Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Nam Chính Và Phản Diện Đột Ngột Theo Dõi Tôi !!!

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Nam Chính Và Phản Diện Đột Ngột Theo Dõi Tôi !!!
  3. Chương 91: Phiên ngoại 6

Chương 91: Phiên ngoại 6

Ngọc Sính Đình cùng cậu quay trở về xe, cô bé lập tức móc điện thoại gọi cho Trương Đồng, hành động cực kì khẩn trương. Chỉ sau 3 tiếng chuông, Trương Đồng đã bắt máy. Bên đầu dây kia, anh áp tai sát vào điện thoại, nhỏ giọng nói chuyện như đang sợ ai đó phát hiện.

- Sính Đình, con đưa Cẩm Lễ đi đâu mất rồi. Con bé ngốc nghếch này, bây giờ con đang ở đâu.

Ngọc Sính Đình thở nhẹ, nắm chặt vô lăng

- Đình Văn Ngạn về rồi hả chú?

- Ừ, đang hút thuốc ở bãi sau.

Ngọc Sính Đình nhắm mắt, cô bé dĩ nhiên biết Trương Đồng đang sợ cái gì. Đình Văn Ngạn xưa giờ ít hút thuốc, nhưng không có nghĩa là không có. Y chỉ hút thuốc vào thời điểm căn bệnh kia sắp sửa bùng nổ, hút thuốc là một phương pháp tạm thời để làm dịu đầu óc của Y. Cẩm Lễ biến mất, lại còn cả căn bệnh kia nữa, Việc Đình Văn Ngạn phát điên đến mức giết người là hoàn toàn có thể sảy ra.

- Chỉ hút thuốc, không có gì khác nữa hả chú?

- Ừ, cậu ấy trông rất bình tĩnh.

Ngọc Sính Đình nhẹ gật đầu, sau đó lại nhìn qua Cẩm Lễ ngoài cửa xe vẫn đang nhẫn nại nối máy đến điện thoại của mẹ mình, mỗi lần tiếng tiếng tít vang lên dường như lại kéo cạn một phần linh hồn của cậu.

- Chú, con gửi thông tin của một người qua mail riêng tư, hay giúp con lần ra người này đang ở đâu. Càng nhanh càng tốt. Cái này tạm thời đừng để cho Đình Văn Ngạn biết, xin chú.

Trương Đồng khựng lại một chút, sau đó bất lực thở ra

- Sính Đình, đừng làm ra cái gì quá dại dột, gặp nguy hiểm phải báo chú biết ngay, rõ chưa.

Trương Đồng lần mò tin tức cũng phải mất hơn 20 phút sau đó gửi chính xác địa chỉ sang cho Ngọc Sính Đình. Đó là một bệnh viện thôn lẻ gần đó, mất khoảng 10 phút chạy xe. Khi Cẩm Lễ thấy xe dừng trước cổng một bệnh viện cũ, tim hẫng một nhịp. Cậu gần như dùng tốc độ nhanh nhất để chạy u vào bệnh viện, Ngọc Sính Đình đỗ xe xong cũng lập tức phóng theo phía sau. Bệnh viện cũng không gọi là tốt, gian của Mẹ cậu cũng coi tạm như sạch sẽ.

Khi Cẩm Lễ vừa kịp chạy tới thì bác sĩ cũng vừa vặn đẩy cửa ra. Vị bác sĩ chỉ nhìn qua một lượt hai người nam thanh nữ tú trước mặt, đẩy gọng kính.

- Con trai và con dâu hả?

Cẩm Lễ thở hồng hộc, không quan tâm đến lời vị bác sĩ. Chỉ kịp nói thành tiếng

- Mẹ của tôi, làm sao rồi. Tru?ện‎ chính‎ ở‎ ~‎ T?u?T‎ ??YEN﹒vn‎ ~



Bác sĩ nhìn từ trên xuống dưới

- Họ tên? Quan hệ với người bệnh?

- Tôi là Cẩm Lễ, mẹ của tôi là Mẫn Như. Tôi còn có một đứa em trai tê là Cẩm Hành. Em của tôi có ở trong đó không?

- Ừ, em trai của cậu cũng đang ở trong đó.l Người nhà nhập viện từ khuya, mời theo tôi làm giấy tờ thủ tục.

Ngọc Sính Đình tiến lên một bước, vỗ vai cậu

- Vào đó với mẹ của anh đi. Để em đi làm thủ tục cho

Cẩm Lễ gật nhẹ đầu thay cho lời cảm ơn, sau đó trực tiếp mở cửa bước vào. Bác sĩ nhìn cô bé, mỉm cười

- Chồng của cô hả

Ngọc Sính Đình lắc lắc bím tóc, đi theo bác sĩ

- Không phải, đó là anh kết nghĩa của tôi

- Ồ.

Cẩm Lễ bước vào phòng bệnh, lập tức thấy hai thân ảnh. Cẩm Hành em trai cậu vẫn còn mặc đồng phục học sinh, vóc dáng nhỏ bé đáng thương. Nhóc đang cầm tô súp thập Cẩm nóng hổi trên tay từng muỗng đúc cho mẹ cậu. Bà vẫn còn tiều tuỵ trên giường. Trên trán của bà quấn một cuộn băng gạc lớn.

Cậu gần như bật khóc chạy đến bên giường, ở bên cạnh em trai mà ngồi xuống, cầm tay bà

- Mẹ, chuyện lớn thế này, sao mẹ không báo con

Mẫn Như vẫn còn bất ngờ vị sự xuất hiện của con trai cả, cuối đầu

- Sao. Sao con lại, không phải con đang xuất ngoại, sao lại…?

Cẩm Lễ lắc đầu, siết lấy tay bà, khuôn mặt điển trai bắt đầu toả ra nộ khí

- Là đám cho vay đã làm thế này? Mẹ, mẹ kể cho con nghe đi

Mẫn Như nghe thấy vậy lập tức xấu hổ cuối thấp đầu

- Mẹ… Lúc đầu họ bảo chỉ cần mẹ kí vào, tiền nợ của ngân hàng sẽ lập tức được giải quyết, tiền trả cũng chỉ gồm phần gốc và lãi 3 phần trăm. Mẹ thật không ngờ bọn nó tráo trở, hợp đồng vốn là cái bẫy.

Cẩm Lễ cuối thấp đầu, thật sự khóc

- Mẹ, không phải con đều đặn gửi tiền về sao. Chỉ còn một chút nữa thôi đã trả xong rồi mà.

Mẫn Như siết chặt thành giường, khuôn mặt mang theo năm tháng của thời gian đau đớn tột cùng. Chạm nhẹ vào mắt của con trai

- Mẹ chính là vô dụng. Có lỗi với anh em các con. Mẹ không muốn mình trở thành gánh nặng. Cái gì mẹ có thể giúp thì nhất định giúp. Chỉ thực không ngờ, lần này lại gây ra đại nghiệt. Hay là con dẫn Cẩm Hành xuất ngoạI theo con, có được không? Mẹ sống đến từng tuổi này rồi, không cần mỗi ngày đều ăn no bụng, chỉ cần thấy các con hạnh phúc, là mẹ thực vui. Cẩm Hành ở với mẹ vạn nhất không tốt đi, đi theo con mới tốt, nhé, có được không.

Cẩm Hành buông tô súp xuống, khóc lớn chui vào lòng bà, lắc lắc đầu

- Không muốn đâu, con chỉ cần mẹ thôi.



Cẩm Lễ ôm lấy bà cùng em trai, cậu một khi đã trở về đây, một là ở lại luôn, hai là nếu đi thì phải dẫn cả gia đình cùng theo. Cậu đã quyết, nhất định làm được. Cậu không cho phép bất kì ai tổn thương gia đình mình một lần nào nữa, tuyệt đối không. Cậu mà tìm được đám người kia, cậu nhất định sẽ bắt từng tên, từng tên một đến trước chiếc giường này, dập đầu tạ lỗi với mẹ của cậu. Nhất định là vậy.

Cậu ở lại chăm sóc mẹ cùng em trai đến trưa. Cậu đưa điện thoại của mình cho Cẩm Hành ngồi trên ghế sô pha chơi. Thằng bé rất khoái chí, đây là lần đầu tiên nhóc được cầm đồ công nghệ hiện đại, cứ cười mãi không thôi. Cẩm Lễ bước lại gần, đưa tay xoa đầu em trai, khẽ cười

- Thích không? Đợi em tốt nghiệp xong cấp 2 anh mua cho một cái mà xài.

Cẩm Hành hai mắt sáng rực, ôm lấy cổ của cậu

- Cảm ơn anh hai. Anh hai tốt nhất.

- Ừm.

Ngọc Sính Đình không biết đi đâu, rất lâu mới quay lại, cô bé nhẹ nhàng gõ cửa phòng, sau đó mới rón rén bước vào. Mẹ của cậu vừa nhìn thấy cô liền sửng sốt, sau đó lại nhìn qua Cẩm Lễ, cười hiền dịu

- Ái chà, bạn gái của con hả. Xinh đẹp thật đó. Cô bé, cháu tên gì?

Ngọc Sính Đình lập tức xua tay. Cô bé khẽ cười ngượng

- Không đâu ạ. Cháu là em kết nghĩa của anh Lễ.

Cô bé thở phào một hơi. Nếu Đình Văn Ngạn mà biết cô bị gắn ghép với người mà Y coi trọng, chắc đầu lìa khỏi cổ luôn quá. Ngọc Sính Đình để một giỏ trái cây lên bàn, khều hông cậu

- Anh, ra đây nói chuyện riêng một chút.

Hai người ra khỏi phòng bệnh. Ngọc Sính Đình dựa vào tường, chậm rãi liếc mắt

- Đình Văn Ngạn sắp tới rồi. Xe của anh ấy đang dừng ở một trạm xăng gần đây. Cỡ 500 mét

Sắc mặt của Cẩm Lễ hơi đổi, rồi lại trả về vẻ bình thường

- Thì?

Ngọc Sính Đình không biết nói gì nữa, cô đứng thẳng người, đối mặt với cậu

- Em chỉ giúp anh được tới đây. Chuyện có thành hay không cũng do anh quyết định. Nếu có cơ hội hãy nắm bắt, đừng vụt mất nó.

Ngọc Sính Đình toàn nói mấy lời khó hiểu, xong sau đó lặng lẽ bước tới cầu thang, một đường đi xuống.

Cẩm Lễ quay trở lại phòng bệnh. Cậu đã được báo trước, nên lúc Đình Văn Ngạn gõ cửa rồi bước vào, cậu cũng không có gì làm lạ. Mẫn Như vừa nhìn thấy Y đã ngồi dậy, mắt hướng tới, sâu trong đó toàn là kinh hỉ

- Cậu Đình?

Nhưng trước khi bà kịp nói gì đó thì Cẩm Lễ đã lên tiếng, giọng nói lạnh lùng đến chết người

- Ai cho phép mày đến đây?

Mẫn Như thấy không khí dần kì lạ, lên tiếng

- Cẩm Lễ, con à.

- Mẹ kiếp, mày là cái thá gì mà cứ xen vào chuyện của tao



Cẩm Lễ bật ghế đứng dậy, lao đến trước mặt Đình Văn Ngạn, một quyền đi tới đánh vào má phải của Y. Bất ngờ thay, y không có ý định tránh né. Với thân thủ siêu phàm của Y, né là điều quá dễ dàng, những một quyền này, y đứng im chịu trận.

Mẫn Như tròn xoe mắt, ngạc nhiên nhìn con trai. Đây là lần đầu tiên bà thấy Cẩm Lễ nổi giận, tại sao lại vậy.

Hôm nay Đình Văn Ngạn mặc áo khoác da màu đen, bên trong là áo thun màu xanh đậm, mặt mũi tinh xảo, bên má phải bị bầm rõ ràng, khoé môi lan máu, có chút mê hoặc người nhìn. Y ngã trông có chút chật vật. Đình Văn Ngạn liếm máu ngay khoé môi.

Cẩm Lễ càng thấy càng ngứa mắt, lại giơ nắm đấm lên, nhưng một bóng dáng nhỏ bé lại lao ra chắn trước mặt của cậu, giang hai tay ra, đáng thương che chắn cho Đình Văn Ngạn đang ngã ngồi dưới đất.

- Anh hai, xin anh đừng đánh anh ấy. Xin anh mà

Cẩm Hành mặc dù rất sợ lúc anh trai tức giận. Nhưng đây là ân nhân cứu mạng của mẹ và nhóc, nên nhóc không thể đứng im không quản, còn nhỏ mà ý thức trách nhiệm rất cao.

- Anh hai. Anh ấy là người đã giúp chúng ta trả tiền gốc cho bọn vay nặng lại. Cho nên hiện tại chúng ta thiếu nợ không những về phương diện tiền bạc mà còn là tình nghĩa. Cho nên, anh ơi, anh đừng đánh anh ấy mà

Cẩm Hành bật khóc, lắc lắc lắc cánh tay của Cẩm Lễ. Cậu dần lấy lại bình tĩnh, ngồi bệt xuống sàn nhà, chống trán.

Đình Văn Ngạn đứng dậy từ dưới sàn, lướt qua đặt một túi quà lên bàn, cuối đầu với Mẫn Như

- Xin lỗi đã làm phiền. Bây giờ tôi sẽ đi ngay.

Nói xong câu đó Đình Văn Ngạn sải bước ra ngoài, không nhìn Cẩm Lễ thêm một lần nào. Nhưng cậu thì có, Cẩm Lễ nhìn thấy bóng lưng của Y, rất bình thản và cô độc, nhưng bàn tay run rẩy kịch liệt của Y đã tố cáo tất cả.

Trời bây giờ đã ngả về chiều dần tối. Đình Văn Ngạn một thân hàng hiệu đắt tiền đi ra từ trong bệnh viện, má phải mang một vệt đánh rất bạo, vẻ đẹp trai tinh xảo vẫn không hề thuyên giảm, thu hút không ít ánh mắt tò mò.

Y móc điện thoại, gọi điện cho ai đó. Khi nối máy, giọng của Trương Đồng vang lên

- Đình Thiếu gia, bọn cho vay đã động tay động chân với mẹ của cậu Lễ, tôi đem gom lại một lượt như ý cậu rồi, tiếp theo thế nào?

Đình Văn Ngạn sờ lên má phải đau nhức, khóe môi hơi nhếch, vẻ điềm tĩnh đã lặn mất tăm, thay vào đó là lạnh lùng tàn nhẫn lan ra đến từng tế bào, giọng nói của Y có chút lệch lạc.

- Trói lại, tìm chỗ nào hoang vắng ít người, chỗ nào mà dù có hét lớn cách mấy thì người dân trong nội thành cũng không thể nghe được ấy. Một cây gậy gỗ 45 cm, một khẩu súng đạn cao su, dao cùn, một súng lục tầm ngắn, một thùng nước muối. Chuẩn bị tất cả đi.

Kể từ bây giờ, một con ác quỷ bị Đình Văn Ngạn tận lực giấu kín, đã thoát kén ra ngoài…

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5757 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5283 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5016 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4591 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4516 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4469 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter