Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ruột Bông Rách

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ruột Bông Rách
  3. Chương 48

Chương 48

Sau khi Triệu Vanh trở về nhà, việc đầu tiên là sắp xếp lại vốn từ của mình và gửi một tin official SMS cho Nguyễn Thừa, nội dung chung là cám ơn sự hợp tác và dự định tương lai.

Cậu hiện tại còn ở Dương Thành, cho nên không muốn nhiều người biết dự định rời đi của mình, cho nên cũng không đề cập tới chuyện sau này sẽ định cư ở Trúc Khuê, chỉ nói mình có hứng thú đầu tư vào nơi đó.

Khi Nguyễn Thừa trả lời lại, cũng đã gửi cho cậu một số dự án và thôlng tin liên lạc của cấp dưới của mình. Hai người cũng nghiêm túc bàn chuyện công việc một hồi.

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Triệu Vanh nhìn giao diện tin nhắn, trầm ngâm một lát.

Cậu vốn tưởng rằng mấy năm nay giả bộ để bảo vệ mình, ngụy trang lâu như vậy, cũng sẽ không tốn bao nhiêu sức lực. Hơn nữa thân thể cậu không tốt, nhiều lắm cũng chỉ dùng chút tiền ít ỏi trong tay đầu tư một chút, sau đó cùng Triệu Mính trải qua một cuộc đời bình thường.

Nhưng khi Nguyễn Thừa tung một cành ô liu ra cho mình, tâm tư vậy mà lại có chút ngọe ngọe rục rịch.

Sau đó còn bị cuốn theo, chờ tới khi thương lượng xong với Nguyễn Thừa rồi, lúc này mới kịp phản ứng vừa rồi mình đang làm gì.

Sau khi hoàn hồn, Triệu Vanh đi thẳng vào vấn đề mà gửi tin nhắn cho Lục Tinh Bình: "Tiền bối suy nghĩ đến đâu rồi ạ?"

Đợi tới khi Triệu Vanh gần sắp ngủ, cũng không nhận được tin trả lời của Lục Tinh Bình, ngược lại còn nhận được điện thoại từ Lưu Thuận.

Truyện được đăng tại các web có tên của Lại Trùng Cung.

Vừa mới nhấc máy lên, đã nghe thấy nhạc điện tử ầm ầm, nghe cũng đã biết thằng nhóc này lại đi đâu đó chơi.

Cậu ngáp: "Không chơi, anh buồn ngủ lắm."

Giọng Lưu Thuận lại rất gấp thiếu: "Tam --- à không phải....."

Cậu nhóc giống như do dự nên gọi Triệu Vanh là gì, đột nhiên dừng lại một chút rồi nói: "Quên đi, chuyện này bây giờ không quan trọng, em nói với anh, em với Dư Tiên gần đây bát tự không hợp nhau, tiệc tối gặp nó, sau tìm quán bar muốn nhảy Disco lại nhìn thấy nó."

"À, không đúng không đúng! Điểm chính không phải cái này. Anh gần đây có phải có quan hệ khá tốt với vị kia nhà học Lục đúng không? Tiệc tối nay em còn thấy anh chào hỏi với anh ta."

Triệu Vanh không hiểu gì: "Thì.....?"

"Em nhìn thấy em gái kia của Lục Tinh Bình đó." Lưu Thuận càng nói càng gấp, "Ở chỗ này nè, không phải bàn của em, ở bàn Dư Tiên đấy, ngồi cạnh Dư Tiên."

Triệu Vanh giật mình.

Trong ấn tượng của cậu, Lục Tiểu Nguyệt là một người sống theo nguyên tắc, thỉnh thoảng ngoại trừ đi dạo phố và du lịch cùng bạn bè, đều an phận học đại học, sau khi tốt nghiệp thì đi làm, cũng không tiếp xúc gì với công việc quản lý trong nhà, nhìn thì giống người trong vòng, nhưng thật ra lại không có mối quan hệ gì.

Sao lại.....?

"Lúc đầu em cũng không nghĩ có chuyện gì, nhưng em thấy bọn Dư Tiên cũng rót rượu không hề nương tay ấy, em còn thấy mấy thằng quen mặt chuyện chơi thuốc nữa, chơi ở quán bar xong còn dụ người khác đi khách sạn. Haiz em nghĩ thế nào cũng thấy không đúng, em cũng không dám đi hỏi Lục Tinh Bình......"

Triệu Vanh nhíu mày, từ từ rời khỏi giường.

Nghe miêu tả này của Lưu Thuận....

Cậu nhớ rõ khi tới công ty Kiều gia thay đổi văn phòng, bọn Dư Tiên thuộc thể loại ăn chơi ngồi rồi lại là người biết tin đầu tiên.

Nhưng lúc ấy cậu ở công ty, cũng không làm chuyện lên mặt gì, cả ngày chỉ ở trong văn phòng, cùng lắm là giúp Lục Tinh Bình đón Lục Tiểu Nguyệt lúc ấy thực tập ở công ty Kiều Nam Kỳ.

Khi đó Lục Tiểu Nguyệt..... Có phải đang yêu không?

Cậu càng nghĩ càng thấy không đúng, tăng tốc động tác, tóc cũng chưa chải chuốt lại, đã vội khoác áo khoác vào nói với Lưu Thuận ở đầy dây bên kia: "Gửi địa chỉ cho anh, anh hiện tại lập tức qua đó. Trước khi anh tới tuyệt đối phải tập trung vào Dư Tiên, có tình huống gì khác lập tức gọi điện cho anh."

Có lẽ do phản ứng của cậu quá nghiêm trọng, Lưu Thuận ngẩn người ra rồi vội vàng nói: "Ok ok ok!"

Triệu Vanh lúc này mới vô cùng lo lắng đi ra ngoài.

Lúc ở trên đường, cậu quắn quýt một hồi, nhưng vẫn không gọi cho Lục Tinh Bình trước.

Chờ khi tới nơi, Lưu Thuận ở cửa chờ cậu.

Dưới tình thế cấp bách, Lưu Thuận đã quên sửa miệng, tiến tới nói: "Tam thiếu, hình như có gì đó thật sự không ổn. Đám Dư Tiên đã lấy thuốc ra bàn rồi....."

"Dẫn anh qua đó."

"Nếu không em về bàn mình gọi thêm vài thằng bạn nữa? Anh qua như vậy, tụi nó nhiều người....."

"Không cần." Triệu Vanh lúc nói chuyện, giọng điệu đã bao phủ một tầng băng.

Lưu Thuận hiếm khi thấy Triệu Vanh tức giận như vậy, cho nên nhanh chóng dẫn người đi, xuyên qua đám người trong quán bar, đi tới một nơi có đám người ngồi vây quanh nhau.

Tiếng nhạc điện từ ồn ào trên sàn nhảy đập vào màng nhĩ, ánh đèn đủ mắc sắc chiếp khắp nơi, có thể ngửi thấy mùi rượu thoáng qua khiến choáng váng đôi mắt.

Triệu Vanh nhìn về phía Lưu Thuận chỉ vào.

Lục Tiểu Nguyệt ngồi bên cạnh Dư Tiên.

Nhưng dáng vẻ bây giờ của câu nhóc không giống như bình thường Triệu Vanh gặp. Bên ngoài trời lạnh, Lục Tiểu Nguyệt chỉ mặc áo ba lỗ, áo khoác không biết bị vứt đi đâu. Hai má đỏ bừng, mắt hơi híp lại, hai mắt mê mang, rõ ràng đã rất say.

Tuy nhiên, Dư Tiên còn ở bên cạnh không ngừng chuốc rượu.

Cô nhóc dừng lại, lắc đầu nói: "Được rồi... Em uống không nổi nữa....."

Dư Tiên vòng tay qua vai cô nhóc, cười nói: "Một ly thôi, không nhiều đâu."

Dưới ánh đèn mờ ảo, gã vẫy tay với người bên cạnh, người nọ lập tức hiểu ý, ở dưới góc nhìn Lục Tiểu Nguyệt không thấy, mở cái chai nhỏ bỏ thứ gì đó màu trắng vào trong ly kia.

Dư Tiên lắc lắc cái ly, biết rõ Tiểu Nguyệt đã lắc đầu, còn đẩy ly về trước, giữ chặt vai cô dựa vào người mình, nửa thuyết phục nửa ép buộc người khác uống.

Ly rượu còn chưa chạm vào miệng Lục Tiểu Nguyệt, đột nhiên ----

Có người bất ngờ nắm cổ áo gã, kéo gã ra khỏi người Lục Tiểu Nguyệt.

Tất cả chỉ xảy ra trong vài giây, Dư Tiên đang đắm chìm trong rượu, thân thể vốn không cường tráng gì, đột nhiên bị kéo lên như vậy, tay gã trượt đi, ly rượu rơi xuống, trong nháy mắt vỡ tan, tạo ra tiếng bén nhọn rõ ràng.

Rượu bắn tung tóe đầy đất, mảnh thủy tinh còn dính lại vài hạt rượu chưa kịp tan hết.

Mọi người xung quanh đơ ra toàn tập, nhất thời trong quán bar ầm ỉ, chỉ có nơi này trở nên yên tĩnh: "Thằng khốn nào ----" Dư Tiên thấy được người kéo mình, "Triệu Vanh????"

Triệu Vanh vẻ mặt lạnh lùng, vẫn nắm lấy cổ áo Dư Tiên.

Lưu Thuận ở bên cạnh hoảng sợ, không biết có nên tới kéo lại hay không, đành phải nói: "Tam thiếu, anh bình tĩnh một chút, nếu bây giờ tiếp tục, động thủ không tốt đâu."

Triệu Vanh hít sâu một hơi, thấp giọng nói: "Anh cảm thấy việc động thủ đánh người là một chuyện rất không văn minh."

Lưu Thuận nhẹ nhàng thở ra.

"Nó là người sao?"

Ngay sau đó, Triệu Vanh lại nắm chặt tay, giơ tay lên dùng sức từ khi cha sinh mẹ đẻ dọng một cái vào mặt Dư Tiên.

"---- TAM THIẾU!!! TỤI NÓ NHIỀU NGƯỜI NHƯ VẬY, EM CÒN CHƯA GỌI NGƯỜI MÀ!!!"

-

Sau khi nói chuyện với Nguyễn Thừa xong, Kiều Nam Kỳ cũng không ở lại tiệc tối nữa.

Y trở về nhà cũ ở đường Xương Khê kia.

Đêm ở khu phố cũ vô cùng vắng vẻ, ở khu biệt thự cổ không có nhiều người đi đường, những ngọn đèn đường cũ kỹ tỏa ra ánh sáng vàng, hiện ra thân hình thon dài của Kiều Nam Kỳ trong đêm tối.

Gió lạnh hiu hiu.

Mùa đông ở Dương Thành rất dài, hiện tại đã qua cuối thu, cũng không biết khi nào sẽ có tuyết đầu mùa.

Kiều Nam Kỳ đi qua con đường lát gạch trải đầy cỏ, khi bước qua cửa lớn, liền liếc mắt nhìn hộp thư treo ở cửa kia.

Hộp thư này đã có từ 20 năm trước, cho tới bây giờ cũng không có ai gửi tới nữa. Y trước kia đều không dặn người giúp mình lưu ý tới nó, cho nên bây giờ cũng không cần xài tới.

Khi còn nhỏ, Kiều An Tình rất thích những thứ này.

Mẹ y tuy rằng là người thừa kế của Kiều gia, nhưng bà lại thích chó mèo, thích những mẩu thư tình nhỏ, thích những thứ nhỏ xíu ấm áp. Kiều An Tình đã nói cho y nghe không dưới một lần, Hạ Nam hồi còn trẻ rất thích gửi thư cho bà, cho nên thời trẻ của bà, việc thích nhất là giây phút về nhà mở hộp thư ra xem.

Sau khi bà đi rồi, Hạ Nam sống ở Kiều gia nơi không có hơi ấm kia, y lại trải qua môt mình thời niên thiếu ở đây, cũng không có ai mở hộp thư này ra nữa.

Ổ khóa hộp thư đã rỉ sét, chìa khóa cũng không tìm thấy, e rằng đã lâu không được mở ra.

Y chỉ tình cờ lướt qua để những ký ức vụn vặt luôn bỏ mặc chỉ hiện lên trong đầu, rồi cứ thế thu hồi ánh mắt mở cửa.

Mới vừa mở cửa, góp lạnh đã tràn vào nhà, cùng với tiếng mèo kêu yếu ớt.

Kiều Nam Kỳ đóng cửa lại mở đèn lên, lúc này mới phát hiện trên ngăn tủ có một con đang nằm bỏ ở đó quan sát mình, cũng không biết có phải do hồi nãy nghe tiếng bước chân mà tới đây chờ.

Sau khi y vào nhà, hai con mèo khác cũng xuất hiện.

Chuyện thứ nhất là Kiều đại thiếu 'cao quý' làm là xử lý mấy chuyện việc của mấy ông trời con này.

Đợi tới khi làm xong hết, y mới nghĩ tới đêm nay gặp Triệu Vanh, sau đó bế một con mèo, ngồi lên sô pha, nhẹ nhàng vuốt ve nó.

Mèo nhỏ đã không còn sợ y.

Dù sao cũng đều là mèo hoang, cho dù thành nuôi trong nhà, cũng không tới mức sợ người.

Mấy ngày đầu còn có chút sợ người lạ, nhưng sau khoảng thời gian được nuôi nấng gì, chúng đã bắt đầu không kiêng nể gì. Thậm chí còn hất mũi, nửa đêm bò lên giường. Lúc bắt đầu bệnh sạch sẽ của Kiều Nam Kỳ còn phát tác, thiếu chút nữa đã ném mấy ông trời con này xuống.

Nhưng sau đó y lại nghĩ, bọn chúng đều là những sinh mệnh được Triệu Vanh chăm sóc bấy lâu nay, là sự dịu dàng Triệu Vanh để lại cho y. Y nhất thời mềm lòng không làm gì, dẫn tới hiện tại, cả đám đã không còn thể thống gì.

Cho dù bây giờ y đang ôm trong tay, cảm thấy y sờ còn chưa đủ, còn thường dùng đỉnh đầu đẩy tay y, muốn Kiều Nam Kỳ hầu hạ mình thoải mái.

Kiều Nam Kỳ cúi đầu nhìn nó, trong lòng suy nghĩ miên man, thỉnh thoảng còn nhớ tới hai con mèo Kiều An Tình nuôi năm xưa.

Y hôm nay thực sự mệt mỏi, không có sức để làm gì.

Cho nên sau khi về nhà Kiều Nam Kỳ cũng không làm gì cả, chỉ là dặn Tiểu Ngô, ngày mai dọn đồ về nơi mình và Triệu Vanh ở, sau đó đi ngủ sớm.

Không biết có phải vì trước khi ngủ nhớ tới hai con mèo của Kiều An Tình không, y vốn đã nhiều ngày nằm mơ thấy Triệu Vanh, nhưng đêm nay, những giấc mộ về Kiều An Tình lại hiện lên.

Trong mơ, có cảnh y khàn giọng gọi bà, bà chỉ nhìn y một cái, rồi lại không quay đầu lại nữa.

Còn có mọi chuyện trong nhà bắt đầu thay đổi, y tan học về, còn chưa cất cặp sách đi, đã nghe thấy tiếng Kiều An Tình quơ sạch chén đũa trên bàn xuống.

Cuối cùng là lúc Kiều An Tình vừa mới qua đời, y đỏ bừng mắt chạy đến chất vấn Hạ Nam, Hạ Nam chỉ cười nói với y: "Có lẽ là lỗi của mày đấy?"

"Nếu mày là con ruột của cô ấy, nói không chừng cô ấy sẽ đau lòng, mà không nỡ rời đi?"

"Tiếc....."

"Mày chỉ thứ con hoang được cô ấy nhận nuôi mà thôi."

......

Kiều Nam Kỳ luôn cảm thấy tiếng ồn bên tai, tiếng ồn ngày càng lớn, kéo y từ trong giấc mơ tỉnh lại.

Mèo nhỏ trên giường vì động tác của y mà nhảy dựng lên, rèm cửa kéo chặt làm ánh trăng không thể tiến vào làm căn phòng trở nên tối tăm.

Nhưng không còn ai ôm y từ phía sau nữa.

Di động đầu giường không biết vì sao, bây giờ có cuộc gọi đến, rung lên liên tục như đang đòi mạng.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5932 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5396 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5119 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4718 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
5

Chí tôn đặc công

2566 chương
4678 View
4
Đô Thị Truyện VIP
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4651 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter