Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Khuynh Thế – Thiên Hạ Duy Song

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Khuynh Thế – Thiên Hạ Duy Song
  3. Chương : 18

Chương : 18

Mộc Tuyết Các, khói nhẹ thoáng bay.

Trong tẩm cung cực đại một màu tuyết bạch, hoa đăng kiều diễm treo khắp nơi.

Khí trời mờ ảo, hương phong như vụ. Tuyết trắng sa liêm ẩn hiện như mây khói, bị làn gió mát thổi qua từng mảnh phất phơ, phong linh như nhạc, tựa tuyền thủy linh động.

Hách Liên Cô Tuyết nghiêng người nằm trên cẩm tháp trải lông tuyết hồ, tùy ý khoác một kiện đơn y hồng sắc, hỏa hồng trường phát tán loạn rơi trên giường, lấp lánh hồng quang yêu diễm.

Đào hoa lạc ấn huyễn mục dưới ánh nến chiếu sáng dị thường mỹ lệ, Hách Liên Cô Tuyết hơi nâng mắt, tựa hồ mới luyện công xong, nhìn qua thập phần mỏi mệt.

Nhìn một mỹ nam tử phảng phất như hư ảo, nam hài cảm giác hô hấp của mình cơ hồ muốn đình trệ.

Hách Liên Cô Tuyết mỉm cười, mê hoặc mà yêu mị, “Lại đây  —“

Nam hài hoảng hốt bước qua, vừa mới đến gần cẩm tháp, Hách Liên Cô Tuyết đã một phen tóm lấy chiếc cổ mảnh khảnh, đem nam hài đặt lên giường.

Nhìn đôi mắt thâm hồng, trái tim nam hài điên cuồng nảy lên, vừa sợ hãi vừa không thể kiềm chế, muốn tránh né nhưng lại không cách nào dứt được tầm mắt.

“Ngươi là tiểu quan của Phong Nguyệt Lâu?”

“Đúng vậy.”

Hách Liên Cô Tuyết trích hạ y sam đơn bạc trên thân nam hài, đôi mắt hơi nâng lên, dùng một loại thanh âm cực hạn dụ hoặc nói, “Ngươi không giống những kẻ khác.”

Hắn phất tay áo, ánh nến trong tẩm cung toàn bộ lụi tắt.

Hắc ám khôn cùng, tiếng phong linh đinh đang rung động.

Nam hài bỗng nhiên mở to hai mắt nhìn, ẩn hiện trong tầm mắt, cặp hồng đồng nguyên vốn không có một tia ba động chợt nở rộ một mạt huyết sắc rực rỡ.

Hách Liên Cô Tuyết hung hăng bóp lấy chiếc cằm nam hài, “Đừng khiến ta thất vọng.”

“A. . .” Làm một tiểu quan, nam hài rất rõ ràng, chuyện trên giường cần có khúc dạo đầu, nhưng người trên thân hắn căn bản cái gì cũng không làm, trực tiếp tiến nhập thân thể hắn.

Đau đớn cơ hồ làm cho nam hài muốn bất tỉnh, nỗi đau đớn hắn chưa bao giờ từng cảm thụ qua.

Nguyên bản thân thể *** đãng có thể thừa nhận đủ loại xâm phạm, nhưng lúc này đây, đối với nam hài mà nói, va chạm kịch liệt tựa hồ muốn vắt cạn máu trong người hắn.

Hách Liên Cô Tuyết xông vào gần như tàn phá hết thảy, muốn đem toàn thân nam hài phá thành từng mảnh nhỏ mới có thể thỏa mãn.

“Ân. . . Ân, cung chủ, nhẹ. . . nhẹ một chút.” Địa phương tối tư mật của nam hài quả thực bị Hách Liên Cô Tuyết trực tiếp xé rách, tiên huyết tuôn ra như suối dọc theo bắp đùi nam hài đổ xuống, mồ hôi lạnh ứa ra, loại tra tấn này cơ hồ khiến hắn choáng váng.

Vì cái gì, vì cái gì một nam tử mỹ diễm lại tàn nhẫn như vậy? Nam hài ở trong lòng lặng yên chất vấn.

Hồng đồng tràn ngập quang mang mỹ lệ, thân thể nam hài phảng phất như bị liệt hỏa thiêu đốt.

“Ân. . . Cung chủ, để cho tiểu nhân. . . sau này hầu hạ ngài, cầu. . . A. . .” Thanh âm nam hài khơi mào sự bất mãn của Hách Liên Cô Tuyết, với hắn mà nói, nam hài dưới thân bất quá chỉ là một công cụ, nói nhiều thực khiến hắn chán ghét.

Thân thể mỏng manh của nam hài căn bản không chịu đựng nổi tra tấn trí tử của người trên thân, sau nửa canh giờ, nam hài đã muốn hấp hối.

Đèn đuốc sáng trưng.

Lúc này, môt nha hoàn bưng ấm trà đi đến.

Hách Liên Cô Tuyết tiếp nhận chén trà nha hoàn dâng lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, hồng mâu khôi phục thanh triệt như nước, hỏa hồng trường phát như trước yêu diễm quyết tuyệt, thần sắc thản nhiên, giống như sự tình gì cũng chưa phát sinh qua.

Hắn nằm bên người nam hài, đánh giá nam hài vẫn không chút nhúc nhích, khóe miệng cong lên thành một tia độ cung, “Bản cung cho rằng ngươi có thể kiên trì được một canh giờ, không nghĩ đến mới nửa canh giờ đã bị phế đi.”

“Cung. . . Cung chủ.” Thanh âm suy yếu của nam hài mờ nhạt vang lên.

“A a. . .” Hách Liên Cô Tuyết vuốt ve khuôn mặt trắng bệch của nam hài, cười quyến rũ nói, “Không tồi, ngươi còn có thể nói chuyện.”

Ngay sau đó, Hách Liên Cô Tuyết nhíu chặt vân mi, đáy mắt hiện lên dị sắc khó chịu — trong đôi mắt nhắm nghiền của nam hài lưu lại một giọt lệ châu.

Bàn tay xinh đẹp của hắn bóp chặt lấy cổ nam hài, hồng mâu tràn ngập thần sắc khinh thường, “Ngươi lưu lại một thứ bản cung ghét nhất.”

~*~

“Cung chủ hai ngày nay tựa hồ tâm tình phá lệ thật là tốt.”

“Vậy sao? Ta thế nào lại không biết, vừa rồi khi ta đi qua tẩm cung của cung chủ, nghe thấy bên trong có tiếng kêu thét rất thảm thiết.”

“Ngươi không biết sao? Đó là cung chủ luyện công yêu cầu.”

“Ngươi có nhớ hay không, vào một ngày của bốn năm trước, cung chủ cùng lão cung chủ dưới Đoạn Tình Nhai ròng rã năm ngày năm đêm, sau khi cung chủ trở về, tính tình đại biến, không bao lâu sau lão cung chủ của chúng ta không phải. . .”

“Câm miệng!”

Hai nha hoàn cả kinh, đều hạ thấp người hành lễ, “Tòa. . . tòa sử.”

Vô Nhai mày kiếm chợt liễm, lạnh lùng nói, “Quản cho tốt miệng lưỡi của các ngươi, cái gì nên nói cái gì không nên nói phải biết rõ.”

Bọn nha hoàn cúi đầu, bước chân loạng choạng hoảng hốt rời đi.

Vô Nhai cùng Tập Phong đi vào Mộc Tuyết Các, tòa tẩm cung cực đại giống như thế giới dựng dục mờ ảo tuyết bay, mây khói mông lung sa trướng phiêu động, thánh khiết như tuyết.

Một tách Hỏa Tỉnh trà bốc khói, hồng y chói mắt.

Bên cạnh chiếc giường lớn bằng bạch ngọc, một nam hài y phục không chỉnh nằm trên mặt đất, hai mắt đã vô thần, khuôn mặt vặn vẹo.

Hách Liên Cô Tuyết tao nhã ngồi trên hương phi tháp, phẩm Hỏa Tỉnh trà, thần thái thập phần mãn ý.

“Vô Nhai, đem hắn xử lý, Tập Phong, gọi người đem tất cả những thứ trên giường đổi lại một lần.”

Vô Nhai kéo vạt y sam treo trên thân nam hài, giống như mang theo rác rưởi bước ra ngoài, nhưng vừa ra đến cửa, hắn chạm mặt một hắc y nữ tử.

Mục quang như thủy của hắc y nữ tử bất khả tư nghị đánh giá nam hài đã chết, hắc sa phiêu động, khuôn mặt lộ vẻ thê lương.

***

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5914 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5387 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5111 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4710 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
5

Chí tôn đặc công

2566 chương
4656 View
4
Đô Thị Truyện VIP
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4643 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter