Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Hể? Ngươi Không Phải Là Cẩu Sao?

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Hể? Ngươi Không Phải Là Cẩu Sao?
  3. Chương 74

Chương 74

“Ừ ta quên mất, hai người đi theo ta.”

Vừa dứt lời Mộc Hiên liền chạy ra bên ngoài. Tiểu Linh Đan và Tuệ Nhiên bốn mắt khó hiểu nhìn nhau rồi cũng nhanh chóng đuổi theo Mộc Hiên.

Ba người cùng nhau đi xuống trấn mua đủ loại đồ đạc, bây giờ hai nàng mới biết Mộc Hiên sốt sắng như vậy vì cái gì.

Hóa ra các trường lão đã rời đi, môn phái hiện tại là do chúng đệ tử tự quản với nhau. Cộng thêm việc các tu sĩ mất tích gần đây, để đề phòng bất trắc, họ quyết định cử một nhóm nào đó đi mua đồ đạc và lương thực dự trữ trong vòng một tuần. Để hạn chế được mức tối thiểu nhất việc đệ tử rời khỏi môn phái.

Đi cùng ba người họ còn có thêm cả Minh Tâm lẫn Tử Lâm.

Nguyên buổi sáng hôm đó hầu như việc mua sắm đều rất thuận lợi cho đến bọn họ mang đồ trở về môn.

“Đường này do ta mở, muốn đi qua thì phải để lại lộ phí”

Trước mặt họ, một đám nam nhân cao lớn, râu rai lởm chởm vẻ mặt trông rất dữ tợn đang không ngừng múa kiếm hù dọa.

Ừ, họ gặp thổ phỉ rồi này.

Minh Tâm khoanh tay lạnh nhạt không thèm liếc mắt nhìn. Tử Lâm đứng sau mặt hởn hở giúp y bóp vai khởi động gân cốt.

Tiểu Linh Đan tinh nghịch ngậm keo, mắt lâu lâu nhướn lên thích thú khi thấy đám thổ phỉ diễn trò.

Tuệ Nhiên một mặt chính là không quan tâm, xuyên đến đây cũng đã được một thời gian, vốn gan dạ nay càng gan dạ hơn. Nhìn đám thổ phỉ cũng chỉ bằng nữa con mắt.

Mà Mộc Hiên dẫn đầu đoàn chính là không thèm để chúng vào mắt luôn cơ, cộng thêm cả cái tính ngạo kiểu của mình, chưa để đám kia múa may xong đã chửi đổng lên.

“Đường của các ngươi? Có cái con khỉ. Tưởng chiếm được một chỗ ở gần đó thì có thể coi mọi thứ thành của mình à? Khế ước đâu móc ra đây.”

“Ngươi nói là đường của người thì cho hỏi mấy câu. Con đường như thế nào mà mở? Nó dài bao nhiêu? Có bao nhiêu người mở con đường này? Theo ta biết thì con đường này mở cũng gần trăm năm rồi đi. Chẳng lẽ các ngươi mở nó từ khi chưa xuất hiện à? Bộ các người là ma quỷ hả?”

Đám thổ phỉ bị hỏi cho không nói được lời nào, nhưng chúng đến đây để cướp mà, cái câu nói đó là câu mở đầu thôi hiểu không? Bộ chưa coi phim cổ trang bao giờ hay gì, không biết câu đó là câu cửa miệng của thổ phỉ bọn họ à?

“Ta không quan tâm, nói chung muốn đi qua thì phải nộp tiền, nếu không thì đừng trách”

Mộc Hiên hai tay chống nạnh dõng dạc nói.

“Trách mẫu thân ngươi ấy, bộ tưởng tiền là đá hay sao mà muốn đưa là đưa vậy, ta đẹp chứ ta đâu có ngu”

“Ngươi đẹp hay ngươi ngu ta không cần biết, giao tiền ra đây, nếu không thì mất mạng.”

"Ha, ngon bước vô, xem đứa nào mất mạng trước… bla… bla… "

Phút chốc hai bên đấu võ mồm liên hồi.

Tử Lâm cười toe toét nhìn Minh Tâm.

“Minh Tâm mỏi chân không? Ngồi trên chân ta nè”

Vừa nói Tử Lâm liền hạ gối xuống làm tư thế quỳ một chân, hắn vỗ vỗ đùi mình chứng tỏ rất vững chắc.

Minh Tâm liếc mắt nhìn rồi đạp cho hắn một cái, rồi đi ra gốc cân gần đó ngồi. Tử Lâm nhăn nhó ôm chân một lúc cũng chân chó lon ton chạy qua.

Tuệ Nhiên đang ngáp ngắn ngáp dài thì đâu đó xuất hiện một xiên kẹo hồ lô, sau đó là gương mặt rạng rỡ của Tiểu Linh Đan.

“Cho tỷ nè, mọi việc cứ để cho Mộc Hiên giải quyết, mình lại đó ngồi nghỉ mệt tí đi, tại chắc sẽ hơi lâu á”

Tuệ Nhiên mỉm cười nhận lấy xiên kẹo rồi cùng Tiểu Linh Đan tìm chỗ ngồi.

Bên kia vẫn cãi tay đôi kịch liệt, bỗng một tên đàn em lia mắt nhìn quá thất bọn họ thảnh thơi nghỉ ngơi liền huých tay nói với đại ca nhà mình.

“Đại ca à, chúng ta là cướp mà, nhiều lời với tên lùn đó làm gì.”

Tên đại ca ngớ người gật đầu, đúng nhỉ, họ là cướp mà, thì chỉ có việc cướp đồ thôi chứ.

Tên đàn em nói không lớn cũng không nhỏ, vừa đủ lọt vào tai của Mộc Hiên, khóe mắt y giật giật.

Tên lùn? Mẹ nó dám chê ông lùn, chán sống rồi.

“Các ngươi tàn đời rồi!”

Dứt lời, Mộc Hiên liền phi thân nhảy lên cao, tay tay đồng thời đưa vào trong áo lấy một túi gấm nhỏ, sau đó như rải bụi phủ xuống đám người.

Đám người ban đầu còn chưa cảm nhận được gì còn cười ha hả, chưa đầy mười giây sau bọn chúng liền ngứa ngáy không chịu được, buông hết vũ khí xuống mà điên cuồng gãi ngứa.

Vài tên đứng ở phía xa không bị dính phải thứ bột đấy mặt mày tái mét, đang định bỏ chạy thì tên đại ca gào lớn.

“Tụi bây chạy cái gì, lao lên giết nó cho tao!”

"Nhưng… "

Thấy mấy tên đàn em của mình do dự tên đại ca mắng một tiếng rồi hét lớn.

“Có tin tao giết tụi mày không?”

Mặt hắn đỏ bừng dữ tợn kèm theo mấy vết xước trên mặt do móng tay cào trông thập phần đáng sợ, đám người nọ cũng sợ hãi mà nghe lệnh xông lên đánh.

Đám người nọ có vũ khí Mộc Hiên cũng không ngốc mà đánh tay không, nhấc tay triệu kiếm đến cùng đám người so tay.

Âm thanh ‘leng keng’ của va chạm hỗn loạn vang lên, đám người Tuệ Nhiên vẫn tĩnh bơ ngồi ăn bánh tán gẫu. Mộc Hiên sư ca không cầu giúp họ cũng chẳng rãnh rỗi mà đến vướng chân vướng tay y.

Đợi thêm một lát, Tuệ Nhiên đứng dậy xem tìn hình thì thấy còn mình Mộc Hiên đứng thẳng người oai phong, còn đám người kia nằm la liệt dưới đất rên rỉ vì đau.

Luật của Phong Vũ môn không có giết người vô tội nên y cũng chỉ đánh gãy tay hoặc chân của bọn chúng mà thôi.

Tuệ Nhiên vừa định gọi ba người kia đến chuẩn bị tiếp tục lên đường chợt nàng khựng người lại. Cánh mũi khẽ run, sắc mặt nàng phút chốc trở nên khó coi.

Nàng ngửi thấy mùi tanh, chính xác hơn chính là mùi tanh của máu. Mùi rất nồng, xem ra gần đây có một cuộc thảm sát rồi.

Chưa kịp lên nói với mọi người thì phương xa truyền đến tiếng hét thảm khốc, năm người mười mắt hoang mang nhìn nhau. Sau đó họ nghe thấy tiếng bước chân chạy đến, vội vàng đem xe chở đồ trốn đi.

Tiếng bước chân càng ngày càng gần, hơn thế còn có tiếng vó ngựa, rất nhiều là đằng khác.

Rất nhanh chúng đã đến vị trí của đám Mộc Hiên vừa đứng khi nãy. Tuệ Nhiên tò mò hơi ghé người ra nhìn lập tức liền bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh hãi.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5758 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5284 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5016 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4592 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4517 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4470 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter