Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Không Tin Anh Yêu Thầm Em Đâu!

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Không Tin Anh Yêu Thầm Em Đâu!
  3. Chương 10: Mềm lòng

Chương 10: Mềm lòng

Edit: Winnie

Chuyện học kỳ 1 Đào Nhiễm theo đuổi Giang Diệp, tuy không nói là quá oanh động, nhưng cô bạn này ý chí mãnh liệt, đụng nhiều vật cản vẫn quyết đi tới. Vốn nghĩ có thể thấy một màn thổ lộ nhưng không ngờ cô ấy lại xin lỗi.

Anh có thể tha thứ cho em không?

Giang Diệp lạnh lùng nói: “Không thể.”

Hai chữ này nó ra làm không khí vốn an tĩnh lại thêm phần quỷ dị, cơ hồ không ai dám phát ra tiếng động.

Đào Nhiễm cũng ngẩn ngơ, Giang Diệp nói không thể?

Hình như không phù hợp lắm với tính cách của anh ấy?

Cô dựa vào tường, Giang Diệp một hơi uống cạn ly rượu, nhìn cô một cái, ánh mắt sạch sẽ bình thản, che giấu tất cả cảm xúc.

Hắn buông ly đứng dậy, lồng ngực phần phồng lên xuống cố gắng như hô hấp bình thường.

Bên cạnh có thiếu niên nhỏ giọng gọi hắn: “Giang Diệp.” Cậu thất thố.

Hắn lại lần nữa ngồi xuống.

Đào Nhiễm vẫn luôn xấu hổ đứng đó, sợ vừa ngẩng đầu nước mắt lại rơi. Cô vừa thất vọng vừa khổ sở, cô từ bỏ thích anh rốt cuộc nhận được đáp án phủ định.

Kiều Tĩnh Diệu đau lòng, vội hắng giọng rồi nói: "Mọi người chia bài lại nào." Sau đó hung hăng trừng mắt nhìn tên đầu sỏ gây tội.

Hứa Thâm cũng ngơ ngác, hướng đi này sao mà thần kỳ vậy chứ.

Mọi người còn chưa kịp đưa bài lại, Văn Khải đã nhanh chóng gom hết.

Trên mặt cậu ta mang ý cười: "Để tôi để tôi."

Cậu ta gom gọn bài xong Đào Nhiễm cũng đi về tới chỗ của mình. Cô cúi đầu, nếu nói lúc mới đến cô là đóa hoa hồng kiều diễm, còn bây giờ hệt như chiếc lá bị gió thổi xác xơ.

Văn Khải cầm bài trong tay đưa cho Ngụy Tây Trầm: “Nào anh Ngụy, cho mọi người chiêm ngưỡng khả năng xào bài thần sầu của anh nào!"

Ngụy Tây Trầm nhận lấy.

Văn Khải vừa nói, mọi người đều tỏ vẻ chờ mong, hy vọng có người xào bài thật ngầu.

Nhưng ai ngờ người kia lại dùng thủ pháp giống hệt mấy nhóc tiểu học, xáo xáo mấy cái, một lá bài Poker số 5 rơi xuống, biểu tình của mọi người dại ra.

Ngụy Tây Trầm rất bình tĩnh nhặt lại, tiếp tục xáo.

Nhưng lúc chia bài lại ngầu ngoài ý muốn.

Cậu dùng ngón trỏ và ngón giữa chia bài, lá bài Poker bay nhanh chóng đến trước mọi người.

Ở nơi xa nhất, cũng thật chuẩn xác rơi xuống trước mặt người đó. Kỹ xảo như vậy yêu cầu nhất là độ chuẩn, nhất thời không biết nên nói cậu ta như nào mới đúng.

Tay già đời hay vẫn là tay mơ?

Thời điểm mọi người xem bài, Đào Nhiễm cũng cúi đầu lật bài lên.

Dù gì cô cũng không có khả năng là quốc vương, cũng không có cách làm Giang Diệp tha thứ.

Cô không có cái vận may ấy.

Quả nhiên, thiếu niên ngồi ở đỉnh chữ U cười nhạt nói: "Ngại quá, quốc vương là tôi!"

Ngụy Tây Trầm nhìn xung quanh một vòng, chậm rãi nói tiếp: "Đã như vậy, lần này vẫn là số 5. Tới nhận lệnh.”

Ngón tay cậu gõ gõ bàn, Văn Khải đứng dậy cầm về 3 bình rượu.

"Số 5 uống hết chỗ này!" Cậu ngước mắt, kẹp lá quốc vương giữa hai ngón tay, khóe miệng cười có vài phần tà khí: "Không thừa một giọt."

Mọi người: “……” Mẹ nó run chết người ta rồi, ai là lá số 5 xui xẻo vậy.

Sau đó tất cả hướng mắt nhìn về phía Đào Nhiễm.

Đào Nhiễm vốn đang suy tư cũng run lên bần bật.

Ngụy Tây Trầm... cậu ta thật ngoan độc.

Cô ban nãy khi mở lá bài lên hồn lại bay đâu đâu nào có để ý số trên bài, nghĩ thầm không phải mình sẽ xui xẻo như vậy chứ?

Lật lên, lá số 8.

Vật số 5 là ai?

"Là tôi" Giang Diệp mặt không chút cảm xúc mở miệng.

Hắn nói xong thì đứng dậy, cầm một bình rượu trực tiếp uống. Tư thế này nhìn hắn có vẻ như không muốn sống vậy, mọi người chỉ có thể thấy hầu kết hắn chuyển động, rượu trong bình cũn dần cạn.

Đào Nhiễm khổ sở nghĩ thầm, Giang Diệp thật xui xẻo.

Giang Diệp uống cạn một bình, liều mạng ho khan.

Đó là một bình rượu mạnh.

Mà hắn bình thường hầu như không uống rượu, giọng nói khô khốc đau đớn. Hắn ho mạnh hai tiếng rồi lại cầm lên bình thứ hai.

Cạn thêm bình này, hắn càng thêm khó chịu hơn.

Nhưng thói quen khiến hắn giữ tất cả lại, khó chịu cũng không thể hiện ra ngoài mặt.

Ngụy Tây Trầm ngón tay nhẹ gõ lên bàn bằng lá bài quốc vương, cười lạnh.

Đào Nhiễm nắm chặt hai nắm tay, mọi người vậy mà chỉ ngồi nhìn, không một ai đứng lên ngăn cản. Ba bình rượu mạnh, ai cũng không thể uống nổi.

Yêu cầu của Ngụy Tây Trầm đã vượt qua nguyên tắc.

"Đủ rồi, hai bình là được rồi." Cô nhìn về phía Ngụy Tây Trầm, "Cậu ván này là quốc vương nhưng đưa ra yêu cầu như vậy thật quá đáng."

Văn Khải:…… Bà cô nhỏ à, đừng nói nữa, ông đây đang đứng cạnh Ngụy Tây Trần run rẩy này.

Ngụy Tây Trầm nhìn Đào Nhiễm, ánh mắt hắn đen nhánh, khóe môi cong cong: “Vậy cô có thể uống giúp cậu ta."

Đào Nhiễm phải bị lời nói này làm tức chết, "Uống thì uống!"

Giang Diệp thở hắt thật mạnh, ánh mắt lạnh lẽo: "Không cần phải như vậy.

Hắn từ chối xong, cũn cần lấy bình rượu thứ ba.

Lam Hải Dương giật lấy, "Một vừa hai phải, như vậy là được rồi, lần này chúng ta đến chơi chứ không phải đi trả thù. Huống chi..." Hắn nhìn về phía Ngụy Tây Trầm, ngữ điệu hơi trầm xuống, “Có lẽ số của cậu ta vốn không phải là 5 nhỉ."

Mà có lẽ, bài của cậu cũng chẳng nên là quốc vương?

Ngụy Tây Trầm không hề sợ uy hiếp, lười biếng mở miệng: “Lại đây uống.”

Lời này hiển nhiên là nói với Đào Nhiễm.

Lam Tấn ở bên cạnh thấy hắn muốn chỉnh Ngụy Tây Trầm sắp không khống chế được, lao đến đoạt lấy bình rượu, uống một hơi.

Rồi lớn giọng: "Sảng khoái."

“……”

Đào Nhiễm nhìn Ngụy Tây Trầm, nếu có thể lấy điểm đo độ hảo cảm, giờ phút này trên đầu cô chắc nảy cả chục ngàn số âm.

Một mạch giảm thành âm vô cùng.

Kiều Tĩnh Diệu nói: “Trò chơi không vui chút nào." Hai lần đều nháo đến không thoải mái, “Hôm nay về nhà trước vậy, hôm nào có dịp lại tụ họp."

Bầu không khí quái dị như vậy, ai cũng sớm không chịu nổi, bây giờ như được ân xá, sôi nổi đi ra ngoài.

Kiều Tĩnh Diệu lúc đi ra, ngang qua bên cạnh Ngụy Tây Trầm, hạ giọng chỉ có thể để hai người nghe: "Nhiễm Nhiễm không thể uống rượu, dị ứng cồn."

Cô rũ mắt, thấy trong đáy mắt của thiếu niên hiện lên một tia kinh ngạc.

Thật hả dạ, ly rượu trên tay cậu, run rẩy.

~~~~~

Vốn chỉ là một đám tụ họp, không nghĩ tới cuối cùng lại kết thúc trong không vui.

Lam Hải Dương hỏi Lam Tấn: “Đây là người lần trước mày định đắn xong ngược lại bị tẩn một trận đấy hở?"

Lam Tấn uống đến choáng váng, tay hắn múa loạn trong không trung cười ngu: "Để em nói anh nghe, thằng nhõa ấy đánh nhau giỏi khiếp, so với đám đàn em của em còn lợi hại hơn. Nói thật thì em cũng có chút phục nó."

Lam Hải Dương nhíu mày: “Cách xa cậu ta ra.”

Những lời này Lam Hải Dương cũng từng nói với Đào Nhiễm một lần, cô lại chỉ qua loa: "Chắc chắn sẽ xa mà, em còn muốn đá cậu ta bay ra ngoài vũ trụ luôn ấy chứ!"

“……”

Hậu quả của việc "đàn đúm":

Giang Diệp uống nhiều rồi ói hết.

Đào Nhiễm vì mối quan hệ khi xưa với Giang Diệp bị chọc đến xấu hổ.

Cùng có, quan hệ giữa Đào Nhiễm cùng Ngụy Tây Trầm trở nên đóng băng. Mình cô, muốn đem Ngụy Tây Trầm đonhs băng lại.

Nhưng mà cái tâm tư pháo nhỏ này của Đào Nhiễm còn chưa kịp nổ đã bị lép.

Bởi vì thứ hai tới đây là ngày công bố thành tích.

Lớp trưởng là một nữ sinh hơi ú, sáng sớm đã đến phòng giáo viên lấy bài thi.

Tốc độ chấm bài của trường Cẩm Thành thật sự thần sầu, toàn bộ bài thi của bốn khoa đều đã xong.

Lớp trưởng nói: “Thầy Trần đã ghi lại bảng điểm, thầy nói có lẽ tới tối sẽ được gửi đến nhà mọi người đấy."

Phía dưới vang lên một trận quỷ khóc sói gào.

Thầy ơi, đừng cẩn thận vậy mà, buông tha tụi em đi.

Đoạn Phân Phương khẩn trương, tay cầm chặt bài thi, tay kia che lại mắt: "Nhiễm Nhiễm, giúp mình nhìn điểm với, mình không dám nhìn, cậu chỉ cần nói tốt hay không là được."

“Thế bào là tốt, thế nào là không?"

"Thôi để mình tự xem vậy."

Đào Nhiễm cùng bài thi thượng 42,38,28,30 mắt to trừng mắt nhỏ.

Mộ tốt nhất là Tiếng Anh, 42.

Tam trường một đoản công lao.

Đoạn Phân Phương cũng thở dài: “Điểm ai cũng kém, đề lần này khó quá.”

Trác Lương bàn trên nhịn không được quay xuống khoe khoang.

Ánh mắt cậu u buồn: "Mấy cậu nói xem, điểm toán của tôi là 132 có phải cao nhất không nhỉ?”

“……” Đánh chết cậu bây giờ tin không, ở đó mà nhỉ.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5769 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5293 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5023 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4601 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4528 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4483 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter