Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện (Dịch Full)

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện (Dịch Full)
  3. Chương 3: Dạy không nghiêm, do thầy lười?

Chương 3: Dạy không nghiêm, do thầy lười?


Dạy không nghiêm, do thầy lười?
Tiếng gầm vang vọng giữa đất trời.
Khí thế hào hùng.
Điều này cổ vũ sĩ khí cho đám tu hành giả phe chính đạo rất nhiều.
Mười cao thủ Nguyên Thần cảnh ngồi ngay ngắn trên chiếc xe bay, nhắm mắt dưỡng thần, im lặng chờ bình chướng vỡ tan.
“Lão ma đầu ra rồi!”
“Cẩn thận!”
Đám tu hành giả lập tức sắc mặt đại biến, những kẻ đang ngự kiếm sợ hãi lùi về sau không dám tiếp tục trang bức. Bọn họ thả người xuống đất đứng tụ lại một chỗ.
Thập đại cao thủ cũng mở mắt ra.
Riêng đại đệ tử Chu Kỷ Phong của Thiên Kiếm Môn lá gan rất lớn, chỉ có mình hắn lăng không đứng giữa trời nhìn xuống, tựa như muốn đánh tiên phong.
Tất cả ánh mắt của đám tu hành giả đều dán chặt vào lối ra của Kim Đình Sơn.
Lục Châu dẫn đầu đi trước, bốn tên đồ đệ theo sát phía sau từ từ bước tới.
Bọn họ không thi triển các thần thông cường đại mà chỉ đơn giản đi bộ đến.
Nhưng lại làm cho một đám tu hành giả không dám thở mạnh.
Ông lão tóc trắng xoá chính là ma đầu tổ sư gia đại danh đỉnh đỉnh, cũng chính là sư phụ của chín tên đại ác đồ danh chấn thiên hạ!
Bước tới khu vực gần bình chướng, Lục Châu dừng lại.
Trong lòng tứ đồ đệ Minh Thế Nhân bỗng nhiên hốt hoảng…
Tại sao lại không bước tiếp?
Trên mặt Lục Châu không có chút biểu hiện nào.
Hắn biết bọn đồ đệ tâm tư độc ác này sẽ nảy sinh nghi ngờ, nhưng chả sao cả. Sau khi đánh lui địch thì bọn chúng sẽ lại ngoan ngoãn thôi.
Môn chủ Thiên Kiếm Môn Lạc Trường Phong cười ha ha một tiếng.
“Một tháng không gặp, ma đầu tổ sư gia hình như trẻ hơn thì phải.”
Câu nói trêu ghẹo này khiến tất cả mọi người cười vang.
Lục Châu lơ đễnh, lạnh nhạt đáp. “Lạc Trường Phong, lá gan ngươi không nhỏ nhỉ.”
“Đừng giả vờ! Ngươi lừa được mấy tên ác đồ nhà ngươi chứ không lừa được bọn ta. Có làm ra vẻ cũng chẳng được gì đâu, ngoan ngoãn đưa tay chịu trói, danh môn chính đạo trong thiên hạ sẽ để ngươi được chết toàn thây.” Lạc Trường Phong nói.
Trên bầu trời, Chu Kỷ Phong cũng cất cao giọng: “Bốn người các ngươi hẳn là bốn đồ đệ còn lại của lão già này phải không?”
Cửu đồ đệ Diên Nhi liếc hắn một cái.
“Nói nhảm.”
“…”
Chu Kỷ Phong nhìn tiểu nha đầu kia, cũng không tức giận mà tiếp tục nói: “Lão ma đầu này đã bị trọng thương, có thể giả vờ đến hiện tại cũng không dễ. Ta cho các ngươi một cơ hội để cải tà quy chính, phối hợp với chính đạo bọn ta giết hắn.”
“Giết hắn!”
“Giết hắn!”
“Giết hắn!”
Hàng ngàn hàng vạn tu hành giả đồng thanh một lời, thanh âm cuồn cuộn long trời lở đất, càn quét toàn bộ Kim Đình Sơn.
“Ồn chết ta rồi… Sư phụ, đồ nhi xin người hãy quyết chiến, con không thể nhịn được ước muốn lột da róc xương tên tiểu tử tuỳ tiện này nữa rồi!” Tứ đồ đệ Minh Thế Nhân khom người nói.
Minh Thế Nhân là cường giả Thần Đình cảnh hoá đạo, dù là người cùng cấp cũng không thể đánh lại hắn.
Chu Kỷ Phong nào có khả năng chống lại.
Chu Kỷ Phong nuốt nước bọt, ngự kiếm lùi lại mấy thước.
Muốn đánh tiên phong ở Kim Đình Sơn, đúng là chán sống.
Lục Châu giơ tay lên nói: “Không cần… Đường đường là danh môn chính phái, sao có thể cho ngươi cơ hội được đơn đấu?”
“Sư phụ nói phải.” Minh Thế Nhân gật đầu.
Ngũ đồ đệ Chiêu Nguyệt má lúm đồng tiền động lòng người cố ý mỉa mai: “Thiếu niên lang, phi kiếm của ngươi không tệ… nếu ngươi có thể chịu được một chưởng của ta thì ta sẽ ngoan ngoãn nhận lấy cái chết. Sao hả?”
“Ngươi…”
“Kỷ Phong, lui ra.”
“Vâng.”
Lạc Trường Phong tiếp tục nói: “Ai mà chẳng biết chín tên ác đồ ở Kim Đình Sơn đều là cường giả Thần Đình cảnh. Bắt nạt một vãn bối sinh sau đẻ muộn, e là chỉ có bọn ma đầu các ngươi mới làm ra được.”
Lục Châu không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn bọn hắn.
Thường Kiên của Đoan Lâm học phái cũng bước ra nói: “Hôm nay các cao thủ của chính đạo liên thủ với nhau để tiêu diệt các ngươi cũng là do bọn ma đầu các ngươi gieo gió gặt bão mà thôi. Ấc giả ác báo, đừng có chống cự vô ích nữa!”
“Là chính hay tà, là đúng hay sai, bản toạ tự có phán đoán của mình. Cho dù đồ đệ của bản toạ làm sai thì cũng phải do chính tay bản toạ trừng trị, không tới lượt các ngươi khoa tay múa chân ở đây.” Lục Châu thản nhiên nói.
Đám người Lạc Trường Phong nghe vậy đều cười ha hả.
“Lão già này, ngươi đúng là biết nói đùa… Đợi ngươi ra tay trừng trị chúng thì thiên hạ này cũng tiêu tùng rồi. Vu Chính Hải U Minh Giáo đi chiếm đoạt các tông phái khác khắp nơi, ngươi có quản hắn không? Ngu Thượng Nhung trắng trợn dẫn quân đi ăn cướp hai mươi ngàn món đồ quý của Đại Viêm, ngươi có quản hắn không?”
“Ta hỏi ngươi… sính lễ của Vương triều Đại Viêm hỏi cưới Vương phi Tây Vực bị đánh cướp, có phải là hành vi của Ngu Thượng Nhung không?
“Phải.”
“Ba mươi ngàn tu hành giả phải phơi thây ở Nhung Bắc, có phải là mưu kế do Tư Vô Nhai châm ngòi ly gián gây ra không?”
“Phải.”
“Ngươi chịu thừa nhận là được rồi. Dạy không nghiêm, do thầy lười! Ngươi còn lời gì để nói?”
Những năm gần đây đám ác đồ này đúng là đã làm không ít việc ác…
Nhưng cục diện hai bên đang giằng co, hắn phải có lập trường!
Lục Châu nhìn Lạc Trường Phong, không nhanh không chậm đáp lại bằng ba chữ: “Thế thì sao?”
“Không ngờ ngươi lại không cảm thấy hành vi của Ma Thiên Các các ngươi khiến cho nhân thần căm phẫn.” Lạc Trường Phong lắc đầu.
“Người dị tộc đương nhiên không giống. Tây Vực là dị tộc, Nhung Bắc cũng là dị tộc. Ngươi đồng tình với dị tộc, thương hại dị tộc, mới là kẻ đáng chém.”
“Ngươi ——”
Lạc Trường Phong bị câu nói này của Lục Châu chọc giận.
Cửu đại cao thủ khác cũng đều lắc đầu… Đúng là không có thuốc chữa!
Bốn vị đồ đệ đứng sau lưng Lục Châu đều cực kỳ kinh ngạc.
Sư phụ người không biết ăn nói khéo léo, một lời không hợp là sẽ ra tay giết luôn đối thủ, vậy mà bây giờ lại nói đạo lý với bọn danh môn chính đạo, đúng là chuyện lạ hiếm thấy trên đời.
Minh Thế Nhân liếc về phía sư phụ mình, sư phụ đang đứng trước bình chướng, khí thế và thái độ so với trước đây cũng không quá khác biệt, thế nhưng hắn luôn cảm thấy có chỗ nào đó quái dị không nói nên lời.
“Lão ma đầu… nếu ngươi có gan thì bước ra khỏi bình chướng đi! Cứ giả vờ giả vịt mãi thật là vô ích…” Thường Kiên nói.
“Đã thế thì bản toạ đánh với mười người các ngươi một trận.”
Thập đại cao thủ đầu tiên là giật mình, sau đó lập tức cười ha hả.
Cuộc chiến một tháng trước Cơ Thiên Đạo còn không thể thắng nổi bọn họ, bây giờ thụ thương, sao còn có thể thắng được đây?
Lạc Trường Phong cất cao giọng nói: “Không cần đấu với mười người… Chỉ cần ngươi tiếp được một chiêu của ta, ta sẽ nhận thua ngay lập tức.”
“Được.” Lục Châu gật đầu.
Chính chữ “được” này của sư phụ khiến lông mày Minh Thế Nhân nhíu chặt, rồi lại giãn ra.
Tính tình sư phụ tuyệt đối không phải như vậy. Nếu sư phụ thật sự có năng lực lấy một địch mười thì sao có thể cam tâm đi ngạnh kháng một chiêu toàn lực của người khác? Điều này chỉ có thể nói rõ một chuyện —— sư phụ đang bị thương!
Khoé miệng Minh Thế Nhân nhếch lên thành một nụ cười.
Trước mắt tất cả mọi người.
Lục Châu bước ra khỏi bình chướng.
Hắn ngạo nghễ đứng bên ngoài bình chướng, đối mặt với mấy chục ngàn tu hành giả.
Tràng cảnh khổng lồ như thế cả đời Lục Châu chưa từng thấy qua, nói hắn không căng thẳng là giả, nhưng hắn nhất định phải trấn tĩnh.
“Ra tay đi. Để bản toạ mở mang kiến thức về thủ đoạn của ngươi.” Lục Châu nói.
Vụt!
Lạc Trường Phong đứng giữa không trung, bội kiếm trên người hắn từ một hoá thành trăm xoay tròn trên không như một cây dù.
“Đây là độc môn tuyệt kỹ của Thiên Kiếm Môn, tên là Thiên Kiếm Nhất Thiểm. Trong nháy mắt thi triển ra uy lực tấn công lớn gấp trăm lần, cho dù là Nguyên Thần cảnh đỉnh phong cũng không dám đỡ một chiêu này.”
Các đệ tử của Thiên Kiếm Môn hưng phấn không thôi.
“Đây là tuyệt kỹ Thiên Kiếm Nhất Thiểm của môn chủ.”
“Một chiêu này cũng có thể dò ra tu vi sâu cạn của lão, cho dù lão có cố gắng đón đỡ cũng chẳng thể thay đổi được gì.”
“Ma đầu kia muốn chết thì không thể trách người khác. Làm bia ngắm không giống với việc trực tiếp chiến đấu đâu!”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5764 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5289 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5020 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4600 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4524 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4479 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter