Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Nữ Pháp Y Đại Lý Tự

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Nữ Pháp Y Đại Lý Tự
  3. Chương 23: Thẳng Thắn Thành Thật

Chương 23: Thẳng Thắn Thành Thật

Converter: Tieuvuvivi

Editor: Chauuyvu

Lời nói của Bạch Việt thiếu chút nữa khiến Giản Vũ cảm thấy xấu hổ, trong lòng hắn thật sự có chút đen tối, chẳng lẽ nàng đã biết điều gì đó sao?

Tuyệt đối không có khả năng, Giản Vũ lập tức ngồi thẳng lưng, bình tĩnh nói: “Ta trước nay luôn làm việc một cách công khai, nhưng mọi việc ta làm, không phải lúc nào cũng phải báo cho người khác biết.”

Những lời này có hàm ý sâu xa, Bạch Việt đang muốn hỏi một câu, Giản Vũ đột nhiên cúi người xuống.

Lúc này Bạch Việt đang ngồi, Giản Vũ thì đứng, hắn đột nhiên gập người xuống, mái tóc đen dài rũ xuống, vài sợi tóc rơi chạm vào mặt của Bạch Việt.

Gương mặt tuấn tú kia đột nhiên đưa đến gần như vậy, Bạch Việt chỉ nghe tim mình đập thình thịch, vươn tay bắt lấy những sợi tóc dài vương trên má, có chút ngứa.

“Nói hay lắm.” Bạch Việt đưa tay đẩy đẩy hắn: “Đừng lại gần như vậy……”

Giản Vũ tựa hồ rất hiểu rõ mị lực của chính mình, chẳng những không theo lực đẩy dời đi, ngược lại còn nở nụ cười.

Đôi mắt của Giản Vũ rất đẹp, mắt hai mí to, hàng mi dài và dày như chiếc quạt lông vũ, khi hắn cười, đuôi mắt cong lên thành một vòng cung xinh đẹp, tự nhiên trở nên trìu mến hẳn.

“Việt Nhi.” Giản Vũ nhìn vào mắt của Bạch Việt, ôn nhu nói: “Nàng muốn ta phải thẳng thắn thành thật với nàng, nàng đây là thân phận gì, vị hôn thê sao?”

Nhìn chằm chằm đôi mắt đẹp kia, Bạch Việt nỗ lực trấn định, khẽ lắc đầu: “Không, ta không dám.”

“Có cái gì không dám, hôn sự của chúng ta hôn là do gia gia định, ta cũng đã nhận nàng là vị hôn thê, danh chính ngôn thuận.” Giản Vũ cười nhẹ, tiến lại gần một chút: “Thế nhưng, Việt Nhi nàng có dám nói một câu, nàng đối với ta cũng thẳng thắn thành thật, không có gì giấu giếm sao?”

Bạch Việt cứng đờ một chút, nàng thật sự không dám.

Bắt gặp ánh mắt của Giản Vũ bắt đầu dò xét mình, Bạch Việt ngồi ngay ngắn lại, hắng giọng nói: “Tuy rằng ta không thể nói bản thân không có gì giấu giếm ngài, nhưng ta có thể thề……”

Bạch Việt giơ tay lên, trịnh trọng nói: “Bạch Việt ta thề với trời, chỉ cần Giản gia không hại ta, ta tuyệt đối sẽ không làm bất luận chuyện gì tổn hại đến Giản gia. Nếu làm trái lời thề này, thiên lôi đánh xuống, ngũ mã phanh thây, chết không được tử tế, nếu chết cũng không thể đầu thai, bị đày xuống mười tám tầng địa ngục chịu một vạn năm khổ ải.”

Đối với bản thân lại tàn nhẫn như vậy, trong lòng Giản Vũ không nhịn được mà run rẩy một chút.

“Như vậy ngài còn chưa vừa lòng sao?” Bạch Việt nhìn sắc mặt khẽ biến của Giản Vũ, hung hăng hỏi: “Vậy ngài có dám phát thề độc, tuyệt đối sẽ không hại ta?”

Giản Vũ lúc này cũng không thể lừa chính mình, xác thật hắn có chút chột dạ. Nhưng lời đã nói đến như vậy, cũng không thể thừa nhận được.

Hắn trầm mặc một chút, nghiêm mặt nói: “Bạch Việt, ta đã từng nói qua, vì ân tình của phụ mẫu nàng đã cứu mạng gia gia, chỉ cần nàng an phận thành thật, ta cũng nhất định sẽ bảo hộ nàng nên nàng không cần lo lắng, những lời này, ta có thể dùng tính mạng đảm bảo.”

Một bên là ngươi không hại ta, một bên là ngươi an phận thành thật, nhìn giống như cả hai đã đưa ra lời hứa hẹn, kỳ thật cả hai đã lưu lại cho mình cái quyền không giải thích đến điểm cuối cùng.

Nhưng lúc này cũng chỉ có thể đến bước này, Lương Mông đã trở về bẩm báo, vừa đẩy cửa liền thấy hai người đang dựa gần sát, nhất thời ngây người.

“Lương Mông.” Giản Vũ đột nhiên đứng thẳng người dậy.

“Vâng.”

“Lần sau, nhớ gõ cửa.” Giản Vũ đi ngang qua người Lương Mông, lạnh lùng ném xuống một câu.

Lương Mông cảm giác tâm tình của chủ tử nhà mình không tốt lắm, khóc không ra nước mắt, trước giờ hắn cũng giống như vậy mà.

Bạch Việt đứng dậy chỉnh lại xiêm ý, ôn nhu nói: “Lương Mông.”

Lương Mông đáp một tiếng rồi chào nàng, tuy rằng thiếu gia đã xác nhận là không thích vị hôn thê này, nhưng ngài ấy lại không chịu nổi khi thấy người trong nhà thích nàng, mà ngài ấy lại không thể đắc tội nàng.

Bạch Việt an ủi nói: “Thật ra mỗi lần thấy ngươi hấp tấp xông vào, kỳ thật ta đều rất vui.”

Lương Mông không hiểu, vẻ mặt mờ mịt.

Bạch Việt giải thích nói: “Điều này ít nhất chứng tỏ thiếu gia của ngươi trước kia rất chuyên chú vào sự nghiệp, không có thân mật với hồng nhan tri kỷ nào, nếu không... có lẽ ngươi đã sớm bị đánh chết.”

Lương Mông cẩn thận ngẫm lại, sau đó nghiêm túc thừa nhận, khi ra cửa lại nghiêm trang nói với Giản Vũ: “Đại nhân, về sau tiểu nhân nhất định sẽ gõ cửa.”

Giản Vũ không để tâm đến lời nói lảm nhảm của hắn, nói: “Không tìm được người sao?”

Lương Mông lắc lắc đầu: “Tiểu nhân dẫn người đuổi theo dấu chân, nhưng bên kia cách cánh rừng không xa là đường cái. Tuyết trên đường cũng đã được quét dọn sạch, không có dấu chân, đường ở nơi đó xung quanh đều thông suốt, không cách nào tra tiếp.”

Giản Vũ cũng không ngạc nhiên: “Tuy rằng không tìm được người, nhưng hung thủ nhất định là người gần đây. Hắn rất quen thuộc với cảnh vật chung quanh, vì vậy hắn mới có thể lui tới mà không để lại dấu vết, nếu như ở xa thì việc hắn mang một người trên đường đi sẽ rất dễ bị phát hiện.”

“Đúng vậy.” Lương Mông nói: “Thuộc hạ sẽ dẫn người đi điều tra kỹ càng ở Thập Lí thôn.”

“Tra tiếp.” Giản Vũ nói gắn gọn: “Ta cũng không tin người này sẽ biết độn thổ phi thiên, có thể trốn mà không để lại dấu vết.”

Thập Lí thôn không tính là quá lớn, tổng cộng có bảy hoặc tám trăm người, trừ bỏ người già người bệnh yếu tàn tật, những người khác tuyệt đối không có lý do vắng mặt, phạm vi có thể thu hẹp lại rất nhiều.

Bạch Việt vốn dĩ cũng không dám hy vọng rằng Giản Vũ sẽ hảo tâm mang nàng đi nghỉ dưỡng giải sầu, sau lần tung hoành này lại càng không dám hy vọng xa vời đó, nàng cảm thấy chỉ cần hắn đi mượn một điền trang nhỏa ở nhờ là đủ rồi, ai ngờ vừa mới đến nghỉ ngơi được một lát lại phải rời đi.

Nửa canh giờ sau, bọn họ đi đến một trang viên.

Xe ngựa đã hoàn toàn dừng lại, Giản Vũ xuống xe trước, xoay người vươn tay về phía Bạch Việt: “Xuống đi.”

Cửa trang viên đã mở ra, sớm đã có nha hoàn gia đinh đứng đợi, người thì đến thu dọn đồ đạc, người thì đến đón người, nhân tiện đưa cô nương đang hôn mê bất tỉnh và đại phu cùng vào.

“Đây là Nhạn Minh sơn trang.” Giản Vũ nói: “Chúng ta sẽ ở chỗ này mấy ngày, ngày mai sẽ dẫn nàng đi hội chợ.”

“Hội chợ?” Bạch Việt nhảy xuống xe: “Là buôn bán cái gì?”

“Là hội chợ lớn nhất trong thị trấn, rất náo nhiệt.” Giản Vũ dẫn Bạch Việt xuyên qua đại sảnh và hành lang dài, trước mặt xuất hiện một hồ nước.

“Đây là Nhạn Minh hồ, mùa hè sẽ có hoa sen, hiện tại tuy rằng hoa sen đã khô héo, nhưng khi trời quang mây tạnh, tuyết trên cây ngô đồng sẽ tan thành nước rơi xuống, lách ta lách tách, rất là thú vị.”

Giản Vũ chỉ điểm một chút: “Có mấy gian phòng ở ven hồ, vừa có thể ngắm cảnh, nàng có thể chọn cho mình một gian.”

Quả nhiên không hổ là chỗ nghỉ dưỡng của người có tiền, Bạch Việt đứng bên hồ gấp lại áo choàng, hít một hơi khí lạnh, tâm tình vừa tức giận cũng đã tốt lên không ít.

Án mạng gì đó, vẫn là cứ giao cho Giản Vũ đi, nàng mới vừa trải qua những thăng trầm trong cuộc sống, vì vậy nên thả lỏng thư giãn một chút.

Sau khi đưa Bạch Việt vào trong nhà, Giản Vũ liền rời đi, Bạch Việt cũng không thèm để ý, ăn cơm xong, trong phòng lại ấm áp, nàng mặc một thân y phục ở nhà, khoanh chân ngồi xếp bằng trên một cái bàn thấp, một bên ăn chút điểm tâm trái cây, một bên kể chuyện xưa cho mấy nha hoàn nghe.

Những ngọn nến được thắp sáng lờ mờ, ngay khi họ đang nói đến điều gì đó thú vị, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng “bùm” một cái.

Bạch Việt dừng một chút, nghiêng tai cẩn thận lắng nghe: “Đây là âm thanh gì, không phải là có người rơi xuống nước đó chứ.”

Mấy nha hoàn ngơ ngác nhìn nhau, ai cũng không biết chuyện gì nên vội vàng chạy ra ngoài xem.

Trời đã tối, xuyên qua cửa có thể nhìn thấy đèn lồng đỏ rực ở bên ngoài, két một tiếng cửa được kéo ra, lại thấy Giản Vũ đang đứng ở cửa nâng tay, bộ dáng như muốn gõ cửa.

Sau một hồi sửng sốt ngắn ngủi, Bội Kỳ vội vàng khoanh tay lui lại hai bước, khom người nói: “Thiếu gia.”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5769 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5293 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5022 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4601 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4528 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4483 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter