Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Khuynh Thế – Thiên Hạ Duy Song

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Khuynh Thế – Thiên Hạ Duy Song
  3. Chương : 27

Chương : 27

Vụn hoa đào đem hương thơm mát tràn ngập, sương mù lung ảnh, đỏ thắm như hà, khi đó, một hắc y nam tử nhẹ nhàng đáp vào trong đình, trước hồng sắc ngọc môn quỳ một gối, cung kính khấu bái. (Hà: ráng, trong khoảng không ở độ cao thấp có khí mù, lại có bóng mặt trời xiên ngang thành các màu rực rỡ, thường thấy lúc mặt trời mới mọc hay mới lặn gọi là ‘ráng’ – Thiền Chửu)

“Giáo chủ, thuộc hạ đã đem người trở về.”

Bên trong gian phòng cầm âm mỹ loạn, say nằm thừa hoan, vui cười như oanh ca.

Thanh âm ồn ào dần dần hạ xuống, tiếng cười thanh lãng từ tính vang lên, mang theo vài phần lơ đãng, vài phần biếng nhác, “Đi xuống đi.”

“Tuân mệnh, giáo chủ.”

Vài nữ tử y phục rực rỡ duyên dáng cất bước ly khai căn phòng, thướt tha vương vấn, phiêu hương tứ phía, biến mất trong màn sương mông lung.

“Cho hắn tiến vào.”

“Giáo chủ, hắn. . . hình như không thể đi.”

Lại một tiếng cười khẽ vang lên, pha lẫn lười biếng, “Vậy đem hắn ném vào trong cho bổn tọa.”

Lại ném ?!

Đây là từ duy nhất sau khi ý thức Dạ Phi Yến thanh tỉnh nghe được, nhưng không đợi hắn mở miệng mắng, thân thể đã muốn vỡ vụn của hắn bị ném ngã sấp trên mặt đất thật mạnh.

Xương cốt giống như hoàn toàn nát bấy. . .

Dạ Phi Yến đau đến không nói nên lời, hắn chậm rãi mở to mắt, phía trước chính là khuôn mặt quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, yêu nghiệt đến không thể yêu nghiệt hơn, tà khí đến không thể tà khí hơn.

Liên hương nhàn nhạt, không khí mờ ảo thanh đạm bao phủ khắp nơi. . .

“Uy, ngươi Tặc yến tử hôm nay sao lại ngoan vậy, vẫn không nhúc nhích a. . .?” Lộng Nguyệt khẽ cười, tử mâu hơi nheo lại, mi mục sinh phong khó che giấu vẻ yêu dị cùng tà khí.

“Ngươi. . . ngươi cái đồ chết tiệt này, ngươi không phát hiện. . . A. . . !” Chỉ thấy tay của Lộng Nguyệt điểm nhẹ lên chỗ xương gãy trước ngực hắn, thanh âm xương sườn ma sát khiến Dạ Phi Yến đau đến thiếu chút nữa thì hôn mê.

Mồ hôi tinh mịn chảy ra ướt đẫm trán hắn, Dạ Phi Yến luôn luôn kiên cường bị Lộng Nguyệt giày vò, nước mắt chỉ chực rơi xuống.

“Như thế nào? Chịu ủy khuất?” Lộng Nguyệt ra vẻ nghiền ngẫm vuốt ve khuôn mặt nhở nhắn có chút bẩn của Dạ Phi Yến, lộ ra tiếu ý.

“Ngươi con mẹ nó chết tiệt tà ma, nếu không phải vì ngươi, ta làm sao sẽ. . . “Cách” . . . !”

Khi Dạ Phi Yến lại nghe được thanh âm kia, trong lòng hắn chỉ muốn đem người trước mặt lột da xẻ thịt.

“Không nghĩ tới Tặc yến tử ngươi sống dai như thế a, tất cả xương sườn đều gãy, vậy mà chưa có chết.” Lộng Nguyệt cúi đầu mỉm cười, nâng lên cánh tay Dạ Phi Yến đã không còn cảm giác, thú vị thưởng thức mười ngón tay vô lực yếu đuối.

“Ngươi. . . ngươi nếu lại chỉnh ta, ta. . . Ta liền. . . A a a!!”

Lông tơ cả người Dạ Phi Yến giống như bị điện giật dựng thẳng lên, phượng nhãn nguyên bản tràn ngập phong lưu đa tình nháy mắt lớn như chuông đồng, cái miệng thật lâu cũng không khép lại, toàn thân đau đớn đến mức động cũng không dám động.

Lộng Nguyệt đứng dậy, toàn thân ngả vào trên quý phi tháp, nghiêng người mà nằm, ngón tay thon dài nâng một ly mỹ tửu, hé miệng uống một ngụm, tử mâu tà mị không để ý đến người nằm trên mặt đất.

Lúc này, ngọn lửa phẫn nộ trong mắt Dạ Phi Yến bùng lên quyết tuyệt, hắn đột nhiên đứng lên, giận dữ nói, “Dạ Phi Yến ta là người! Không phải bị bông cho ngươi cùng độc mỹ nhân kia tung qua ném lại! Ngươi. . . Các ngươi hai tên đại hỗn đản không coi ai ra gì chết tiệt tà ác không biết tốt xấu! Đừng tưởng rằng các ngươi có cái mặt đẹp đẽ với vài ba môn công phu hơn người ta liền sợ các ngươi, ta đường đường một đời thần thâu không phải ngồi không, sớm muộn gì sẽ có một ngày, ta muốn cho các ngươi. . .!”

Dạ Phi Yến còn chưa mắng xong, một cỗ lệ phong chợt nổi lên, không lưu tình chút nào đẩy hắn ra ngoài xa hơn mấy chục thước, cánh cửa “phanh” một tiếng nháy mắt khép lại.

Lại ném ta!

“Ngươi có biết ngươi rất ồn ào hay không.” Một nữ che mặt lướt qua bên người Dạ Phi Yến, để lại một câu, sau đó bước vào cửa phòng.

Dạ Phi Yến giận dữ đứng dậy, vừa muốn mở miệng, bỗng nhiên toàn bộ thân thể đều cứng đờ.

A? Ta có thể động. . . Dạ Phi Yến co thân duỗi người, cảm giác giống như được sống lại, hắn thiếu chút nữa quên, Lộng nguyệt mặc dù vang danh “Thánh thủ độc tiên”, nhưng y thuật của hắn tuyệt không kém so với độc thuật, chẳng qua trong võ lâm rất ít người biết mà thôi.

Yêu Nguyệt, bằng không ta cho ngươi nát một thân xương cốt, xem ngươi còn ra vẻ hỗn đản như vậy được không. . .

.

Nữ tử che mặt bước vào phòng, song đồng lặng yên như nước, trên cổ tay phải xăm hình trăng lưỡi liềm, nàng quỳ một gối xuống đất, ánh mắt không dám nhìn thẳng yêu tà nam tử trên quý phi tháp.

“Giáo chủ.”

Lộng Nguyệt không nâng mắt, mỹ tửu rót xuống bên môi, không chút để ý quỳnh tương ngọc dịch tràn ra ngoài.

“Ở đâu tìm được hắn?”

“Trước đại môn Yên Vũ Lâu.”

Tử mâu nháy mắt lóe lên một tia hào quang, ánh mắt yêu dị liễm đi một chút, lập tức thả lỏng, tiếng cười khẽ ẩn hàm khoái ý cứ thế vang lên.

Tiếng cười khiến nữ tử che mặt trong lòng rung động không ngừng.

“Yên, Vũ, Lâu?” Lộng Nguyệt miễn cưỡng hơi nghiêng thân về phía trước, hắn nâng lên cằm nữ tử che mặt, phượng mâu thoáng hiện quang mang yêu dị, “Các ngươi làm việc từ khi nào trở nên tắc trách như vậy?”

Song đồng của nữ tử nguyên bản tràn ngập tử khí nháy mắt lóe lên một tia lưu quang, “Giáo chủ, thuộc hạ tuyệt không để cho bất luận kẻ nào phát hiện hành tung.”

“Thật vậy sao. . .” Lộng Nguyệt cười thập phần vui vẻ, lại khiến nữ tử che mặt cảm giác từng trận sợ hãi, “Vậy. . . Các ngươi có nghĩ tới hay không, vì sao không tìm thấy ở địa phương khác, lại cố tình ở Yên Vũ Lâu phát hiện ra hắn?” Hắn dừng một chút, “Cung chủ kia làm sao có thể để một tiểu tử như tên khất cái phá hủy mặt tiền Yên Vũ Lâu của hắn?”

“Giáo chủ. . .” Nữ tử đột nhiên ngẩng đầu, trong lòng có cảm giác “Một tiếng bừng tỉnh người trong mộng”.

Lộng Nguyệt cười tà khí, ngón tay hắn vươn tới phía sau gáy nữ tử, đem nàng kéo tới trước mặt mình, nhìn xuống khuôn mặt nàng, “Ngươi có tin không, đã có người theo dõi các ngươi đến Huyền Thiên Trận.”

Nữ tử cả kinh, phía sau bị nắm lấy hơi phát đau, song đồng đột nhiên trợn to, “Giáo chủ, thuộc hạ hành sự bất lợi, bởi vì lúc ấy thời gian cấp bách, cũng . . . Cũng không suy nghĩ nhiều. . .”

“Các ngươi nếu nghĩ ra, thủ hạ của hắn làm sao có thể thuận lợi đi theo các ngươi?”

Lúc này, hắc y nữ tử thật sự hoảng sợ, thanh âm run rẩy, “Giáo chủ, Nguyệt Hồn biết sai, nguyện lấy công chuộc tội, việc này. . .”

“Không cần.” Lộng Nguyệt buông nữ tử, phất tay ý bảo nàng lui ra, lập tức khôi phục tư thái biếng nhác, hơi thở ma dã dần lan tràn, phong tư tao nhã không che giấu vẻ say mê hấp dẫn.

Phản ứng bình tĩnh của Lộng Nguyệt khiến nữ tử che mặt có chút giật mình, nàng chợt run lên nhè nhẹ, trong đôi tử mâu nhộn nhạo thần sắc trống vắng mà xa xăm, loại ánh mắt mà nàng đã mười mấy năm chưa từng thấy qua.

Không lăng liệt, lại càng không như ngày xưa sắc bén.

Lộng Nguyệt hành sự luôn âm ngoan độc lạt, nếu thuộc hạ Nhật Nguyệt Giáo làm việc sơ xuất khiến hắn bất mãn, đây cũng là biểu thị tính mạng của mình đã kết thúc, nhưng lần này. . .

Đến tột cùng là hắn đã sớm biết? Vẫn cố ý làm như vậy? Nữ tử đứng lên, căn bản không thể suy đoán tâm tư của Lộng Nguyệt, nỗi kinh hoảng còn chưa thối lui, xoay người rời đi.

Trong phòng u tĩnh, hương phong như vụ.

Một luồng dương quang nghiêng nghiêng chiếu rọi, nhuộm một tầng trên bạch y bào đơn bạc, thâm tử trường phát phi tán trên người, tử phách phượng mâu càng mê say, lại như pha lẫn nhàn nhạt cô tịch. . .

Hắn uống cạn mỹ tử trong chén ngọc, ánh mắt mơ màng tựa hồ nhìn thấy trong bóng đêm hồng sắc liên hoa như liệt hỏa nở rộ, lãnh hương phiêu động, tiếng đàn du dương như nước trên lầu các, lưu luyến day dứt lại mang theo vô tận tương tư.

Một tiếng thì thầm vang lên:

“Ngươi cũng biết, ta vì sao lại thoái ẩn ba năm. . .”

Mỹ tửu một hơi cạn sạch, tử mâu tà mị như quang mang lưu ly, nỗi tịch mịch khắc cốt minh tâm, cùng niềm cô độc thâm u sâu kín.

“A a. . . Ngươi đương nhiên sẽ không biết.”

Tay hắn hơi căng thẳng, chén ngọc bể nát, ngọc vỡ ra thành tro bụi, phiến phiến phấn vụn theo từng ngón tay nõn nà như bạch ngọc rơi rụng, tử phách phượng mâu lại khôi phục vẻ âm ngoan như trước.

“Bởi vì cho tới bây giờ ngươi chưa từng quay đầu lại nhìn ta!”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5914 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5387 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5111 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4710 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
5

Chí tôn đặc công

2566 chương
4656 View
4
Đô Thị Truyện VIP
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4643 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter