Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Phục Thù

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Phục Thù
  3. Chương 25

Chương 25

Nguyên Khải đặt chân đến cửa nhà chợt ngẫn người hồi lâu, chẳng rõ Thục Linh từ lúc nào đã đợi sẵn ở sofa, lạnh lùng tựa trên thành ghế. Ánh mắt không động bất kỳ tia sáng gì, mãi đắm chìm trong bảng tin đang phát sóng.

Phải biết cô hiếm khi vô cớ mò đến đây, anh cảm thấy chuyện tốt mình làm bị phanh phui quá nhanh rồi.

Nghe tiếng đóng cửa đầy bồn chồn, Thục Linh dường như có thể mường tượng ra vẻ mặt tái nhợt của Nguyên Khải lấp ló sau lưng mình.

Cơ mà cô chẳng bận tâm là bao, tay nâng điều khiển tắt tivi, ngữ khí cao lãnh cất lên, “Anh đi đâu vào đêm muộn thế này?”

“Bé… bé con…” Nguyên Khải hớt hãi, giấu nhẹm chiếc vali đen nhẵn đựng ngập tiền vừa thó được từ gã sát thủ ban nảy dưới tấm rèm, kế đấy chạy sang bên cạnh Thục Linh, rón rén ngồi xuống, “Hôm nay em tới đây tìm anh hả? muộn rồi mà… anh đi tản bộ chút thôi…”

“Càng ngày nối dối càng thạo nhỉ? Nếu không xem được tin tức có lẽ em đã tin anh mù quáng rồi.”

Nguyên Khải lắp bắp oan ức, cố lấp liếm, “Tin, tin tức gì? Muộn rồi mà còn chiếu tin tức à… lạ thật.”

“Anh!” Thục Linh đoạn ngoảnh đầu, cáu gắt nhìn Nguyên Khải đối chất, “Sao lại hành động lỗ mãng giữa nơi đông đúc vậy? Đều đã được nhắc nhở cả rồi, rằng sự hiện diện của sát thủ nếu bị truyền thông nắm bắt được, anh sẽ là người đầu tiên bị loại bỏ để đảm bảo hoạt động của thế giới ngầm đấy. Hơn nữa, sếp gọi anh không nghe máy nên đã gọi em đó, hoặc không em cũng chẳng bật tivi lên xem và biết được việc tày trời anh làm.”

“…Cuối cùng thì, anh nghĩ gì mà làm vậy? Đuổi giết một kẻ kỳ lạ ôm vali và cằm súng ngắn ư…” Thục Linh xoa trán, thoáng ngập ngừng, “…Còn… khiến hai mạng người vô tội…!”

Trông cô có vẻ giận lắm, Nguyên Khải nghĩ cũng chẳng dám nói dối, tâm trạng ĩu xìu bèn khai thật, “Xin lỗi, đó là cái tên đã bắn em hôm đó… anh chỉ thay em…”

“Nhưng em còn chẳng biết đó là ai, làm sao anh…”

Giọng anh bỗng trơn tru ngắt lời, “Có, nhưng khi đó em gần như bất tỉnh rồi, em chỉ nói là “sát thủ” thôi…”

“Với hai từ mà anh tìm được danh tính hắn ư?” Thục Linh phút chốc quên bén cơn giận, nghi hoặc hỏi, “Vậy gã đó thật sự là kẻ đã bắn em từ xa?”

Nguyên Khải liều mạng gật đầu, cúi gập người, miễn cưỡng thỏ thẻ, “Kể từ sau hôm đó anh đã dùng nhiều quyền hạn xã hội khác nhau thu thập tình báo, thú thật thì trước lúc chúng hành động đã huỷ gần như mọi dấu vết. Nhưng chỉ cần là việc có xảy ra chắc chắn để lại manh mối thôi.”

“Nhờ điều tra từ tuyến đường nơi em bắt đầu xuất phát, anh biết em đã đến đâu và gặp ai…” Tới đây Nguyên Khải hơi chững lại, cả Thục Linh cũng vô thức đanh người.

Để hoà hoãn bầu không khí trống trãi này, Nguyên Khải đành tiếp tục câu chuyện, hiềm nổi sắc mặt anh đã trùng xuống chút đỉnh.

“Sau cùng, dựa theo nội dung camera thu được, xét từ hướng đạn bắn rồi bắt đầu thu thêm nhiều chiết xuất camera từ hướng đó. Và tìm được gã.”

Thục Linh bất ngờ thốt, “Gã đi cùng một kẻ khác, nhưng hắn chết rồi, kẻ đó từng nhắc đến “khách hàng” liệu anh có biết?”

Nguyên Khải ngẩn mặt, khẽ chớp mắt, “Ừm. Em có nhớ ngày thảm sát cô nhi viện, đã trôi qua nhiều ngày nhưng đến nay vẫn chẳng có tin tức nào được đưa lên.”

“Dù chỉ là cô nhi viện ở vùng ngoại ô đi nữa thì cũng kỳ lạ mà đúng không? Chưa kể, vài tình báo cho thấy cô nhi viện đã không hoạt động nữa, chính thức đình trệ vĩnh viễn.”

Thục Linh đồng tình.

Nghĩ ngợi giây lát, như nhận ra điều gì, cô cau mày đáp, “Là ông ta, lão viện trưởng? Vì nếu dây dưa với pháp luật, hành vi buôn trẻ đằng sau cũng sẽ bị phơi bày nên ông ta đã giấu nhẹm sự thật, xem như chưa từng xảy ra bất kỳ sự tổn hại nào, sau đó hoàn toàn đóng cửa cô nhi viện.”. ?ha?h‎ mà‎ khô?g‎ có‎ q?ả?g‎ cáo,‎ chờ‎ gì‎ ?ìm‎ ?ga?‎ ⩵‎ ?‎ r‎ ù‎ m‎ ?‎ r‎ ?‎ ?‎ ệ‎ ?.V?‎ ‎ ⩵

“Bingo, thông minh lắm.” Đương định vươn tay xoa đầu bé con, nhưng bầu không khí vừa mới khá lên, một lần nữa rơi vào nốt trầm bởi hành động ấy.

Nguyên Khải thoắt cứng sượng, lúng túng thu tay.

Bây giờ chưa phải lúc được phép làm điều đó.

Thục Linh thoáng liếc anh, hắng giọng nói, “Vậy ra ông ta đã biết đó là em. Cũng nhanh chóng lắm, dù sao cũng là cố ý nhưng không nghĩ lại dùng đến phương pháp này với một đứa trẻ như em.”

“Phải. Hôm nay nhân lúc em đi học, anh theo dõi hành tung của gã, cũng là thấy gã ta đi ra từng công ty lão nên mới đuổi theo.”

“Thế rồi gã sống chết thế nào?” Thục Linh giơ tay chặn lời Nguyên Khải, “Khoan đã, em đoán nhé? Gặp anh thì chẳng thể sống nổi, mà anh để gã chạy thoát thì lại kỳ lạ quá, vì đã mạo hiểm bị lộ mặt rồi mà tuột mất con mồi nghe không có lý gì cả.”

Câu nào thốt ra cũng đều có cơ sở, Nguyên Khải gật đầu tới ngây ngốc.

Song hàng loạt lời chất vấn tiếp theo vừa buông khỏi miệng liền khiến anh toát mồ hôi lạnh, môi ngậm chặt.

“Vậy cái vali đó chứa gì? Em đoán là tiền? Nó nằm ở đâu? Anh chắc cũng mở xem thử nhỉ? Nếu đúng là tiền thì anh phải mang về đây rồi, hửm?”

Nguyên Khải đảo mắt dáo dác, cố lảng tránh tra khảo.

Cư nhiên, cuối cùng vẫn bị Thục Linh tìm ra chiếc vali giấu sau tấm rèm cửa.

Cô đếm đi đếm lại, chỗ đấy không dưới nữa tỷ, thuận tay nhặt hai cọc cho vào túi áo.

“Em lấy từng này thôi, không truy cứu anh nữa, nhưng anh nên nói chuyện với sếp, ông ấy gọi sắp cháy máy em rồi.”

Nguyên Khải nhìn tiền đến đứt ruột, thút thít bảo, “Kinh tế khó khăn, hành vi của em là trộm đó.”

“Nhiều lời.”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5755 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5282 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5015 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4590 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4516 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4468 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter