Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Nam Hậu Pháo Hôi Của Bạo Quân

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Nam Hậu Pháo Hôi Của Bạo Quân
  3. Chương 104: Vương Tử Khiết Đan

Chương 104: Vương Tử Khiết Đan

Một người lớn tuổi với mái tóc trắng và khuôn mặt rất đẹp?

Đứng ở trước cửa quán ăn dưới chân núi, Tiết Dao cẩn thận quan sát từng khuôn mặt đi qua.

Nơi này là dân tộc thiểu số bên trong lãnh thổ Đại Tề, ngoại hình của họ không khác nhiều so với người Hán. Nếu nói sự khác biệt thì điểm khác biệt duy nhất là đôi mắt tương đối nhỏ, nào có vẻ ngoài huyền ảo với mái tóc trắng và khuôn mặt rất đẹp.

Huống hồ tại sao bé mập mạp lại ở cùng một ông lão có vẻ ngoài kỳ lạ như vậy?

Theo những gì người cha già Tiết biết về bé mập mạp, hắn không thể giao tiếp với bất kỳ người lạ nào ngoại trừ việc xin ăn.

Coi như ông lão kia cung cấp đồ ăn, sau khi ăn xong bé mập mạp cũng sẽ trở mặt không quen biết, sẽ không cứ như vậy đi cùng người xa lạ.

Bé mập mạp không thích ở cùng người xa lạ quá lâu.

Vì lối suy nghĩ khác biệt nên Lục Tiềm không thể cư xử giống người bình thường. Nhưng điều này không có nghĩa là hắn thích sự khác biệt của mình. Trên thực tế, những người lạ đều tỏ ra ngạc nhiên và bàn tán về hắn, cho dù đó là sự chế giễu ác ý hay lòng tốt thương cảm cũng làm cho Lục Tiềm cảm thấy không dễ chịu.

Tiết Dao có thể cảm giác được, mỗi lần tụ tập đông người, những trưởng bối quen thuộc đều cố ý dẫn dụ Lục Tiềm nói chuyện, lợi dụng hành vi và lời nói khác thường của đứa trẻ để chọc cười khách mời.

Loại hành vi này thường khiến bé mập mạp không biết làm sao mà cứng đờ tại chỗ.

Bé mập mạp lo lắng hành động khác thường sẽ khiến mình chết cứng. Bởi vì từ nhỏ đã bị Tam hoàng tử gọi là "ngu ngốc" và "không đầu óc", từ trong tiềm thức hắn cảm thấy đây không phải là chuyện tốt. Hắn luôn khó hòa đồng với những người xung quanh.

Bao nhiêu năm qua, chỉ có Tiết Dao là cố gắng tiếp nhận và thấu hiểu lối suy nghĩ của Lục Tiềm. Tiết Dao không bao giờ cười nhạo hay sửa dạy như những người khác đã làm.

Cho nên Lục Tiềm thường thích ở cùng Tiết Dao, hơn cả ở cùng mẫu phi và các ca ca.

Thiên tài nhỏ lầm tưởng ở cái thế giới này chỉ có Tiết thư đồng là người duy nhất cùng chủng loại với hắn.

Bởi vậy, Tiết Dao hiện tại không tưởng tượng ra được bé mập mạp nhà mình kết bạn cùng người xa lạ.

Tiết Dao dự định chờ một ngày, không chờ được liền lại đi những nơi khác tìm.

Vợ chồng trung niên dẫn lạc đà không có cùng chờ, Tiết Dao một mình ngồi ở mái che nắng.

Đến buổi chiều, bên ngoài quán ăn không còn người.

Đang buồn ngủ, Tiết Dao bỗng nhiên nghe thấy hệ thống thông báo mất 2 điểm cảm giác an toàn Lục Tiềm.

Tiết Dao hoảng sợ đến bỗng nhiên đứng lên.

Hắn vừa đứng lên, cũng dọa người phía sau giật mình.

Cũng trong lúc đó, phía sau truyền đến một tiếng vang trầm thấp.

Tiết Dao cảnh giác quay đầu, liền nhìn thấy một thiếu niên bẩn thỉu ngã sấp xuống cạnh.

Thiếu niên ngẩng đầu nhìn Tiết Dao, bỗng nhiên đứng dậy trốn vào đống củi bên cạnh.

Tiết Dao nhận ra thiếu niên kia là người trộm sữa mình đã chuộc.

Do dự một chút, Tiết Dao cẩn thận từng li từng tí một đi tới, hướng phía sau đống củi dò hỏi:

"Ngươi sao không đi? Ngươi tại sao theo ta?"

Thiếu niên kia tựa hồ cũng không muốn trốn, chỉ là do dự, không biết làm sao mở miệng nói chuyện với ân nhân cứu mạng.

Một lát sau, hắn nhô đầu ra nhìn về phía Tiết Dao, dùng âm điệu không quá bình thường trả lời bằng tiếng Hán:

"Ta không đi được."

Tiết Dao cảm thấy khẩu âm không đúng, nhìn kỹ phát hiện người này tướng mạo không giống dân bản xứ, khả năng không phải người Hán.

"Tại sao không đi được? Nhà ngươi ở nơi nào?"

Tiết Dao hỏi hắn.

Hắn nhìn Tiết Dao một lúc lâu, thấp giọng nói:

"Nơi khác bên ngoài lãnh thổ các ngươi. Nếu ngươi đồng ý dẫn ta vượt qua hai cửa ải phía trước, phụ vương ta tất có số tiền lớn tặng ngươi."

Phụ vương?!

"Ngươi là Vương tử Khiết Đan!"

Tiết Dao vội la lên. Đại não trống không trong nháy mắt. Trong lòng thầm nghĩ đến thông tin nghe được trước đây trong doanh trại về Vương tử Khiết Đan đúng là không chính xác. Vương tử Khiết Đan cũng không phải là một em bé rất nhỏ. Nhưng bây giờ cái đó không quan trọng.

Sau khi lấy lại tinh thần, Tiết Dao lập tức tiến lên nắm lấy tay hắn, chỉ lo hắn chạy.

Vương tử Khiết Đan không còn cách nào khác là đặt cược vào người Hán tốt bụng này. Hắn gật đầu không chút phản kháng

"Ngươi làm thế nào trốn ra được!"

Tiết Dao vội hỏi.

"Tam hoàng tử của các ngươi muốn giết ta."

Vương tử thẳng tắp sống lưng, chẳng hề tránh tay Tiết Dao, miễn cưỡng bày ra khí thế dũng sĩ Khiết Đan, hất cằm nói:

"Một người thông minh thả ta, xin ta trở về nói phụ vương thả Ngũ hoàng tử của các ngươi."

Tiết Dao rất nhanh đã hiểu chuyện gì xảy ra. Tam hoàng tử đã giết sứ giả, đương nhiên không có ý định thả con tin đi.

May mắn thay, hiện tại Thái tử đã nắm được tình thế, chỉ cần đưa Vương tử Khiết Đan về doanh trại là có thể trao đổi con tin. Tiết Dao lập tức nói:

"Yên tâm, hiện tại không có người giết ngươi. Cùng ta trở về doanh trại, chúng ta sẽ lập tức phái sứ giả đưa ngươi qua sông, trao đổi con tin."

"Không thể trở về đó."

Vương tử Khiết Đan cảnh giác nhìn chằm chằm Tiết Dao:

"Ta chạy ra đại mạc mới thoát khỏi truy binh. HunhHn786 Bây giờ chỉ cần ta có thể qua Đông Quan và đi đường vòng về doanh trại, nhưng ta không có thẻ bài, không thể qua cửa ải."

Tiết Dao vội vàng giải thích:

"Những kẻ muốn giết ngươi đã không còn ở đây nữa. Trước đây ta cũng bị bọn chúng truy lùng, nhưng bây giờ bọn chúng đều bị Thái tử của chúng ta khống chế."

Ánh mắt Vương tử Khiết Đan sáng lên, dùng tiếng Khiết Đan hỏi.

"Ngươi cũng là người Khiết Đan?"

Tiết Dao nghe không hiểu:

"Cái gì?"

Ánh mắt Vương tử Khiết Đan liền ảm đạm xuống:

"Những người đang truy đuổi ta đều ở đây. Họ chỉ thay quần áo thường dân, họ đã đến thôn này."

Tiết Dao cả kinh, cảnh giác nhìn chung quanh:

"Bọn họ ở chỗ nào?"

Vương tử Khiết Đan nói:

"Ở trong thôn, ngươi cũng bị theo dõi."

Tiết Dao không tin:

"Ta lang thang trong thôn này một ngày, cũng không có người truy đuổi."

Vương tử Khiết Đan nói:

"Bọn họ theo dõi ngươi, hình như là muốn thông qua ngươi tìm người nào khác, cho nên không bắt ngươi. Bởi vì ngươi không phát hiện, bọn họ mới thả lỏng cảnh giác. Ta đi cùng ngươi, bảo vệ ngươi. Hiện tại chỉ có hai người, rất nhanh sẽ đến rất nhiều người, chúng ta liền không chạy được."

Tiết Dao nghe vậy, tim nhảy đến cổ họng.

Mấy ngày nay bận rộn tìm kiếm Thất hoàng tử, vẫn chưa về doanh trại kiểm tra tình hình cụ thể. Chẳng lẽ Tam hoàng tử dự định âm thầm diệt trừ Thất hoàng tử?

Hoàng đế đã lập người thừa kế mới, Thái tử có thể không hợp pháp lên ngôi, Tam hoàng tử có thể vẫn còn ác tâm.

Tiết Dao lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan. Nếu đúng như lời Vương tử Khiết Đan nói, người của Tam hoàng tử đã cải trang lẻn vào thôn. Như vậy trên đường trở về doanh trại nhất định hắn và Vương tử Khiết Đan sẽ bị giết chết.

Nhưng giúp Vương tử Khiết Đan thoát khỏi truy đuổi điều gì sẽ xảy ra, nếu người Khiết Đan không giữ lời hứa?

Vương tử Khiết Đan tựa hồ nhìn thấu sự lo lắng của Tiết Dao, chủ động đề nghị:

"Chỉ cần ngươi đưa ta qua biên giới, ta có thể đưa cho ngươi thư và tín vật. Ngươi đưa những thứ đó cho đội tuần tra, họ sẽ đưa ngươi đi gặp sứ thần. Sứ thần đọc thư, sẽ thả Ngũ hoàng tử của ngươi đi. Hắn trở về an toàn trước, rồi mới thả ta đi."

Tiết Dao do dự không quyết định.

"Ngươi muốn nhìn thấy Ngũ hoàng tử các ngươi chết ở trại địch sao?"

Hắn trầm giọng uy hiếp:

"Không còn thời gian."

Ở nơi khác.

"Nam tử Hán đại trượng phu, phải nhanh nhẹn lên!"

Lão Từ suốt buổi sáng không ngừng bám lấy Lục Tiềm lải nhải đến giữa trưa:

"Ngươi đồng ý bái chúng ta làm sư phụ, chúng ta lập tức đi cứu ngũ ca ngươi trở về!"

"Gia phải về cung."

Điện hạ ngồi ở ghế bành, không hề bị lay động.

"Ngươi suốt ngày ở hoàng cung, một chỗ nhỏ hẹp có thú vị gì? Phía nam Bạch Hành Sơn phần nhiều là thác nước, phía bắc chính là thảo nguyên bao la, chỗ nào không sánh được tổ rồng nho nhỏ kia?"

"Nơi này không có người hầu."

Điện hạ không hiểu ở trong núi thì sống thế nào. Hai ông lão lại yêu cầu Điện hạ học võ nghệ xong mới có thể xuống núi.

"Ngươi có tay có chân, cần người khác hầu hạ làm gì? Tự mình chăm sóc mình rất thoải mái? Hơn nữa chúng ta cũng có thể chăm sóc lẫn nhau mà. Tay nghề xoa bóp của lão phu là thiên hạ đệ nhất. Ngươi ở trong cung không hưởng thụ được loại chăm sóc này đâu!"

Lão Từ nói, hướng Kiếm Thánh nháy mắt ra hiệu.

Kiếm Thánh hiểu ý, lập tức chạy đến giường nằm úp xuống.

"Tiểu tử, ngươi nhìn đi!"

Lão Từ đi tới bên cạnh Kiếm Thánh, cuốn ống tay áo, giơ tay lên, tại chỗ thể hiện kỹ năng xoa bóp của mình.

"Ư... a!"

Kiếm Thánh hiếm khi được hưởng thụ thần kỹ xoa bóp của chưởng môn Thanh Long phái, lập tức chìm vào trạng thái say mê.

"Lực đạo được chưa?"

Từ chưởng môn ân cần vừa xoa bóp vừa dò hỏi.

"Rất tốt."

Kiếm Thánh nghiêng đầu nhìn Từ chưởng môn nở nụ cười tán thưởng.

Từ Phong Xuân gật đầu vẻ mặt như gió xuân, sau đó lén lút quay đầu lại nhìn xem hoàng tử bé phía sau có trông mà thèm hay không. HunhHn786

Lục Tiềm từ trước đến giờ mặt không có biểu tình gì quá mức, giờ khắc này đã nhăn thành một đoàn.

Phảng phất nhìn thấy mẫu phi ở ngay trước mặt mình bẻ chân, đau đến không muốn sống!

Hình tượng kiếm sĩ thanh tao như tiên, không nhiễu bụi trần trong truyện Dao Dao thường kể giờ phút này đã hoàn toàn tan vỡ trong mắt Điện hạ.

"Ngươi có cái biểu tình gì đây!"

Từ Phong Xuân phát hiện không đúng, quay người chất vấn tiểu tử thúi.

"Đừng dừng, tiếp tục đi."

Kiếm Thánh kéo kéo vạt áo lão Từ, dùng ánh mắt mong chờ nhìn "bậc thầy xoa bóp".

Lão Từ tặc lưỡi, không kiên nhẫn xoay người lại:

"Đi đi đi đi, ta thấy ngươi đang vội."

Lục Tiềm hơi nhướng mày, rốt cục phát hiện có cái gì đó không đúng.

"Từ đại gia, ông là thê tử của Kiếm Thánh sao?"

Điện hạ nói ra nghi ngờ.

Dao Dao đã nói qua, chỉ cần cưới Vương phi có thể làm bạn đến già không chia cách.

Mẫu phi vẫn thường xoa bóp vai cho phụ hoàng, cũng là ôn nhu như thế.

Điện hạ từ trước đến nay chưa từng thấy có người cưới nam Vương phi, hôm nay rốt cục nhìn thấy.

Nhưng mà....

Câu hỏi này khiến hai ông lão hóa thành tượng đất nung, sau đó nứt ra vỡ vụn.

Khoảnh khắc tiếp theo, hai ông già đồng thời nhảy ra xa nhau, vẻ mặt chán ghét và phủi phủi dấu vết đối phương để lại trên cơ thể mình.

"Ngươi nói nhăng nói cuội gì đó!"

Lão Từ tức giận:

"Nếu ngươi còn dám nói nhảm, cho dù ngươi là đồ đệ ta cũng sẽ đánh ngươi!"

"Các người không phải phu thê?"

Điện hạ nghiêng đầu.

"Dĩ nhiên không phải! Ngươi là tiểu tử ngốc!"

Lão Từ rất bất mãn:

"Cho dù chúng ta là phu thê, ta cũng phải là phu quân! Con mắt của ngươi thế nào vậy!"

Lão Từ liền bị Kiếm Thánh đạp bay.

Kiếm Thánh xoay người, tao nhã lạnh lùng khinh thường lão Từ:

"Ngươi mà phu quân cái gì? Đứa trẻ con cũng nhìn ra rồi, ngươi chỉ có thể làm nương tử bản tôn."

"Ngươi chết đi!"

Lão Từ cầm gậy lên, bắt đầu trận chiến thường ngày với đối thủ một mất một còn.

Nhìn hai ông lão "đánh là thương mắng là yêu", một đường từ trong nhà đánh tới ngoài phòng. Điện hạ ngạc nhiên nghiêng đầu.

Trước đây thấy mẫu phi đánh phụ hoàng, đều là nắm đấm nhỏ nhẹ nhàng đẩy một chút. Cao thủ tuyệt thế chính là không giống người bình thường, phu thê làm nũng đều phi thiên độn địa.

"Ầm."

Một tiếng vang thật lớn, Kiếm Thánh dùng "nắm đấm nhỏ" đập đến "Từ thê tử" đụng cây ngã.

Đôi mắt Điện hạ sáng lấp lánh, đột nhiên hắn cảm thấy cuộc sống trong núi rừng này rất mới lạ, so với trong cung còn thú vị hơn rất nhiều.

Tiết Dao dùng thẻ bài thông hành dẫn Vương tử Khiết Đan qua hai trạm gác, tối hôm sau lao về phía tây sông, tìm được người chèo thuyền đi sang bên kia sông.

Sau khi vội vã đi đường cuối cùng được nghỉ ngơi khi ngồi trên thuyền, Tiết Dao phát hiện ra rằng đôi mắt của Vương tử Khiết Đan đỏ ngầu, môi nứt nẻ và chảy máu.

Tiết Dao vội vàng từ trong bọc hành lý lấy ra sữa cùng bánh vốn chuẩn bị cho bé mập mạp, đưa cho hắn giải khát lót dạ.

Mới vừa tiếp nhận đồ ăn, thần sắc Vương tử đột nhiên trở nên nghiêm nghị.

Tiết Dao bị ánh mắt của hắn nhìn đến sững sờ. Mới vừa muốn mở miệng, Tiết Dao phát hiện ánh mắt của hắn không giống nhìn mặt mình, mà là phía sau mình.

"Đừng quay đầu lại."

Vương tử Khiết Đan cúi đầu, thấp giọng nói với Tiết Dao:

"Có thuyền quan binh đang tới."

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5801 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5313 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5043 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4619 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4551 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4518 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter