Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Phú Ông Biến Thái Truyền Kỳ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Phú Ông Biến Thái Truyền Kỳ
  3. Chương : 60

Chương : 60

CHƯƠNG 60: BỊ TRÊU VÌ MẬP

Trong phòng làm việc của công ty trách nhiệm hữu hạn phiên dịch Giai Nghệ, Hiểu Nhi đang bộn bề công việc mệt muốn xỉu vậy mà chiếc di động trên bàn lại rung lên.

“Lại là ai nữa vậy?”

Hiểu Nhi thầm than một tiếng rồi cầm di động lên: [Tiền tiêu vặt]?

Thì là do Phùng Dịch Phong gởi tới, Hiểu Nhi sững sờ giây lát: Dây thần kinh nào của anh ấy lại bị chập rồi?

Tiện tay click vào một cái, hai mắt Hiểu Nhi liền sáng rỡ: Má ơi! Cái này là bao nhiêu đây!

Cô nhẩm đếm, bảy con số không? Ba… Ba mươi triệu!

Hiểu Nhi đếm đi đếm lại ba lần rồi gửi lại một icon đáng thương: [Ông xã, em gặp phải một tên lừa đảo sao?]

Tục ngữ có câu vô công bất thụ lộc, cô ôm lấy trái tim đang đập thình thịch thình thịch của mình!

Chẳng mấy chốc, liền có một tin nhắn được gửi đến: [Ừ, não em vẫn chưa tàn nhỉ!]

Như vậy là ý gì? Là cười nhạo cô hiếm khi thông minh như vậy sao?

Chẳng lẽ là áy náy vì chuyện nuốt lời tối qua sao? Cho nên mới tặng lì xì để dỗ cô? Mặc kệ nói thế nào đi nữa thì đối với một người nghèo rớt mùng tơi như cô mà nói thì đây vẫn là một niềm vui bất ngờ:

Tiền thuốc men của ba tháng này có thể xoay sở được rồi!

Hiểu Nhi liền gửi lại một icon hình nụ hôn, tâm trạng của cô đã tốt hơn rất nhiều.

Đầu kia, Phùng Dịch Phong đang ngắm nghía điện thoại, mặt mày hưng phấn: [Tối nay ăn cơm cùng nhau nhé?]

Ăn cơm?

Vừa nghe đến chữ ăn, Hiểu Nhi liền cảm thấy bụng mình lép kẹp nhưng khi thấy hai cái má bầu bĩnh của mình trong chiếc gương trên bàn, cô liền chùn bước:

Không được! Nhịn! Nhịn! Phải nhịn! Cô phải giảm cân, không được để mình béo lên!

Cô nghiến răng một cái rồi trả lời: [Tối nay không được! Em phải tăng ca vì còn phải đi gặp một khách hàng! Ông xã, để lần sau nhé!]

Cô còn gửi lại một icon “khóc òa” vì lấy làm tiếc.

Ở đầu dây bên kia, Phùng Dịch Phong nhún vai, trong lòng khó tránh khỏi có chút hụt hẫng [Ừ!]

Anh nhanh tay gõ một chữ gửi lại, rồi tiếp tục vùi đầu vào công việc.

***

Nên biết rằng, để giảm được cân thì ba ngày đầu tiên là khó nhất. Cho nên vừa tan ca, Hiểu Nhi thật sự đã nán lại công ty làm thêm một lúc, lúc tối ăn ở căn tin, cô cũng chỉ uống một ít nước gạo.

Bảy giờ hơn cô lại thay đôi giày đế bằng mang theo rồi đi bộ về nhà, cô đi bộ dọc theo con đường hơn một tiếng đồng hồ, rối mới chạy bước nhỏ đến bến xe buýt, chuẩn bị về nhà.

Đang lục tìm thẻ xe buýt trong túi thì một đôi dày giày da màu đỏ bóng loáng xuất hiện trong tầm mắt cô, cô vừa ngẩng đầu thì thấy hóa ra là Đào Trinh còn có cả Trương Việt Khánh, anh ta đang xem điện thoại di động, cho nên vẫn còn lững thững đi sau.

“Hiểu Nhi, đúng là trùng hợp thật! Từ xa tớ đã ngờ ngợ là cậu rồi!”

Thực sự là cô không muốn đếm xỉa gì tới hai người này, đặc biệt là cô ta, ở trước mặt cô mà vẫn có thể nói cười như không có chuyện gì, cô thật sự hoài nghi, da mặt người này rốt cuộc có thể dày đến cỡ nào!

Hiểu Nhi cười khẩy rồi cúi đầu tiếp tục tìm.

“Hiểu Nhi, mới mấy ngày không gặp sao cậu lại béo như vậy? Phụ nữ mang thai vẫn phải để ý đến vóc dáng một chút! Phì nhiêu quá sẽ khiến đàn ông chán ghét đấy! Đúng không, Việt Khánh?”

Quay lại nhìn Trương Việt Khánh nhưng chẳng đợi anh ta trả lời, Đào Trinh lại nói tiếp:

“Cậu được mấy tháng rồi? Lần sau đi khám thai chúng ta có thể hẹn nhau cùng đi! Chúng mình đang đi xem áo cưới, còn cậu thì khi nào? Đúng rồi, lúc nào đó gọi chồng cậu ra tụ tập cùng nhé, cũng là để cho chúng mình vui thay cho cậu chứ, để xem cậu gả cho ai! Tớ sẽ mời!”

Thật sự là chịu hết nổi người đàn bà này rồi, mỗi một câu nói như thể không đâm vào tim cô rồi xát muối vào thì không thoái mái thì phải. Những chuyện khác thì Hiểu Nhi chẳng thèm để ý làm gì nhưng nhắc đến việc cô phát tướng thì Hiểu Nhi cảm thấy rất rầu rĩ.

Nhưng cô kìm nén rất tốt, cô chỉ cười cười rồi tiện thể nói:

“Chồng của tôi không hẹp hòi vậy đâu! Anh ấy nói đây là tướng phúc hậu, đặc biệt là khi đêm xuống, anh ấy thích lắm! Chồng của tôi không phải ai cũng có thể gặp được, muốn gặp phải hẹn trước, tôi sẽ nhớ thay cô hỏi ý kiến anh ấy! Mang thai đều sẽ bị chán ghét thì cô cũng nên cẩn thận, lỡ như một ngày nào đó thành thiếu phụ luống tuổi có chồng mà còn bị người ta đuổi ra khỏi cửa thì sao? Có thời gian thì đắp mặt nạ nhiều vào! Nếu không, có trét thêm mấy lớp phấn nữa cũng không che được tàn nhan đầy trên mặt cô đâu.”

Hiểu Nhi bỏ đi, đột nhiên cô cảm thấy buồn nôn! Đào Trinh ở phía sau sắc mặt tệ như thể vừa rơi vào hố phân.

Thẫn thờ bước vào nhà, quả nhiên là Phùng Dịch Phong đã về rồi, đang đứng ở quầy bar. Hiểu Nhi chạy đến và nhào vào ngực anh, ôm chặt lấy anh:

“Ông xã…”

Chữ cuối cùng được ngân dài vừa mang theo sự nũng nịu, vừa thể hiện những ấm ức mà cô không thể nói.

Phùng Dịch Phong đẩy trán của cô ra, làm ra vẻ xa lánh rồi gõ một cái: “Bẩn!”

Cô lại tiếp tục vùi cơ thể mệt rã rời vào lồng ngực anh!

Giờ khắc này, Hiểu Nhi rất muốn có một chỗ dựa ấm áp, không biết có phải vì những lời nói của Đào Trinh làm ảnh hưởng hay không, thậm chí cô còn nôn nóng muốn kiểm tra xem, người đàn ông trước mặt có thay lòng đổi dạ chỉ vì cơ thể của cô đã thay đổi không?

Cho nên, cô ra sức dụi đầu vào lồng ngực anh: “Bẩn! Bẩn! Người em bẩn lắm! Vậy anh có vứt bỏ em không?”

Cảm thấy cô hôm nay là lạ nên Phùng Dịch Phong không đẩy cô ra nữa: “Vậy chẳng phải anh bị lỗ nặng sao?”

Phùng Dịch Phong ngồi xuống, hai chân kẹp chặt cô vào giữa, nhéo nhéo chóp mũi của cô: “Bị em làm bẩn hết cả rồi!”

Thật ra, chính anh cũng chẳng hiểu tại sao, trước đây nếu có người phụ nữ nào lại gần, anh nhất định sẽ giơ chân đá một phát văng ra ngoài, toàn thân nổi da gà và phải tắm ngay lập tức, nhưng hiện tại, anh lại có thể bình tĩnh mà ôm cô như vậy! Hơn nữa, cảm giác này hình như cũng khá ổn!

“Sao lại rầu rĩ vậy, ai ăn hiếp em à?”

Đã lâu lắm rồi Hiểu Nhi không được người ta quan tâm như vậy nên đột nhiên cô cảm thấy mình vẫn còn rất hạnh phúc, không muốn để những lời nói kia ảnh hưởng đến hai người nên cô liền lắc đầu, rồi phồng má:

“Anh lúc nào cũng chê em! Nên không vui…”

Trong phút chốc, anh cảm thấy vui vẻ, Phùng Dịch Phong ôm lấy cô rồi hôn cái chụt lên má: “Đúng là cô bé ngốc nghếch!”

Nếu anh thật sự ghét cô thì còn lâu cô mới lại gần anh được!

“Ông xã…”

Hiểu Nhi chủ động ôm lấy anh, bàn tay nhỏ bé cứ khiêu khích trước mặt anh, đêm nay, cô rất muốn làm chuyện ấy, cô lại càng cảm nhận được, đàn ông đối với sự thay đổi vẻ bề ngoài của phụ nữ thật sự khác nhau!

Trong lòng đã bắt đầu rạo rực, ánh mắt của Phùng Dịch Phong nhìn cô nghiêm túc hơn: Chủ động như thế? Thật sự là không sao chứ?

Tưởng là cô có chuyện cần xin anh nên suy nghĩ một lúc, anh ngồi im, chẳng làm gì. Hiểu Nhi cũng chưa từng làm những chuyện như vậy nên cũng không biết phải làm thế nào, thỉnh thoảng cô chỉ chọt chọt anh, giật quần áo của anh, cô mắc cỡ nhìn anh ra hiệu, nhưng mãi vẫn chẳng thấy gì khiến Hiểu Nhi bối rối toát cả mồ hôi, quả thật là rất muốn đạp anh một cái:

Tại sao lại đần thối ra như vậy?

Rốt cuộc cô cũng lấy hết can đảm bò lên người anh rồi ôm lấy anh, cáu giận nói: “Phùng Dịch Phong, em muốn anh, chẳng lẽ còn cần em phải nói ra điều đó sao?”

Vừa dứt lời, Hiểu Nhi đỏ rần từ đầu đến chân!

Cô làm sao có thể nói ra những lời này? Lần này đúng là chẳng còn mặt mũi nào mà nhìn người ta nữa rồi!

Cô che mặt, giậm chân, hận không thể đào ngay một cái lỗ chui xuống, nhưng cô vừa quay đi thì đã bị người ta ôm eo giữ lại.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5897 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5377 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5101 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4699 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
5

Chí tôn đặc công

2566 chương
4633 View
4
Đô Thị Truyện VIP
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4631 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter