Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Mây Đi Qua Bầu Trời Như Em Đi Vào Tim Anh

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Mây Đi Qua Bầu Trời Như Em Đi Vào Tim Anh
  3. Chương 21

Chương 21

Lúc Cố Nam Đình đến bãi đậu xe thì Trình Tiêu và Hạ Chí đã đi rồi.

Cũng được coi là nằm trong dự đoán. Nếu không phải Hạ Chí và Tiêu Ngữ Hành đi cùng chuyến bay về, chỉ với hành động kéo cô đến sảnh đón ga quốc nội thôi, Trình Tiêu chưa chắc đã tha cho anh. Thế nên, thấy Tiêu Ngữ Hành ngồi một mình trong xe, Cố Nam Đình đành hỏi một câu ngắn gọn: "Cô ấy đi rồi?"

Đối với Nghê Tiêm, Tiêu Ngữ Hành khá tò mò, nên cô bé kể cho anh trai nghe một câu không liên quan đến câu hỏi: "Hải Hàng có người định chơi sau lưng anh."

Cố Nam Đình nhất thời chưa hiểu: "Em nói ai?"

Tiêu Ngữ Hành rất khách quan đánh giá ngoại hình của Nghê Tiêm: "Một ông anh khá là đẹp trai."

Cố Nam Đình biết ngay là ai, "Trình Tiêu đi theo anh ta rồi hả?"

"Không có đâu." Tiêu Ngữ Hành lập tức báo cáo: "Chị Hạ ép cho anh ta không còn nói gì được, em cũng giúp đó. Nhưng mà, chủ yếu nhất là chị Trình đã kiên quyết từ chối ý tốt đi đón chị ấy của anh ta, nếu không thì em cũng chẳng dám nhiều lời."

Thế thì còn tạm! Nếu cô dám dễ dãi lên xe người đàn ông khác... thì anh cũng bó tay thôi.

Sắc mặt Cố Nam Đình dịu lại, "Cô ấy đi với Hạ Chí à?"

Tiêu Ngữ Hành bổ sung: "Và cả anh Cà Phê nữa."

Đúng, sao anh lại quên kẻ bảo vệ hoa của hai cô gái đó nhỉ. Nhớ lại nhận xét các quản lý khu vực đánh giá biểu hiện trong công việc của Kiều Kỳ Nặc, Cố Nam Đình tỏ vẻ suy tư: "Họ đã nói những gì?"

Tiêu Ngữ Hành thuật lại một lượt trọn vẹn, đến cuối còn nói thêm như sợ Cố Nam Đình chưa lĩnh ngộ được: "Anh ta hình như có ý với chị Trình đó."

"Khá thông minh", Cố Nam Đình đã có nhận thức mới về IQ của Tiêu Ngữ Hành. Anh nhìn cô bé qua kính chiếu hậu, đột ngột chuyển đề tài: "Phùng Tấn Kiêu có tốt với em không?"

Tiêu Ngữ Hành vốn vô tư, chỉ hiểu ý nghĩa mặt chữ, cô dè dặt nhìn sắc mặt Cố Nam Đình, chắc chắn anh không đào hố cho cô nhảy xuống, mới nói: "Tất nhiên là đặc biệt tốt chứ, anh không thấy vết thương trên tay anh ấy sao? Là để cứu em đó, nếu không có anh ấy thì anh cũng chẳng nhìn thấy em nữa rồi."

Đối với vẻ vô tâm vô tư của cô, Cố Nam Đình rất bất lực: "Đó là việc anh ta phải làm."

Tiêu Ngữ Hành bĩu môi, "Cảnh sát cũng không phải đỡ dao cho bất cứ ai đâu."

Ai mà biết được. Nhưng nếu đã gặp nhau thì sau này có thể sẽ trải qua... Cố Nam Đình cảm thấy anh vẫn nên khai sáng con đường tình yêu của mình đã. Còn về Tiêu Ngữ Hành thì đó là trách nhiệm của Phùng Tấn Kiêu. Anh chăm chú nhìn đường đi, không nói gì.

Tiêu Ngữ Hành lại chưa hết chuyện để nói. Về đến nhà, cô bé đột ngột hỏi: "Anh đang theo đuổi chị Trình ạ?"

Cố Nam Đình không thừa nhận cũng chẳng phủ nhận, "Sao, em định hiến kế sách gì?"

Tiêu Ngữ Hành lại chế giễu anh: "Em biết ngay anh sẽ không cưa được chị Trình giỏi giang mạnh mẽ mà!"

Có cô em gái chẳng ra sao, Cố Nam Đình thấy rất đau đầu.

Trình Tiêu cùng Kiều Kỳ nặc và Hạ Chí về nhà. Vốn dĩ cô định về Trình gia trước, dù sao sau khi cãi nhau với Trình Hậu Thần thì hai người cũng chưa gặp nhau. Nhưng sự xuất hiện đột ngột của Nghê Tiêm khiến Trình Tiêu đã thay đổi ý định.

Khi chiếc taxi rẽ vào gần tiểu khu của Tiêu Phi, Trình Tiêu liếc thấy xe của Tiêu Phi từ đầu hẻm rẽ ra. Cô có chìa khóa nhà nhưng vẫn quyết định gọi điện cho Tiêu Phi, bên kia nghe máy, Trình Tiêu hỏi: "Mẹ định đi à? Đi đâu thế?"

Tiêu Phi bên kia lại nghe thành "Mẹ đi rồi hả? Đang ở đâu?", bà nói như đùa: "Mẹ không đi kiếm tiền thì lấy gì nuôi sống bản thân? Đương nhiên là bán mạng ở tòa soạn rồi."

Ở tòa soạn, Trình Tiêu nhìn chiếc BMW X5 không xa phía trước, cô vỗ vỗ vai tài xế taxi, ra hiệu đi theo. Sau đó Trình Tiêu lại thấy mình nhạy cảm, quá đáng. Cô bắt đầu tìm lý do cho Tiêu Phi: Có lẽ bà đi hẹn hò, không tiện để con gái biết. Nhưng, cô xưa nay luôn khuyến khích bà tái giá, hà tất phải giấu giấu giếm giếm? Huống hồ với hiểu biết về mẹ ruột của Trình Tiêu, một khi bà có bạn trai thì nhất định sẽ cho cô biết ngay từ đầu, để tiện cho việc truyền đạt với Trình Hậu Thần.

Chứ không phải như bây giờ, nói dối?

Trình Tiêu lại liên tưởng đến tin nhắn hỏi khi nào cô về lúc trước. Là mẹ, xưa nay Tiêu Phi không hề quan tâm quá đáng đến cuộc sống của Trình Tiêu, ngay cả chuyện lớn như lúc cô gần tốt nghiệp mà bà cũng không hỏi nhiều nữa là...

Không phải là Tiêu Phi lạnh lùng, mà Trình Tiêu từ nhỏ đã rất độc lập, đối với việc đó, cho dù Trình Hậu Thần hay là Tiêu Phi cũng đã nuôi dưỡng thói quen không can thiệp, không hỏi han. Bây giờ thì... mặt trời mọc ở đằng Tây sao?

Tài xế taxi nhìn Trình Tiêu xinh đẹp nhưng sắc mặt không được tốt thì ngỡ là phim cẩu huyết đô thị, nói với vẻ an ủi: "Thời buổi bây giờ nhiều cám dỗ quá, có lúc không phải đàn ông muốn ngoại tình mà có người cứ đeo bám dai dẳng. Cô gái à, phàm chuyện gì cũng nghĩ thoáng một chút."

Trình Tiêu ngước lên, nhìn ông ta qua gương chiếu hậu, trong ánh mắt có vẻ cảnh cáo rõ ràng.

Tài xế taxi lại tưởng mình nói đúng tâm sự cô gái, thở dài: "Đối tượng của cô cũng thật khó hiểu, có cô bạn gái xinh đẹp thế này sao còn có tâm tư..."

Trình Tiêu rút ra mấy tờ trăm tệ trong ví tiền, ném lên ghế ngồi, giọng lạnh lẽo: "Không muốn kiếm tiền thì dừng xe! Đừng nhiều lời!"

Tài xế taxi vừa nhận tiền vừa làu bàu nho nhỏ: "Nóng tính ghê!"

Sự thật chứng minh Trình Tiêu không nghĩ nhiều. Tiêu Phi quả đúng là nói dối, bà không đến tòa soạn cũng chẳng đi hẹn hò, mà đi đến bệnh viện trung tâm. Đương nhiên cũng có khả năng đối tượng bà hẹn hò là bác sĩ? Bỗng dưng, Trình Tiêu lại không mấy hy vọng về việc này.

Nên bà căn bản là không giảm cân, mà là sức khỏe có vấn đề? Còn định che giấu?

Trình Tiêu bỗng có linh cảm chẳng lành.

Khi chiếc taxi dừng lại, cô còn chẳng màng lấy valy bay, chạy vào trong phòng khám.

Thế nhưng, kẻ qua người lại, đã không còn thấy bóng Tiêu Phi đâu.

Tài xế taxi đuổi theo, "Cô gái, hành lý của cô". Nhìn sắc mặt nặng nề của Trình Tiêu, ông ta nói: "Người nhà bệnh hả? Bây giờ y học rất phát triển, cô không cần..."

Trình Tiêu nào có tâm trạng nghe lời an ủi của ông ta, cả câu "cảm ơn" cũng không nói, nhận lấy hành lý rồi chạy ra ngoài.

Tài xế taxi thở dài: "Biết nói thế nào đây."

Khi Tiêu Phi từ bệnh viện đi ra lấy xe, nhìn thấy Trình Tiêu ngồi trên valy bay qua gương chiếu hậu, mãi mà bà không phản ứng kịp.

Trình Tiêu chắc chắn bà thấy cô rồi mới đứng lên, ném valy ra ghế sau, ngồi vào ghế phụ.

Tiêu Phi khởi động xe, không nhìn cô, "Cứ tưởng hôm nay con về chỗ lão Trình chứ."

Trình Tiêu nhìn gương mặt nghiêng nghiêng bình thản của bà, "Không hỏi xem tại sao con đến bệnh viện hả? Hoặc là con nên hỏi mẹ trước?"

Tiêu Phi nhìn cô: "Mấy hôm nay thấy hơi mệt nên đến khám thử."

Bà bị bệnh viêm cơ tim không phải là bí mật, dáng vẻ thản nhiên của bà trông cũng đúng là như vậy.

Nhưng Trình Tiêu khẳng định, "Mẹ đi khám không phải khoa tim."

Bản thân cố ý nói thế chỉ để hù dọa bà. Trình Tiêu hy vọng Tiêu Phi sẽ đánh cô một phát như trước đây, hoặc cười mắng: "Nói bậy bạ!" Nhưng không.

Trình Tiêu ý thức ra: Dù là người thông minh cơ trí nhường nào, chỉ cần nói dối thì sẽ thấy chột dạ ngay.

Ví dụ lúc này, Tiêu Phi lại nghẹn lời vì một câu dò hỏi của cô.

Sao bà có thể nói gì được?! Trình Tiêu không nhìn Tiêu Phi nữa mà nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn cảnh tượng chạy vụt ra sau, cô nói như lẩm bẩm: "Người mà ngay cả tai nạn máy bay mà còn sống sót, liệu có xui xẻo bị bệnh nặng không?"

Tiêu Phi thắng xe rất gấp, chiếc BMW X5 dừng ngay lại.

Trình Tiêu đã hiểu hết. Cô quay đầu lại, lạnh mặt, cầm lấy túi xách của Tiêu Phi.

Tiêu Phi không ngăn cả, chỉ dùng hai tay ôm chặt vô lăng, "Không cần xem, là ung thư vú."

Tay Trình Tiêu khựng lại.

Tiêu Phi lại còn cười nổi: "Đã cắt bỏ rồi, hôm nay mẹ chỉ đi lấy báo cáo tái khám thôi."

Cắt bỏ? Trình Tiêu ngẩng phắt đầu lên, ánh mắt nhìn về phía lồng ngực trông chẳng có gì khác lạ của Tiêu Phi.

Tiêu Phi rất xinh đẹp dưới ánh nắng, giọng bà cũng bình thường như khi nói về thời tiết: "Sao, trông có phải cũng giống như thật không? Nhưng cho dù không có ngực giả này thì giữa chết mà đẹp và sống mà xấu, mẹ cũng sẽ chọn vế sau. Mẹ vẫn phải hãm hại lão Trình chứ."

Chẳng trách thân thiết như mẹ con mà Tiêu Phi sau khi ly hôn chưa từng giữ Trình Tiêu ở lại nhà qua đêm, mà luôn đuổi cô về bên Trình Hậu Thần. Những thứ Trình Tiêu cô quan tâm không nhiều, nhưng đối với sự xa cách của mẹ, rốt cuộc cô vẫn thấy vướng mắc trong lòng.

Nếu bà không phải mẹ ruột, Trình Tiêu thề nhất định sẽ tát vào gương mặt tươi cười vô tâm kia. Cô dửng dưng mở túi xách của Tiêu Phi, bên trong quả nhiên có hình chụp phần ngực và kiểm tra siêu âm bụng. Khi cô nhìn thấy trên bảng tái khám ghi "chưa phát hiện bất thường", rõ ràng cô đã thở phào nhẹ nhõm, chỉ có ngữ điệu vẫn lạnh lùng, "Từ bao giờ thế?"

Tiêu Phi trả lời qua loa: "Mấy năm trước rồi, không nhắc đến cũng qua."

Trình Tiêu lấn tới: "Con hỏi mẹ từ bao giờ?!"

Tiêu Phi xì một tiếng, bực tức, "Bốn năm trước".

Bốn năm trước, là lúc gần như bà đã lấy cái chết để ép lão Trình ly hôn?

Trình Tiêu hận không thể đập tấm phim đó vào mặt mẹ: "Mẹ vì điều này mà rời xa lão Trình hả?"

Tiêu Phi bỗng cao giọng: "Mẹ không vĩ đại như thế."

Một tuần sau khi họ ký tên vào đơn ly hôn, bà bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư vú. Lúc đó Trình Tiêu định đi đăng ký trường hàng không, bà đưa con gái đi rồi một mình đến bệnh viện làm phẫu thuật. Sau đó lại trải qua sáu lần hóa trị. Sau đó cứ cách một tháng, ba tháng, nửa năm, cho đến nay là tái khái mỗi năm một lần, đều hiển thị tình trạng sức khỏe của bà rất tốt.

Cho nên đối với Tiêu Phi, ngoài việc thiếu đi một bên ngực thật so với phụ nữ bình thường thì bà vẫn sống rất thoải mái, phóng khoáng.

Trình Tiêu lại không thể chấp nhận, cô không thể kiềm chế cơn giận, "Phẫu thuật cắt bỏ ngực, mà mẹ lại tự ký tên đồng ý?! Mẹ còn không vĩ đại hả?! Tiêu Phi, mẹ có chồng có con gái, có đến nỗi phải ép bản thân đến mức thê thảm như thế không? Mẹ có từng nghĩ rằng lỡ như phẫu thuật có chút sự cố..."

Tiêu Phi "xì" một tiếng: "Mẹ đang khỏe mạnh, làm gì có lỡ như? Con bớt trù ẻo mẹ đi."

Trình Tiêu không muốn ở với bà thêm giây nào nữa, cô sa sầm mặt cởi dây an toàn: "Mạng của mẹ tốt tới mức có thể tuyên chiến với cả thế giới, còn sợ con trù ẻo mấy câu?"

Tiêu Phi thấy cô định xuống xe thì bảo, "Con quay lại đây cho mẹ!"

Trình Tiêu nói: "Làm phẫu thuật mà mẹ còn tự ký, về nhà còn cần ai tiễn sao? Tự đi đi!", rồi sập cửa lại.

Lực đóng quá mạnh, làm Tiêu Phi tức tối quay cửa sổ xuống, hét lớn: "Không được nói với lão Trình!"

Phim chụp ngực và bụng bị bấu chặt trong tay, Trình Tiêu không quay đầu lại, đi thẳng ra con đường tấp nập, nói to: "Trình Tiêu này làm việc gì, từ bao giờ phải để mẹ Tiêu Phi quản thế hả?!". Đọc‎ tru?ệ?‎ ha?,‎ tru?‎ cập‎ ?ga?‎ --‎ ?‎ ?‎ u‎ ?‎ ?‎ ?‎ U‎ ?‎ E‎ ?﹒??‎ ‎ --

Tiêu Phi bực bội đấm vào vô lăng.

Tiêu Phi mang valy bay của Trình Tiêu về chung cư của Hạ Chí, "Cãi nhau với mẹ, nửa đường bỏ xuống đi rồi, mẹ không cản được nó."

Ba người nhà họ đều nóng tính như nhau, Hạ Chí hoàn toàn có thể tưởng tượng ra cảnh đấu khẩu căng thẳng như dây đàn của họ. Chỉ là, "Tại sao ạ?"

Tiêu Phi nghĩ ngợi rồi thẳng thắn, "Mẹ giấu nó làm phẫu thuật cắt bỏ ngực."

"Ngực, cắt bỏ?" Hạ Chí hơi nghệch ra, "Mẹ nuôi... mẹ nói thật chứ?"

"Có phải chuyện gì to tát đâu." Tiêu Phi véo vào khuôn mặt ngơ ngác của cô, cười rạng rỡ, "Mẹ nuôi con dù không có ngực thì vẫn xinh đẹp như hoa thôi."

Đó là cắt ngực đó, không phải rơi mấy sợi tóc đâu! Hạ Chí cũng muốn nổi giận với bà, "Mẹ nuôi, mẹ có thể tỏ ra buồn bã một chút như người bình thường cho con thấy không?"

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5757 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5283 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5016 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4591 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4516 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4469 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter