Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Giang Sơn Mỹ Sắc

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Giang Sơn Mỹ Sắc
  3. Chương : 27

Chương : 27

Ba người Tiêu Bố Y mới ra đường, Tiễn Đầu đã khâm phục nói, "Thiếu đương gia, không phải, là Bố Y, tiểu tử ngươi thực có bản lãnh, cho dù là lão già đó cũng không lừa được ngươi. Ngươi làm sao mà đoán ra hắn bán lá trà?"

Tiêu Bố Y cười cười, "Mấy cái này đều là kỹ xảo nhỏ, cũng không tính là gì. Chẳng qua một khi chúng ta đã nói không mua bán lá trà, thì cũng phải xem mua bán cái gì mới tốt đây".

"Thật ra ta cũng cảm thấy mua bán lá trà cũng không tệ" Dương Đắc Chí trầm giọng nói: "Cũng không ai quy định trong thương đội mỗi người phải buôn bán một thứ khác nhau, cho dù là lão chúng ta cũng cần gì phải quan tâm?"

Dương Đắc Chí đương nhiên xuất phát từ lợi ích của sơn trại, đối với Lão bang tử cũng không có hảo cảm gì.

Tiêu Bố Y cười khẽ nói: "Thật ra ta cũng cảm thấy, chúng ta nhất định phải bán thứ gì không giống người khác mới là tốt, người thường thích mới lạ, người Đột Quyết cũng là con người! Lá trà tuy tốt, ta nghĩ buôn bán nó cũng không chỉ có Lão bang tử. Cạnh tranh nhau ích lợi cũng không có mấy, mà làm người tốt chính là bước thành công đầu tiên của chúng ta, các người phải nhớ rõ, có thời điểm, chiếm tiện nghi của người khác lại là có hại".

Dương Đắc Chí ngạc nhiên, trong giây lát hơi hiểu ra, cười khổ nói: "Bố Y, ngươi nói không sai, nhưng chúng ta nên bán cái gì?"

"Ta nhất thời cũng chưa thể nghĩ ra" Tiêu Bố Y cũng có chút rầu rĩ, "Bất quá chúng ta cũng không cần vội".

Đồ sứ rất dể bị tổn hại, tơ tằm sức nặng lại không nhẹ, thể tích khổng lồ, nếu chỉ có ba người, vấn đề đó cũng khiến cho họ đau đầu.

Bọn họ đi làm ăn, chứ không phải là đi bán sức lao động. Kiệu phu đương nhiên có thể thuê, nhưng theo tính cách của Tiêu Bố Y thì cái gì tiết kiệm được thì cứ tiết kiệm.

Còn bảo thạch trân châu cái gì đó cũng không cần nghĩ tới, toàn bộ gia sản của sơn trại bọn họ chỉ sợ không mua nổi hai viên, mà làm cái việc ăn cả ngã về không như vậy cũng không phải là hành động sáng suốt.

"Không vội, không vội" Tiêu Bố Y thì thào tự nói, vừa an ủi người khác, cũng vừa an ủi chính mình.

Nhưng hắn không vội, thì Tiễn Đầu lại vội, hắn đột nhiên hét lớn một tiếng, gọi gấp, "Bố Y, mau nhìn phía trước".

Khi Tiêu Bố Y từ trong trầm tư trở lại, chỉ nghe được hàng loạt tiếng bước chân huyên náo đã truyền tới trước mặt.

Một con ngựa chứng từ đầu đường đang xông tới, chỉ trong chốc lát, đợi cho Tiêu Bố Y phản ứng lại, thì con ngựa này đã đá bay năm sáu người, mấy người hàng rong với sự nhanh nhẹn trước đó chưa từng có, khóc cha gọi mẹ mà trốn tránh.

Vó sắt tàn phá bừa bãi, một đưa nhỏ cách đó không xa đã bị dọa đến chết điếng không thể cứ động, con ngựa chứng đã tới gần, mắt thấy đã muốn đem đứa nhỏ này giẫm chết.

Mà ngồi trên ngựa, có một người đang gấp giọng quát lên chói tai, gọi mọi người tránh ra, cũng không khống chế được thế ngựa. Quần áo của người này hoa lệ, đội mũ võ sĩ trên khảm đầy bạch ngọc, chính là Bùi Minh Thúy mà mấy người vừa gặp!

Tiêu Bố Y không chút do dự đưa tay lên miệng, một âm thanh bén nhọn từ trong miệng truyền ra, vang vọng bốn phía.

Con ngựa chứng vó trước đã chồm lên, đang muốn đạp xuống, nghe được tiếng huýt đó, bỗng nhiên ngẩn ngơ, khựng lại một chút.

Tiễn Đầu bắt lấy cơ hội, như một mũi tên luồn tới, chộp lấy đứa trẻ mà ôm lấy nó lăn ra ngoài.

Thân hình của hắn chợt lóe, con ngựa chứng đang khựng lại thì lại bị kinh sợ, đột nhiên lồng lên ngửa ra.

Bùi Minh Thúy lập tức mồ hôi đầm đìa, xem ra đã không chống đở nổi rồi, con ngựa vừa lồng lên, nàng phải toàn lực nắm lấy dây cương, thiếu chút nữa là rơi xuống.

Không ngờ con ngựa lại lồng lên lần nữa, Bùi Minh Thúy rốt cuộc đã không giữ nổi dây cương mà té xuống đất.

Bùi Minh Thúy trong lòng đã kêu khổ, thì đã được một người đỡ lấy, quay đầu thì thấy một gương mặt sầu não đang đỡ lấy mình, cánh tay như cùm sắt, có chút sững sờ lớn tiếng nói: "Hình như ta đã gặp ở đâu rồi?"

Dương Đắc Chí thầm nghĩ, cảm tình của ngươi lúc ấy chỉ đặt trên người Tiêu Bố Y mà.

Bùi Minh Thúy nghĩ cũng không kịp nghĩ, quay đầu nhìn lại thì đột nhiên hô lên một tiếng không hay. Nàng sau khi ngã xuống, con ngựa đã mất đi sự khống chế, lại lồng lên vừa đá vừa chạy.

Một bóng người lao thẳng tới con ngựa, Bùi Minh Thúy nhìn lại thì nhận ra đó là Tiêu Bố Y.

Tiêu Bố Y sau khi huýt lên tiếng sáo, Tiễn Đầu phi thân cứu đứa trẻ, Dương Đắc Chí đi cứu Bùi Minh Thúy, đều đồng thời tiến hành.

Ba huynh đệ hợp tác đã lâu, cơ hồ tâm ý tương thông, phối hợp chặt chẽ. Chẳng qua sự tình phát sinh chỉ trong chốc lát, Tiêu Bố Y tạm dùng tiếng huýt sáo để khống chế con ngựa chứng, rồi ngưng thần nhìn lại thì thấy trong mắt ngựa có chút màu đỏ, trong lòng không khỏi rung lên, cũng không chút do dự mà xông tới.

Ngựa hí dài, vó trước đạp tới, bốn phía đều la hoảng.

Có người đã quay đầu đi, không đành lòng nhìn thấy thảm cảnh Tiêu Bố Y bị đạp chết.

Con ngựa này một khi đạp xuống, lực ước chừng cũng phải mấy trăm cân, Tiêu Bố Y bị đạp trúng cũng khó mà sống sót được!

Sau khi những tiếng kêu sợ hãi hô lên, thì trong giây lát đã tĩnh lặng, Tiêu Bố Y không biết từ khi nào, đã xoay người vọt lên lưng ngựa, xoay chuyển như ý, cùng ngựa tiến hành chu toàn.

Bùi Minh Thúy thấy Tiêu Bố Y toàn bộ tinh thần chăm chú tập trung vào việc khống chế ngựa, không khỏi có chút ngẩn người.

Nàng đương nhiên là biệt cưỡi ngựa, cưỡi cũng khá tốt, nhưng nàng cho tới bây giờ vẫn không biết còn có người có thuật cưỡi ngựa tinh thuần đến như thế.

Tiêu Bố Y dường như sinh ra và lớn lên ở trên lưng ngựa vậy!

Mặc cho ngựa trước ngả sau nhảy, quyết hất người trên lưng xuống, nhưng Tiêu Bố Y vẫn ở trên lưng ngựa, thoải mái tự nhiên, thần sắc không chút khẩn trương.

Mọi người sớm đã tản ra xa, một cô gái chạy tới bên cạnh Tiễn Đầu, khuôn mặt gầy ốm vàng vọt, nhưng đôi mắt lại đen nhánh sáng ngời, rất có tinh thần.

Tiễn Đầu thấy người ta nhìn đứa nhỏ trên tay mình, mới ý thức được đây có thể là tỷ tỷ của đứa nhỏ.

Cô gái sau khi nhận lấy đứa nhỏ, đứa nhỏ lúc này hồn vía mới trở về khóc rống lên, Tiễn Đầu cũng không để ý tới mà đi đến bên cạnh Dương Đắc Chí, nhìn thấy Bùi Minh Thúy ở bên cạnh, thấp giọng nói, "Đắc chí, Bố Y có thể không?"

Dương Đắc Chí thật ra cũng không khẩn trương, thản nhiên nói: "Tiểu tử này thuần ngựa cứ như là cá gặp nước vậy, ngươi đã thấy cá chết đuối bao giờ chưa?"

"Vậy thì chưa" Tiễn Đầu cười rộ lên, lúc này mới thả lỏng, chợt nghe mọi người thét lên kinh hãi, Tiêu Bố Y đã bay vọt lên, rời khỏi lưng ngựa!

Con ngựa chứng chùn người xuống, rồi đột nhiên tung vọt người lên, Tiêu Bố Y cũng kháng không được luồng lực này mà bị hất văng khỏi lưng ngựa.

Tiễn Đầu nhịn không được muốn tiến lên, lại bị Dương Đắc Chí đưa tay giữ lại, trầm giọng nói: "Không vội".

Tiêu Bố Y người còn ở trên không trung, trong lòng cười khổ, quờ ngược lại đã nắm trúng bờm ngựa, lại lần nữa trở lại lưng ngựa.

Chiêu thức này của hắn thật sự là lợi hại, tất cả mọi người đang kinh hãi cũng không khỏi nuốt nước bọt khan.

Tiêu Bố Y còn chưa kịp tự hào, đã phất tay rút chủy thủ cất giấu trên chân ra, hoa lên một cái, trong không trung đã hiện lên một vệt đỏ chói mắt!

Tiêu Bố Y không đến thời điểm bất đắc dĩ, cũng thật sự không muốn làm thương tổn đến ngựa.

Vô luận nhìn từ phương diện nào, con ngựa này cũng là ngựa tuyển, Bùi Minh Thúy cưỡi thì làm sao có thể là ngựa thường được. Hắn vốn yêu thích ngựa, thực sự là muốn cùng nó giao tiếp.

Nhưng cho dù hắn đã dùng ít nhất là năm sáu thủ pháp để trấn an ngựa, nhưng cũng không có loại nào mang lại hiệu quả.

Thuật cỡi ngựa cũng không phải chỉ đơn giản là biết cưỡi ngựa, còn phải biết thuần ngựa nữa. Hắn trước kia, vẫn là thầy dạy cưỡi ngựa ưu tú nhất.

Hắn thường cùng ngựa nghỉ ngơi, ngày đêm quan sát tập tính của ngựa, hắn cho đến nay vẫn xem ngựa là bằng hữu. Tiếng huýt của hắn phát ra tuy đơn giản, nhưng cũng là do hắn ngàn vạn lầ rèn luyện khẩu quyết, thủ pháp của hắn tuy trực tiếp, nhưng cũng là phương pháp hữu hiệu nhất, hắn tuy đã nhập vào thân thể Tiêu Bố Y, nhưng một chút bản lĩnh thuần ngựa cũng không quên.

Nhưng cho dù là như thế, con ngựa này vẫn xúc động không thể khống chế. Nghĩ đến vừa rồi thấy mắt ngựa có màu đỏ, hắn trong lòng rùng mình, không do dự mà rút chủy thủ, cắt lên cổ ngựa một đường.

Hắn xuống tay rất có phân lượng, cũng không phải là đưa ngựa vào chỗ chết, sau khi một luồng máu tươi bắn ra, con ngựa quả nhiên đã ngừng hung bạo.

Con ngựa cũng đã không lồng lên nữa, cả người đầm đìa mồ hôi, không ngừng run rẩy, hơi thở nặng nề, một vệt máu đỏ tươi chảy xuôi theo lông ngựa, nhìn trông ghê người.

Nhưng con ngựa không ngờ cũng đã an tĩnh trở lại!

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5769 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5293 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5023 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4602 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4528 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4483 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter