Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

May Mắn Gặp Được Em

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. May Mắn Gặp Được Em
  3. Chương 32

Chương 32

Máy bay hạ cánh đến Giang Thành vừa đúng 5h chiều. Cảm giác thân thiết khi trở về cố hương khiến tâm tình Lương Tranh rất vui vẻ, thoải mái, nếu có Chu Húc ở đây thì càng tốt hơn. Cô mở máy, một tin nhắn lập tức nhảy ra, quả nhiên là tin Wechat của Chu Húc: [Đến nơi nhớ gọi cho anh.]

Lương Tranh khẽ cong môi, lập tức gọi điện lại cho anh. Điện thoại vừa vang lên hai tiếng, đầu bên kia đã nhận máy. Lương Tranh vui vẻ nói: “Em đến nơi rồi.”

Chu Húc “ừ” một tiếng, hỏi: “Thấy dì, chú chưa?”

“Chưa, em vừa xuống máy bay, còn chưa đi lấy hành lý nữa.”

Chu Húc gật đầu: “Có mệt không?”

“Đương nhiên là rất mệt rồi.” Cô tỏ vẻ tội nghiệp kể khổ: “Ngồi máy bay 3 tiếng, lâu đến nỗi cả người đều mỏi.”

“Đêm nhớ ngâm chân bằng muối biển cho thoải mái.”

Lương Tranh cong môi: “Đã rõ.”

Hành lý của cô vừa vặn theo đường truyền trôi ra, Lương Tranh lấy hành lý, bỏ vào xe đẩy: “Em sắp ra ngoài rồi. Cúp máy trước đây. Tối em lại gọi cho anh.”

“Ừ. Đi đường cẩn thận.”

Tạm biệt Chu Húc, Lương Tranh tâm tình vui vẻ bước chân sáo ra ngoài.

Còn chưa ra đến cửa, đã nhìn thấy ba cô đang nhìn đông ngó tây tìm kiếm hình bóng con gái.

Lương Tranh cười rộ lên, chạy về phía ba: “BA ƠI!”

Ba Lương còn đang chăm chú tìm con, đột nhiên bị tiếng gọi của cô làm giật mình hô lên một tiếng.

Lương Tranh cười đến đau cả bụng: “Ba, ba đến lâu chưa?”

Ba Lương yêu thương xoa đầu con, cười: “Ba vừa mới đến thôi.”

Lâu không gặp con, ông vui vẻ không thôi, cao hứng giúp cô xách hành lý: “Về nào. Về nào. Vừa đi vừa nói chuyện.”

Hai cha con đi về phía bãi đỗ xe, Lương Tranh hỏi: “Mẹ đâu ba.”

“Mẹ con ở nhà chuẩn bị cơm tối.”

Lúc hai ba con về đến nhà đã là 6h tối, vừa bước vào cửa đã nghe mùi thơm ngào ngạt từ bếp. Lương Tranh cảm thán: “Thơm quá.”

Mẹ Lương vội vàng từ bếp chạy ra: “Trở về rồi a?” Bà cười nói: “Tối nay, mẹ làm món con thích nhất tôm xào hành, nhanh nhanh, đi tắm rửa đi rồi chuẩn bị ăn cơm.”

“Dạ, tuân mệnh, hoàng hậu nương nương.”

Lương Tranh xách hành lý về phòng, tắm rửa sạch sẽ, thay một bộ quần áo thoải mái đi ra.

Lúc cô vào phòng bếp, mẹ Lương đã lên đĩa món cuối cùng: Rau xào thịt.

Lương Tranh cầm đũa ăn vụng một con tôm, nóng đến bỏng đầu lưỡi, gấp đến độ mèo con ăn vụng phải dậm chân mấy cái.

Mẹ Lương bật cười: “Ăn chậm chút. Vừa làm xong rất nóng. Đã lớn thế này rồi mà vẫn còn cái tính khi trẻ con này.”

Lương Tranh bị bỏng lưỡi không nói được, vội vàng chạy ra phòng khách uống một cốc nước đầy.

Mẹ Lương quay đầu lại hỏi: “Đỡ nóng chưa con?”

“Không sao rồi ạ.” Lương Tranh ngồi xổm xuống trước bàn trà, uống thêm một cốc nước lớn nữa.

Mẹ Lương sắp xếp xong bàn ăn, gọi cô: “Tranh Tranh, con đi gọi ba xuống ăn cơm đi.”

“Dạ.” Lương Tranh chạy đến phòng ngủ của ba mẹ, hô to: “Ba ơi. Ăn cơm.”

Cô đi vào phòng bếp, nhanh nhẹn giúp mẹ sắp chén đũa, và bê số thức ăn còn lại lên bàn.

Một bàn đồ ăn thịnh soạn, Lương Tranh thèm đến nhịn không nổi, mỗi món lại gắp một miếng lót dạ.

Mẹ Lương hiền từ mỉm cười: “Ăn từ từ thôi.”

“Ngon quá. Mẹ à. Tay nghề của mẹ càng ngày càng điêu luyện.”

Mẹ Lương cười: “Con nhóc này, công phu nịnh nọt của con càng ngày càng thâm hậu.”

“Nào có. Cái miệng này chỉ biết nói những lời thật lòng mà thôi.”

Đột nhiên cô nhớ ra việc trọng yếu cần nói. Lương Tranh cắn đầu đũa, ngẩng đầu, do dự nói: “Ba, mẹ, con có chuyện muốn nói.”

Ánh mắt của cô giống hệt một chú tiểu hồ ly, xoay tròn một vòng. Mẹ Lương trông thấy biểu hiện này liền biết nhất định có chuyện, bèn hỏi: “Chuyện gì?”

Lương Tranh lại cắn đũa, lề mà lề mề một lúc lâu, mới từ tốn đáp: “À… thì là… Thật ra… Chuyện là...Con có bạn trai rồi.”

Ba Lương, mẹ Lương đồng thời sững sờ. Hai người liếc nhau một cái. Mẹ Lương đè xuống cảm giác kinh ngạc, lấy lại tinh thần, bình tĩnh hỏi: “Là ai? Học cùng trường con à?”

Lương Tranh lắc đầu: “Không phải.”

“Thế là ai?” Mẹ Lương ngẫm nghĩ một lát: “Đừng nói là Lý Khê nhé?”

Lương Tranh lập tức bác bỏ: “Dĩ nhiên là không? Sao mẹ có thể nghĩ là Lý Khê chứ?”

“Vậy con còn biết đứa con trai nào khác sao?”

“Mẹ à!” Lương Tranh phiền muộn đáp: “Con gái của mẹ có thể kém sức hút đến mức đó sao?”

“Thế rốt cuộc là ai? Mẹ Lương bắt đầu gấp gáp, cho tới bây giờ, đây là lần đầu tiên nghe nhóc con nhà mình nói thích một người khác giới.

Lương Tranh cũng không rườm rà, thẳng thắn nói: “Chu Húc.”

Mẹ Lương khẽ giật mình, vô thức quay đầu nhìn chồng.

Ba Lương cũng chẳng khá hơn là bao, hai mắt trợn tròn, miệng mở lớn đến độ nhét vừa hai quả trứng gà.

Hai người kinh ngạc hồi lâu, cuối cùng vẫn là mẹ Lương tinh thần gang thép, tỉnh táo hỏi: “Hai đứa bắt đầu từ khi nào? Chu Húc có thích con không?”

Lương Tranh nhíu mày: “Mẹ. Đây không phải là đang hỏi thừa hay sao. Anh ấy rất thích con. Thích con đến chết đi được ấy chứ.”

Lương Tranh nói xong, cực kỳ tự tin mỉm cười.

Lần đầu tiên trong đời bà thấy con nhóc nhà mình cười đến khoái trá, hạnh phúc như thế, liền biết con gái mình hẳn là cũng cực kỳ thích cậu nhóc nhà họ Chu.

Mẹ Lương trêu chọc nói: “Không phải lần trước con nói, Chu Húc ánh mắt cao, thích bắt bẻ, lại khó tính, khó chiều. Thằng bé thế mà lại thích con ư?”

Lương Tranh cũng cười, tự tin đáp: “Không còn cách nào khác. Yêu chính là như vậy!”

Ba Lương nói: “Chu Húc quá tốt. Nhưng mà con gái nhà chúng ta cũng không kém. Ba thấy cũng không tệ. Trước kia ba cứ nghĩ, nha đầu Tranh Tranh nhà chúng ta dáng dấp đẹp như vậy, thành tích học tập lại tốt, tính cách tươi sáng, hoạt bát, không biết sau này tên tiểu tử nào may mắn lấy được con. Nhưng mà Chu Húc, thì ba khá hài lòng. Thằng bé này cao ráo, đẹp trai, lại ưu tú. Nếu thằng bé làm con rể ba, ba chẳng có ý kiến gì.”

Lương Tranh xấu hổ nói: “Cái gì mà con rể ạ. Ba! Ba nghĩ xa quá rồi.”

“Không xa nha. Yêu nhau muốn lâu dài thì cần đặt ra mục tiêu hôn nhân, cũng nên đề cập đến hôn nhân.”

Mẹ Lương cười nói: “Hai đứa nó còn trẻ, nếu như tương lại quả thực Chu Húc làm rể nhà ta, vậy thì cũng là chuyện mấy năm sau. Ba nó lo trước làm chi.”

Cơm nước xong xuôi, Lương Tranh và ba mẹ tản bộ một vòng quanh tiểu khu.

Thời tiết mùa hè oi bức khó chịu, đi bộ một lát người đã nhớp nháp mồ hôi. Lương Tranh trở về tắm rửa sạch sẽ, thay một bộ quần áo mỏng mặc ở nhà. Sau khi sấy khô tóc, trở về phòng, vừa vào, đã thấy điện thoại đặt trên tủ cạnh giường rung lên, cô lập tức bổ nhào qua, quả nhiên là Chu Húc gọi đến.

Cô vui vẻ, nằm trên giường, tay chống má, hào hứng bắt máy: “Nhớ em à?”

Cô vừa nói xong, cảm thấy đầu dây bên kia anh đang mỉm cười, nhàn nhạt nói: “Đang làm gì?”

“Đang nhớ anh chứ sao!”

Chu Húc lại cười, lần này tiếng cười rất rõ, dù không nhìn thấy nhưng Lương Tranh cũng có thể cảm thấy anh đang vô cùng cao hứng, cô cũng cười, tinh nghịch hỏi: “Anh vui thế cơ à?”

Chu Húc không thèm trả lời, hiểu rõ ai kia đã biết còn cố tình giả vờ hỏi lại, giọng anh trầm ấm: “Đang ở nhà à?”

“Ừ. Em vừa cùng ba mẹ tản bộ về, mới tắm rửa xong.” Nhắc đến ba mẹ, Lương Tranh đột ngột nói: “Em nói cho ba mẹ chuyện của chúng mình rồi.”

Chu Húc hơi căng thẳng: “Chú dì nói sao?”

Lương Tranh cười khanh khách, đắc ý nói: “Ba cực kì thích anh, nói nếu A Húc có thể trở thành con rể ba, ba hoàn toàn không phản đối.”

Bên kia, Chu Húc đứng dựa ở ban công phòng ngủ, nghe được câu này, hơi cúi đầu, mỉm cười. Ý cười lan đến tận đáy mắt.

“Sao anh không nói gì?” Lương Tranh chờ mãi, không thấy anh phản ứng gì, bèn hỏi anh.

Khóe môi anh cong lên, đầu mày cuối mắt đều là sự vui vẻ, anh dịu dàng nói: “Anh đang nghĩ, khi nào thì có thời gian sẽ chính thức đến thăm hỏi chú và dì.”

Lương Tranh cười đến gập cả bụng, phải một lúc sau mới dừng được, bỗng nhiên nhớ anh, giọng nói cô rất nhẹ nhàng: “Chu Húc, đã bao lâu rồi không gặp, em nhớ anh.”

Yết hầu Chu Húc khẽ động, một lúc lâu mới thấp giọng nhỏ nhẹ đáp: “Anh cũng thế. Rất nhớ em.”

Lương Tranh hàn huyên với Chu Húc thêm một tiếng nữa. Hôm nay ngồi máy bay hơi mệt, trò chuyện một chút hai mắt đã díp lại. Chu Húc giục cô đi ngủ sớm, Lương Tranh mới ngoan ngoãn cúp điện thoại, chui vào trong chăn chìm vào giấc ngủ.

Chờ Lương Tranh cúp máy, Chu Húc mới bỏ điện thoại xuống, anh nhìn màn hình, nghĩ đến cô, vô thức ấn vào thư mục ảnh.

Trước kia album ảnh của anh luôn trống rỗng, nếu có cũng chỉ là số liệu, bản thảo, slide thuyết trình, bây giờ tràn ngập ảnh của cô.

Có ảnh anh và cô chụp chung, cũng có ảnh anh ngẫu nhiên chụp trộm cô.

Chậm rãi lật xem từng tấm, càng xem càng nhớ cô da diết, rõ ràng mới chỉ xa nhau có mấy tiếng mà thôi.

Chu Húc cố gắng khắc chế cảm xúc trong lòng, quay người, khóa cửa, đi vào phòng làm việc.

Anh còn một vài bản số liệu thị trường cần phân tích, Chu Húc cầm cốc lên, xuống lầu pha cafe.

Hiện tại đã hơn 11h, lúc anh đi xuống, đèn phòng khách vẫn đang mở, ba Chu và mẹ Chu đều đang ngồi dưới phòng khách.

“Ba mẹ còn chưa đi ngủ ạ?”

Ba Chu ngồi trên ghế sofa, nghiêm túc nhìn con trai. Chu Ngữ Chức trầm mặc ngồi một bên, im lặng.

Bầu không khí trong phòng cực kỳ quái lạ.

Chu Húc nhìn hai người một lúc, bình tĩnh hỏi: “Sao vậy ạ?”

Ba Chu nhàn nhạt nói: “A Húc, tới đây.”

Chu Húc đứng yên tại chỗ, không trả lời. Qua chừng nửa phút, anh mới tiến đến ngồi đối diện ba mẹ.

Chu Húc quá thông minh, đến mức hai người lớn còn chưa mở lời, anh đã lờ mờ đoán ra điều họ muốn nói. Nhưng anh không hỏi, chỉ trầm tĩnh ngồi xuống, nhìn ba mẹ mình.

Ba Chu điềm tĩnh nói: “Con hẳn là đã đoán được ba và mẹ muốn nói gì. A Húc, con biết rồi đó, ông nội luôn coi con là người thừa kế Chu gia mà hết lòng kỳ vọng bồi dưỡng. Tương lai của nhà ta tất cả đều ký thác trên người con. Chờ con tốt nghiệp, công ty, gia sản của dòng họ sẽ đặt vào tay con. Lợi ích đặc quyền, bao giờ cũng đi đôi với trách nhiệm và nghĩa vụ. Có rất nhiều thứ, con không thể lựa chọn theo ý mình.” Ông nói đến đây thì dừng lại, chăm chú nhìn con trai, gằn từng chữ rõ ràng, rành mạch: “BAO GỒM CẢ HÔN NHÂN CỦA CON.”

Chu Húc hạ lông mày, nhàn nhạt hỏi: “Vì vậy?”

“Tranh Tranh là cô gái tốt, ba và mẹ đều rất yêu quý con bé. Cũng bởi vì thế, chúng ta mới hy vọng, con không làm trễ nải tương lai của con bé. A Húc, buông tay thôi.”

Chu Húc cười, ngay cả tranh cãi cũng lười.

Anh đứng dậy, lạnh lùng đáp: “Cuộc sống của con, tương lai của con, hay hôn nhân của con, trừ chính bản thân con ra, không ai có thể thay con quyết định. Con yêu Lương Tranh, muốn ở bên cô ấy, chưa bao giờ nghĩ sẽ chia tay.”

Anh đơn giản nói xong, dứt khoát xoay người đi.

Đi được mấy bước, bỗng nhiên dừng lại, quay đầu nhàn nhạt nói: “Mong ba mẹ đừng nói linh tinh trước mặt cô ấy, khiến cô ấy đau lòng nghĩ ngợi.”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5932 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5397 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5119 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4718 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
5

Chí tôn đặc công

2566 chương
4680 View
4
Đô Thị Truyện VIP
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4653 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter