Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Phát Đường Cùng Vị Alpha Muốn Được Hẹn Hò Nhất

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Phát Đường Cùng Vị Alpha Muốn Được Hẹn Hò Nhất
  3. Chương 24: Những ý đồ Anh có với em

Chương 24: Những ý đồ Anh có với em

Edit: Ryal

Hàng mi Khương Ngạn Hi đột nhiên run rẩy.

Tô Hoài nhìn đôi mắt cậu, rồi hỏi: "Chứng cứ đã xác thực, em còn gì muốn nói không?".

Khương Ngạn Hi đã choáng lắm rồi, cậu chẳng thốt nổi lời nào.

Tô Hoài khẽ bật cười, không nhịn được mà trêu: "Không nói là anh đưa em đi luôn đấy".

Khương Ngạn Hi trợn mắt, đôi đồng tử run run, đầu óc hỗn loạn. Cậu hỏi: "Đi, đi đâu ạ?".

Tô Hoài sợ mình dọa đến bé thỏ nên dần lùi lại, nghiêm túc đáp: "Đưa em về nước".

Khương Ngạn Hi mờ mịt: "Về nước...? Tập này quay xong rồi ạ?".

Tô Hoài hờ hững: "Không quay nữa, anh đã thông báo kết thúc hợp đồng với tổ chương trình rồi".

Khương Ngạn Hi sửng sốt.

Tô Hoài áy náy nói: "Xin lỗi, lần này là tại anh không chăm sóc tốt cho em".

Khương Ngạn Hi ngồi dậy, chần chừ hỏi: "Đàn anh ơi... Anh thực sự muốn rút lui ạ?".

Tô Hoài: "Ừm".

Khương Ngạn Hi cúi đầu yên tĩnh một chốc, cậu nghĩ ngợi rất nhiều điều chỉ trong vài giây ngắn ngủi.

Cậu nghĩ kiểu gì cũng thấy chắc chắn là tại mình nên mới không quay tiếp được.

Khương Ngạn Hi rất thất vọng về bản thân, cậu nhắm mắt, kiên định nói: "Nếu đàn anh bị em làm ảnh hưởng đến công việc, thì cứ để em trả phí bồi thường vi phạm hợp đồng cho ạ".

Tô Hoài cười: "Em hào phóng thế cơ à?".

Khương Ngạn Hi vẫn còn đang tự trách: "... Điều em cần làm mà".

Tô Hoài khẽ thở dài, xoa đầu cậu: "Dù là anh rút lui vì em thật, nhưng đây là quyết định của anh, và anh muốn thế. Chương trình này không hợp với em, nếu biết em sẽ phải chịu áp lực tinh thần nghiêm trọng đến thế thì anh đã chẳng đồng ý cho em tham gia từ lúc đầu rồi".

Khương Ngạn Hi: "...".

Tô Hoài do dự một chốc, rồi thấp giọng hỏi: "Em tự nguyện đăng kí tham gia chương trình thật ư?".

Khương Ngạn Hi nghĩ ngợi, rồi lắc đầu: "Em... tình cờ đăng kí thôi, nhưng quyết định tham gia cuối cùng là do em lựa chọn".

Tô Hoài nhìn cậu: "Tại sao?".

Khương Ngạn Hi lại nghĩ ngợi, rồi nhỏ giọng đáp: "... Vì đàn anh đó".

Tô Hoài mở to hai mắt: "...".

Anh hiểu ra ngay lập tức: "Em đã thấy những lời đồn kia rồi à?".

Khương Ngạn Hi hổ thẹn: "Em xin lỗi, nếu người được bầu chọn không phải em thì đàn anh đã chẳng phải dính vào những tin đồn đó rồi".

Tô Hoài cười rạng rỡ: "Vậy nên em mới tham gia chương trình để minh oan cho anh à?".

Khương Ngạn Hi lập tức nói: "Nếu cần thì em có thể share lại bài của anh để đính chính cũng được ạ".

Tô Hoài ngắm nghía cậu: "Đính chính gì cơ?".

Khương Ngạn Hi cứ ngẫm lại là thấy bực: "Đính chính rằng đàn anh chưa bao giờ bắt nạt em".

Tô Hoài bật cười: "Em nghĩ thế à?".

Khương Ngạn Hi sửng sốt, mấy giây sau mới đáp lời: "Đương nhiên rồi ạ".

Anh ngả người về sau chống tay trên giường bệnh, mỉm cười: "Nhưng anh cứ có cảm giác anh đang bắt nạt em ấy".

Khương Ngạn Hi ngơ ngác nhìn anh: "?".

Tô Hoài nắm chặt lấy tay cậu đầy tự nhiên, mười ngón đan xen, anh ung dung tự kể tội mình: "Anh bắt em ở bên cạnh anh, anh tìm cơ hội nắm tay em; anh biết em không giỏi từ chối nên mới được voi đòi tiên, muốn ôm em, đánh dấu em. Vừa rồi anh còn lừa em, muốn em tiếp tục để em đánh dấu nữa".

Tô Hoài buông tay cậu ra, cười tự giễu: "Những cái đó cũng không tính là bắt nạt ư?".

Hai má Khương Ngạn Hi ửng đỏ, cậu sững sờ vài giây, nhìn ra chỗ khác rồi yếu ớt lên tiếng: "... Không tính ạ".

Tô Hoài yên lặng. "Không tính cả việc anh đánh dấu em à?".

Khương Ngạn Hi ngoan ngoãn lắc đầu: "Em tự nguyện giúp đàn anh vượt qua kì mẫn cảm mà".

Cậu nhỏ giọng giải thích: "Việc này do bác sĩ kiến nghị".

Tô Hoài ngưng thở, hầu kết lăn lăn.

Lúc bác sĩ bước vào thì Khương Ngạn Hi đã hơi tỉnh, cậu nghe được vài câu mơ hồ.

Khương Ngạn Hi mất tự nhiên mà nắm tay lại: "Hơn nữa, trong tình huống đặc biệt thì bạn bè cũng có thể đánh dấu tạm thời lẫn nhau, giúp nahau vượt qua thời kì pheromone hỗn loạn".

Tô Hoài híp mắt: "Bạn bè à?".

Khương Ngạn Hi sững sờ.

Đúng rồi, sao cậu và đàn anh lại là bạn được.

Khương Ngạn Hi vội vàng thanh minh: "Ý em là...".

Tô Hoài: "Anh hiểu".

"Nếu đánh dấu không được tính là bắt nạt". Đôi ngươi dần tối lại, anh chầm chậm cúi sát vào Khương Ngạn Hi, hôn nhẹ một cái trên gò má mềm mịn rồi thấp giọng hỏi: "Thì cái này cũng không tính, phải không?".

Tim Khương Ngạn Hi đập cái thịch, khuôn mặt đỏ bừng tỏ vẻ kinh ngạc: "!!".

Tô Hoài lùi về, mỉm cười ngắm vành tai hồng rực của cậu rồi nhắc nhở: "Khương Ngạn Hi, tốt nhất là em nên cảnh giác với anh đấy".

Cậu mờ mịt nhìn anh: "...".

Tô Hoài bình tĩnh nói tiếp: "Nếu em không từ chối, thì anh vẫn sẽ muốn nắm tay em, muốn ôm em, muốn đánh dấu em... Muốn hôn em nữa".

Khương Ngạn Hi chầm chậm mở to hai mắt.

Tô Hoài hơi nheo mắt lại, chậm rãi nói: "Những ý đồ anh có với em chắc còn nhiều hơn tất thảy em có thể tưởng tượng được".

Răng anh lại hơi ngưa ngứa. Tô Hoài không dám nói tiếp, chỉ đứng dậy đỡ cậu nằm xuống, dém chăn tử tế rồi đặt tay lên trán cậu: "Được rồi, em cứ ngủ tiếp đi, giờ em không cần lo lắng nữa".

Khương Ngạn Hi vẫn chưa tỉnh lại từ nụ hôn kia, cứ nhìn anh bằng đôi mắt sáng ngời.

Ánh mắt Tô Hoài dần trở nên dịu dàng, anh ngơ ngác ngắm nhìn vài giây rồi không nhịn được mà đặt một nụ hôn "không được tính là bắt nạt" lên trán cậu, thấp giọng nói: "Nhắm mắt lại đi, em đừng nghĩ ngợi gì nữa, ngoan nào".

Dường như Khương Ngạn Hi trúng bùa mất rồi, cậu ngoan ngoãn nhắm mắt, thực sự chẳng còn suy nghĩ gì tồn tại trong đầu nữa.

Tới tận trưa Khương Ngạn Hi mới tỉnh lại.

Đúng lúc Tô Hoài mang cơm trưa vào, anh áp tay lên trán cậu, thở phào nhẹ nhõm: "Hạ sốt rồi".

Khương Ngạn Hi nhớ lại nụ hôn trên má và trên trán tối qua, đột nhiên thấy hoảng loạn vô cùng, cậu rúc mình vào trong chăn muốn trốn.

Tô Hoài buồn cười hỏi: "Lúc cắn em thì em chẳng trốn, giờ mới né tránh anh cơ à?".

Khương Ngạn Hi cắn môi, mặt đỏ tới mang tai.

Chưa đợi Tô Hoài vén chăn lên thì cậu đã đột nhiên ló đầu, sốt sắng hỏi: "Đàn anh ơi, mình không quay nữa thật ạ?".

Tô Hoài xoa đầu cậu: "Ừ, đợi em khỏe rồi anh sẽ đưa em về nước".

Khương Ngạn Hi: "...".

Đàn anh thực sự muốn bồi thường một khoản tiền lớn chỉ vì cậu ư?

"Em không sao thật mà". Khương Ngạn Hi cúi đầu, vừa áy náy vừa tiếc. "Đàn anh... Không cần làm vậy đâu ạ".

Tô Hoài mở cái bàn nhỏ bên giường ra, bày từng món ăn giàu dinh dưỡng lên rồi nhét thìa vào tay cậu: "Em đừng nghĩ ngợi nhiều, ăn chút gi trước đã".

Khương Ngạn Hi mím môi thật chặt, nhíu mày vẻ tự trách.

Tô Hoài vuốt mi tâm cậu: "Sao em buồn rầu vậy?".

Khương Ngạn Hi không tài nào chấp nhận được kết quả này, cậu thở dài: "Nếu không phải tại em... Thì đàn anh ơi, nhất định phải để em trả phí bồi thường vi phạm hợp đồng đấy nhé, được không ạ?".

Tô Hoài ngồi bên giường bệnh, lẳng lặng nhìn cậu một chốc rồi đột nhiên hỏi: "Giờ em đang làm nghề gì?".

Khương Ngạn Hi trở nên bối rối trong nháy mắt, cậu lại tỏ vẻ ngốc nghếch dễ thương đầy sửng sốt.

Tô Hoài hất cằm, buồn cười hỏi: "Nhóc khóa dưới này, em cứ giữ bí mật về mình mãi thế, có phải về nước rồi anh sẽ mất liên lạc với em luôn không?".

Khương Ngạn Hi cúi đầu nhìn miếng cà rốt trong hộp cơm trưa: "Em... tạm thời giữ bí mật, được không ạ?".

Tô Hoài nhướng mày: "Anh biết lí do được chứ?".

Khương Ngạn Hi lắc đầu.

Tô Hoài: "...".

Anh vừa cho bé thỏ ăn, vừa ngẫm nghĩ.

Nghề nghiệp không thể tiết lộ với người ngoài, thời gian làm việc và nghỉ ngơi cũng kì lạ.

Chi tiền không chớp mắt, cậu còn muốn giúp anh trả phí bồi thường vi phạm hợp đồng thì chắc thu nhập không hề thấp.

Quan trọng là... Hứa Mính cũng không điều tra được Khương Ngạn Hi đang làm nghề gì, nghe nói tổ chương trình cũng đang giúp cậu giữ bí mật.

Tô Hoài quan sát bé thỏ "bình thường" đang gặm cà rốt, khó mà không nghĩ ngợi linh tinh.

Anh hơi nhíu mày, đột nhiên có cảm giác nguy hiểm.

Không có chương trình trói buộc, liệu Khương Ngạn Hi có biến mất lần nữa hay không?

Lần này mà lạc mất cậu thêm lần nữa, thì liệu anh phải đợi thêm sáu năm nữa ư?

... Liệu có còn tìm lại nhau được hay không?

Cửa phòng bệnh khẽ mở, Khương Ngạn Hi vừa buồn phiền ngậm một miếng cà rốt Tô Hoài gắp cho vừa nhìn sang.

Kỷ Vũ trông rất áy náy, vành mắt hơi ửng hồng, cậu chàng đứng ở cửa cùng Thiệu Văn Dư.

"Hi Hi à... Tớ xin lỗi".

Tô Hoài và Thiệu Văn Dư "tự giác" đi ra ngoài.

Thực ra Tô Hoài cũng chẳng muốn đi cho lắm, cảm giác nguy hiểm của Alpha bị kì mẫn cảm khuếch đại, anh vừa cẩn thận nhón từng bước vừa cảnh giác nhìn chằm chằm Omega bị mình đánh dấu và kẻ đang kéo tay cậu.

Cuối cùng Thiệu Văn Dư không chịu nổi, phải lôi anh ra ngoài.

Tô Hoài khoanh tay tựa người vào hành lang, bất mãn nhìn chằm chằm cửa phòng.

Thiệu Văn Dư lên giọng: "Kỷ Vũ là Omega! Omega đấy! Hai Omega thì làm gì nhau được!".

Tô Hoài lạnh nhạt đáp: "Làm như anh chưa thấy tình yêu đồng tính bao giờ".

Thiệu Văn Dư nghẹn họng, hơi khựng lại. Đột nhiên y ngửi thấy mùi pheromone trên người Tô Hoài, hai mắt bèn sáng lên, nhíu mày hỏi: "Ôi chao, nam thần Alpha nhà mình thoát kiếp trai tân rồi đấy à?".

Tô Hoài nhẫn nhịn nhắm mắt, u ám hỏi: "Muốn đấm nhau không?".

"Không nha". Thiệu Văn Dư híp mắt cười. "Anh chỉ muốn biết chú thoát kiếp trai tân thế nào thôi. Có phải Omega đầu tiên trong đời ngọt lắm không?".

Tô Hoài lạnh lùng dời mắt, luồng pheromone nguy hiểm dần dày hơn.

Thiệu Văn Dư lập tức ra hiệu cho anh dừng lại, quyết đoán chịu thua: "Anh ơi, em sai rồi".

Y vừa ngẫm lại những lần mình đánh dấu Omega vừa định sờ túi lấy thuốc, bị Tô Hoài cảnh cáo bằng ánh mắt mới nhớ ra đây là bệnh viện, đành cô đơn cất hộp thuốc về, quay lại trạng thái nghiêm chỉnh: "Chú muốn rút lui thật à?".

Tô Hoài nhíu mày nhìn chằm chằm cánh cửa khép chặt, ngẩng đầu ngó đồng hồ, mất tập trung: "Ừ".

Thiệu Văn Dư lắc đầu than thở: "Tiếc là chú mới đánh dấu tạm thời có một lần chứ chưa đánh dấu hoàn toàn. Tình đầu quốc dân có thể được coi là một Omega cao cấp đấy, loại Omega này không dễ níu kéo đâu, một khi chương trình kết thúc là Alpha trên cả nước sẽ nhăm nhe em ấy".

Tô Hoài lạnh nhạt nhìn y.

Thiệu Văn Dư hiểu ra: "Có phải khi trước em ấy từng chạy mất một lần rồi không?".

Tô Hoài nhíu mày, cơn buồn bực lại bắt đầu tăng lên vì kì mẫn cảm.

Thiệu Văn Dư thở dài, vỗ vai anh: "Tuy chú rất ưu tú, nhưng chú phải tin kinh nghiệm bị cắm sừng của anh. Nếu không thích tới mức nhất định phải là người đó, thì chú cứ rề rà thế này là tới kì phát tình người ta bị cướp luôn đấy. Không dọa chú đâu, đây là kinh nghiệm xương máu của anh mà...".

Tô Hoài buồn bực, mất tập trung ngắt lời: "Im coi".

Thiệu Văn Dư làm bộ hùng hổ, nhưng chẳng phát ra âm thanh nào nữa.

Tô Hoài chăm chú nhìn cánh cửa một chốc, đột nhiên nhẹ giọng: "Cảm ơn lòng tốt của anh, nhưng em chưa cần dùng tới mấy cái kinh nghiệm đó đâu".

Thiệu Văn Dư: "?".

Tô Hoài liếc nhìn đồng hồ, quyết định kết thúc khoảng thời gian nhìn ngắm đã kéo dài quá năm phút.

Anh hơi nhếch miệng: "Omega của em, chắc chắn lúc nào cũng chỉ muốn mình em thôi".

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5770 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5293 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5023 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4603 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4529 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4484 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter