Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Đóa Bạch Liên Ấy Thật Xinh Đẹp!

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Đóa Bạch Liên Ấy Thật Xinh Đẹp!
  3. Chương : 69

Chương : 69

Đêm đó, cuối cùng Diệp Vinh Thu cũng trao cả linh hồn và thể xác của mình cho Hắc Cẩu. Thánh khiết mà vẹn toàn.

Hắc Cẩu đỡ anh xuống đệm êm, vừa hôn môi vừa vuốt ve cơ thể anh, không bao lâu, hai người cùng trút bỏ quần áo của nhau.

Dưới mưa hôn dày đặc, Diệp Vinh Thu trộm lấy khoảng không, hổn hển nói: “Tắt, tắt đèn.”

Hắc Cẩu nắm tay anh kéo lên đỉnh đầu, hôn môi không cho anh cơ hội nói chuyện: “Không liên quan.”

Mặt Diệp Vinh Thu đỏ đến độ có thể tích ra máu. Đúng là lúc này anh không bận tâm gì nữa, nhưng làm là một chuyện, mắt nhìn lại là một chuyện khác, nhìn như vậy kích thích nhân đôi sao anh chịu nổi. Hắc Cẩu đã cởi áo mình ra, cơ thể tráng kiện cọ tới cọ lui trên người Diệp Vinh Thu. Tuy đây không phải lần đầu tiên Diệp Vinh Thu nhìn thấy người trần của Hắc Cẩu, nhưng tình hình lúc này đâu có giống lúc trước, thậm chí anh còn không dám nhìn mặt Hắc Cẩu, nhân lúc hôn môi nhắm chặt mắt vào không nhìn gì.

Hắc Cẩu vừa hôn vừa cởi sạch người mình và Diệp Vinh Thu. Tuy rằng cả người Diệp Vinh Thu đỏ như tôm chín, nhưng hạ thân vẫn mềm nhũn không phản ứng gì. Hắc Cẩu thấy anh không chịu nhìn liền kéo tay anh mò xuống hạ thân mình. Diệp Vinh Thu chạm vào cây búa cứng rắn nóng hầm hập của hắn, sợ đến rụt tay về, giấu tay sau lưng.

Hắc Cẩu bị phản ứng của anh chọc cười, dán vào tai anh hỏi: “Sợ à?”

Diệp Vinh Thu cậy mạnh mở mắt ra: “Không.”

Hắc Cẩu lại hỏi: “Hối hận à?”

Diệp Vinh Thu giận dữ nói: “Không có! Cậu nói ít thôi! Muốn làm thì làm nhanh lên!”

Hắc Cẩu đoán chừng nơi ấy của Diệp Vinh Thu bị ‘liệt’, có cố cũng chẳng phản ứng được, vì vậy hắn tách hai chân anh ra, ngón tay vói vào miệng trêu chọc đầu lưỡi anh, sau đó đưa ngón tay ẩm ướt xuống bắt đầu làm công tác khuếch trương. Nơi nào đó rất chặt, mới một ngón thôi đã chật rồi, bởi vì Diệp Vinh Thu không quen nên cả người căng thẳng, Hắc Cẩu liền hôn môi phân tán sự chú ý của anh.

Một lát sau, Hắc Cẩu lại cho thêm một ngón tay vào, Diệp Vinh Thu bất mãn kêu to: “Đau.”

Động tác Hắc Cẩu chậm hơn, nhưng hắn không dừng lại.

Diệp Vinh Thu cúi đầu nhìn cây búa bừng bừng phấn chấn của Hắc Cẩu, da đầu tê rần lên: “Thật sự muốn làm như vậy sao? Lớn như thế, sao vào được?”

Hắc Cẩu nắm cằm anh: “Giờ hối hận đã muộn rồi.”

Diệp Vinh Thu cậy mạnh nói: “Ai nói tôi hối hận.” Qua mấy giây, anh chột dạ nhỏ giọng hỏi: “Có đau lắm không?”

Hắc Cẩu cắn miệng anh một cái: “Đau cũng phải chịu cho tôi, giờ anh không chạy được đâu!”

Diệp Vinh Thu thích sự bá đạo này của hắn, trước đây Hắc Cẩu luôn trêu chọc anh, luôn thu chân về không đá khi chỉ còn cách một bước, cố ý chọc giận anh, nhưng thái độ cường ngạnh của hắn lúc này lại khiến lòng anh thấy ấm áp, bởi vậy anh không nói gì nữa, cắn răng nhịn cảm giác khó chịu dưới thân mình.

Hắc Cẩu rất kiên nhẫn, hắn từ từ khuếch trương, nhưng với Diệp Vinh Thu mà nói đây là một loại từ từ dằn vặn. Cảm giác ngượng ngập khi nơi đó bị người ta đùa bỡn, da mặt anh vốn mỏng, não nóng sắp nổ tung. Anh thầm mong Hắc Cẩu bắt đầu nhanh lên một chút, chết sớm siêu sinh sớm, anh cũng không hy vọng cảm thấy vui sướng khi làm loại chuyện này. Anh chỉ nghĩ làm xong rồi, quan hệ của anh với Hắc Cẩu sẽ tiến thêm một bước, như vậy có thể cắt đứt đường lui của hắn, không cho Hắc Cẩu cơ hội kiếm cớ lùi bước nữa, vậy nên anh thúc giục: “Nhanh làm đi.”

Hắc Cẩu vẫn không ngừng hôn anh, tựa như hôn bao nhiêu cũng không thấy đủ: “Vội gì chứ.”

Diệp Vinh Thu không thể làm gì hơn là cố gắng chịu đựng.

Bước dạo đầu của Hắc Cẩu rất lâu, mãi đến khi Diệp Vinh Thu dần quen với bốn ngón tay hắn mới đưa cây búa của mình vào. Bởi hắn từ tốn làm nên Diệp Vinh Thu cũng không thấy quá đau đớn, chỉ thấy phía sau có cảm giác trướng nóng, khiến anh nhịn không được chống giường lui về phía sau, nhưng không may lại bị Hắc Cẩu kéo lại.

Hắc Cẩu nắm tay anh chạm xuống nơi hai người mập hợp: “Vào rồi này, anh sờ đi, xem thế nào.”

Diệp Vinh Thu xấu hổ rụt tay về: “Mau vào đi, tôi không muốn nhìn.”

Hắc Cẩu kiên quyết kéo tay anh lại, bắt anh phải chạm vào, Diệp Vinh Thu ngượng muốn khóc, run giọng nói: “Được rồi, cậu đừng chơi xấu nữa, nhanh làm đi, làm nhanh nhanh vào.”

Hắc Cẩu vui vẻ nói: “Tôi cứ thích chơi xấu, cứ thích đùa giỡn đấy.”

Diệp Vinh Thu nhận ra cái người Hắc Cẩu này rất xấu xa, hắn cứ thích đối nghịch với anh, anh sợ cái gì, Hắc Cẩu muốn cái đó. Anh run run: “Cậu đùa giỡn đi, cậu dám đùa giỡn đi!”

Hắc Cẩu nâng hai đùi anh lên, đặt lên vai mình. Tư thế này với Diệp Vinh Thu mà nói quá mức xấu hổ. Anh có thể nhìn thấy rõ nơi đó của hai người, thế là anh lập tức giùng giằng muốn thu chân về, nhưng Hắc Cẩu xấu xa kéo cặp chân trần của anh lại: “Còn trốn nữa tôi đánh vào mông anh bây giờ.”

Diệp Vinh Thu mắng: “Đánh cái búa.”

Hắc Cẩu đáp: “Búa của tôi đang bị anh nuốt kia kìa.”

Diệp Vinh Thu đâu thể so độ mặt dày vô liêm sỉ với hắn, anh che mặt, run giọng nói: “Tôi chưa đùa với cậu bao giờ, toàn là cậu đùa giỡn tôi, thật không tài nào hiểu nổi.”

Hắc Cẩu cười nói: “Giờ tôi giúp anh hiểu đây.”

Cây búa của Hắc Cẩu bị Diệp Vinh Thu cắn chặt, thoạt đầu nơi đó của Diệp Vinh Thu rất chặt, khiến hắn không dám nhúc nhích, chỉ sợ nếu động sẽ ‘kết thúc’, phụ lòng ‘mong đợi’ của anh. Mãi đến khi Diệp Vinh Thu thả lỏng một chút, hắn mới bắt đầu đưa đẩy thân thể.

Diệp Vinh Thu từ từ thích ứng với cảm giác này, lúc Hắc Cẩu bắt đầu động, ngoại trừ cảm giác trướng nóng ra thì anh không cảm nhận được gì. Nhưng dần dà, anh bắt đầu thấy tê tê, tê đến ngứa ngáy, rồi không biết dây thần kinh nào bị chạm, từ hạ phúc truyền lên trên, cả người dần tê dại.

Diệp Vinh Thu thở dốc nói: “Cậu làm tôi thấy lạ quá.”

Hắc Cẩu hỏi: “Thoải mái à?”

Diệp Vinh Thu khó khăn lắc đầu: “Không thoải mái. Lạ lắm, không dễ chịu chút nào.”

Bàn tay thô ráp của Hắc Cẩu trượt một đường từ bắp chân anh xuống, lướt qua nơi nào đó. Lông tơ nơi đó của Diệp Vinh Thu dựng hết lên. Cuối cùng, bàn tay Hắc Cẩu trượt xuống bắp đùi anh, nắm lấy cây búa của anh. Hắn cười cười nói: “Hóa ra A Bạch không phải mèo thiến.”

Diệp Vinh Thu kịch liệt giãy giụa, miệng hé ra để lộ tiếng rên rỉ trầm thấp.

Hắc Cẩu ung dung trêu đùa với cây búa của anh: “Không thích sao búa anh cứng đơ thế này?”

Đến nước này rồi, Diệp Vinh Thu cũng thôi không xấu hổ nữa, anh bỏ tay che mặt ra, gương mặt đỏ hồng chăm chú nhìn Hắc Cẩu.

Hắc Cẩu nâng mi: “Hóa ra anh thích được làm thế này.”

“Không phải.” Diệp Vinh Thu thở dốc nói: “Là bởi vì cậu.”

“Hử?” Hắc Cẩu làm vẻ mặt ngây thơ nghiêng đầu nhìn một chút, cây búa từ từ chậm lại, cho anh cơ hội nói chuyện.

Diệp Vinh Thu nói: “Bởi cậu thấy thoải mái nên cậu làm gì tôi cũng thấy thoải mái.”

Hắc Cẩu sửng sốt, đột nhiên nâng chân Diệp Vinh Thu rồi nghiêng người anh qua. Diệp Vinh Thu vừa nằm nghiêng, Hắc Cẩu liền đè xuống, nhanh chóng tiến công. Diệp Vinh Thu không chịu nổi kích thích như vậy, ngón tay cào sâu vào tóc hắn, lớn tiếng hô: “Đừng, đừng như vậy, chậm một chút.”

Hắc Cẩu nói: “Không chậm được.” Nói rồi nụ hôn của hắn như cuồng phong sậu vũ mà tới tấp rơi xuống.

Hôn môi với Diệp Vinh Thu mà nói vẫn rất kích thích. Bây giờ hai nơi nhạy cảm nhất bị kích thích, anh không chịu được, chốc lát sau ôm Hắc Cẩu hét ầm lên, cây búa run rẩy đập vào người, dịch trắng đặc sệt bắn thật xa..

Hắc Cẩu nắm lấy cây búa của anh, cười nói: “Anh nhanh thế.”

Hai mắt Diệp Vinh Thu thất thần: “Tôi không chịu được.”

Hắc Cẩu hôn môi anh, nụ hôn ôn nhu mà dằn vặt phán quyết: “Nhưng nhanh quá.”

Một lát sau, Diệp Vinh Thu cảm thấy có thứ gì đó run lên trong thân thể mình, Hắc Cẩu bắn vào trong anh. Cả người anh đẫm mồ hôi, thở hổn hển hỏi: “Xong rồi?”

Nơi nóng bỏng của Hắc Cẩu vẫn không chịu lui ra, hắn cắn vành tai anh nói: “Tôi chưa xong.” Lại nói: “Nhưng anh ‘xong’ rồi.”

Không bao lâu, Diệp Vinh Thu cảm thấy nơi nào đó của mình lại cứng rắn.

Diệp Vinh Thu hổn hển kêu to: “Được rồi!”

Hắc Cẩu đâu còn để ý đến anh, hắn lại mãnh liệt ra vào. Diệp Vinh Thu không còn cảm thấy khó chịu nữa, lần này làm, anh dần thấy tê dại và thư thích. Mỗi một lần Hắc Cẩu đâm vào là một lần khiến anh lên đỉnh. Lúc bấy giờ, anh không thể khống chế bản thân mình được nữa, tiếng rên rỉ mỗi lúc một cất cao.

Dịch thể kết dính hai người, hắn ép Diệp Vinh Thu phải nhìn nơi bọn họ mập hợp, tiếng nước nhớp nháp, tiếng va chạm, thị giác, thính giác và cả xúc giác thân thể không ngừng hành hạ Diệp Vinh Thu, khiến anh như muốn vỡ ào. Cuối cùng anh cũng biết tột cùng của tội lỗi là vui thích, hơn nữa còn không hề dơ bẩn. Bởi nếu đã trao nhau chân tình.. thì tất thảy đều thánh khiết.

Nửa tháng trước, trước khi Hắc Cẩu đi, hắn từng hứa nhất định sẽ làm Diệp Vinh Thu đến kêu cha gọi mẹ. Đêm hôm ấy, hắn đã thực hiện lời hứa của mình.

Hôm sau, Hắc Cẩu ngủ đến khi mặt trời lên cao mới tỉnh lại, mà Diệp Vinh Thu thì ngủ mê man trong lòng hắn. Hắc Cẩu cúi đầu quan sát người trong lòng, nhìn xong, cầm lòng không đậu nở nụ cười, cúi đầu hôn lên thái dương Diệp Vinh Thu. Diệp Vinh Thu hữu khí vô lực đẩy hắn ra, nửa mê nửa tỉnh lầm bầm nói: “Đừng nháo nữa, eo còn đau đây này.”

Hắc Cẩu cẩn thận kéo anh ra khỏi lòng mình. Đột nhiên mất đi cảm giác ấm áp phía sau lưng, tay anh vô thức vươn ra giữ hắn lại. Hắc Cẩu nhéo tay anh: “Ngủ thêm một lúc nữa đi.” Rồi thay anh kẹp chặt chăn, đứng dậy mặc quần áo đi ra ngoài.

Họ vừa đánh giặc trở về, cấp trên cho họ một ngày để nghỉ ngơi và hồi phục, hôm sau không cần phải đi luyện tập. Hắc Cẩu đi ăn sáng, bởi nhất định Diệp Vinh Thu không bò dậy nổi nên Hắc Cẩu đi lấy đồ ăn về cho anh. Bởi tới quá muộn nên lúc này căn tin không còn dư nhiều đồ, chỉ còn mấy cái bánh bao chay lạnh ngắt và một ít dưa muối.

Hắc Cẩu chọn mấy chiếc bánh bao nguyên vẹn, lại lấy thêm ít dưa muối, sau đó bọc giấy ôm vào lòng, chuẩn bị quay về nhà kho. Hắn đi được vài bước, thấy Lý Nhất Vượng đang ngồi ở ven đường. Sắc mặt Lý Nhất Vượng không tốt, vành mắt xanh đen, hiển nhiên tối qua ngủ không ngon giấc. Hắc Cẩu hiểu rõ lý do cười cười, đi đến bên cạnh anh ta ngồi xuống, móc một cái bánh bao chay ra gặm: “Nghĩ xong chưa?”

Mặt Lý Nhất Vượng đen lại không nhìn hắn: “Nghĩ cái gì.”

Hắc Cẩu nói: “Chuyện hôm qua tôi nói với anh ấy.”

Lý Nhất Vượng trầm mặc một lúc, nói: “Sáng nay tôi ăn bánh bao thịt.”

“Ừ?” Hắc Cẩu gật đầu: “Thì sao?”

Thoạt nhìn Lý Nhất Vượng rất phẫn nộ, anh ta cắn răng nghiến lợi nói: “Dựa vào cái gì mà tôi phải buông những thứ tôi đang có để đến cái đoàn không có gì của các cậu?”

Hắc Cẩu nói: “Dựa vào những gì tôi từng nói.” Hắn liếc mắt nhìn Lý Nhất Vượng: “Anh có cần tôi nói lại một lần nữa không?”

Lý Nhất Vượng quay đầu sang một bên.

Hắc Cẩu cười cười, đứng lên: “Anh cứ từ từ mà suy nghĩ, chỉ là không còn nhiều thời gian đâu.” Nói rồi hắn bỏ đi.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5967 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5418 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5134 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4737 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
5

Chí tôn đặc công

2566 chương
4724 View
4
Đô Thị Truyện VIP
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4668 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter