Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Khoảng Cách Một Cửa Sổ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Khoảng Cách Một Cửa Sổ
  3. Chương : 5

Chương : 5

Edit: Zu

Ngày hôm sau là chủ nhật, Phù Đồ cũng khó có một lần ngủ thẳng giấc. Anh thức dậy cũng đã 9 giờ, ánh nắng chiếu sáng xuyên qua khe rèm cửa sổ tiến vào dừng ở trên chăn, là một ngày nắng.

"Cốc cốc!" Dì làm cơm trong nhà đến gõ cửa: "A Đồ, thức dậy chưa? Phải ăn sáng."

"Dạ." Phù Đồ duỗi lưng lên tiếng: "Xuống liền."

Chăn bên cạnh lung lay hai cái, tóc xoăn đen lộ ra. Bạc Tảo mơ mơ màng màng mở mắt ra, thấy Phù Đồ ngồi, nhấc chân đạp lên lưng anh: "Mấy giờ?"

"Thức dậy ăn cơm." Phù Đồ ngáp một cái, vén chăn xuống giường.

Bạc Tảo nằm ngửa, áo ba lỗ nhỏ cuốn tới ngực, lộ ra núm ti phấn nộn cùng với cái bụng trắng nõn.

"Còn muốn ngủ." Cậu duỗi chân qua kéo chăn.

Phù Đồ nắm cổ chân cậu: "Còn muốn đi chùa An Nhược không? Bây giờ là mấy giờ?"

Sức lực Phù Đồ lớn, trực tiếp đem Bạc Tảo từ đầu giường kéo tới cuối giường: "Mặc dày chút, trên núi lạnh."

"Đáng ghét." Bạc Tảo không tình nguyện mà đi chân đất xuống giường. Phù Đồ vào toilet trước, cậu thì đi mở tủ quần áo ra để thay đồ, bao nhiêu năm ăn ý.

Phù Đồ miệng đầy bọt, đang đánh răng, chợt nghe bên ngoài kêu: "Đồ Đồ, quần lót của tớ đâu?"

Phù Đồ súc miệng trả lời: "Bên trong ngăn kéo phía dưới."

"Sao chỉ có màu đỏ không vậy?" Bạc Tảo bất mãn.

Phù Đồ không lên tiếng, vừa mở nước rửa mặt, bên ngoài lại kêu: "Cái áo màu xanh ngắn tay kia của tớ đâu?"

Phù Đồ nhướng mày: "Bộ nào?"

"Thì là áo có hình con thỏ đó!"

"Không tìm được thì là lấy về rồi, cũng có thể là ở nhà cậu." Phù Đồ lấy khăn lau mặt, vẻ mặt nhẫn nại.

"Đồ Đồ, mau giúp tớ tìm một chút." Bạc Tảo kéo dài giọng kêu, không chịu tha mà.

Phù Đồ cầm khăn ném đi, mặt thối đi ra ngoài. Trên đời này còn có người so với Bạc Tảo còn đáng ghét hơn à.

Tất nhiên là không.

Phù Dao cùng bạn thân của cô đã sớm ra ngoài, hai người im lặng cơm nước xong, Bạc Tảo nhìn mặt trời, liền gõ trống lui quân: "Hôm nay mặt trời lớn như này, không thích hợp để đi leo núi."

"Trên núi cây nhiều, cậu không phơi nắng được." Phù Đồ mặt không chút thay đổi mà chỉnh đốn ba lô lại, đem nước suối nhét vào trong.

"Tớ cảm thấy có chút mệt." Bạc Tảo buồn rầu nói.

"Cậu mệt từ lúc nào?"

"Hôm qua xem mấy cậu thi đấu, quá kích động."

Phù Đồ đem ba lô nặng nề để lên trên bàn.

"Đi thôi, đi ngay bây giờ." Bạc Tảo lập tức cầm lấy điện thoại đi thay giày.

Chùa An Nhược ở ngoại thành, lái xe đến hai tiếng. Phù Đồ tối qua ngủ không ngon, nên dành thời gian nghỉ ngơi một lát.

Bạc Tảo cũng không quấy rầy anh, dựa vào cửa kính xe chơi điện thoại, gửi wechat cho bạn của cậu.

——————————————————

Hôm qua 16:35

Ổ chăn của Tảo thần:

Thắng!!!!!!!

Tỉ số 126:10! Trâu bò trâu bò!!!!

Bạn thân của tớ chơi bóng quá best!!!

Người đâu rồi?

Hôm nay không phải thứ sáu sao?

Cậu học lớp phụ đạo đi?

Hôm qua 19:40

Ngọn gió lưu đày:

Mới thấy tin nhắn

Vừa khéo, hôm nay tớ cũng đi xem trận bóng, cũng là cái tỉ số này! Nếu không phải cậu không ở thành phố A tớ cho là tớ biết cậu

Tớ nói với cậu, hôm nay tớ rất kích động! Xem thi đấu có gì thú vị chứ! Tớ nhìn trúng một người!

Người đâu người đâu!

Ủa má! Lại không seen, hai ta nói chuyện một ngày vĩnh viễn không cùng một kênh 【phất tay.jpg】

——————————————————

"Ngọn gió lưu đày" này là một người bạn của Bạc Tảo, nói đúng hơn là bạn trên mạng.

Bạc Tảo từ từ trưởng thành, đối với việc thường xuyên kiểm tra sức khỏe rốt cuộc cũng nổi lên lòng nghi ngờ, Bạc Vân chỉ có thể đem toàn bộ nói toạc ra. Cậu có thói quen là gặp chuyện gì cũng đi tìm Phù Đồ nói hết, kêu Phù Đồ giúp cậu giải quyết sạch tất cả phiền toái. Nhưng mà bí mật này, cậu thà nín chết cũng không thể cho Phù Đồ biết.

Khoảng thời gian trước lúc mới lên cấp hai, việc học cũng thay đổi nhiều hơn. Bạc Tảo rõ ràng không chịu cầu tiến, cũng không đi học, không ai thấy ở nhà, nguyên tuần chơi game từ sáng tới tối.

Phù Đồ đứng ở cửa gõ cửa, cậu đeo headphastorys nên không nghe thấy, cầm thượng võ màu cam mới mua ở trong game giết tới giết lui.

"Ngọn gió lưu đày" chính là biết vào lúc đó, trên bảng PK Bạc Tảo đứng thứ hai còn hắn đứng thứ nhất. Xuất phát từ tâm của hai thiếu niên trung nhị, hai đại lão trùm vàng Krypton hẹn gặp quyết chiến trên đỉnh Tử Cấm Thành. Bạc Tảo đổi toàn bộ sang trang phục màu cam hết, ba trận thắng hai "Ngọn gió lưu đày" chiến thắng.

Người sau hiển nhiên không phục, tích góp trang phục cam chỉnh tề sau đó lại tới ước chiến. Hai người vừa đến một hồi, sau cùng lại đứng tán dóc.

Đối với một người hoàn toàn xa lạ, thường không biết giải tỏa cảm xúc làm sao nhưng ngược lại lại có chung tiếng nói.

Ngọn gió lưu đày nói là mình từ nhỏ đã gặp phải bạo hành gia đình, còn bị đuổi ra khỏi nha.

Bạc Tảo nói cơ thể mình bị bệnh không tiện nói ra, sợ bị người khác phát hiện rất tự ti.

Hai người đều cho rằng đối phương thật thảm, an ủi lẫn nhau về sau liền thành bạn bè thân thiết mà ở trong game khuấy động làm mưa làm gió, giống như là có thể trốn tránh sự thật bi thảm vậy.

Rồi sau đó.........Rồi sau đó Phù Đồ dùng một cái thang phá cửa sổ mà vào, đầu tiên là cắt nguồn điện, rồi ôm Bạc Tạo đặt ở đầu giường lột quần. Vừa hỏi "Biết sai chưa?" Vừa dùng tay đánh đòn.

Bạc Tảo khóc gần chết, Phù Đồ cũng không bị lay động, không nghe được câu trả lời của người bên dưới sẽ không dừng lại, trực tiếp đem hai miếng thịt tròn mềm mại đánh sưng lên.

Bạc Tảo khóc đến nổi mém mất nước, cuối cùng khóc thút thít ôm cổ anh nhận sai. Phù Đồ mặt lạnh nghiêm túc bôi thuốc cho cậu, hỏi: "Mốt còn dám trốn học nữa không?"

Bạc Tảo nước mắt còn phủ trên mặt, ủy khuất mà lắc đầu. Tuyệt đối không thể trốn học, cũng quy định một tuần chỉ có thể chơi game bốn tiếng.

Sấm chớp dữ dội sau đó là cơn mưa rào, Phù Đồ ra tay thật độc ác, chi phí dỗ dành người ta cũng thật cao. Liên tục mấy ngày bôi thuốc mát xa cho người ta để tiêu sưng, ký hiệp ước một cái lại một cái trong lúc đang làm trâu làm ngựa nhục mất nước.

Lúc Quý Phỉ tới thấy hai người bọn họ, Bạc Tảo hận cũng không thể không ăn cơm, mặt lạnh ngồi trên đùi Phù Đồ, trên miệng phủ một lớp dầu.

"Ây, này? Bị thương rất nghiêm trọng?" Quý Phỉ đầu óc mơ hồ.

"Đừng để ý tới cậu ấy. Ăn cơm chưa? Ngồi xuống ăn chung đi." Phù Đồ bưng cái chén nhỏ, giơ cái muỗng: "Húp canh gà không?"

Bạc Tảo rụt rè gật đầu một cái, mở miệng húp.

Quý Phỉ ngồi xuống da gà dà vịt đều nổi lên, lần đầu tiên thấy hai người này cho chút bất thường: "Khụ, hai người đây là đang hòa thuận? Bạc hà không tức giận hả?"

Đây là lần đầu tiên Bạc Tảo cùng Phù Đồ giận dỗi, từ khi Phù Đồ động thủ kết thúc. Sau đó cậu cũng thành thành thật thật đi học, cũng không cảm thấy áp lực sợ hãi như này nữa —— Phù Đồ bôi thuốc một tuần lễ cũng không phát hiện ra một chút gì, Bạc Tảo cảm thấy bí mật của cậu thật sự che giấu quá kĩ.

Trải qua hai năm tình hữu nghị cùng với "Ngọn gió lưu đày" từ online chuyển sang wechat. Cả hai đều biết về cuộc sống ở ngoài của đối phương nhiều hơn, nhưng mà vẫn không vượt quá giới hạn. Đối phương không chủ động nói, thì tuyệt đối sẽ không mở miệng hỏi.

——————————————————

9:50

Ổ chăn của Tảo thần:

Nhìn trúng một người? Bộ dạng đẹp không?

Ngọn gió lưu đày:

Đẹp nha! Rất là đẹp luôn! Anh trai nhìn trúng thì còn có thể xấu được sao! 【đắc ý.jpg】

Ổ chăn của Tảo thần:

.......

Cậu vậy mà dậy rồi?

Nhìn ok không? Có hình không?

Ngọn gió lưu đày:

Hey, ba tớ quay lại, không thể ngủ được nữa

Không có hình

Phương thức liên lạc tớ cũng chưa có 【phất tay.jpg】

Ổ chăn của Tảo thần:

Thành phố A?

Có thì có lợi ích gì, cậu không phải là lập tức phải về thành phố B học sao?

Ngọn gió lưu đày:

Này cậu không hiểu, đầu tiên là tớ nói chuyện với khoảng cách xa chút. Đợi thi chuyển cấp xong rồi tớ về thành phố A học cấp ba, lúc đó hắc hắc hắc.........

Ổ chăn của Tảo thần:

.........

Cậu muốn ở thành phố A học cấp ba?

Ngọn gió lưu đày:

Yup, ông già tớ cảm thấy dây cương của tớ phải thắt chặt chút, rồi lại xách tớ trở về thôi 【mỉm cười.jpg】

Ổ chăn của Tảo thần:

【thắp nến.jpg】

Ngọn gió lưu đày:

À đúng rồi, tớ quên nói với cậu, tớ nhìn trúng chính là một thằng con trai, cậu không kỳ thị việc này chứ?

——————————————————

"Khụ khụ khụ khụ!" Bạc Tảo bị sặc nước miếng ho điên cuồng.

"Làm sao vậy?" Phù Đồ mở mắt ra, đem cậu kéo qua vỗ vỗ lưng.

"Tớ.........Khụ khụ." Bạc Tảo theo bản năng cầm tay anh: "Cậu còn nhớ ngọn gió lưu đày không? Khụ!"

"Ồ," Phù Đồ lãnh đạm nói: "Người quen ở trong game kia."

"Cậu ấy nói cậu ấy thích con trai!" Bạc Tảo vẻ mặt chấn kinh.

"Ồ."

"Sao cậu bình tĩnh vậy?"

"Chuyện này thật bình thường," Phù Đồ ngáp một cái: "Cậu ấy thích ai, liên quan gì đến tớ?"

"Cũng phải........." Bạc Tảo dựa vào vai Phù Đồ, chần chừ mà mở wechat ra.

——————————————————

10:10

Ngọn gió lưu đày:

Này không phải chứ, sao cậu không rep? Cậu kỳ thị đồng tính luyến ái?

Tảo thần?

Hắc????

Không còn muốn làm bạn bè??

Ổ chăn của Tảo thần:

Không có

Ban nãy đậu xe, tớ vừa từ bãi đậu xe đi ra

Không kỳ thị đồng tính luyến ái

Chúc mừng cậu

Ngọn gió lưu đày:

Này còn tạm chấp nhận 【mỉm cười.jpg】

——————————————————

Phù Đồ thấy Bạc Tảo mở to mắt nói dối, không khỏi "Hừ" nhẹ một tiếng.

"Làm gì đó?" Bạc Tảo lỗ tai đỏ: "Nói dối có thiện ý."

Bọn họ ngồi sát nhau, Phù Đồ nói chuyện sát bên tai Bạc Tảo, giọng nói trầm thấp: "Tớ thấy cậu rõ ràng giống như là đang sợ hãi."

Bạc Tảo bối rối mà đẩy Phù Đồ ra một chút, sức lực rất nhẹ: "Tớ không có."

"Ồ." Phù Đồ giọng nói miễn cưỡng.

"Đáng ghét." Bạc Tảo lấy đầu đụng vào vai Phù Đồ.

Xe lẳng lặng chạy, hai người một hồi lâu cũng không lên tiếng. Phù Đồ dựa vào cửa kính xe rất nhanh đã ngủ, nghe Bạc Tảo có chút khẩn trương hỏi: "Đồ Đồ, vậy cậu thích con trai? Hay con gái?"

"Tớ?" Phù Đồ rũ mắt: "Tớ không biết."

"Sao lại không biết được?" Bạc Tảo trừng anh.

Phù Đồ cũng không hỏi lại cậu, chỉ là nói: "Tớ làm sao biết được người tớ thích là con trai hay con gái?"

Bạc Tảo "À" một tiếng, trong lòng không hiểu sao có chút khó chịu, trên mặt cũng không quá cao hứng.

Phù Đồ vỗ lưng cậu: "Ngủ một chút đi, chiều còn phải đi leo núi."

"Tớ không mệt." Bạc Tảo cự tuyệt.

"Vậy lát nữa cậu không đi nổi thì đừng kêu tớ cõng."

"........."

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5793 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5311 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5040 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4615 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4547 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4510 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter