Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Đột Nhiên Được Lên Hashtag

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Đột Nhiên Được Lên Hashtag
  3. Chương 49: Đưa nhau đi trốn

Chương 49: Đưa nhau đi trốn

Chu Luân nhíu mày: "Bị ba tát?"

Khúc Hạ không trả lời mà cúi gằm mặt. Chu Luân thấy vậy cũng không hỏi nhiều, xoay vô lăng rời đi. Khúc Hạ ngạc nhiên, quay sang hỏi: "Chúng ta đi đâu vậy?"

Chu Luân đáp: "Đưa em tới một nơi giải khuây!"

Đến khi cậu nhìn thấy xa xa là bãi biển xanh cùng với núi, khóe môi Khúc Hạ giật mấy cái, người đàn ông này cứ thế mà đi ra biển. Bất ngờ có một lon coca ướp lạnh áp vào mặt cậu, Khúc Hạ giật mình. Đợi Chu Luân ngồi vào ghế lái, hắn lục trong túi đựng ra lọ thuốc đưa cho cậu bôi vào chỗ chỗ bị sưng. Khúc Hạ rùng mình vì thuốc mỡ mát lạnh tập kích mặt, nhưng lại cảm thấy thoải mái đến nỗi muốn ngân nga vài giai điệu.

Đợi Khúc Hạ bật nắp lon coca rồi uống một ngụm thì Chu Luân mới chìa tay. Khúc Hạ đành đưa qua, vậy mà hắn uống chung lon coca với cậu ngon lành. Khúc Hạ định hỏi anh cũng có mà sao không uống, nhưng nhớ lại đây là nước của hắn mua, hắn muốn uống của ai thì là quyền của hắn. Khúc Hạ đành chuyển sang chủ đề khác để nói: "Chúng ta không mang theo quần áo với vật dụng, cũng không có trợ lý đi theo, anh không sợ có nhà báo chụp lại hả?"

"Kệ họ. Quần áo không có thì đi mua, lo gì."

Cậu bĩu môi, nhà giàu có khác, vung tiền mà không cần suy nghĩ, nếu người này không lo sợ về vấn đề tiền bạc thì cậu cũng không nghĩ giùm nữa.

Sức hấp dẫn kỳ lạ của biển làm cho cậu không thể chối từ. Cửa kính xe hạ xuống, gió mát kèm theo mùi muối mặn phả vào mũi làm Khúc Hạ quên hết những chuyện buồn phiền lúc nãy. Khúc Hạ ló đầu ra ngoài, hưng phấn nói: "Ù uôi, biển kìa! Đẹp ghê!"

Bất chợt Chu Luân tăng ga, Khúc Hạ giật mình một cái. Cậu cười khúc khích: "Anh tăng ga kiểu này không sợ công an thổi vô à?"

"Đường lộ mà, sợ gì. Phạt thì đóng tiền phạt thôi."

"Anh tưởng anh là tổng tài trong truyện ngôn tình à, nói chuyện bá đạo thế?"

"Sao? Tôi là tổng tài thì em sẽ là gì? Tiểu kiều thê?"

"Tiểu kiều thê là cái gì?"

"Ối ối, anh chạy chậm thôi, chạy nhanh thế này em thích lắm." Chu Luân bật cười, chiếc Mercedes hung hăng chạy lướt qua một chiếc xe hơi đắt tiền khác. Không hiểu sao chiếc xe hơi cũng tăng tốc đuổi theo. Khúc Hạ nghe tiếng người kêu, quay sang thì thấy một đám choai choai vừa đuổi vừa hét: "Ê, đua không?"

Chu Luân không trả lời, xoay vô lăng tăng tốc phóng đi, để lại một làn bụi phả vào chiếc xe hơi đằng sau.

Buổi chiều ở biển rất đẹp, mặt trời như màu lòng đỏ trứng gà khiến người họa sĩ không thể không nâng bút vẽ lại cảnh đẹp ấy. Đàn hải âu bay lượn phía xa xa, tiếng sóng biển dập dờn, bị ánh nắng phản chiếu như những tấm chiếu bằng bạch kim lấp la lấp lánh. Trên bờ có đôi giày của Khúc Hạ quăng ngổn ngang một góc, những dấu chân trần in trên cát, kéo dài đến tận ngoài biển. Một đợt sóng ập vào xóa tan dấu chân kia đi, sau đó có tiếng cười khúc khích của Khúc Hạ vang lên.

"Luân, mau xuống đây, nước mát lắm."

Chu Luân nhếch môi cười, cúi người xách theo đôi giày của cậu. Khúc Hạ nghịch dưới nước, còn Chu Luân đi chầm chậm ra biển.

"Muốn tắm không?"

"Nhưng không có đồ thay." Khúc Hạ đáp.

"Không sao, sẽ tìm chỗ mua."

Khúc Hạ nghe vậy càng chạy ra phía xa nghịch nước. Chu Luân đẩy nhẹ gọng kính nhìn người kia đang nô đùa với mấy đứa trẻ tắm biển khác. Hai người đã thay đổi kiểu tóc, đeo lens, mang kính nên không có mấy ai nhận ra họ là người nổi tiếng. Chu Luân thấy Khúc Hạ cười đến độ không thấy con ngươi đâu, mắt díp lại sắp thành hai đường chỉ rồi nên cũng cười theo.

Xem ra tâm trạng cậu đã khá hơn một chút rồi.

Chu Luân nghĩ ngợi một lát rồi lấy điện thoại ra, hắn muốn quay lại cảnh Khúc Hạ như đứa trẻ ba tuổi chơi đùa với mấy đứa trẻ khác, nhưng khoảnh khắc Khúc Hạ quay mặt lại và cười với hắn. Sau lưng là ánh mặt trời màu lòng đỏ trứng bao trùm lấy cậu đã làm hắn ngẩn ngơ.

Khúc Hạ trước mặt vừa quen vừa lạ. Trên người cậu như có một quầng sáng bao bọc lấy, vừa xinh đẹp vừa huyền ảo.

Tựa như một nhân ngư từ biển đến, quầng ánh sáng ấy là dấu hiệu nhân ngư xinh đẹp kia đã biến hóa thành người.

Hắn nhất thời ngu ngơ, tim đập nhanh, hắn có cảm giác hai má mình nóng hổi.

Có lẽ hắn phát sốt rồi. Tay hắn bỗng run rẩy, chiếc điện thoại đã bắt lấy hình ảnh kia rồi màn hình từ từ tối lại.

"A, anh định chụp ảnh dìm hàng của em đó à?"

"Không có..." Chu Luân ngập ngừng.

Hắn giả vờ như có điện thoại rồi quay chỗ khác. Khúc Hạ bĩu môi, cũng không quan tâm hắn nữa.

Hắn vội nhắn tin cho ai đó. Không lâu sau, điện thoại của vài người đổ chuông.

[Group chat] [Rồi chừng nào thằng út lấy vợ?]

[Lucas Chu Luân]: Mọi người, hình như con lọt bẫy người ta rồi.

Đây là group chat gia đình, anh hai, chị ba, anh tư, rồi cả nhóc Minh Anh đều thả ha ha, tuyệt nhiên không ai hỏi hắn có chuyện gì.

Một lúc sau, điện thoại hắn hiển thị có một tin nhắn mới. Chu Luân mở ra xem, ba hắn là người duy nhất phản hồi tin nhắn.

Ông chỉ trả lời mỗi hai icon: một icon quả dừa, một icon chú bướm.

Chu Luân giữ lời hứa, nghịch nước xong cùng cậu ghé vào một tiệm bán quần áo gần đó mua thêm vài bộ đồ mới, dĩ nhiên là phải có đồ lót rồi. Dưới ánh mắt tò mò và tìm tòi của nhân viên tiệm quần áo, Chu Luân vô cùng bình tĩnh móc thẻ ATM ra thanh toán. Trước khi rời đi, cậu nghe loáng thoáng mấy nhân viên hỏi nhau, anh đẹp trai đó có phải là Chu Luân không, có người phản bác nhìn có nét giống nhưng chắc chắn không phải. Khúc Hạ cười thầm, đúng rồi, nam thần đứng trước mặt mấy người đó mà tại mấy người không nhìn ra mà thôi.

Chu Luân lái xe đến khách sạn. Trong lòng Khúc Hạ cảm thán không ngừng, nam thần nhiều tiền dù mặc quần áo bình dân nhưng chắc chắn phải ở khách sạn hạng sang mới chịu. Tiếp tân nhận chứng minh thư của hai người rồi kiểm tra, phát hiện ra họ là diễn viên, ca sĩ có danh tiếng, nhân viên tiếp tân cũng không dám hô to hô lớn, vô cùng chuyên nghiệp nhập thông tin rồi đưa chìa khóa phòng.

Khúc hạ thấy hắn chỉ lấy một chiếc chìa khóa, cậu nghi hoặc nhưng không hỏi liền, đợi đến lúc hai người vào thang máy, Chu Luân mới lên tiếng.

"Lúc đăng ký họ đã hết phòng, chỉ còn lại phòng đôi thôi."

"Phòng đôi?" Khúc Hạ thốt lên.

"Ngủ chung phòng với tôi lâu rồi mà giờ còn ngại à?" Chu Luân hỏi.

Khúc Hạ gãi đầu, mím môi không trả lời. Ai có tiền thì người đó có quyền, với lại hết phòng thì làm gì được nữa.

Khúc Hạ thở phào, tuy là phòng đôi nhưng không phải thuộc dạng phòng tình nhân có giường hình trái tim gì gì đó. Nhìn kĩ thì phòng này giống phòng dành cho gia đình đến nghỉ dưỡng với kiểu thiết kế của Nhật. Khúc Hạ đặt giày ngay ngắn vào tủ, sau đó chạy nhìn xung quanh kiểm tra một lượt. Phòng này có ban công hướng ra ngoài biển, Khúc Hạ hưng phấn kêu lớn.

"Oa, đẹp quá!"

Chu Luân mỉm cười.

Bên cạnh ban công có một bồn tắm bằng gỗ, kế bên là hai chiếc ghế mây cùng bàn trà. Khúc Hạ ngạc nhiên: "Ủa, sao người ta để bồn tắm ngoài trời vậy?"

"Tắm onsen."

"Hả? Onsen?" Là kiểu tắm của Nhật, cậu có biết.

"Khỏa thân rồi lỡ bị người ta nhìn thấy thì sao?" Khúc Hạ nghi hoặc.

Chu Luân vừa cởi áo khoác vừa nói: "Chỉ có những phòng có mặt hướng ra ngoài biển mới có bồn tắm đó. Với lại đây là tầng 20, an ninh rất tốt. Em muốn thử không, tối nay cũng tắm."

Tối á? Một mình cậu với hắn? Hai người không mảnh vải vô chung một buồng tắm. Khúc Hạ xấu hổ, hai lỗ tai đỏ lựng ngay lập tức.

Chu Luân mím môi nín cười, thực ra hắn khá mong chờ vào tối nay.

Chu Luân đem quần áo treo vào tủ. Khúc Hạ thấy thế cũng sang phụ một tay. Cậu trầm trồ khen: "Cứ nghĩ người có tiền như mấy anh chỉ mặc đồ hiệu thôi chứ."

"Không phải đại gia nào cũng chỉ ăn nhà hàng năm sao, uống rượu vang đắt đỏ, đồ Tây đồ Pháp đâu. Những người ăn ổ bánh mì hai mươi ngàn, ngồi café vỉa hè nói chuyện bạc tỷ, họ mới là những đại gia đích thực đấy." Chu Luân xoa đầu cậu.

Ý là anh nói anh mặc đồ bình dân nhưng móc ra là trăm triệu trăm tỷ chứ gì. Đồ nhà giàu khoe của. Khúc Hạ bĩu môi.

"Thế nào rồi, có thấy thoải mái chút nào chưa?" Đột nhiên Chu Luân hỏi làm cậu không theo kịp. Một lát sau cậu mới hiểu, Khúc Hạ gật đầu lia lịa.

"Ừm ừm, vô cùng tốt... ừm... cảm ơn anh nhiều lắm."

"Anh cũng thoải mái." Chu Luân ngã ra giường: "Lâu lắm rồi mới được thả lỏng đầu óc thế này, cũng nhờ em hết."

"Khụ, em có làm gì đâu. Toàn là anh bỏ tiền ra không à..." Khúc Hạ nói nhỏ.

Chu Luân muốn nói tiền tôi cũng như tiền em thôi.

"Tắm rửa nghỉ ngơi một chút, tối nay tôi dẫn em đi hội chợ đêm."

Chu Luân lên tiếng. Khúc Hạ gật đầu, soạn quần áo đi tắm trước.

Khúc Hạ nhìn hình ảnh mình phản chiếu trong gương, khóe miệng cứ cong lên không có cách nào đè nó xuống được. Cậu vỗ mặt mình mấy cái, Chu Luân cứ đối xử tốt với cậu như thế này, câu không thể cưỡng lại trái tim mình mà yêu hắn mất.

Không, là cậu đã lỡ yêu hắn thêm lần nữa mất rồi.

Nếu không yêu, cậu sẽ không viết ra bản tình ra kia. Nếu không yêu, cậu sẽ không ảo tưởng tình cảnh bây giờ là hai đứa đang cùng nhau đi trốn.

Ông trời đã cho cậu sống lại một lần, vì sao cứ năm lần bảy lượt cậu với hắn cứ quấn lấy nhau. Vận mệnh trêu ngươi cậu hoài như vậy là vì sao.

Khúc Hạ nghĩ, hắn không hề xấu xa, độc đoán giống như kiếp trước. Đó là tính cách thật của hắn hay là lớp vỏ bọc quá hoàn hảo mà hắn dựng lên? Khiến cho cậu không có cách phát hiện khe nứt khả nghi nào.

Hoặc kiếp trước... cậu thực chất đã hiểu lầm hắn. Tin đồn vu khống cậu vốn không phải do Chu Luân tung ra...

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5758 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5284 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5016 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4593 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4517 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4471 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter