Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Phục Thù

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Phục Thù
  3. Chương 9

Chương 9

Nguyên Khải rời đi chưa lâu lòng đã nôn nao muốn chết.

Không biết bé con có kích động vung bừa kiếm chăng nữa, hay là chóng xong việc, kết thúc gọn ghẻ rồi về nhà.

Xét theo khía cạnh nào đó thì cả hai vế đều có khả năng.

Đương lúc nghĩ vẩn vơ, đứa trẻ bỗng cất giọng non nớt kéo anh khỏi trạng thái lơ đễnh.

"Anh ơi, vòng."

Em vừa tết xong vòng hoa muốn đội cho Nguyên Khải, nhưng dù anh đã ngồi dưới bậc thang em vẫn không với tới, đành khó khăn kiểng chân hòng rút ngắn độ cao.

Động tác đáng yêu ấy hoàn toàn xuyên thủng anh mất rồi, anh phối hợp cúi thấp người để em đặt vòng lên tóc mình. Song dịu dàng xoa đầu em, "Anh cảm ơn."

"Dạ hông có chi."

Cô bé khác đứng cạnh nhỏ giọng khen, "Anh đẹp quá."

"Anh cảm ơn." Anh đáp trả bằng nụ cười triều mến, lũ trẻ thẹn thùng che miệng tủm tỉm.

Thêm một đứa khác nhìn anh không chớp mắt, "Anh là thiên thần ạ?"

Nguyên Khãi dừng lại suy ngẫm về hai từ "thiên thần" này giây lát, so sánh việc bản thân làm với nhiệm vụ thiên thần vốn dĩ nên làm - hình như không giống.

Tuy nhiên thái cực đối lập thì có chút tương đồng.

Anh đưa tay xoa đầu cô bé, "Không biết nữa, em thấy điểm nào giống thế?"

Má cô bé ửng hồng rồi xổ một tràn, "Mặt của anh nè, mắt, môi, chân mày của anh, mũi anh cao ơi là cao, tay của anh cũng đẹp lắm, với trên đầu anh còn có vòng thiên thần nữa. Anh là thiên thần nên mới có mà."

Suy cho cùng là thích gương mặt anh.

Trái ngược Nguyên Khải không nghĩ ngợi mấy. Anh khẽ chạm lên vòng hoa trên đầu, "Vậy anh biến em thành thiên thần chịu không?"

Cô bé lập tức reo hò, "Yah huh, em muốn, anh biến em thành thiên thần đi, hô biến, biến."

Sau đó Nguyên Khải ngắt vài bông trong số hoa mình từng mua ở nội thành, anh nhịp nhàn điều khiển ngón tay đan những nhành hoa khác loài lại với nhau, muốn làm thành vòng hoa nhiều màu sắc.

Song thao tác có chuyên nghiệp gấp mấy cũng không thay đổi được sự thật rằng trông nó rất cẩu thả.

Thân hoa tết không chắc chắn, chỗ rơi chỗ gãy, hoa thì dập nát bét, chẳng ra hình hài gì.

Sản phẩm không đáp ứng mong đợi khiến lũ trẻ thoắt xụ mặt.

Cô bé nhìn xong khóc nấc lên, "Em không được làm thiên thần hả anh? Huhu..."

Nguyên Khải luống cuống quơ tay không trong vô vọng.

Anh đang gắng chiêm nghiệm vài giải pháp dỗ dành bé con, thì bỗng đứa trẻ từ đầu luôn lặng thinh đứng một góc quan sát bất ngờ cất giọng, "Không sao đâu, cậu sẽ được làm thiên thần."

Nguyên Khải và lũ nhóc đồng thời đưa mắt nhìn qua thằng bé.

Trước hết là chất giọng không trầm không bỏng, ngữ âm đều đều, có phần lạnh lùng. Bên ngoài bận áo thun đen, kết hợp quần dài màu be, cảm giác trưởng thành vượt hẳn những đứa trạc tuổi.

Nó khiến anh nhớ hồi Thục Linh còn nhỏ, nhưng cảm giác mang lại hoàn toàn khó hình dung nổi.

Là gì nhỉ, Nguyên Khải thoáng bất an.

Thằng bé lướt qua lũ trẻ, tới cạnh bé con khóc nức nở, chẳng biết chuẩn bị từ bao giờ, nó đặt vòng hoa lên đỉnh đầu em ấy. Vòng hoa nho nhỏ được đan cẩn thận, cũng ra trò phết.

Rồi thằng bé khoác tay, giở giọng quở trách, cơ mà giống an ủi hơn, "Bối Giản Ninh, đừng khóc nữa, cậu được làm thiên thần rồi."

Cô bé tên Bối Giản Ninh sờ sờ trên đầu có một cái vòng nhỏ liền cười toe toét, gật gật, "Cảm ơn cậu. Mình được làm thiên thần rồi."

Tiếp đó, thằng bé kéo áo mình lên lau nước mắt chảy tèm lem khắp mặt Giản Ninh, "Đồ ngốc, chỉ biết khóc thôi."

"Không có đâu." Giản Ninh hỉn môi, "Tại vì mình muốn làm thiên thần mà."

Thằng bé thở dài, không nói thêm.

"Cậu làm cho mình với."

"Cho mình nữa."

"Mình nữa, mình nữa."

...

Lũ nhóc muốn có cái vòng tương tự, bèn vây lấy đòi thằng bé, nào ngờ nó dứt khoát lắc đầu, "Tự đi mà làm."

Song chúng nhòm qua núi hoa kế bên Nguyên Khải, anh thấy không ổn, nhưng giây sau vẫn đành giương mắt nhìn lũ trẻ ngắt lấy ngắt để tài sản của mình, tết thành vòng hoa.

Thừa dịp chúng lộn xộn nơi khác, thằng bé ban nảy bước tới chỗ anh, "Anh định nhận nuôi bao nhiêu đứa?"

Nguyên Khải hơi nhướn mày, "Để xem."

"Anh sẽ không vứt bỏ chúng tôi phải không?"

Chân mày anh hạ xuống cùng hàng mi khép hờ.

Cách thằng bé nói chuyện cứng nhắc quá nên anh chẳng hiểu dụng ý nó truyền đạt, tuy nhiên có gì đó lạ lắm. Và nó bắt đầu chỉ tay về hướng lầu hai của toà nhà, nói chuẩn xác là cửa sổ thư phòng, "Các người đang làm gì vậy?"

Bấy giờ, mặt trời đương lặng tâm, ánh chiều tà bãng lãng rọi vào khoảng sân trống giữa cô nhi viện, bóng người thằng bé nhoè đi trước vạt nắng nọ, song tròng mắt màu đồng thau hãy còn sáng hơn cả ban đầu.

Cuối cùng Nguyên Khải biết hình dung loại cảm giác này là gì rồi.

Sợ hãi.

Tựa một nhân vật đứng ngoài bàn cờ, thờ ơ xem những quân cờ di chuyển vô tổ chức, cũng không cả thèm động tay sắp xếp.

Chỉ riêng sự tồn tại thôi đã khiến người khác bất an đến nghẹt thở, khi đôi mắt mở ra mang một luồng khí áp lạnh lẽo buốt tim, như đang gửi đi thông điệp rằng nó có thể thấu thị tất thẩy sự thật.

Mà con người luôn ẩn giấu vài bí mật muốn chôn vùi, thế nên ánh mắt đó mới đáng lo ngại.

Anh là con người.

Nguyên Khải lần theo ngón tay thằng bé, cất giọng rủ rỉ, "Em tên là gì?"

Thằng bé đáp gọn trong hai chữ, "Nhị Đoạn."

Lúc này cả hai cùng trông thấy một gương mặt quen thuộc vén rèm cửa sổ, ló ra sau lớp cửa kính - Gương mặt Thục Linh không hiện bất kỳ trạng thái nào, hành động xem xét kết thúc thì thả tấm xèm xuống.

"Bao tuổi rồi." Nguyên Khải dời mắt khỏi cửa sổ tầng hai, anh thở phào vì bé con không quá kích động.

Nhị Đoàn đáp, "Mười lăm."

Vừa hay bằng tuổi Thục Linh năm đó.

"Hiểu rõ quá nhỉ, anh sẽ không bỏ rơi các em, bù lại mấy đứa cần cân nhắc một giao dịch... a." Lời chưa dứt Nguyên Khải vội chữa lại, "Không đúng, nào phải cân nhắc, bọn em phải đồng ý thì mới được cứu khỏi đây."

Nhị Đoạn đan bàn tay, "Thành giao."



Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5757 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5283 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5016 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4591 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4516 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4469 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter