Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Hồ Sinh Tử

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Hồ Sinh Tử
  3. Chương : 75

Chương : 75

Tội phạm sát hại Thân Minh không phải là đàn ông, mà là một người phụ nữ xinh đẹp - người phụ nữ đã ban sinh mệnh cho Tư Vọng.

Đêm thất tịch đó, Diệp Tiêu đưa hai mẹ con Hà Thanh Ảnh và Tư Vọng rời khỏi khu Ma nữ, đến đứng dưới chiếc ống khói cao nhất. Hà Thanh Ảnh chỉ vào bức tường vỡ nát có viết ba chữ “Khu vực cấm” rồi nói: “Đêm giết người đó, hung khí bị tôi chôn dưới lớp đất này.” Diệp Tiêu đang định lấy dụng cụ đào đất đã chuẩn bị sẵn ra thì Tư Vọng dùng luôn tay bới đất. Mấy ngày trước trời cứ mưa suốt, đất bùn mềm hơn hẳn nên cậu nhanh chóng đào được hơn nửa thước, nhưng chỉ thấy đủ loại rễ cỏ và xương trắng.

“Để mẹ.”

Hà Thanh Ảnh đẩy con trai ra, vùi đầu xuống ra sức đào đất, cho đến khi hai tay bật đầy máu tươi mới lôi ra được một vật đen sì.

Cô lấy vạt áo lau đi lớp bùn đất dính trên con dao, dù đã hoen gỉ nhưng nó vẫn phản chiếu ra ánh sáng đèn pin đến lóa mắt.

“Đây chính là hung khí năm đó giết hại Thân Minh.”

Diệp Tiêu bỏ con dao vào trong túi đựng vật chứng, dẫn nghi phạm giết người lên xe cảnh sát, trực tiếp lái thẳng về đồn.

Đêm hôm đó, giám đốc sở cảnh sát đích thân tới gặp Hà Thanh Ảnh, Diệp Tiêu vẫn làm thư ký ghi chép quá trình thẩm vấn. Cô thừa nhận đã gây ra hai vụ án mạng năm 1983 trên đường An Tức và năm 1995 trên đường Nam Minh, hung khí giết chết Thân Minh sẽ trở thành tang chứng quan trọng nhất để viện kiểm sát giám định và so sánh nhằm báo cáo quá trình gây án.

Nghi vấn cuối cùng là, bí mật mà cô giấu giếm ngần ấy năm tại sao lại được thừa nhận ngay lập tức trong hoàn cảnh chẳng hề có bất kỳ bằng chứng xác thực nào?

Diệp Tiêu đã nghĩ thế này: trong khoảng thời gian gần hai mươi năm qua, Hà Thanh Ảnh sợ nếu mình bị bắt giam thì Vọng Nhi sẽ trở thành một đứa trẻ côi cút không nơi nương tựa, không thể tưởng tượng được một đứa trẻ không có mẹ sẽ lớn lên như thế nào, chưa biết chừng còn đi vào con đường phạm tội.

Giờ đây, con trai cô đã trưởng thành, chồng cũng đã bất ngờ quay trở lại, người làm mẹ như cô không còn gì để lo lắng nữa. Hà Thanh Ảnh nói ra được cũng như trút được gánh nặng, trong lòng chắc chắn sẽ thanh thản hơn rất nhiều.

Đó là sự giải thoát.

Sáng sớm Tư Vọng mới về đến nhà, bố cậu cả đêm không ngủ, ông đã nhận được thông báo của Diệp Tiêu, Hà Thanh Ảnh cũng đã gọi điện cho chồng, bảo với ông rằng - từ nay về sau, cô giao Tư Vọng cho ông.

Tư Vọng tựa đầu vào vai ông, khẽ thì thào: “Bố, con là con ruột của bố.”

“Thực ra, khi bố đi chặt mía ở Nam Mỹ cũng đã nghĩ thông rồi, dù con có phải là con ruột của bố hay không thì bố cũng vẫn coi con như con đẻ. Con không biết lúc con mới được sinh ra, bố đã vui đến thế nào đâu.”

Bỗng nhiên Tư Minh Viễn lôi ra một chiếc ví có vẻ rất cũ rồi, mòn vẹt đến mức lộ ra vài lỗ thủng. Đó là món quà Hà Thanh Ảnh tặng ông trước khi kết hôn. Mười mấy năm phiêu bạt ở nước ngoài, ông luôn giữ nó bên mình, trong ví có một tấm ảnh đã hơi ố vàng, là ảnh Tư Vọng ngày đầy tháng, đứa bé đẻ non này đẹp lạ kỳ, lộ ra ánh mắt u uất giống như người trưởng thành.

“Con đã lớn rồi!”

Tư Minh Viễn so sánh với bức ảnh rồi ôm con trai thật chặt.

Ngày hôm sau, Tư Vọng đến nhà Thân Viện Triều.

Diệp Tiêu đã nhanh hơn cậu một bước, anh gọi điện thoại thông báo tình hình vụ án với viên kiểm sát già, cũng coi như đã có thể ăn nói với thân nhân người chết.

Thân Mẫn đã thi đỗ vào trường đại học cô mong muốn, nhưng trường đại học ấy lại ở một thành phố khác. Cô đang thu dọn hành lý chuẩn bị xa nhà. Hai tháng trước, cô giáo dạy ngữ văn của cô xảy ra chuyện, bị chết cháy trên đường An Tức, cô đã đau lòng rất lâu. Trên chiếc tủ đầu giường trong phòng cô vẫn còn đặt bức ảnh chụp chung với cô giáo.

Tư Vọng đứng đối diện với di ảnh của Thân Minh, cùng với Thân Mẫn thắp lên ba nén nhang.

Trước khi từ biệt, Tư Vọng còn ôm chặt Thân Viện Triều, tựa đầu trên vai ông già, cậu khẽ nói: “Xin bác hãy giúp cháu một việc...” Sau nửa phút thì thầm, sắc mặt ông kiểm sát về hưu trở nên ảm đạm, ông cúi đầu đáp: “Cháu biết không, bác luôn muốn tận tay giết chết kẻ đó.”

“Cháu biết.”

“Con trai à, cháu về nhà đi, sau này đừng để bác nhìn thấy cháu nữa.”

Tư Vọng đã ra đến ngoài cửa, cố chấp quay đầu lại: “Xin bác đấy, cháu chờ điện thoại của bác!”

Thân Viện Triều tựa vào sau cánh cửa, không nói một lời, chỉ có Thân Mẫn đuổi theo sau, tiễn Tư Vọng xuống lầu, níu lấy cánh tay cậu: “Cậu nói gì với bố tôi thế?”

“Đó là một bí mật.”

“Khi nào thì chúng ta có thể gặp lại nhau?”

“Đợi khi nào cậu tốt nghiệp đại học!”

“Tớ có thể thơm cậu một cái không?”

Thế là, Tư Vọng khẽ nhắm mắt lại. Thân Mẫn hôn nhẹ một cái lên má cậu.

Cậu nhảy lên xe đạp, chẳng hề ngoái lại, nước mắt cô bé phía sau lã chã rơi.

Một tháng sau, ngày khai giảng.

Đầu thu, buổi sáng lung linh đầy nắng, Tư Minh Viễn bao hẳn một chiếc taxi để đưa con trai khởi hành từ tiệm sách cũ đến trường đại học S bên bờ biển.

Tư Vọng khoác túi hành lý nặng trịch, vẫy tay với bố: “Bố về đi, con biết tự chăm sóc bản thân mà!”

Cậu một mình bước vào sân trường đại học, biểu ngữ chào đón tân sinh viên treo ngay trên đầu, trên tấm phông tuyên truyền lớn đính đầy những bức chân dung của hiệu trưởng các khóa, trong đó có Cốc Trường Long.

Trên đường đi, cứ chốc chốc lại có nữ sinh ngoái lại nhìn cậu, còn có người hỏi thăm xem cậu học chuyên ngành nào. Một đàn chị năm thứ tư tranh đến tiếp đón cậu, tận tình hướng dẫn cậu thủ tục đăng ký và nộp học phí, rồi lại đưa cậu đi xem giảng đường và ký túc xá.

Cuối cùng, Tư Vọng sững sờ nhìn cô nói: “Doãn Ngọc?”

“Em quen chị sao?”

Nữ sinh đại học trước mắt để tóc dài chấm vai, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng, mặc một chiếc váy hoa nhí dài đến đầu gối, không có chút nào là một cô nàng giả trai, đích thị là một thục nữ tiêu chuẩn.

Nhưng gương mặt đó chưa bao giờ thay đổi, hơn ba năm trước từ biệt trên đường Nam Minh, khoảnh khắc cô bị xe tải đâm ngay trước mắt, cô vẫn luôn là cô gái tóc ngắn xinh đẹp.

“Chị tốt nghiệp trường cấp 3 Nam Minh phải không?”

“Đúng vậy, sao em biết?”

“Hồi cấp 3, tôi cũng học trường Nam Minh mà, tôi với chị còn học cùng trường cấp 2 Mùng 1 tháng 5 nữa cơ, chúng ta từng là bạn thân nhất mà.”

“Thật sao?” Đối mặt với cậu đàn em đẹp trai, cô phấn khởi lạ thường. Cô xoắn một lọn tóc, tỏ vẻ yêu kiều nói: “Xin lỗi, chị đã quên hết sạch mất rồi! Ba năm trước sau khi thi đại học chị gặp tai nạn giao thông ngay trước cổng trường.”

“Là một xe tải mất phanh đâm vào phải không? Lúc đó tôi cũng có mặt, chính tôi đã đưa chị đến bệnh viện.”

“Thì ra là em à! Chị hôn mê bốn tháng mới tỉnh, nhưng vì não bộ bị tổn thương nghiêm trọng sau va đập nên chị mất toàn bộ trí nhớ. Lúc đầu chị vốn được trường đại học Hong Kong gọi nhập học, nhưng không thể thích nghi được với môi trường chật chội bon chen ở đó nên đành quay về học trong nước. Nhưng chị là thủ khoa đại học của thành phố này nên trường đại học này đã phá lệ cho chị nhập học. Thật ngại quá, nghe nói trước đây mọi người thường gọi chị là đồ giả trai, nhưng chị chẳng thấy giống chút nào, có thật là vậy không?

“Doãn Ngọc, chị, quên hết tất cả rồi sao?”

“Thỉnh thoảng trong đầu cứ xẹt qua những hình ảnh và âm thanh kỳ quái, nhưng chỉ có vậy mà thôi.”

Nhìn hai má ửng hồng của Doãn Ngọc, Tư Vọng ngẩng đầu lên nhìn trời, rít ra một câu qua kẽ răng: “Hãy cho tôi thêm một bát canh bà Mạnh đi! Quên, thật tốt biết bao.”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5791 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5310 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5038 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4614 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4545 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4508 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter