Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Phụ Thân Hôm Nay Người Đọc Sách Chưa

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Phụ Thân Hôm Nay Người Đọc Sách Chưa
  3. Chương 118: 118: Thay Đổi Vị Trí

Chương 118: 118: Thay Đổi Vị Trí

Lúc kí kết gọn gàng dứt khoát nghĩa khí vạn trượng bao nhiêu, bây giờ gặp chuyện lại lãnh khốc bạc tình bấy nhiêu.

"Chu cô nương cũng chớ có trách ta bạc tình bạc nghĩa, thật sự là Chu Hoài Sơn làm chuyện quá phận, phường thêu của ta tuyệt đối sẽ không hợp tác cùng loại người này.

Đây là ngân lượng bồi thường dựa theo hiệp ước, lần này, xem như ta đơn phương bội ước, có điều, các ngươi mới là bên phải chịu trách nhiệm chủ yếu."

Quẳng xuống một câu, ông chủ phường thêu quay đầu liền lên xe ngựa, xa phu giơ roi rời đi.

Tư thế kia, rất có ý tứ, ngươi có bản lãnh thì đi đến quan phủ cáo trạng ta đi!

Chu Thanh cúi đầu nhìn mấy tờ giấy cùng ngân phiếu.

Ngân phiếu tổng cộng 1000 lượng.

Mà chỗ giấy chính là bản mẫu nàng manh cho ông ta xem.

Bây giờ trả lại chữ mẫu cho nàng thì còn có tác dụng gì, hắn nhất định đã sao chép toàn bộ chữ trong đó ra rồi.

Đây là thấy nàng cha xảy ra chuyện, Hồ Vi Nhạc không đưa tay viện trợ, lại chắc chắn cha nàng lần này đã chú định lao ngục tai ương, cho nên dùng 1000 lượng bạc, quang minh chính đại lừa lấy bản mẫu chữ của nàng sao?

Nắm vuốt ngân phiếu, bàn tay Chu Thanh dùng sức đến mức đốt ngón tay trắng bệch.

Đây chính là lí do nàng nhất định muốn chọn thời điểm cha nàng đã trúng đồng sinh mà họ lại có Hồ Vi Nhạc làm chỗ dựa mới đi bàn chuyện làm ăn.

Bởi vì thân phận dân nghèo dưới tầng chót, thật sự vô cùng bất lực.

Ở thời đại giai tầng thắng hết tất thảy này, đường đi của dân chúng tầng dưới chót chỉ có một đầu.

Có đôi khi, sống sót thôi cũng là sai.

Thưa kiện, coi như gặp được thanh thiên đại lão gia, thắng kiện cáo, thế nhưng cũng chỉ là thắng kiện, sau đó, đường sống sẽ càng thêm gian nan.

Gió lạnh sắc như đao phóng tới, Chu Thanh hít sâu mợ hơi, cất kĩ ngân phiếu trong tay vào trong ngực áo.

Hiện tại nàng không rảnh đi tính toán những thứ này với ông chủ phường thêu kia.

Cha nàng mới là quan trọng nhất.

Chỉ cần cha nàng bình an vô sự, những thứ này đều có thể lấy lại một ván.

"Đại điệt nữ, ngươi đang làm gì đấy?"

Triệu Đại Thành không biết từ lúc nào đã đứng bên cạnh Chu Thanh, chợt mở miệng dọa cho Chu Thanh giật nảy cả mình.

Nàng liếc nhìn Triệu Đại Thành, thở mạnh một hơi, vỗ ngực nói: "Triệu thúc, người tới từ lúc nào vậy, làm ta sợ muốn chết, sao không có chút động tĩnh gì thế?"

Triệu Đại Thành liền cười hắc hắc nói: "Lúc ông chủ phường thêu Khánh Vân vừa đi thì ta tới."

Nói rồi, ánh mắt Triệu Đại Thành nhìn về phía chỗ giấy trong tay Chu Thanh, hỏi lại: "Đây là cái gì?"

Chu Thanh liền đưa giấy cho Triệu Đại Thành, đáp: "Chữ cha ta viết, vốn định lấy chữ này hợp tác với phường thêu Khánh Vân, không nghĩ tới, cha ta xảy ra chuyện, người ta không chịu hợp tác nữa."

Triệu Đại Thành cũng là một công tử ăn chơi là lượt, từ nhỏ đã nghe chuyện buôn bán mà lớn lên.

Lại thêm dáng vẻ vừa rồi của Chu Thanh, hắn hơi suy xét một chút liền hiểu được.

"Hắn lừa bịp chữ của ngươi?"

Chu Thanh gật đầu ừ một tiếng.

"Mẹ nó, đánh chó còn phải ngó mặt chủ a, bằng hữu của Triệu Đại Thành ta mà hắn cũng dám lừa, chó má! Quá không để ta vào trong mắt!"

Giữa mùa đông, Triệu Đại Thành hùng hổ xắn tay áo!

Chu Thanh..

Đánh chó? Ngài là đang mắng hắn hay là mắng ta đấy!

Triệu Đại Thành một mặt nộ khí nói: "Chất nữ ngươi yên tâm, thù này thúc nhất định sẽ báo cho ngươi! Không chơi chết hắn thì Triệu Đại Thành ta sẽ không lấy họ Thành nữa, không đúng, không lấy họ Triệu!"

Chu Thanh..

Kéo ra một nụ cười, đổi đề tài khác: "Không nói những chuyện làm cho người mất hứng này nữa, Triệu thúc, ta phải đi tìm Từ chưởng quỹ, xem có thể gặp Huyện lệnh đại nhân được không."

Triệu Đại Thành nhân tiện nói: "Đại ca của ta đã đi huyện nha, đoán chừng láy nữa huynh ấy sẽ trực tiếp đến nhà ngươi, chúng ta trở về chờ đi."

Hai người vừa nói chuyện, vừa đi thẳng đến nhà Thẩm Lệ.

Bởi vì có không ít thôn dân thôn Khánh Dương tới, sau khi thẩm án tại công đường, Chu Hoài Lâm liền vội vàng đi tìm những hương thân kia.

Lúc Chu Thanh trở về, Chu Hoài Lâm vừa tiễn người về hết, cũng đang trở về nhà.

"Thanh nha đầu, có gặp được nhị ca không?" Chu Hoài Lâm sốt ruột hỏi.

Chu Thanh lắc đầu, đáp: "Nhà lao không cho ta vào nữa, đợi lát nữa xem bên Từ chưởng quỹ có tin tức gì không."

"Haizzzz!"

Triệu thị làm cơm, nhưng bây giờ Chu Hoài Sơn đột nhiên tự nhận tội, bọn họ lại không gặp được Chu Hoài Sơn, bữa cơm này, ai cũng không nuốt nổi.

Ngay hôm qua, bọn họ còn thầm nhẹ nhõm trong lòng, cảm thấy Chu Hoài Sơn chỉ ở tạm trong nhà lao huyện nha ba ngày mà thôi.

Thế mà hôm nay lại đột nhiên thay đổi.

Nhà này, giống như bị sập đi một nửa rồi.

Lúc hoàng hôn, cuối cùng Từ Phong cũng đến.

"Như thế nào!" Chu Thanh cùng Chu Hoài Lâm đồng thời tiến lên nghênh tiếp Từ Phong.

Từ Phong trầm mặc, trên gương mặt còn mang theo vẻ lo lắng, vội vàng.

"Vụ án này phải chuyển tới phủ thành rồi, các ngươi nhanh đi tìm Tri phủ đại nhân a, bản án xoay qua chỗ khác, bên phía Huyện lệnh, cũng chỉ có thể cam đoan nếu như Hoài Sơn huynh không được vô tội phóng thích, thì sẽ giúp hắn ở trong lao thoải mái hơn một chút mà thôi."

Triệu Đại Thành nghe được lời nà, lập tức nhảy dựng lên khỏi ghế, nói: "Ý tứ này, chính là Tống Kỳ muốn đi phủ thành?"

Từ Phong gật đầu.

Nghe được câu trả lời, Triệu Đại Thành không nói một lời liền quay đầu hùng hùng hổ hổ rời đi.

Đám người..

Chu Thanh quất nhìn bóng lưng Triệu Đại Thành, trong đầu hiểu được.

Nói trắng ra là, mục đích của Tống Kỳ thật sự là Hồ Vi Nhạc.

Không thể dùng cha nàng câu được Hồ Vi Nhạc, Tống Kỳ không cam tâm.

Bây giờ cha nàng đột nhiên nhận tội, xáo trộn tất cả an bài của Tống Kỳ, Tống Kỳ liền hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong, trực tiếp nhét bản án này vào tay Hồ Vi Nhạc.

Theo lý thuyết, hắn muốn để Hồ Vi Nhạc tự mình xử án.

"Vụ án có gì mới mà phải giao lên cấp cao hơn?" Chu Thanh hỏi ra chỗ mấu chốt, Từ Phong sâu kín nhìn Chu Thanh một cái, đáp: "Vụ án hình sự đặc biệt lớn."

Cơ mặt Chu Hoài Lâm giật mạnh một cái, hỏi: "Vị án hình sự đặc biệt lớn sao? Vụ án của nhị ca cũng được tính như vậy à?"

Từ Phong lắc đầu đáp: "Tất nhiên không tính, thế nhưng Học Chính đại nhân đến cùng là chuyển giao bản án này từ huyện nha đến phủ nha như thế nào, thì ta cũng không biết."

Làm sao thay đổi vị trí không quan trọng, quan trọng là..

đã xác định thay đổi vị trí.

Tống Kỳ chắc chắn như vậy, một khi Hồ Vi Nhạc tiếp nhận bản án, Hồ Vi Nhạc liền nhất định sẽ làm việc thiên tư cứu cha nàng sao? Vạn nhất Hồ Vi Nhạc vì tự vệ, mắt mù xử án thì sao? Tống Kỳ chẳng phải giỏ trúc múc nước, công dã tràng rồi ư?

Không đúng.

Tống Kỳ nhất định là có thủ đoạn gì đó có thể khiến cho Hồ Vi Nhạc nhất thiết phải ra mặt cho cha nàng, nếu không Tống Kỳ sẽ không làm ra động tĩnh lớn đến thế.

Nếu để cho Hồ Vi Nhạc vì nàng cha thành công lật lại bản án, vậy Tống Kỳ chẳng khác nào là tự chui đầu vào rọ.

Cho nên hắn sẽ không để Hồ Vi Nhạc lật lại bản án.

Hắn đến cùng là có sức mạnh gì?

Lòng Chu Thanh nóng như lửa đốt, sao nàng lại không thể giống những nữ chính xuyên không khác, có thể nắm giữ một đôi mắt nhìn thấu hết thảy kia chứ!

Chu Bình ngồi ở một bên, khuôn mặt nhỏ tức giận, nói: "Lão già họm hẹm này, rất xấu, cần phải trực tiếp buộc hắn vứt xuống hầm cầu, lúc ấy chuyện gì cũng xong!"

Chu Dao nhíu mày đứng bên cạnh Chu Bình, do dự một lát, mới lấy hết dũng khí nói: "Dựa theo tình tiết trong thoại bản, bình thường loại tình huống này, Tống Kỳ rất có thể sẽ giết người diệt khẩu sau đó mới lấy lí do sợ tội tự sát cưỡng ép đè lên đầu Hồ đại nhân, dạng này, vừa giải quyết được nhị bá lại vừa có thể hãm hại được Hồ đại nhân."

Nghe thấy lời này, Chu Thanh lập tức quay đầu nhìn trừng trừng Chu Dao.

Chu Hoài Lâm cũng lo lắng đến nỗi đứng ngồi không yên.

"Đều đã đến lúc nào rồi, lại còn thoại bản, Thanh nha đầu, nhanh, bây giờ chúng ta liền đi phủ thành, tranh thủ đến gặp Hồ đại nhân trước Tống Kỳ, cũng để cho Hồ đại nhân làm tốt chuẩn bị.".

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5931 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5395 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5117 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4717 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
5

Chí tôn đặc công

2566 chương
4675 View
4
Đô Thị Truyện VIP
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4650 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter