Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Mỹ Nhân Cửa Hàng Son Phấn

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Mỹ Nhân Cửa Hàng Son Phấn
  3. Chương 43: Chương 43

Chương 43: Chương 43

Lúc Di Hoành vừa mới hạ phàm, Vân Tiêu nương nương may cho hắn một bộ hồng y vô cùng chói mắt, lúc ấy Thương Tiểu Lục thật sự có nhìn hắn vài lần, mặc dù trên mặt là biểu cảm chê bai ghét bỏ.Nhưng Di Hoành cảm thấy thà bị người trong lòng ghét bỏ còn hơn là bị phớt lờ.Di Hoành nói phải mặc như một con cá chép để thu hút sự chú ý của Bùi Kiều, Ngu Bán Bạch nghe xong chỉ cười cười, vậy thì không bằng để trần thân dưới, để lộ ra chiếc đuôi cá lấp lánh kia, chàng dám bảo đảm rằng sau khi Bùi Kiều thấy xong con ngươi cũng không hề chuyển động chút nào, sau đó cầm dao chặt đuôi cá của chàng mất.Nhưng đến cửa hàng của người ta ăn tối, đúng là cần sửa sang chỉnh trang một phen mới được.

Sau khi Di hoành rời khỏi, Ngu Bán Bạch đóng cửa tiệm lại, sau đó mở tủ lấy ra mấy bộ xiêm y, một bộ thiếp lý xanh cam cát sa Lôi Châu, một bộ đáp hộ thêu hoa vàng sẫm và một bộ đạo bào màu đỏ thẫm với cổ áo bằng lụa trắng.Đạo bào lụa màu đỏ thẫm mới toanh, lại còn làm bằng vải gấm sáng, mặc chiếc áo này vào rồi khoác bộ đáp hộ thêu hoa vàng sẫm kia thì chính là màu cá chép mà trong miệng Di Hoành nói rồi.

Ngu Bán Bạch yên lặng cất bộ đạo bào đi, quay lại cầm bộ thiếp lý kia lên.Ngu Bán Bạch chưa từng mặc qua bộ thiếp lý xanh cam cát sa Lôi Châu này, một cuộn vải cát sa tốn đến ba lượng bạc, chàng ở Dương Châu chỉ là một thư sinh bán son phấn, không mặc nổi bộ xiêm y đắt tiền như này, nhưng chỉ mặc một lát chắc không có gì đáng ngại cả.Ngu Bán Bạch nghĩ một lúc rồi đứng dậy thay y phục.Mùa hè nóng bức, cho dù là ngồi trên xe lăn không thường hoạt động cũng sẽ đổ ít mồ hôi.

Ngu Bán Bạch thay áo lót ra, dùng nước sạch được thêm thêm mấy cánh cánh hoa thơm vào lau người, rửa mặt xong bôi một lớp dầu thanh mát lên, lại sợ đuôi cá bỗng nhiên khô ráo, chàng bôi thêm một lớp dầu giữ ẩm lên vảy.Thân dưới của Ngu Bán Bạch là một chiếc đuôi cá lớn, mặc không vừa áo nhỏ mà vải sa lại quá mỏng manh, khi ngồi xuống sẽ thấy rõ hình dáng đuôi cá dưới chiếc áo vải sa, chàng tìm được một chiếc váy lót lụa màu ngọc thắt chặt ở eo, sau đó mặc một chiếc thiếp lý màu xanh lá rồi lại phối một chiếc đáp hộ bằng vải sa có hoa văn chìm màu vàng đậm.Trong có váy lót ngoài có đáp hộ, ba tầng áo che lấy chiếc đuôi cá, chỉ cần không vén xiêm y lên, chiếc đuôi sẽ không lộ trước mắt Bùi Kiều.Mặc xong xiêm y, Ngu Bán Bạch chải lại tóc rồi đội một chiếc nón có một tầng sa mỏng che mặt lên.Ngu Bán Bạch ngẩn ra nhìn người mi thanh mục tú trong gương, có phải chàng đã trang điểm quá mức xinh đẹp hay không? Nhìn lại thời gian, mặt trời còn chưa về tây hẵng, sao chàng lại trang điểm tới như vậy rồi? Rõ ràng là chỉ đi ăn một bữa mà chàng trang điểm cứ như đi hẹn hò với tình nhân.Lúc này lời của Di Hoành lại vang lên bên tai, Ngu Bán Bạch đặt tay lên ngực nói: “Chỉ là đi ăn bữa cơm thôi, ta không có ý yêu đương với nàng ấy.”Cửa hàng đã mở từ sớm rồi, Ngu Bán Bạch không có chuyện gì làm, đột nhiên nghĩ đến món quà mà Bùi Kiều tặng chàng vẫn chưa xem, bèn vén cái áo nhảy đến trước tiệm bóc quà ra.Chỉ riêng cái bọc cầm lên đã rất nặng, bên trong bọc có hai cái hộp màu đỏ thẫm, mở ra xem, một hộp để rất nhiều viên ngọc trai, một hộp khác để bánh Chưng Tô, ở giữa hai hộp kẹp một lá thư.Hình dạng của bánh Chưng Tô đang rất được yêu thích.Ngu Bán Bạch cầm một miếng bánh hoa hồng lên ăn, vỏ bánh nhẵn bóng, nhân bánh ẩm mềm, cắn một miếng không cần nhai đã tan ra trong miệng, ngọt mà không ngấy, ăn xong khoang miệng đọng lại chút hương hoa hồng nhè nhẹ.Ăn xong bánh hoa hồng, Ngu Bán Bạch mở thư ra xem, trên thư chỉ viết mấy dòng chữ:“Tiểu nữ vừa mới xa nhà, có nhiều chỗ chưa làm tốt, mong Ngu công tử rộng lòng khoan dung.

Tiểu nữ tuy khờ dại nhưng có biết chút võ nghệ, kiếm Vưu Công, roi thuật, nhánh cây đều có thể làm vũ khí phòng thân.

Ngày sau Ngu công tử nếu bị kẻ ác làm phiền có thể nhờ tiểu nữ ra tay tương trợ.”Trong thư có đặc biệt nhắc đến kiếm Vưu Công, roi thuật, cha của Bùi Liễu Kinh là đang ngầm nói chàng đừng có mà nảy ra ý nghĩ xấu xa, không phải ai cũng chọc được vào con gái ông ấy.Ngu Bán Bạch hai tay run run khi đọc đến chữ cuối cùng, chàng gấp bức thư nhét vào trong phong bì rồi lại đặt vào cái hộp chứa đầy ngọc trai.Trong thư chỉ có mấy dòng chữ ngắn nhưng khiến cho Ngu Bán Bạch đổ mồ hôi lạnh cả người, nhìn hộp bánh Chưng Tô bỗng thấy nghẹn ở cổ họng, vừa mới trang điểm tỉ mỉ, hành động này trong mắt cha của Bùi Liễu Kinh không biết có phải là lòng dạ xấu gì đó không.Tính mạng quan trọng hơn, chàng vừa muốn đổi một bộ y phục đơn giản hơn chút nhưng ngoài cửa đã vang lên tiếng cốc cốc vội vã.Ngu Bán Bạch lau mồ hôi lạnh trên trán, kéo chiếc xe lăn lại rồi ngồi lên, lăn bánh ra mở cửa.Lại là hai con Ngư Ưng, Bùi Kiều cho chúng đến mời Ngu Bán Bạch đến tiệm dùng cơm.Ngư Ưng tự mình đến mời nhưng Ngu Bán Bạch không đi, bọn họ đứng trước cửa cũng không đi, dùng hết sức bình sinh dùng miệng kéo tay áo Ngu Bán Bạch.Ngu Bán Bạch chỉ có thể mặc một bộ áo màu vàng xanh, bất chấp tất cả đến cửa hàng cá hương cùng Ngư Ưng.Ngu Man Man cũng đang ở trong cửa hàng cá hương, nàng ấy ngồi vào chỗ đầu tựa cửa sổ, ăn từng miếng nhỏ của chiếc bánh bao ở trong tay, một miếng bánh bao phải nhai hết bảy tám lần mới nuốt xuống bụng, trong mắt nàng ấy chỉ có bánh bao, người nào tới cũng không thèm cho một cái liếc mắt.Nhìn nàng ấy ăn rất nghiêm túc, Ngu Bán Bạch cũng không đi làm phiền khiến người ta ghét.Lần đầu bước vào cửa hàng cá hương, vừa bước vào Ngu Bán Bạch liền bắt đầu đánh giá cách bày trí trong tiệm, bên dưới là gạch Phương Mạn, tổng cộng có mười chiếc bàn Bát Tiên, mỗi chiếc đều đặt một chiếc bình Tố Ôn đã được cắm hoa, trong góc đặt một đôi đèn Giáng Sa kiểu có lưu tô màu xanh lam rũ xuống đất, bốn bức tường được sơn sạch sẽ như tuyết trắng, trên tường có treo tỳ bà, đàn tranh, sáo, tranh vẽ hoa cỏ chim chóc, trang trí tinh tế sạch sẽ, không giống một tiệm cá chút nào.Một trong những chiếc bàn Bát Tiên đã được đặt đầy thức ăn, có một dĩa Khương Tơ Phượng Áp mập mạp, một dĩa Thu Du Hồng Ổi Nhục, một dĩa Cẩu Kỷ Tương Bạn Kê Qua Tử, một dĩa Hà Du Đậu Hủ Hương Châu Đậu, ngoài ra còn có bốn dĩa rau khô, một hũ trà Bảo Thanh Đậu Mộc Tê, một dĩa trái cây đá, không thấy thịt cá nào.Bùi Kiều vẫn còn bận rộn làm thêm mấy món trong bếp, Ngu Bán Bạch đánh giá cửa hàng cá hương xong liền ngồi trên xe lăn nhìn Ngu Man Man ăn bánh bao. Ngu Man Man nuốt miếng bánh bao cuối cùng vào bụng rồi mới ngẩng đầu lên.Khi nhìn thấy Ngu Bán Bạch, mắt nàng ấy sáng cả lên, nhưng nàng ấy lại không nhớ Ngu Bán Bạch, chỉ cảm thấy gương mặt của Ngu Bán Bạch dịu dàng như vậy chắc chắn là người lương thiện lại có tiền, vừa muốn mở miệng nhờ Ngu Bán Bạch mua thêm cho nàng ấy mấy chiếc bánh bao kết quả miệng vừa há đã ợ ba cái liền.Trong bụng đã chứa đầy mười lăm cái bánh bao, có chút đầy hơi, vẫn là để lần sau lại kêu chàng mua vậy.

Ngu Man Man nghĩ trong lòng, khép lại môi, uốn eo nằm bên cửa sổ nhìn ông chủ tiệm bánh bao nhào bột làm bánh bao.Mười ngón tay của ông chủ nhanh nhẹn, nhào bột thành đủ thứ hình dạng, Ngu Man Man dùng chất giọng ngọt ngào mà kêu lên: “Ông chủ nắn một con rồng đi!”Ông chủ dừng tay cười nói: “Nắn ra thì cô nương có mua không?”“Muốn mua nhưng ta không có tiền.” Ngu Man Man đáp: “Tháng sau ta lại mua vậy.”“Được, đợi cô nương có ngân lượng ta sẽ nắn hình con rồng cho.” Ông chủ nói xong lại vùi đầu nhào bột.Ngu Man Man ngồi ở đó không có ý định về nhà, Ngu Bán Bạch hỏi: “Ngươi không về nhà sao?”Ngu Man Man không thèm quay đầu nói: “Đợi ngươi ăn xong ta còn phải rửa chén đó.”“Hửm? Ngu cô nương trở thành giúp việc ở đây sao?” Ngu Bán Bạch nghĩ đến tấm biển tuyển dụng mà Bùi Kiều viết trước khi rời khỏi đây.“Phải đó, ta ăn mười lăm cái bánh bao của Bùi muội muội rồi.” Ngu Man Man thay đổi cách xưng hô, không gọi Bùi tỷ tỷ nữa mà gọi Bùi muội muội: “Phải rửa hết mới có thể về nhà.”.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5843 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5337 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5064 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4652 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4585 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4572 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter