Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Quỷ Hồn Xin Hãy Buông Tha

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Quỷ Hồn Xin Hãy Buông Tha
  3. Chương 72: Bạch Nguyệt Sơn Trang 3

Chương 72: Bạch Nguyệt Sơn Trang 3

Vừa bước vào đã gặp phải chuyện như vậy không ai dám buông lỏng nữa. Trời càng ngày càng tối, Dư Phong nhặt một khúc gỗ khô đốt lên làm đuốc, ánh lửa thắp sáng miễn cưỡng nhìn rõ căn phòng.

Lâm Du Nhiên đứng phía sau cầm chặt lấy vạt áo của Doãn Tình, bạch y vốn đẹp đẽ bị hắn vò đến nhăn nhúm, Doãn Tình nhìn thấy không đành lòng vỗ nhẹ lên cánh tay hắn an ủi.

“Đừng sợ.”

Bỗng cơ mặt Lâm Du Nhiên cứng ngắc, cả người run lên, tay nắm lấy y phục chặt đến mức nổi cả gân xanh. Doãn Tình thấy phản ứng kì lạ của Lâm Du Nhiên gấp gáp hỏi:

“Du Nhiên, xảy ra chuyện gì?”

Dư Phong và Mặc Thanh cũng lo lắng hỏi han nhưng sắc mặt Lâm Du Nhiên trắng bệch, cổ họng như bị thứ gì đó chặn lại, ánh mắt liên tục nhìn về phía đằng sau. Dư Phong cẩn thận quan sát nhưng bốn phía đều yên ắng không mảy may phát hiện thứ gì, Lâm Du Nhiên lắp bắp, khó khăn lắm mới thốt thành lời:

“Ba người không nhìn thấy gì sao?”

“Ngươi nhìn thấy gì?”

Doãn Tình lo lắng kéo người lại gần, dường như Lâm Du Nhiên nhìn thấy chuyện gì rất đáng sợ mặt cắt không còn giọt máu, đôi mắt trong sáng có thể soi rõ cả bóng người. Doãn Tình nhíu mày nhìn sâu vào trong đó quan sát, con ngươi đen láy từ bao giờ đã xuất hiện thêm “người” thứ tư. Doãn Tình hốt hoảng vội vàng quát lên:

“Mặc Thanh cẩn thận!”

Tiếng của Doãn Tình vừa dứt đột nhiên xung quanh chìm vào trong bóng tối. Mặc Thanh sợ hãi nên luôn nắm chặt lấy tay Dư Phong, vậy mà lúc này như có sức mạnh vô hình nào đó tách hai người ra, tầm mắt lập tức bị màn đêm bao phủ. Một mình trong đêm tối luôn khiến con người ta dâng lên cảm giác sợ hãi, nhất là hiện tại xung quanh y không còn ai.

Mặc Thanh hoảng hốt cố tìm lấy hơi ấm quen thuộc, nhưng bàn tay liên tục vồ hụt vào không trung một người cũng không tìm thấy. Y như rơi vào khoảng không vô tận, không biết đến tận lúc nào mới mơ màng ôm lấy đầu ngồi dậy.

Vừa mở mắt, quang cảnh trước mặt đã khiến Mặc Thanh giật nảy mình. Xung quanh y đều được bao lấy bởi ánh đèn ấm áp, trang trí nơi này tuy không phải xa hoa tráng lệ nhưng cũng không phải là của nhà dân bình thường. Cảnh vật rất yên bình không có gì là lạ, nhưng vấn đề trước đó y đang ở Bạch Nguyệt sơn trang, đây lại là đâu, tại sao y lại bị đưa đến nơi này rồi?

“Dư Phong ngươi ở đâu?” Mặc Thanh thử cất tiếng gọi, nhưng xung quanh rất mực yên ắng, ngoài tiếng của y ra đều không phát hiện thêm bóng dáng của bất cứ người nào.

“Sư huynh?”

Y gọi thêm vài lần đều không có kết quả cũng không cố sức nữa, dù không biết đây là đâu nhưng cũng phải tìm cách thoát khỏi nơi này trước. Mặc Thanh bước chầm chậm trên hành lang, thì ra nơi y vừa ở chỉ là một căn phòng rất nhỏ, bước ra ngoài rồi mới thấy xung quanh rộng đến mức nào.

Chỉ là nơi rộng như vậy mà đến một bóng người cũng không thấy.

Có cơn gió thổi qua làm Mặc Thanh rét run, y bước nhanh qua một con đường nhỏ, hoa dành dành trắng nở rộ che kín cả hai bên đường. Phía trước là một cánh cửa lớn đang mở, Mặc Thanh mơ hồ nghe thấy tiếng nói chuyện nên quyết định tiến về phía trước.

Bước qua bậc cửa Mặc Thanh như chết đứng. Trước mắt y là đều phủ bởi một tầng vải trắng, tiền giấy rơi lả tả dưới đất bị gió thổi bay tán loạn, vừa nhìn đã biết nhà này đang có tang sự.

Nhưng không phải điều này khiến Mặc Thanh hoảng sợ, điều khiến y chú ý chính là hàng trăm bài vị được xếp san sát nhau kia, bên trên còn có một bảng gỗ lớn khắc bốn chữ “Từ đường Dương gia”.

Mặc Thanh cảm thấy sống lưng mình lạnh toát. Hóa ra từ đầu đến cuối y đều không rời khỏi Bạch Nguyệt sơn trang, nhưng tại sao y lại trở về lúc Dương gia vẫn còn tại thế, còn ba người kia họ đã bị kéo đi đâu mất?

Có phải là cũng như y bị kéo đến nơi này không?

Còn đang mải thất thần thì Mặc Thanh lại bị tiếng nói không gần không xa thu hút sự chú ý. Đi tiếp thêm một đoạn phát hiện phía sau từ đường có một khoảng trống, có hai người đang thì thầm to nhỏ không nghe rõ. Mặc Thanh tò mò tiến lên vài bước, y muốn xem xem rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.

Hiện tại Mặc Thanh mới nhìn rõ, hai người kia vẫn khoác trên mình y phục trắng. Người trẻ hơn mặt ửng đỏ lên ôm lấy kẻ kia nũng nịu, người kia cũng không tở vẻ gì là khó chịu còn nhéo lấy eo thiếu niên nhẹ giọng mắng:

“Tiểu yêu tinh nhà ngươi, có biết đây là đâu không, đừng có làm loạn.”

Thiếu niên co mình kêu lên một tiếng, lại bám vào người kia sát hơn, ánh mắt ửng đỏ cọ vào lòng người trước mặt. “Nhị thúc… chẳng lẽ người không thích ta sao?”

Mặc Thanh vội bịt chặt lấy miệng như vừa nghe thứ gì đó động trời, người trẻ tuổi kia vừa gọi là nhị… nhị thúc? Vậy mà hai người đó…

“Dương Vân à Dương Vân. Cha ngươi mà biết ngươi dâm đãng thế này, chỉ sợ ông ta tức đến độ chết rồi cũng muốn đội mồ sống dậy.” Dương Thiên ngoài mặt thì nói vậy nhưng bàn tay lại không tự chủ được đưa lên người thiếu niên sờ soạng.

Dương Vân nhìn còn rất trẻ, ánh mắt hoa đào vì bị khi dễ mà ngập nước thật khiến người ta muốn ôm vào lòng. Dương Vân ủ rũ hôn nhẹ lên cằm Dương Thiên chán ghét nói:

“Nhị thúc đừng nhắc đến lão già đó! Ta cũng đâu phải cốt nhục ruột thịt của ông ta, còn sống coi ta không khác gì người ở, chết đi rồi cũng chỉ nhớ đến máu mủ của lão. Ta chính là muốn lão chết cũng không nhắm mắt!”

Dương Thiên hôn lên cổ Dương Vân, gã không kiềm chế được liên tục cúi xuống hít lấy hít để da thịt thiếu niên. “Nói gì đi nữa đại ca của ta cũng có ơn nhặt tiểu yêu tinh nhà ngươi về, trong lòng ngươi một chút ơn dưỡng dục cũng không có?”

Nghe những lời này Dương Vân dường như tức giận, đẩy bộ mặt râu ria của Dương Thiên ra lạnh lùng nói:

“Chẳng lẽ nhị thúc kính trọng lão ta như vậy, ta không tin nha! Là huynh đệ ruột thịt mà ông ta là gia chủ, nhị thúc lúc nào cũng như hạ nhân mặc lão sai bảo, ta nhìn còn thấy chướng mắt. Hiện tại lão chết rồi đến Thiên Ma Nhãn cũng giao lại cho Dương Ly, có coi thúc là gì đâu!”

Ganh ghét trong lòng nếu để yên thì không sao, có người kích động càng khiến nó sinh sôi nảy nở không thể kiểm soát. Ánh mắt Dương Thiên trầm đi, nâng cằm Dương Vân lên nhìn thẳng vào mắt hỏi: “Vậy tiểu bảo bối của ta muốn ta làm gì đây?”

“Giết Dương Ly đoạt Thiên Ma Nhãn.”

“Ngươi thật là độc ác…” Dương Thiên bóp cằm thiếu niên, ánh mắt lộ vẻ hung ác, một lúc sau lại bật cười, “Nhưng mà ta rất thích.”

Dương Vân thỏa mãn cởi áo ngoài để lộ làn da trắng như tuyết, đôi chân thon thả dẫm lên từng lớp y phục, đẩy Dương Thiên vào góc tường nhẹ giọng nói: “Vừa có trong tay thiên hạ vừa được ôm mỹ nhân, nhị thúc của ta thật là sáng suốt.”

Sau đó bên trong lập tức vang lên những tiếng ái muội, Mặc Thanh cảm thấy đầu óc mình ong cả lên. Nghe nói sau khi gia chủ của Dương gia chết, người bên ngoài đã lập tức đến gây rối hòng đoạt Thiên Ma Nhãn, không ngờ sự thật lại còn tàn khốc hơn, khi mà người trong nhà lại tự giành giật nhau trước.

Chỉ tội cho Dương lão gia chủ có lòng tốt nuôi nấng một kẻ không biết từ đâu đến, ơn không được báo, chết đi rồi còn bị kẻ này đâm cho một nhát.

Trong lòng y khó chịu như bị ai đó cào lên, dù biết chuyện này đã xảy ra rất lâu rồi nhưng vẫn không kiềm lòng được muốn lao lên giết hai kẻ đồi bại kia. Dương Vân không phải người nhà họ Dương thì không nói, từ lời hai người Dương Thiên cũng là đệ đệ của gia chủ, tốt xấu gì cũng cùng huyết thống lại cấu kết với người ngoài hại chính gia tộc.

Độc ác như vậy không sợ đời này gặp quả báo, đến chết cũng không được tử tế hay sao?

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5811 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5319 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5049 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4628 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4557 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4531 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter