Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Quái Vật Khởi Phục

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Quái Vật Khởi Phục
  3. Chương 29

Chương 29

Phần lưng Lâu Diên và lồng ngực người này dính chặt vào nhau, không một kẽ hở. Anh có thể cảm nhận rõ ràng khí tức lạnh lẽo như xác chết ở phía sau, đang từ không có hô hấp dần dần lấy lại hơi thở.

Phó Tuyết Chu giả chết hay là sống lại? Hắn thật sự vẫn còn là con người sao?

Lâu Diên vừa mới cho Phó Tuyết Chu tổng cộng sáu phát đạn, rõ ràng đã trúng vào não và chính giữa tim, thậm chí vì phòng ngừa trái tim Phó Tuyết Chu có khả năng ở bên phải, Lâu Diên bồi thêm một phát nữa

Mỗi một viên đạn bắn ra đều không hề lãng phí, Lâu Diên dám khẳng định chính mình đã giết chết được đối phương chứ không phải tự tưởng tượng ra, thế nhưng với lực công kích như vậy làm sao con người bình thường vẫn còn sống được chứ?

Chẳng có lẽ là thế thân?

Lâu Diên dư quang liếc nhìn nơi Phó Tuyết Chu vừa nằm, nơi đó chỉ còn lại một vũng máu.

Phó Tuyết Chu… Hắn còn được tính là con người nữa không?

Ngay sau khi Lâu Diên nuốt khan một cái, tay còn lại của Phó Tuyết Chu từ phía sau nắm lấy cần cổ anh. Hắn gia tăng lực buộc Lâu Diên phải quay mặt lại, đôi mắt rũ xuống, nhìn rõ ràng bóng dáng con chuột nhỏ dưới ánh trăng.

Trên mặt con chuột nhỏ còn bôi màu vẽ lên để ngụy trang, vì để không ai nhận ra nên tối nay đã có chuẩn bị rồi mới đến đây, Phó Tuyết Chu chà sát màu mực trên mặt Lâu Diên, ngón cái đã bị nước mưa thấm ướt nhuộm thành màu xanh.

Nhưng cho dù bị thuốc màu chỗ che lấp, nhưng gương mặt của người này vẫn không thể nào giấu đi được sự sắc bén trương dương đến lạ thường. Cho dù cơ thể đang bị Phó Tuyết Chu kìm kẹp, nhưng biểu hiện lại không có một tia hoảng sợ bối rối nào, ngược lại thản nhiên, bình tĩnh đối mặt cùng Phó Tuyết Chu, trong mắt tràn đầy ác ý cùng tâm trạng phức tạp khó hiểu. Người này cũng bị nước mưa xối ướt át sau đó đôi môi đỏ mọng nở ra nụ cười: “Quả nhiên, vũ khí nóng không thể giết chết được ngươi.”

Advertisement



Máu trên mặt Phó Tuyết Chu đã nhuốm đỏ một góc áo Lâu Diên, mùi khói thuốc súng nhàn nhạt cộng với mùi lá liễu tươi mát trên người anh truyền đến chóp mũi Phó Tuyết Chu — đây mùi hương còn lưu lại sau khi Lâu Diên nổ súng xong rồi chạy vào bên trong rừng liễu.

Phó Tuyết Chu cúi đầu, ánh mắt dò xét từng vị trí trên người Lâu Diên, hai tay siết cổ anh càng chặt, hắn dùng sức nâng mặt Lâu Diên đến gần, nhẹ nhàng hỏi: “Ngươi là ai?”

Lâu Diên mỉm cười đầy chế giễu, cũng nhẹ nhàng nói: “Ngươi đoán xem, Phó Tuyết Chu.”

Khi đọc ra cái tên này, đôi mắt Lâu Diên bỗng nhiên tối sầm, trong đôi mắt đen lộ rõ ​​sự căm hận như muốn lột da, xẻ thịt, uống máu Phó Tuyết Chu.

Hôm nay khi ra ngoài theo dõi đám Cuồng tín đồ, Lâu Diên muốn xem liệu anh có thể tìm được cơ hội giết chết Thái Mạc và đám Cuồng tín đồ kia không. Anh cũng chẳng phải một người thiện lương gì cho cam, mặc dù đã giao dịch với Ôn Nhất An chỉ giết mỗi Thái Mạc, nhưng nếu chúng đã đến đây rồi thì anh cũng chẳng ngại tiện tay xử hết đám này. Anh đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho việc này, không những có vũ khí trên người mà còn có lớp ngụy trang trên mặt nữa.

Cuồng tín đồ là một lũ biến thái, giết được một tên sẽ thu hút đến một đống tên khác, cứ như một lũ gián đáng ghê tởm. Một khi phát hiện Lâu Diên đã giết người của chúng thì chúng chắc chắn sẽ phát động sự trả thù điên cuồng đối với Lâu Diên. Lâu Diên không sợ Cuồng tín đồ, chúng cũng chẳng thể làm gì được anh, nhanh anh buộc phải hành động cẩn trọng tránh để xảy ra việc lũ điên đó sẽ quay sang ra tay với những người xung quanh mình.

Đời trước khi giết Cuồng tín đồ, Lâu Diên cũng đã từng ngụy trang một chút nhưng thực tế, việc này cũng chỉ có tác dụng với người lạ mà thôi, với những người đã quen thuộc với anh thì lại chẳng có mấy tác dụng.

—— Nhưng Lâu Diên cảm giác được Phó Tuyết Chu không sẽ nhận ra mình.

Anh vô cùng lạnh lùng xác định chuyện này, cho dù đã đi theo Phó Tuyết Chu qua ba thế giới, cũng đã chết trong tay Phó Tuyết Chu đủ ba lần, anh có thể khẳng định Phó Tuyết Chu sẽ không nhận ra mình.

Thật là một sự thật nực cười.

Trong mắt Phó Tuyết Chu, có hàng ngàn hàng vạn người đi theo hắn, bị hắn giết qua, được hắn cứu sống cũng vô số kể. Với một tên tùy tùng chẳng có bất kỳ mối quan hệ thân cận nào, Phó Tuyết Chu sao có thể nhớ rõ được chứ? Lâu Diên cảm thấy mình chỉ là một người xa lạ đối với Phó Tuyết Chu, một người nhỏ bé, tầm thường không đủ để hắn lưu tâm.

—— Nhưng ai dám nói, một kẻ nhỏ bé, tầm thường như vậy lại không thể giết được thần?

Huống chi Phó Tuyết Chu vốn cũng chẳng phải đấng cứu thế gì hết.

Lâu Diên rõ ràng rơi ở vào yếu thế, nhưng hết lần này tới lần khác khí thế lại không hề giảm xuống. Trong hoàn cảnh như vậy, anh vẫn dám khiêu khích Phó Tuyết Chu, tựa như không hề sợ chọc giận Phó Tuyết Chu một chút nào.

Phó Tuyết Chu cẩn thận quan sát Lâu Diên, bỗng nhếch khóe miệng: “Ngươi khiến ta cảm thấy rất quen thuộc… Nói cho ta biết tên của ngươi.”

Nụ cười này của Phó Tuyết Chu giống hệt với nụ cười khi hắn dùng ‘Đại hỏa’ hủy diệt thế giới khiến Lâu Diên cảm thấy buồn nôn, thậm chí còn muốn nhổ một bãi nước bọt vào mặt Phó Tuyết Chu, lệ khí trong lòng anh lại gia tăng gấp bội, cười lạnh: “Haha.”

Phó Tuyết Chu dễ dàng nhìn ra được cự tuyệt và chán ghét trong mắt Lâu Diên, hắn phóng nhẹ hơi thở, lông mi rủ xuống,từng hạt mưa nhỏ từng giọt rơi xuống hàng mi đen dài hắn, hình như đang suy tư điều gì đó.

Lát sau, Phó Tuyết Chu đột nhiên mạnh mẽ đẩy Lâu Diên dựa vào một thân cây liễu vững chắc bằng một tốc độ kinh người.

“Rầm!”

Khoảnh khắc phần lưng Lâu Diên đập mạnh vào thân cây, anh kêu lên một tiếng đau đớn. Giây tiếp theo, hai cánh tay Lâu Diên bị một bàn tay thon gầy hữu lực nắm chặt lấy dùng sức kéo lên cao quá đầu anh.

Lâu Diên ngẩng đầu nhìn thì thấy dưới màn mưa phùn, Phó Tuyết Chu đứng trước mặt anh gần trong gang tấc, thân hình cao lớn như muốn che khuất ánh trăng lung linh mờ ảo đang chiếu sáng rừng cây.

Mái tóc dài màu bạc xõa về phía sau phảng phất giống như vị thần mặt trăng trong truyền thuyết, hắn khẽ cúi đầu, bàn tay nắm chặt lấy cổ tay Lâu Diên, lặp lại yêu cầu: “Nói cho ta biết tên ngươi là gì?”

Lâu Diên nhướn mày, cảm thấy thật buồn cười, cười ha hả đầy châm chọc: “Để cho ngươi biết chính là làm bẩn tên của ta.”

Phó Tuyết Chu không nói lời nào liền trực tiếp cầm lấy đường dao đâm thẳng vào tay Lâu Diên, đóng cố định Lâu Diên lên thân cây liễu.

Lâu Diên sắc mặt hơi vặn vẹo, hai mắt giống như dã thú hung tợn nhìn chằm chằm vào Phó Tuyết Chu.

Đau đớn kịch liệt từ trong lòng bàn tay truyền đến não bộ, huyết dịch từng giọt theo lưỡi đao và cánh tay Lâu Diên trượt xuống, một ít nhỏ xuống đầu Lâu Diên trượt xuống trán rồi rơi xuống sóng mũi cao thẳng để lại một vệt máu kinh tâm động phách.

Làm xong chuyện này Phó Tuyết Chu lại thấy thỏa mãn như là tiện tay ngắt một bông hoa hay giẫm chết một con kiến vậy, vẫn nhìn thẳng vào Lâu Diên, tiếp tục hỏi: “Tên là gì?”

“…” Hơi thở Lâu Diên trở nên gấp gáp, một chữ cũng không nói.

Phó Tuyết Chu lại cười một chút, hắn vươn tay khẽ vuốt vệt máu trên mặt Lâu Diên.

Tay hắn thon dài tái nhợt, khớp xương rõ ràng, nổi đầy những đường gân xanh tím. Bàn tay dính đầy máu của Lâu Diên bắt đầu di chuyển xuống dưới, lướt qua lớp màu vẽ trên mặt rồi đến cằm, sau đó chạm vào cơ thể Lâu Diên.

Từ trên xuống dưới, hắn bắt đầu lục tìm từng vũ khí mà Lâu Diên đang đeo trên người,trong túi áo khoác tìm được một con dao thủ công, hai thanh dao găm ở túi bên ngoài, dùi cui điện bên hông, hai chiếc nhẫn đinh tán nho nhỏ, một con dao nhỏ cùng với một bình thuốc phun sương nhỏ trong túi quần, trên bắp chân cũng đang buộc một con dao găm sắc bén cỡ bằng bàn tay.

Và cả khẩu súng cùng băng đạn đang nằm trong tay kia nữa.

Tất cả đều bị Phó Tuyết Chu quẳng sang một bên chất thành một đống. Phó Tuyết Chu ngồi xổm xuống, cuối cùng mò mẫm mắt cá chân và giày của Lâu Diên, khi tay hắn vừa chạm vào giày, mất cảnh giác bị Lâu Diên hung hăng đá một cước vào ngực.

Phó Tuyết Chu bị đá ngã xuống đất, hắn ngẩng đầu, liền thấy Lâu Diên từ trên cao nhìn xuống, trông cứ như là nhìn thấy rác rưởi vậy: “Bỏ bàn tay bẩn thỉu của ngươi ra.”

Một cước này Lâu Diên dùng hết khí lực, nếu như đối phương là người bình thường, bây giờ chỉ sợ là đã bỏ mạng rồi. Phó Tuyết Chu dường như chẳng hề hấn gì, hắn chỉ là trầm ngâm cầm lấy khẩu súng của Lâu Diên, đứng dậy sau đó chậm rãi nạp đạn vào súng.

Đây là khẩu súng lục tám viên, là hàng đi kèm với khẩu súng bắn tỉa mà Hạ Minh đưa cho Lâu Diên.

Phó Tuyết Chu nạp đạn xong, lại nhìn về phía Lâu Diên: “Không còn vũ khí nữa rồi, ngươi đã chịu nói tên ra chưa?”

Lâu Diên thờ ơ nhìn hắn.

Phó Tuyết Chu tự nhủ: “Cứng đầu đấy.”

Hắn nhẹ nhàng đặt súng lên bả vai Lâu Diên, khẽ cười một tiếng: “Nhưng ta nhớ ra rồi.”

“Ngươi họ Lâu.”

“Đoàng!” một tiếng súng vang lên, vai Lâu Diên xuất hiện một lỗ máu.

Phó Tuyết Chu vẫn cực kỳ cố chấp, nghiêng đầu hỏi lần nữa: “Lâu gì nhỉ?”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5843 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5337 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5064 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4654 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4585 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4573 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter