Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Khuynh Thế – Thiên Hạ Duy Song

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Khuynh Thế – Thiên Hạ Duy Song
  3. Chương : 30

Chương : 30

Làn gió thoảng qua, một đạo mị ảnh rơi vào trong nhuyễn tháp, thâm tử sắc trường phát như thác nước đổ xuống từ trên bả vai, một lọn tóc như ẩn như hiện che khuất tử phách phượng mâu, trong bóng đêm càng thêm ma mị động lòng người.

Biếng nhác tựa mình trên tháp, tử kim lưu tô trên y sam theo gió phiêu vũ, khóe miệng nam tử mỉm cười, ánh mắt yêu dị thập phần tà khí, mi mục sinh phong khó nén vẻ ma dã phong lưu.

Loan nguyệt, toái tinh, mặc vân. (loan nguyệt: trăng rằm, mặc: mực >> nói vậy chắc biết ‘mặc vân’ là gì rồi ha, toái tinh . . hmm)

Nam tử cười tà mị, như mang theo vài phần thương hại, “Không nghĩ tới ‘Vũ phiến công tử’ luôn luôn vân đạm phong khinh lại là người si tình như thế, sách sách sách. . . Ta vốn nghĩ khuôn mặt không động dục của ngươi vĩnh viễn sẽ không biến hóa, a a, hôm nay vừa thấy thực sự làm cho ta giật mình không ít a.” (động dục: ở đây là động ‘dục vọng’ chứ không phải ‘dục niệm’ nga; ‘vũ phiến’ là quạt lông ạ  >> ‘quạt lông công tử’, hị hị)

Đêm tĩnh lặng, bạch y phiêu dật, tử y tao nhã, gió, bỗng tiêu thất không chút tung tích.

Nam tử tựa hồ không thèm quan tâm có người trả lời hay không, chỉ tiếp tục trêu đùa, “Bất quá ngẫm lại, ngươi Phi Vân Lâu lâu chủ thanh danh hiển hách, tâm tính hiệp nghĩa, trung can nghĩa đảm, làm sao có thể cùng võ lâm tà đạo dính líu a? Nếu để thế nhân biết, chỉ sợ ngươi phải thân bại danh liệt.”

Trong phòng vẫn yên lặng như trước, trong đêm tối u tĩnh vô thanh, tiếng hô hấp có vẻ phá lệ chói tai.

Tử sắc phượng mâu hẹp dài cong lên, nam tử càng trêu chọc càng hăng say, “Vô luận thực lực hay võ công, Mộ Vân Khuynh ngươi mọi thứ đều không thua kém Tư Đồ Không Thành, như thế nào lại cam tâm làn nền cho hắn?” Hắn dừng lại một chút, “Chẳng lẽ nói, ngươi đối với chuyện năm đó còn canh cánh trong lòng?”

“Ngươi nói đủ chưa?”

Mộ Vân Khuynh rốt cuộc cũng mở miệng, hắn nâng tinh mâu, đối nhãn với đôi con ngươi tử sắc, vẫn như trước mỉm cười, “Bất quá khiến ta giật mình chính là, Nhật Nguyệt Giáo chủ ngươi ẩn tàng ba năm, làm sao hôm nay không nói một tiếng lại đột nhiên mò đến đây?”

Tiếng cười thanh lãng vang lên, Lộng Nguyệt không cho là đúng nói, “Giúp ‘lão bằng hữu’ của ta chữa bệnh a.”

“Thật vậy sao?” Mộ Vân Khuynh cười lạnh, “Chỉ sợ ngươi còn có dụng ý khác.”

Lộng Nguyệt ngửa mặt cười, ngón tay thon dài của hắn nâng lên chén ngọc bên cạnh, trong chén còn sót lại mỹ tửu chưa uống xong.

Tử phách hoa quang lưu chuyển, quỳnh tương toái ngọc nổi từng đợt sóng gợn.

Mộ Vân Khuynh đứng dậy, hé miệng cười, “Có phải kìm nén đã lâu, muốn ra giang hồ?”

“A a. . .” Lộng Nguyệt ngắm nghía mỹ tửu, khóe miệng cong lên một nụ cười biếng nhác, “Ta muốn xuất giang hồ, không phải khiến đám ‘chính nghĩa quân tử’ các ngươi lấy diệt trừ võ lâm tà giáo làm nhiệm vụ càng thêm phiền toái sao?”

“Ta cho tới bây giờ chưa từng nói qua ta là chính nhân quân tử.”

“Nga? Thừa nhận ?” Lộng Nguyệt tà khí cười xấu xa, “Ở bên người Tư Đồ Không Thành nhiều năm như vậy, hắn lại không phát hiện chung quanh mình còn cất dấu một nhân vật có thể tùy thời trở mặt phản bội, hơn nữa còn là người hắn tín nhiệm nhất, xem ra tên kia nói thật đúng a, ngụy quân tử phùng tràng tác hí, quả thực danh bất hư truyền.”

Mộ Vân Khuynh rũ mắt cười nhẹ, “Ta nghĩ. . . Công phu diễn trò của Nhật Nguyệt Giáo chủ ngươi tuyệt đối phải trên Mộ mỗ đi.” Hắn ngừng một chút rồi nói tiếp, “Bề ngoài thoái ẩn giang hồ, ba năm trong bóng tối giở không biết bao nhiêu thủ đoạn kinh người, đừng cho rằng ta không biết.”

“Mộ lâu chủ.” Lộng Nguyệt hơi nhắm mắt, ngửi nhẹ mỹ tửu còn thừa trong chén ngọc, tiếu ý tà mị càng sâu, “Biết nhiều là không tốt nga.”

“Không sao cả.” Mộ Vân Khuynh khinh thường nói, “Ngươi muốn làm chuyện gì thì làm, hiện giờ ta chỉ muốn hoàn thành nguyện vọng của cha, cái gì thiên hạ cái gì võ lâm ta đều không có hứng thú, bất quá sự tình liên quan đến Tứ linh đồ, ngươi tự mình lo liệu.”

Lộng Nguyệt cười nhạt, tử mâu hơi khép lại, lộ ra linh quang khiến người ta khó hiểu.

“Tư Đồ Không Thành, ngươi tốt nhất không nên trêu chọc.”

“A a. . .” Lộng Nguyệt miễn cưỡng giương mắt, khóe miệng cong lên, hơi thở ma tính lan tỏa khắp nơi, “Mộ Vân Khuynh ngươi có phải quản rất nhiều chuyện?”

“Lời khuyên thôi.” Mộ Vân Khuynh hơi rũ mi, tinh mâu chợt lóe quang mang khác thường.

“Lời khuyên của ngươi, ta dựa vào cái gì phải nghe?”

“Không cần tuyệt như vậy được không?”

“Ta là hạng người gì, ngươi không phải biết rõ sao?” Tử mâu híp lại, lộ ra một tia nhìn thản nhiên sắc bén.

“Đúng vậy a. . .”Mộ Vân Khuynh cười nhạt nói, “Không từ thủ đoạn đoạt lấy hết thảy những gì ngươi muốn, kể cả. . . hắn.”

Lộng Nguyệt hơi liễm mi, lập tức khóe miệng lại gợi lên tiếu ý tà mị, hắn linh hoạt bắn ra, viên đan hoàn vẽ nên một đường cong trên không trung, vững vàng mà chuẩn xác lọt vào tay Mộ Vân Khuynh.

“Ngươi tin hay không, ngày tám tháng sau, ngươi lại có thể nhìn thấy hắn.” Mộ Vân Khuynh vừa muốn xoay người rời đi, một thanh âm lười biếng từ phía sau truyền đến, hắn hơi nghiêng người, chần chờ một lúc, lập tức nghênh ngang rời đi.

.

Lộng Nguyệt gột rửa mỹ tửu còn thừa trong chén ngọc, tử phách phượng mâu yêu tà như si như túy, gió đêm lưu luyến, một người ở gian phòng trống không cô độc hoài niệm.

Lúc này, dưới ánh sao trong đêm tối, trên đỉnh lầu các, một thân ảnh yêu diễm như huyết đang đứng, hắn xa xa quan vọng mị tử thân hình cao lớn trong Nhất Phẩm Lâu kia, con ngươi thâm hồng nháy mắt hiện lên một tia buốt lạnh như băng tuyết.

Khóe miệng cong lên đầy tà lãnh, diễm hồng y sam trong gió mãnh liệt lay động, rực rỡ như huyến hoa, hắn phất áo rời đi, biến mất trong hư vô mờ mịt, y bào tung bay xẹt qua đêm tối vô tận, như một đạo yên hồn không nhiễm trần thế.

Thẳng đến khi mạt hỏa hồng thân ảnh kia tiêu thất khỏi dư quang trong tử phách phượng mâu, Lộng Nguyệt mới khép lại hai mắt, che giấu mâu quang đẹp đẽ mà cô tịch.

Gió mát nổi lên, mặc vân che khuất loan nguyệt.

Đầu lưỡi hắn khẽ lướt qua vành chén ngọc trong tay, mút vào hương thơm nhàn nhạt, tử mâu mở ra, như thể từ trong hương vị còn sót lại kia chiếm được một chút thỏa mãn.

“Nếu không từ thủ đoạn, làm thế nào chinh phục ngươi?”

~*~

Màn đêm thanh lãnh, bóng cây che phủ, dưới mái hiên cung điện tuyết bạch, ánh đèn dầu lay động.

Hách Liên Cô Tuyết nhìn lên vầng cô nguyệt giảo hoạt, bên trong con ngươi thâm hồng phản chiếu hắc ám khôn cùng.

Hắn tối nay chỉ muốn nghiệm chứng một chút thương thế của Mộ Vân Khuynh có phải là do người nọ chữa trị hay không, không ngờ suy đoán trở thành sự thật, nhưng điều hắn không nghĩ tới là, trừ lần đó ra hai người còn có thiên ti vạn lũ quan hệ khác. (thiên ti vạn lũ: rất nhiều)

Mộ Vân Khuynh độc chiếm võ lâm bạch đạo nhất phương, nhưng thế nhân không biết, hắn lại cùng Lộng Nguyệt từng là ma đạo đứng đầu có dính dáng, như vậy có nghĩa Lộng Nguyệt nhất định đang âm thầm khống chế không ít thế lực tương quan dưới trướng Phi Vân Lâu.

Hảo một tên Lộng Nguyệt! Nguyên lai phía sau màn còn có hắc thủ của ngươi giở trò, âm thầm không ai hay muốn nắm trong tay võ lâm hắc bạch lưỡng đạo, một mình cắn nuốt thiên hạ? Tham vọng thật lớn a!

Hồng mâu híp lại ── bất quá ta thật muốn nhìn, đến tột cùng ngươi muốn trốn ở cái ổ hồ ly của ngươi đến khi nào ?!

“Cung chủ.” Vô Nhai đưa một phần thư tín đến cho hắn.

Hách Liên Cô Tuyết đảo mắt lướt qua nội dung trong thư, khóe môi cong lên, trong con ngươi thâm hồng thoáng hiện quang mang khác thường, chỉ thấy tín thư trong tay hắn nháy mắt hóa phấn, tan thành bụi bặm ngập tràn khoảng không.

“Nói cho Điệp Triệt, trước ngày tám tháng sau phải hồi cung, không được sai lầm!”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5914 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5387 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5111 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4710 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
5

Chí tôn đặc công

2566 chương
4656 View
4
Đô Thị Truyện VIP
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4643 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter