Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

KHẾ ƯỚC HÀO MÔN

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. KHẾ ƯỚC HÀO MÔN
  3. Chương : 83

Chương : 83

“Anh thả tôi ra...” Hơi thở nàng mong manh, giãy dụa.

Ngự Phong Trì trêu chọc ôm chặt nàng: “Anh không thả, em chẳng lẽ không biết anh ngày hôm nay đến trường học cũng chỉ để chờ em sao?”

“Ngự Phong Trì anh buông ra!” Tần Mộc Ngữ tiếp tục vùng vẫy, nhưng hắn như trước không chịu thả.

“Em trách anh có đúng không? Trách anh không giúp em?” Ngự Phong Trì trong mắt có một tia khổ sở, đem nàng đến trước mặt, đột nhiên cúi đầu hôn lên khóe miệng của nàng, mơ hồ nói “Anh chỉ là không muốn em cùng Thượng Quan Hạo kia lại dây dưa không rõ ràng, hắn không có gì tốt đẹp, càng không đáng để em yêu...”

“Ba!” Một tiếng giòn vang, Tần Mộc Ngữ đã giãy giụa thoát ra khỏi ngực hắn, đè nén cho hắn một cái tát!

Khuôn mặt Ngự Phong Trì lệch đi.

Tần Mộc Ngữ lảo đảo nắm tay vịn lan can, thở hổn hển, rưng rưng nhìn hắn: “Ngự Phong Trì, tôi có thể nói cho anh biết, trên thế giới này có thể không ai giúp tôi, một người không có cũng không sao! Thế nhưng các người không nên đều khi dễ tôi! Cũng bao gồm cả anh!”

Mỗi người nơi này... Mỗi người đều là khốn nạn, đều bị bệnh điên!

Nói xong nàng ngay cả sách vở quăng đi đều từ bỏ, trực tiếp ôm hận chạy đi.

Trong mắt Ngự Phong Trì ủ dột, đưa tay sờ sờ khóe miệng bị đánh đau nhức. Hắn chỉ biết, nói cho nàng những này đối với bản thân không có chỗ tốt, chỉ có thể đem nàng càng đẩy càng xa, nhưng mà, vẫn không muốn lừa gạt nàng.

Môi vẫn còn lưu lại mùi vị của nàng, Ngự Phong Trì tự giễu mà cười cười, ngóng nhìn hình bóng của nàng, đáy lòng một mảnh cô đơn.

***************************************

Trên đường nhỏ một mạch chạy đến bên ngoài trường học, xung quanh cuối cùng cũng an tĩnh.

Cước bộ của Tần Mộc Ngữ trở lại bình thường, sợi tóc mềm mại rơi rụng trên lưng thon gầy, tay đánh người có chút run rẩy, lấy lòng bàn tay xoa xoa phần vừa mới bị hôn môi, trong lòng một hồi chua xót khổ sở đau thương.

Còn chưa tới mùa thu, nàng cũng đã cảm giác có phần lạnh run, không biết là cơ thể lạnh, hay là tâm lạnh.

Trong mắt nàng rõ ràng một phiến bi thương, hàm chứa nước mắt, ngồi xuống ghế dài ven đường.

Ghế tựa dài màu trắng, mặt trên rơi xuống vài chiếc lá cây.

Nàng không hiểu, làm sao chỉ mới trong nháy mắt mà thôi, toàn bộ thế giới đều xoay chuyển, bên người nàng không có một chút ấm áp, một điểm cũng không có... Ngay cả tình cảm nàng từng cho là đơn thuần nhất cũng trở nên nguy hiểm đả thương người, ngực nàng rất đau, đau đến suýt nghẹt thở.

Một chiếc xe chậm rãi đứng ở trước mặt nàng.

Sắc thái đen như mực quen thuộc, làm cho Tần Mộc Ngữ nhìn hai, ba giây sau đó mới hoàn hồn trở lại bình thường, màu sắc đen không nhiễm một chút bụi nào như vậy có phần khiến người ta sợ hãi.

Thượng Quan Hạo từ trên xe đi xuống, nheo mắt lại nhìn cô gái nhỏ trên băng ghế, nàng ôm mình, rất bơ vơ đáng thương. “Sao cô lại ở chỗ này?” Ma xui quỷ khiến, tiếng nói hắn trầm thấp lắng dịu hỏi.

Tần Mộc Ngữ ngẩn ra, ngay sau đó phục hồi, lau nước mắt trên cằm, mở miệng nói: “Tôi không sao, chỉ muốn ngồi thế thôi.”

Thượng Quan Hạo nhìn chăm chú nàng một lúc lâu, khóe miệng nở một nụ cười.

“Mới vài ngày, cũng đã chịu không nổi sao?” Hắn đi qua, trên cao nhìn xuống, hơi cúi người xuống phía dưới nói “Em tới van cầu tôi, nói không chừng tôi vui vẻ sẽ giúp em.”

Tần Mộc Ngữ bỗng nhiên nhớ tới cha ngã bệnh ngày đó, chị gái ruột chặt đứt nguồn kinh tế bọn họ, một loại cảm giác hít thở không thông lại đau lòng. Nàng giơ mắt lên, kiềm nén đau lòng nói ra: “Không cần cầu xin loại người lòng lang dạ sói không bằng đi cầu xin chính bản thân mình. Tôi đã nộp đơn xin thôi học, ngày mai tôi đi tìm việc làm, tôi sẽ tìm được.”

Nàng đúng là cỏ dại ương ngạnh, nói cái gì đều phải giữ vững sinh tồn.

Vẻ mặt Thượng Quan Hạo dần dần ảm đạm, nhìn nàng trầm tĩnh, đột nhiên chú ý tới miệng nàng sưng đỏ, còn có quần áo có một chút mất trật tự. Mắt hắn lạnh liệt nguy hiểm mà nheo lại.

“Trên người cô làm sao vậy? Vừa mới đi đâu?” Hắn lạnh lùng hỏi.

“Tôi không đi chỗ nào!” Nàng u oán, không muốn cùng hắn nói chuyện.

“Vậy miệng cô cùng quần áo là xảy ra chuyện gì?” Âm thanh Thượng Quan Hạo lạnh người.

“...” Tần Mộc Ngữ cả kinh, sửa sang lại một chút thắt lưng vừa mới bị loạn bậy, vẻ mặt ửng đỏ, “Dính dáng gì đến anh?”

Thượng Quan Hạo tức giận từ từ tăng lên.

“Tần Mộc Ngữ, tôi còn bắt đầu hiếu kỳ, cô rốt cuộc chạy đi tìm công việc gì!” Hắn nghiến răng nói.

Tần Mộc Ngữ cau mày trong nháy mắt lĩnh ngộ ý tứ của hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên: “Thượng Quan Hạo, anh làm sao có thể vô sỉ như vậy? Anh suy nghĩ nhiều! Không nên nhìn đến cái gì cũng suy đoán bừa bãi, căn bản không phải như anh nghĩ.”

“Có đúng không?” Thượng Quan Hạo cười nhạt, một tay kéo nàng từ ghế “Vậy cô giải thích một chút xem thế nào!”

Tần Mộc Ngữ khẽ kêu một tiếng, đụng vào trong ngực cứng rắn của hắn!

“Với anh không quan hệ, anh đi đi...” Nàng vô ý thức mà giãy dụa.

Thượng Quan Hạo càng nghĩ càng giận, ánh mắt dần dần rét lạnh, dứt khoát kịch liệt khống chế không cho nàng giãy dụa, trực tiếp trói buộc nàng, túm nàng mang vào xe.

Thượng Quan Hạo cười gằn, cúi đầu ngưng mắt nhìn nàng chật vật nhưng lại như trước dáng dấp vẫn mỹ lệ xinh đẹp, giọng khàn khàn: “Cô không muốn giải thích, chỉ là ở trước mặt tôi cô không có quyền lựa chọn! Nếu ở chỗ này không chịu nói rõ lí do, vậy trên xe nói rõ lý do đi!”

“Thượng Quan Hạo!” Tần Mộc Ngữ khó khăn mà chống đỡ thân thể, ngoái đầu nhìn lại đau nhức hô một tiếng “Anh dựa vào cái gì đối với tôi như vậy? Anh là cái gì của tôi, tôi vì cái gì phải giải thích với anh?”

Một tia khát khao nồng đậm hơn hiện lên trong đáy mắt, Thượng Quan Hạo buông mắt xuống nghiến răng nói: “Lên xe, tôi sẽ nói cho cô biết chúng ta là quan hệ gì, cô vì sao phải nói rõ lý do với tôi!”

Nàng vùng vẫy, cuối cùng chống đỡ không được thì mặc hắn cậy mạnh, cường ngạnh bị hắn nhét vào trong xe!

Trong xe tồn tại hơi thở quen thuộc, trước đây, việc nàng mong chờ nhất chính là được Thượng Quan Hạo đưa đến trường, nhưng dường như chính là trong nháy mắt, những ngày kia đã không thể trở về, người đàn ông trước mặt này, cuồng dã bá đạo, nguy hiểm bất định, trọng yếu hơn, hắn sắp trở thành anh rể chân chính của nàng và là người nắm quyền ở Tần gia!

“Thượng Quan Hạo, tôi không nên ở chỗ này! Anh cho tôi xuống!” Tần Mộc Ngữ vuốt cửa xe trong mắt mơ hồ có lệ.

Người đàn ông mạnh mẽ kiên cường từ bên kia ôm trọn nàng, lạnh lùng lên xe, đem xe rời đi.

Khí sắc Thượng Quan Hạo ảm đạm, lái xe cũng không bình tĩnh, chỉ là đi về phía trước, cũng không nói cho nàng rốt cuộc là đi đâu, tốc độ xe rất nhanh, làm cho nàng không chuẩn bị trước. Tần Mộc Ngữ nhìn đằng trước, chua xót khổ sở, ánh mắt đề phòng nhìn về phía hắn: “Anh rốt cuộc muốn mang tôi đi chỗ nào?”

Thượng Quan Hạo không có nhìn nàng: “Thắt dây an toàn cho tốt.”

“Anh nói cho tôi biết trước, nếu không tôi sẽ không đi!” Nàng không chịu khuất phục.

Thượng Quan Hạo tay trái nắm vô-lăng rẽ ngoặt, tay phải duỗi qua, nhìn cũng không nhìn, tự ý kéo dây an toàn của nàng mà giữ chặt ở trên, trầm thấp nói: “Đừng chọc tôi, tôi vẫn chưa muốn ở trên xe với ra tay với cô.”

Một câu nói nói ra, Tần Mộc Ngữ lúc này mới ngoan ngoãn ngồi im không dám di chuyển, tia phòng bị trong mắt tan rã, có chút yếu ớt. Mãi đến khi hắn dừng lại phía trước công ty Tín Viễn, Tần Mộc Ngữ mới nhận ra có một chút không thích hợp.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5784 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5306 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5033 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4611 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4542 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4502 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter