Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Nhân Sinh Bất Sách

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Nhân Sinh Bất Sách
  3. Chương 9

Chương 9

Quán bar này chắc là nơi khiến Tiêu Cảnh thoải mái nhất, nhưng nhìn như hắn chưa đến đây lần nào.

Lúc Lan Toa Toa và bạn cô ta đi vào, hắn ngồi ở quầy bar, áo vest vắt qua cánh tay, áo sơ mi mở hai cúc, sống lưng thẳng tắp, hơi thở có hơi dồn dập.

Lần này hắn không cố ý che giấu ngoại hình của mình nữa, quần áo và tư thế của hắn cho thấy hắn là một người được giáo dục rất tốt, trong đám đông hắn tương đối nổi bật, giống như một động vật ăn cỏ quý phái.

Quả nhiên, không bao lâu sau đó Lan Toa Toa liền chú ý tới hắn, sau đó cô ta thì thầm với bạn mình một lúc. Tiêu Cảnh và Lan Toa Toa chạm mắt nhau, cả hai lịch sự nở nụ cười. Lan Toa Toa mắc câu, kéo bạn mình ngồi một chỗ gần chỗ Tiêu Cảnh ngồi.

"Sao anh không qua đó."

Bỗng có âm thanh phát ra từ thiết bị âm thanh hắn giấu sau tai.

"Phải kiên nhẫn, bé cưng." Tiêu Cảnh hạ thấp giọng trả lời, "Muốn có thêm tin tức, ít nhất cũng phải làm cho người ta cảm thấy mình không có nguy hiểm. "

"Nhưng..."

"Đừng nói chuyện. Cẩn thận kẻo bị phát hiện. "

Cứ như vậy qua hai ba phút, Tiêu Cảnh chỉ ngồi trước quầy bar chơi điện thoại di động, hắn liếc mắt nhìn khu biểu diễn, nhập một ngụm rượu, không chủ động nói chuyện với ai.

Tiêu Cảnh giả vờ rụt rè, trong khi Liễu Hà đang vò đầu bứt tóc ở một chiếc sofa gần đó. Ban đầu Tiêu Cảnh cảm thấy cậu vào quán bar không tiện cho lắm, chỉ đưa cho cậu một cái tai nghe, bảo cậu ở bên ngoài ngồi chờ, nhưng cậu nhất quyết muốn đi theo, Tiêu Cảnh đành phải sắp xếp cho cậu ngồi một góc. Cậu mặc áo len màu đen và đội mũ của Tiêu Cảnh, ăn đậu phộng, hạt dưa và trái cây mà Tiêu Cảnh chuẩn bị cho cậu, dùng tai nghe nói chuyện với Tiêu Cảnh.

"Lan Toa Toa nhìn trộm anh vài lần rồi."

"Cô ta đang xem tôi có đi cùng bạn hay không."

"Mở thêm hai nút áo nữa đi, quyến rũ hơn một chút, dụ dỗ cô ta đi."

"...... Bé cưng thích như vậy à? Vậy khi nào quay lại xe tôi sẽ cho em sau. "

"Cô ta lại nhìn anh."

"Suỵt..."

Có thể là chê Liễu Hà ồn ào, Tiêu Cảnh tắt tai nghe. Liễu Hà nói mấy câu nhưng không thấy hắn trả lời, tức giận đến mức suýt chút nữa đã bóp nát tai nghe. Đúng lúc này, Tiêu Cảnh đi về phía chỗ của Lan Toa Toa, mang theo nụ cười có chút ngượng ngùng chào hỏi. Không biết Tiêu Cảnh nói cái gì, Lan Toa Toa bảo hắn ngồi xuống. Ba người bắt đầu trò chuyện. Không mất bao lâu, bên đó bắt đầu phát ra tiếng cười.

"Không tệ nha..."

Liễu Hà tán thưởng. Tiêu Cảnh liếc nhìn cậu một cái, dùng ánh mắt ý bảo cậu ngồi trở về. Cậu chậc chậc một tiếng, nằm trên sô pha.

Tiêu Cảnh bên kia tiến triển rất thuận lợi, Liễu Hà không thể nhúng tay vào. Chờ đợi rất nhàm chán cũng rất dễ suy nghĩ lung tung, cậu chán nản, sau đó nghe thấy tiếng gọi đồ uống của ghế bên cạnh, là mấy nhân viên văn phòng trung niên đến đây để thư giãn, hi hi ha ha, không khí cũng tốt, cậu liền bưng mâm trái cây và rượu tiến lại gần, rất nhanh bọn họ đã tụ thành một nhóm.

"Ngũ quyền tướng*! Sáu sáu sáu! Này! Tôi thắng rồi! Cậu uống đi! "

*五魁首 là một từ được sử dụng trong trò chơi "xì dách" hoặc "chơi bài" để đặt cược.

Sau khi chơi ba hiệp, Liễu Hà cuối cùng cũng lộ nguyên hình, cậu xắn tay áo gào thét, thua uống mà thắng cũng uống, giọng nói càng ngày càng to. Độ tuổi trung bình của mấy nhân viên văn phòng kia khoảng 40 mấy 50 tuổi, tính tình cũng theo xuống dốc theo cơ thể, để cậu quấy phá không nói gì.

"Ôi, Tiểu Hà thật lợi hại."

"Tôi uống, tôi uống."

Có một ông chú tóc bạc trắng, thấy Liễu Hà đã lộ ra vẻ say rượu, có chút lo lắng đem ly rượu trước mặt cậu đổi thành nước trái cây.

"Tiểu Hà, cậu đi tới quán bar với ai?"

"Ai... Hả? "Đầu óc Liễu Hà hơi choáng, nhưng vẫn nhớ không thể để chuyện bị lộ, "Không có ai a. Tôi đến đây một mình. "

"Vậy cậu uống say như vậy thì ai đón cậu về?"

"Tại sao tôi phải về? Tôi về cũng không ai nghênh đón tôi cả! Tôi sẽ ở đây! "Liễu Hà đẩy nước trái cây trở về, cầm lấy ly rượu rót vào miệng, "Tôi mặc kệ, con mẹ nó tôi uống! "

Những lời này của cậu bị người kia nghe thấy. Người nọ thấy cậu tuy đã dùng áo len che đi cơ thể mảnh mai, nhưng nhìn thân thể mềm mại của cậu, người đó nghi ngờ cậu là omega, trong lòng bắt đầu xuất hiện những hành động không đúng đắn.

Liễu Hà đang uống đến say khướt, bỗng nhiên có một mùi trầu thoang thoảng bay tới. Trước khi đến đây cậu đã dùng thuốc xóa pheromone, nhưng giờ đây cơ thể cậu bỗng trống rỗng, bị mùi pheromone này làm choáng váng đầu óc, cổ cũng bắt đầu nóng lên.

"Chuyện gì xảy ra..."

Cậu lẩm bẩm, nhịn không được lấy tay che cổ, mùi đào ngọt trên người cũng từ từ bay ra.

Tất cả nhân viên văn phòng ở đây đều là beta, không ngửi thấy mùi pheromone của cậu, chỉ biết Liễu Hà bỗng nhiên trở nên mềm nhũn, cho rằng cậu uống đến ngất xỉu.

"Đừng uống nữa, mau ngồi xuống đi."

Liễu Hà không chống đỡ nỗi thân thể, cậu ngã xuống sô pha. Vừa ngã xuống, đã có một bàn tay ôm lấy eo cậu. Cậu ngẩng đầu lên, nhìn thấy một khuôn mặt xa lạ —— đương nhiên người này là alpha, trên người còn tỏa ra mùi trầu mà cậu rất chán ghét.

"Em yêu, anh sẽ đưa em về." Người đàn ông mỉm cười và nói.

Đệt mẹ. Liễu Hà muốn mắng gã, thắt lưng bị người nọ siết chặt, cậu hơi rùng mình một chút. Người nọ cậu hắn có phản ứng, nhân cơ hội phóng pheromone ra. Tim Liễu Hà đập chậm lại, bụng dưới cũng bắt đầu nóng lên.

Chết tiệt.

Alpha kia đang dụ dỗ cậu, mục đích của gã quá rõ ràng.

"Tiểu Hà, hắn là bạn của cậu sao?" Ông chú tóc bạc hỏi.

Cậu không nói được lời nào, quần cũng ướt đẫm, mềm nhũn ngã vào trong ngực Alpha kia, giống như là dựa vào người yêu vậy.

"Cám ơn các chú đã quan tâm cậu ấy." Người nọ gật đầu với ông chú tóc trắng, đỡ Liễu Hà đi ra ngoài, "Tôi sẽ đưa cậu ấy về. "

Cùng lúc đó, Tiêu Cảnh đang nói chuyện với Lan Toa Toa.

Dưới sự xúc tác của rượu và sự dẫn dắt của Tiêu Cảnh, Lan Toa Toa hận mình vì đã không gặp Tiêu Cảnh sớm hơn, từ ông chủ công ty không có nhân tính đến giáo viên trung học ngu ngốc, sự quan tâm của cô ta đang rơi trên người Tiêu Cảnh.

Tiêu Cảnh một bên nghe Lan Toa Toa chửi bới bạn trai cũ, một bên quan sát Liễu Hà. Khi cảm giác được có alpha đang phóng pheromone về phía Liễu Hà, biểu came của hắn dần dần trở nên u ám.

"Anh bị sao vậy?" Lan Toa Toa hỏi hắn, "Biểu cảm của anh bây giờ rất đáng sợ." "

"A, tôi đang tức giận thay cô thôi." Tiêu Cảnh bình tĩnh che dấu, "Làm sao người đó có thể dùng tiền để chia tay cô chứ. "

"Đúng vậy, năm năm tình cảm chỉ đáng giá một triệu*. Đừng để tôi gặp lại anh ta." Lan Toa Toa tức giận đập bàn.

*1.000.000 Nhân dân tệ = 3.291.820.721 Đồng

Bạn bè của cô ta nói thêm: "Tốt xấu gì cũng phải năm triệu* a, không phải các phim truyền hình đều như vậy sao? "

*5.000.000 Nhân dân tệ = 16.459.103.605 Đồng

"Chắc là người ta cảm thấy cô không đáng giá nhiều như vậy." Tiêu Cảnh nói.

"Có lẽ tôi thật sự không đáng giá nhiều như vậy..." Lan Toa Toa có hơi say, mắt bắt đầu ngấn nước, "Khi nhận lấy cái thẻ kia, tôi còn sự bọn họ đổi ý nên buổi chiều liền lấy tiền ra... Mua quỹ..."

Bầu không khí bỗng nhiên trầm xuống.

"Quỹ vẫn còn... Oa..Oa..Oa..."

Lan Toa Toan nằm trên bàn khóc lóc. Bạn bè của cô ta lúng túng và bắt đầu dỗ dành cô ta. Tiêu Cảnh liếc mắt nhìn về phía Liễu Hà thì thấy có người đi về phía cậu, còn đưa tay ôm Liễu Hà vào trong ngực. Hắn đứng ngồi không yên, đột nhiên hắn đứng dậy.

"Xin lỗi, tôi phải đi cứu..."

Còn chưa dứt lời, hắn liền nghe thấy một âm thanh giòn tan, ngay sau đó trong quán bar phát ra một tiếng thét chói tai.

Hắn kinh ngạc quay đầu lại nhìn, hắn thấy alpha ôm Liễu Hà đầu đầy máu ngã trên mặt đất. Liễu Hà thì đang cầm một chai bia bị vỡ phân nữa, cậu giẫm lên ngực người nọ.

"Muốn chiếm tiện nghi của ông đây mà không hỏi ông đây là ai!"

Liễu Hà cười lộ ra 8 cái răng, cười khanh khách, cậu đã say khướt, mặt cũng đỏ bừng, hai mắt sáng rực như lửa đốt.

Trái tim Tiêu Cảnh đập điên cuồng.

"Phiền phức rồi đây." Hắn lẩm bẩm.

"Phiền cái gì?" Bạn của Lan Toa Toa hỏi.

Tiêu Cảnh bước nhanh đến chỗ cậu, hắn bước tới giữ chặt tay của Liễu Hà, dắt cậu chạy ra khỏi quán bar.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5758 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5284 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5016 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4592 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4517 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4470 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter