Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Mùa Xuân Đến Muộn

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Mùa Xuân Đến Muộn
  3. Chương : 14

Chương : 14

1 giờ sáng, tiểu cô nương ở phòng bên cạnh ngủ ngon lành.

Ôn Thuần Chi cầm bao thuốc với bật lửa từ bàn uống trà lên rồi đi ra ban công.

Màn đêm tĩnh lặng, đan xen là những ngọn đèn thấp thoáng, giống như những con đom đóm.

Ôn Thuần Chi dựa người vào lan can làm bằng gỗ đen, châm một điếu thuốc đưa lên miệng.

Hút hết một điếu, Ninh Tắc Mộ gọi điện thoại đến, giọng điệu sâu sắc: "Cậu có định xuống đây không thế?"

Ôn Thuần Chi dập tắt tàn thuốc xuống bệ lan can, phút chốc đầu thuốc còn đang cháy dở đã trở thành tro bụi.

Người ở dưới lầu đã đổi sang nhóm người khác.

Mấy người đàn ông đang chơi mạt chược.

Không ngờ Chử Diên Triều cũng có mặt ở đây, Giang Tứ nhìn thấy Ôn Thuần Chi đi xuống thì thật sự có mấy phần bất ngờ: "Xuống thật đấy à? Làm xong chuyện rồi?"

Trong ánh mắt anh ấy mập mờ ý tứ đen tối, Ôn Thuần Chi lười không buồn để tâm, anh kéo một chiếc ghế ra ngồi xuống.

Giang Tứ nháy nháy mắt với Ninh Tắc Mộ, đùa giỡn nói: "Xem ra vị tiểu cô nương tên Hỉ Hỉ này đúng là không thể coi thường."

Ôn Thuần Chi đẩy mạt chược ra phía trước, sắc mặt không mấy kiên nhẫn: "Mạt chược có còn định chơi tiếp hay không?"

Giang Tứ ngậm điếu thuốc lá: "Chơi chứ, sao có thể không chơi được."

"Lần này chẳng phải cũng hiếm hay sao, giáo sư Chử cũng nể mặt tới tận đây một chuyến rồi?"

...

Ngày hôm sau, Úc Hỉ tỉnh dậy lúc 6 giờ sáng, đầu đau nhức, không thể cưỡng lại được cơn buồn ngủ, vậy là cô lại cuộn chăn ngủ thiếp đi.

Đợi tới khi cô tỉnh dậy lần thứ hai thì đã gần 9 giờ.

Cô vén chăn xuống giường, chống đỡ chiếc đầu đang đau như búa bổ, khuôn mặt nhíu lại hết cỡ.

Lần sau cô thề không dám uống rượu như thế này nữa.

Trên bàn uống trà trong phòng khách có bày một phần bữa ăn sáng.

Úc Hỉ nhấc chân đi qua, đúng lúc này cửa phòng tắm cũng bị người bên trong đẩy ra.

Trên người Ôn Thuần Chi quấn một áo choàng tắm đen, đai lưng buộc tùy ý ở bên hông. Anh vừa tắm xong, những lọn tóc trên trán hơi rơi xuống giữa đôi lông mày, không hiểu sao lại cảm thấy có mùi vị của vẻ ủ dột chán chường.

Anh cầm lấy bao thuốc đang đặt trên bàn uống trà, rút ra một điếu đưa lên trên miệng, có lẽ vì anh đang kẹp điếu thuốc nên giọng nói có phần mơ hồ: "Em ăn sáng trước đi."

Úc Hỉ bưng bát cháo nhỏ, múc từng muỗng từng muỗng một đưa lên miệng.

Người đàn ông đang đứng trước cửa sổ sát sàn gọi điện thoại, ngữ khí nghiêm nghị, giống như đang nổi giận với nhân viên. Nhưng mà người đàn ông này cho dù tức giận thì cũng sẽ không cao giọng mắng nhiếc, mà giọng nói của anh vẫn ôn hòa như cũ, chỉ có điều thêm vào đó lại có mấy phần trào phúng, lạnh lùng, khiến cho người ta không còn mặt mũi nào nữa.

Úc Hỉ nghe thấy giọng điệu đó của anh, cô không khỏi cảm thấy đồng tình thương cảm cho người nhân viên kia.

Mùi vị của bát cháo cô đang ăn quả thật nhạt nhẽo vô cùng, vậy mà không hiểu sao khi cô ăn nó, cô lại cảm thấy có mùi vị ngọt ngào truyền tới.

Chờ cô giải quyết xong bữa sáng, Ôn Thuần Chi đã mặc xong quần áo chỉnh tề, anh cầm chìa khóa ở trên tủ lên, nói ra câu nói thứ hai trong sáng hôm nay: "Anh đưa em về."

Anh đi tới bên cạnh cô.

Khóe miệng của cô bị dính một chút nước tương, Ôn Thuần Chi theo bản năng giơ tay qua chạm nhẹ lên khóe môi cô. Khoảnh khắc ngón tay thô ráp chạm lên làn da mềm mại kia của cô thì anh lại đổi chủ ý, anh rút mấy tờ khăn giấy ở bên cạnh đưa qua cho cô: "Lau đi."

Sự thay đổi này của anh đã bị Úc Hỉ nhạy cảm phát hiện ra.

Cô siết chặt khăn giấy, cố ý không lau đúng vị trí.

Ôn Thuần Chi mất kiên nhẫn, anh giơ tay lên chạm vào vệt nước tương trên miệng cô, lòng ngón tay thẳng thừng quẹt một cái, nháy mắt đã sạch sẽ hẳn, chỉ có điều ở chỗ mới bị anh lau lúc này lại hơi ửng đỏ.

Giây phút Ôn Thuần Chi ném tờ khăn giấy vào thùng rác thì ánh mắt liếc qua nhìn cô, khóe môi bất giác cong lên, trong lòng không khỏi cười khẽ thành tiếng.

Đúng là khó suy đoán, rõ ràng anh nhìn thấy rồi mà còn bắt cô tự mình lau đi.

"Hôm qua anh ngủ ngon chứ?"

Ôn Thuần Chi đang lái xe, nghe thấy cô hỏi thì cười một tiếng.

Úc Hỉ bừng tỉnh ngộ.

Giường của anh tối hôm qua đã bị cô chiếm mất.

Câu hỏi của cô hình như còn rất nhiều, cô lại hỏi tiếp: "Vậy tối qua anh ngủ ở đâu?"

Ôn Thuần Chi: "Đánh mạt chược cả đêm."

Tiểu cô nương vẫn không buông tha, hỏi hết câu này đến câu khác. Mãi tới khi xe dừng lại dưới lầu, cô mới mím môi một cái, dáng vẻ như kiên quyết hi sinh, cô chống tay nâng người dậy, nghiêng người về phía anh.

Ánh mắt Ôn Thuần Chi rơi xuống đôi môi của cô, giây phút đôi môi đỏ mọng đó sắp sửa chạm vào môi anh thì ở phía xa xa đột nhiên truyền đến tiếng động đóng cửa, suy nghĩ của anh ngay lập tức được kéo trở về.

Úc Hỉ không ngờ anh sẽ quay đầu né tránh, cô cứng đờ người ở vị trí đó một lúc lâu.

Một lúc sau, cô quay lại chỗ ngồi của mình, sắc mặt lộ rõ nét mơ màng.

Trên mặt cô bây giờ đều là hoảng loạn đan xen, Ôn Thuần Chi nhìn vào ở trong mắt thì cảm thấy bức bối, từ trong túi lôi ra bao thuốc, đốt lên một điếu: "Em vào trong đi."

Cô im lặng không lên tiếng.

Ngón tay Ôn Thuần Chi gõ nhẹ lên trên vô lăng, giống như một trưởng lão đạo mạo nghiêm trang đang dẫn đường chỉ lối cho một chú cừu nhỏ lạc đường: "Ở độ tuổi này em nên chăm chỉ học hành mới phải, bớt đi đến mấy nơi của Tắc Mộ đi."

"Thế còn anh?"

Anh dừng lại chốc lại: "Em tốt nhất cũng tránh xa một chút."

...

Ôn Thuần Chi cứ như vậy rời khỏi cuộc sống của Úc Hỉ.

Ninh Tắc Mộ nghe xong thì lắc đầu cười cười, giống như không thể hiểu nổi Ôn Thuần Chi, anh ấy nhíu mày: "Nếu cậu đã có ý với người ta thì hẹn hò đi, suy nghĩ nhiều thế để làm gì?"

Ôn Thuần Chi búng tàn thuốc: "Cậu đùa tôi à, là cậu dỗ dành, hay là tôi?"

Ninh Tắc Mộ cười lớn, đám người bọn họ đối với phụ nữ mặc dù có thể nói là thay như thay quần áo, muốn đổi liền đổi. Nhưng cũng chỉ dừng lại ở bốn chữ "dễ hợp dễ tan". Người như Ôn Thuần Chi sao có thể là người biết suy nghĩ đến người khác chứ.

Thế mà hôm nay lại vì một tiểu cô nương mà băn khoăn lo lắng.

Ninh Tắc Mộ không thể không khâm phục Úc Hỉ, anh ấy lại nói: "Nhưng mà cậu cũng không thể khiến em ấy đau khổ trong mấy ngày này chứ, ngày kia là kỳ thi đại học rồi, cậu không sợ em ấy vì chuyện này mà xuất binh ra trận không suôn sẻ à?"

Sắc mặt Ôn Thuần Chi khó coi vô cùng, nửa bên mặt như chìm vào bóng tôi, thờ ơ hờ hững.

Ninh Tắc Mộ châm điếu thuốc, nghịch nghịch bật lửa ở trong tay: "Cậu xem đi, đây là quà sinh nhật mà Úc Hỉ tặng tôi đấy."

Ôn Thuần Chi miễn cưỡng nâng mắt lên xem, ánh mắt rơi vào chiếc bật lửa trong tay Ninh Tắc Mộ, vỏ ngoài màu xám bạc, cũng khá là xinh xắn.

...

Gần tới ngày thi đại học thì trời lại đổ mưa.

Tí tách tí tách nhưng mưa không quá lớn, hơi lạnh kéo tới kèm theo sự ưu sầu vô hình, bao phủ cả một mảng u tối trong thành phố.

Liễu Hương Đông đặc biệt xin nghỉ làm hai ngày để chăm nom Úc Hỉ.

7 rưỡi sáng, Liễu Hương Đông đã gọi Úc Hỉ dậy, làm điểm tâm cho cô ăn, sau đó lại cùng cô xem xét vấn đề địa điểm thi.

Úc Hỉ thương lượng qua với Liễu Hương Đông, nói bà không cần phải xin nghỉ, cô một mình cũng có thể đi được, nhưng mà Liễu Hương Đông không yên tâm.

Hôm nay Ôn Thuần Chi có một cuộc họp sáng sớm, anh đã đến công ty từ lâu nhưng mà tinh thần thì cứ như treo ngược cành cây.

Anh sờ qua bao thuốc lá trên mặt bàn, rút ra một điếu, một tay kéo ngăn kéo ra lấy bật lửa, lục lọi một lúc mà vẫn không tìm thấy.

Trợ lý Tiểu Trịnh đi vào: "Ông chủ, đến giờ họp rồi ạ."

Ôn Thuần Chi ngẩng đầu: "Đưa bật lửa cho tôi."

Tiểu Trịnh nghe xong lấy bật lửa từ trong túi ra đưa qua cho anh.

Ôn Thuần Chi châm lửa xong trả lại cho anh ấy, thuận miệng hỏi một câu: "Hôm nay là ngày bao nhiêu?"

Tiểu Trịnh: "Ngày 7 tháng 6 ạ."

Ôn Thuần Chi gật gật đầu, lại hỏi tiếp: "Hôm nay là ngày thi đại học đúng không?"

Tiểu Trịnh khó hiểu nhưng vẫn trả lời: "Đúng vậy ạ."

Lời vừa dứt, chỉ nhìn thấy ông chủ không nói gì nữa cả, vẫn yên lặng hút thuốc, Tiểu Trịnh dè dặt nhắc nhở: "Ông chủ, bây giờ..."

Người ở trước mặt cứ như một cơn gió, đột nhiên đứng bật dậy.

Tiểu Trịnh còn chưa kịp phản ứng thì Ôn Thuần Chi đã kéo cửa ra, chỉ để lại một câu: "Buổi họp hôm nay hủy bỏ."

Hà Huệ Hân nhận được điện thoại của Ôn Thuần Chi thì rất bất ngờ.

Đầu bên kia điện thoại anh hỏi dứt khoát: "Địa điểm thi của Thiền Thiền ở đâu vậy ạ?"

Hà Huệ Hân khó hiểu chớp chớp mắt, bà nói: "Ở Lục Trung C."

Trong lòng Hà Huệ Hân nghi hoặc, con người này sao tự nhiên lại đi quan tâm tới địa điểm thi của Ôn Thiền, đang muốn hỏi mấy câu nữa thì đầu bên kia đã tắt điện thoại.

Ôn Thuần Chi nhập mấy chữ Thành phố Lục Trung vào trong bảng chỉ đường, sau đó nghe theo sự chỉ dẫn của nữ giới phát ra từ máy chỉ đường.

Gần Lục Trung là một nhà máy công xưởng, càng đi sâu vào trong càng cảm thấy vắng vẻ cô quạnh.

Có lẽ cô không phải thi ở Lục Trung, cho dù hai người có học cùng một trường thì cũng chưa chắc đã thi cùng nhau.

Ôn Thuần Chi lái xe, suốt đường đi anh không nghĩ gì nhiều, anh chỉ cảm thấy nếu như hôm nay cô thi không suôn sẻ thì anh đúng là mắc phải tội lớn rồi.

Ở gần thành phố Lục Trung có treo một bảng hiệu dài khắp một đoạn đường, bên trên là những con chữ to tướng "Hôm nay là kỳ thi đại học, làm phiền người đi đường không bấm còi."

Ôn Thuần Chi đem xe dừng lại dưới một bóng cây, hạ cửa sổ xe xuống, châm một điếu thuốc lên hút.

Tới gần 8 giờ, xe cộ càng ngày càng nhiều lên.

Trước cổng trường học, học sinh dự thi thi nhau chen chúc xô đẩy, nói nói cười cười, trái ngược hẳn với phụ huynh đi cùng, người nào người đấy sắc mặt nghiêm túc, giống như chỉ muốn xông lên tiền tuyến.

Ôn Thuần Chi hứng thú đợi một lúc lâu, rút ra điếu thuốc thứ hai thì nhìn thấy tiểu cô nương đang lững thững từng bước chậm chạp đi đến.

Anh thật sự đã đánh cược chính xác.

Hôm nay cô mặc một chiếc áo sơ mi cộc tay màu đỏ nâu, bên dưới mặc quần short jean, để lộ hai đôi chân thon dài thẳng tắp.

Một người phụ nữ ngoài 40 tuổi ở bên cạnh đang nói gì đó, Ôn Thuần Chi đã gặp qua người phụ nữ đó, vẻ mặt của tiểu cô nương lộ rõ vẻ thờ ơ không để tâm.

Nếu như giờ phút này Úc Hỉ nghiêng đầu nhìn qua có lẽ sẽ nhìn thấy một chiếc xe ô tô ở trong những hàng xe ô tô con màu đen kia.

Nhưng mà Úc Hỉ mấy ngày nay đều rất cố gắng giữ vững tâm trạng, một lòng chỉ nghĩ đến kỳ thi đại học mà thôi.

Tới tận 8 giờ 30 phút, nhìn tiểu cô nương đi vào trong trường thi rồi Ôn Thuần Chi mới lái xe rời đi.

✨✨✨✨✨✨✨✨

"Dẫu có tiếc nuỗi, vẫn muốn bên em dù xa dù gần."

_ Xuân Hạ Thu Đông - Trương Quốc Vinh _

~Hết chương 14~

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5893 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5377 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5101 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4698 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
5

Chí tôn đặc công

2566 chương
4630 View
4
Đô Thị Truyện VIP
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4628 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter