Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

[Ngôn Tình] Mị Hoạn

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. [Ngôn Tình] Mị Hoạn
  3. Chương : 37

Chương : 37

Editor: Hân Hân

"Mật nhi biểu muội?" Lương Quang Vũ nhìn trong mắt Châu Châu như có nước mắt ngưng tụ, không khỏi ngạc nhiên nói.

Châu Châu nâng mu bàn tay lên lau đôi mắt, trực tiếp xoay người rời khỏi thư phòng lương Quang Vũ.

Trong cung điện Lương Quang Vũ có rất nhiều cây lê đủ loại, thời tiết chuyển ấm, nên đã mọc vài búp non cùng vài bông hoa nở.

Châu Châu đi ngang qua dưới tàng cây, ngẩng đầu thấy nụ hoa xấu hổ giấu ở lá xanh, nàng hít hít mũi, rõ ràng vẫn còn vì Lý Bảo Chương đi không từ giã mà thấy thương tâm, nhưng nhìn đến cây lê lại nhịn không được mong chờ ngày mùa hè tới, trên những cây này đám quả đó sẽ ăn được.

Nàng nghĩ như vậy, xoay đầu lại quay vào thư phòng lương Quang Vũ nói: "Cửu biểu ca, cây lê sắp kết trái này, huynh đến lúc đó có thể cho cung nữ đưa đến chỗ muội mấy quả được không?"

Lương Quang Vũ nghe vậy, trên gương mặt trắng nõn không khỏi treo lên một nụ cười, hắn vốn là muốn cười nhạt, nhưng nhìn Châu Châu nhìn cây lê kia hiện lên rõ ánh mắt mê đắm, không khỏi chuyển thành cười ha ha.

Hắn cười đến ngã trước ngã sau, một chút cũng chẳng thấy phong phạm quân tử ngày xưa.

Châu Châu nhìn hắn liếc mắt một cái, cảm thấy Lương Quang Vũ này quả nhiên có chút kỳ quái.

"Được, ta chắc chắn sẽ mang đến cho mật nhi biểu muội mấy quả lê vừa ngọt vừa hương."

Châu Châu gật gật đầu, "Cửu biểu ca, huynh đừng quên a."

Lương Quang Vũ lại là cười, "Sẽ không quên đâu."

Châu Châu lúc này mới rời cung điện lương Quang Vũ, chỉ là nàng vẫn không nhịn được quay đầu lại nhìn mấy cây lê kia, bất quá trong lòng cũng cảm thấy kỳ quái, lương Quang Vũ là một vị hoàng tử, trong cung điện sao lại có loại cây lê vậy? Như Lương Thiệu ngôn, cung điện hắn đều là các loại cây cối quý báu cùng hoa cỏ, cũng không có loại cây kết quả như thế này.

Châu Châu trở về cung điện Hoàng Hậu, tinh thần thập phần mỏi mệt, nàng bảo cung nữ chớ quấy rầy nàng, chính mình ôm cái gối đầu nằm trên giường mỹ nhân cạnh cửa sổ.

Ngày xuân tới thấy rõ, thủ đô ấm áp hơn nhiều, cho dù mở cửa sổ ra, cũng sẽ không cảm thấy rét lạnh. Châu Châu nằm ở trên giường, bên tai còn có thể nghe thấy âm thanh các cung nữ quét tước đình viện, cây chổi kia quét qua lá rụng, lưu lại âm thanh "Sàn sạt".

Xuân tới đông đi, luôn là tiễn cái cũ đi đón cái mới đến.

Nàng ôm gối đầu, biểu tình có chút ngốc ngốc.

Lý Bảo Chương không thấy đâu, nếu hắn thật sự là đi không từ biệt, cùng người nhà đoàn tụ, mình...... Chính mình cũng không thể trách hắn. Rốt cuộc hắn đối nàng tốt như vậy, mà hiện tại chính mình hưởng thụ cái gọi là vinh hoa phú quý, hiếu thắng cầu hắn ở trong cung đương làm nô tài, còn phải vì mình bôn ba, không khỏi quá mức ích kỷ.

Chỉ là......

Nàng vẫn rất khổ sở.

Châu Châu nghiêng người nằm, nhỏ giọng mà nức nở một tiếng, sợ bị cung nhân bên ngoài nghe thấy, liền dứt khoát đem mặt vùi vào giữa cánh tay, nước mắt tẩm vào cẩm y hoa văn hải đường màu sẫm.

Lại qua mấy ngày, bên Lương đế lập một đại thái giám mới, mà Bồ Hà điện trước kia thưởng cho Lý Bảo Chương cũng thu về luôn, mấy người hương liễu bọn họ bị phân đi hầu hạ các cung điện khác nhau.

Cả cung điện đều biết chuyện Lý Bảo Chương không biết tốt xấu bỏ chạy.

Lương Thiệu ngôn biết được việc này, thập phần cao hứng mà tới tìm Châu Châu.

"Ngươi xem Lý Bảo Chương kia không phải người tốt gì, ta biết ngay cái loại hoạn quan này thứ bất nam bất nữ, liền chẳng phải kẻ tốt gì được."

Châu Châu nghe thấy lời này có chút nổi giận, "Ngươi sao có thể nói như vậy? Bọn họ không phải sinh ra đã là hoạn quan, nếu không phải gia cảnh bần hàn, ai nguyện ý vào cung làm thái giám chứ?

Huống hồ nếu không phải những người các ngươi sợ bọn họ làm loạn cung đình, bọn họ sao lại biến thành hoạn quan?"

Liên tiếp mấy câu hỏi, làm Lương Thiệu ngôn trực tiếp đen mặt, hắn lần đầu tức giận như vậy, khuôn mặt trầm xuống, đôi mắt băng lãnh, phảng phất giống như nước đá.

"Ngươi vậy mà cũng lên tiếng bảo vệ bọn họ, Diệp Mật, ngươi không phải cũng cùng loại với bọn ta sao? Ngươi không phải cũng êm đẹp hưởng thụ các hoạn quan đó hầu hạ ngươi sao? Thế nào, ngươi yêu ai yêu cả đường đi, liền lên tiếng cho hoạn quan trong cung thế này? Lý Bảo Chương kia không thấy đâu, vậy ngươi đi tìm kẻ hoạn quan đó mà gả cho hắn đi."

Lương Thiệu ngôn nói xong lại từ trong tay áo móc ra một vật, hắn trực tiếp hung hăng ném xuống mặt đất, "Ta còn lo lắng ngươi có thể sẽ khổ sở, cố ý mang theo vật mới mẻ lại đây cho ngươi, hừ, là ta tự mình đa tình."

Đồ vật kia nát đầy đất, chất lỏng bên trong cũng chảy ra.

Châu Châu nhìn chất lỏng màu xanh lam ẩn hiện bên trong là phấn lấp lánh đầy đất, không khỏi sửng sốt, mà Lương Thiệu ngôn sớm xoay người rời đi. Ngoài cửa nghe thấy tiếng trên miệng cung nữ cúi đầu đi đến, hai cung nữ kia vừa thấy đồ vật trên mặt đất, liền kinh hô một tiếng.

"Đây không phải Lưu Quang bình phiên quốc tiến cống sao? Sao nó lại nát bét thế này?" Một cung nữ nói.

Châu Châu hỏi: "Lưu quang bình là cái gì?"

"Quận chúa có điều không biết, lưu quang bình này là thứ bậc nhất cống phẩm phiên quốc tiến công năm nay, chỉ đúng một cái, bình này ban đêm sẽ phát ra ánh sáng xanh lam sâu kín, thập phần đẹp."

Châu Châu há miệng thở dốc, cuối cùng chẳng nói lên lời nào.

Hai cung nữ kia gọi người tới quét tước sạch sẽ trong điên, lại đúng mực đóng cửa lại.

Các nàng vừa đi, Châu Châu liền nhịn không được thở dài một tiếng, nhưng lần này tốt hơn so với mấy ngày trước đây, chỉ đỏ hồng đôi mắt, không rớt nước mắt.

Lương Thiệu ngôn vừa đi, hai người xem như chính thức tiến vào chiến tranh lạnh, Hoàng Hậu liền phát hiện.

Ngày thường thời điểm cùng nhau dùng bữa, lương Thiệu ngôn luôn muốn tìm Châu Châu nói chuyện, còn luôn chọn chút đề tài tối nghĩa khó hiểu, làm ra vẻ mình tài cao bát đẩu, nhưng hiện tại đừng nói là muốn lại gần nói chuyện, một khuôn mặt lạnh tanh, như là ai thiếu hắn tiền không bằng.

Hoàng Hậu rõ ở trong lòng, nhưng mặt ngoài như cũ không phản ứng gì, nàng cứ để vậy.

Châu Châu tuy rằng có ý muốn nhận lỗi với lương Thiệu ngôn, nhưng nàng lại cảm thấy ngôn ngữ trên miệng đối phương khinh miệt nô tài thật sự rất quá đáng, nàng...... Nàng cũng coi như không phải là một chủ tử gì cả, lúc đầu, nàng trong hoàng cung này còn không bằng nô tài, Mị Nô các nàng là người thấp kém nhất Lương Quốc, có thể buôn bán y hệt dê bò. Chẳng qua mẫu thân nàng bị đại khổ, mới có thân phận hiện tại quận chúa này của nàng.

Hai người ai cũng không muốn cúi đầu trước, liền vẫn luôn chiến tranh lạnh như vậy.

Lương Quang Vũ nhưng thật ra lâu lâu phái người mang tới tặng cho Châu Châu vài vật đồ chơi dân gian, như mặt nạ dân gian, bóng múa rối, đồ chơi làm bằng đường kẹo, mấy ngày trước đây còn đem tặng Châu Châu một cái tranh gió to, Châu Châu chưa từng thấy diều, cảm thấy thập phần thú vị, bên người nàng có cung nữ trước khi tiến cung có từng chơi qua, liền chủ động nói cho Châu Châu cách chơi.

Châu Châu liền tìm cái sân rộng không, bắt đầu học thả diều.

Diều kia giống như chim bay lượn trong không trung, chỉ còn lại một đầu dây trong tay Châu Châu, nàng nhìn diều kia bay cao đến như vậy, phảng phất muốn bay ra khỏi tường trong cung.

"A." Châu Châu kinh hô một tiếng, bởi vì sợi dây trong tay nàng bị đứt.

Sợi dây bị đứt, diều kia lập tức lắc lư bay ra khỏi tầm mắt Châu Châu.

"Diều của ta!"

Các cung nữ lập tức đi tìm, Châu Châu cũng chạy nhanh dọc theo phương hướng diều biến mất, nàng tìm một vòng cũng chưa thấy đâu, lại thiếu chút nữa đụng phải một người.

Người nọ duỗi tay đỡ bã vai Châu Châu, mới tránh cho hai người đụng phải nhau.

"Cẩn thận."

Âm thanh của người nọ vừa thấp vừa trầm, phảng phất như âm thanh từ nhạc cụ cổ xưa phát ra.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5769 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5293 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5022 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4601 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4528 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4483 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter