cũng nhanh chóng đem những ý tưởng này xây dựng thành một kế hoạch chặt chẽ, chỉ cần tinh tế cân nhắc qua một lần liền có thể đưa vào chấp hành, vì vậy y giả vờ ngáp dài một cái, cực kỳ thản nhiên đi đến bên cạnh Khương Tố, nhẹ nhàng cầm lấy tay đối phương.

“Đêm đã khuya rồi, chúng ta cứ về ngủ trước đã.”

Khương Tố có chút không yên lòng gật đầu.

Có lẽ, đêm nay đã định trước là một đêm khó ngủ.

—————————————–

1/ Quy trình làm giấy từ tơ tằm này mình không tìm được nhiều thông tin, vì vậy chỉ có thể dựa trên quá trình nuôi tằm dệt vải cổ điển để suy luận. Khi tằm đã dệt kén xong thì người nuôi cần phải luộc kén để tách tơ và lấy nhộng (đương nhiên nhộng này đã chết và chỉ có giá trị làm thức ăn), trong quá trình này ít nhiều sẽ có một ít tàn phẩm như kén đã bị rách hoặc tơ vụn còn lại trong nồi. Sau đó người ta nấu như hoặc lên men những tàn phẩm này tạo thành dung dịch đặc quánh, tiếp theo là công đoạn tráng và phơi (chắc cũng giống tráng bánh tráng).

2/ Cuộc đời của hoạn quan Lưu Toàn này được hư cấu lại từ cuộc đời của Thái Luân (50-121) dưới triều Hán, cha đẻ của thuật làm giấy trong lịch sử, đương nhiên sẽ có một vài sai biệt để phù hợp bối cảnh. Các bạn có thể xem thêm tại

Published by: ổ mèo lười



đơn giản là lười Xem các bài viết của ổ mèo lười







Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5897 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5377 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5101 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4699 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
5

Chí tôn đặc công

2566 chương
4633 View
4
Đô Thị Truyện VIP
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4631 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter