Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Sau Khi Bỏ Rơi Mười Vị Nam Chính, Tôi Chạy Trốn Thất Bại

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Sau Khi Bỏ Rơi Mười Vị Nam Chính, Tôi Chạy Trốn Thất Bại
  3. Chương 66

Chương 66

Edit by Mint

Beta by Tô

______________________________

Phó Khinh Hàn mang theo Kỷ Ninh rời khỏi Thương Sơn, nháy mắt đã gần đến biển Vô Lượng.

Trước khi tai họa ập xuống Thương Sơn, thiếu nữ đã đưa Kỷ Ninh lên xe ngựa đến biển Vô Lượng để lánh nạn, đi cùng bọn họ còn có Tần Như Vọng. Sau khi trở thành hung thi hắn đã nhận Kỷ Ninh làm chủ nhân, Kỷ Ninh đi đâu thì tất nhiên hắn cũng sẽ theo đến đó.

Vì để gặp được Kỷ Ninh, Phó Khinh Hàn trước đó đã từng bày ra ảo trận, ngoại trừ Kỷ Ninh ra tất cả mọi người đều lọt vào ảo trận rơi vào giấc ngủ sâu. Lúc Kỷ Ninh trở lại xe ngựa thì nhìn thấy thiếu nữ đang say ngủ, còn Tần Như Vọng một bên vẫn ngồi yên như cũ, hai mắt nhắm chặt.

Tuy hắn là hung thi nhưng vẫn chịu ảnh hưởng của ảo trận, ý thức bị che kín, nhìn qua thì như hắn đang yên giấc nhưng gương mặt tuấn tú kia lại thoáng hiện lên vẻ âm trầm nhợt nhạt, tay chống trường kiếm, ngồi vững như bàn thạch, toát lên sát khí hung ác.

Phó Khinh Hàn đứng trong buồng kiệu rộng rãi, đưa mắt nhìn Tần Như Vọng một lát rồi nói: “Hắn không phải là người sống nhưng lại có hồn phách, thú vị thật.”

Sợi dây nhân quả hiện ra trong không trung, một đầu nối với Kỷ Ninh, một đầu gắn liền với Tần Như Vọng. Phó Khinh Hàn đưa tay khẽ chạm vào sơi tơ hồng, lầm bầm nói: “Đoạn nhân quả này cũng nên cắt đứt thôi.”

Một luồng linh khí lành lạnh dần xuất hiện trong không gian nhỏ bé, một phần hóa thành làn sương mù của ảo trận, một phần thì cuồn cuộn không ngừng tiến vào cơ thể của Tần Như Vọng, xua tan tử khí bên trong.

Khuôn mặt Tần Như Vọng dần có huyết sắc, âm hàn quanh người cũng tản đi, mang dáng vẻ như người sống, cuối cùng trong chớp mắt, hắn mở đôi mắt sâu thẳm ra.

Thứ hiện ra trước mắt hắn không phải là chiếc xe ngựa kia mà là một đại điện*, hắn đứng trung tâm đại diện, xung quanh hắn vô số cung nhân quỳ rạp, khoác lên người bộ đồ tang đang thấp giọng khóc thút thít, khắp nơi được bố trí thành linh đường, phía trước đặt một cỗ quan tài trong suốt, người nằm bên trong là một thiếu nữ.

*đại điện: nơi thờ Thần Phật chính trong đền miếu hoặc là nơi tiếp các đại thần và sứ thần ở kinh đô thời phong kiến

Tần Như Vọng chợt hoảng hốt, bỗng nhiên nhớ ra đây chính là linh đường của Thần nữ, Thần nữ đã tạ thế vì bệnh nặng, hôm nay là ngày an táng nàng.

Thần tử cùng Thần nữ mới vừa được Vu Thần quốc đưa đến đang ngồi trước quan tài của Thần nữ, túc trực linh cữu của thần nữ đời trước, nhưng thân thể bọn họ đều yếu ớt như nhau, ngồi một lúc liền được cung nhân đỡ xuống, người tế bái cũng lần lượt lau nước mắt đứng lên, bắt đầu chuẩn bị an táng.

Mãi đến khi quan tài được người nâng ra khỏi linh đường thì Tần Như Vọng mới chậm rãi xoay người đi theo đội ngũ mai táng một đoạn, hắn nhìn quan tài vừa nặng vừa dày kia, con ngươi đen kịt.

Đi được nửa đường, hắn chợt đổi hướng đi đến một tòa cung điện khác.

Khi bước ra khỏi linh đường, hắn giống hệt như những người khác, trên gương mặt mang theo vẻ bi thương, cứ như đang đau khổ vì Thần nữ đời trước đã qua đời, nhưng khi hắn xoay người lại khuôn mặt lập tức vô cảm, chẳng thể nhìn ra một chút đau buồn nào.

Kỷ Ninh đứng ngoài ảo ảnh, ánh mắt dừng lại trên người hắn, cậu biết vì sao hắn lại có phản ứng như vậy. Nhiều năm trước cái chết của mẫu thân Tần Như Vọng cũng là liên quan đến Thần nữ, trong lòng hắn oán hận Thần nữ nhiều năm như vậy, giờ phút này thấy nàng chết đi trong lòng có lẽ khá vui sướng, sao có thể đau buồn vì nàng được.

Mà bấy giờ, ngày cậu tạ thế ở thế giới này cũng sắp đến gần.

Kỷ Ninh vẫn còn nhớ đại khái sự việc lúc này, cậu và Tần Như Vọng từ lúc gặp nhau đến giờ cũng xấp xỉ mười năm, thần sứ Vu Thần quốc bởi vì tiết lộ thiên cơ nên đều vô cùng đoản mệnh. Thần nữ đời đã trước chết trước cậu, mà cậu khi đó cũng vô cùng suy yếu và bệnh nặng quấn thân, rất khó đi xuống khỏi giường.

Cậu tiếp tục nhìn theo Tần Như Vọng, hắn đã đến phòng ngủ trong tẩm điện của Thần tử, lúc này đang là mùa hè, khí trời nóng bức, thế nhưng trong đại điện lại luôn có bầu không khí rét lạnh, vừa thê lương vừa trống trải.

Tần Như Vọng nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, nhìn thấy Thần tử đang nằm trên giường.

Trên mặt Thần tử vẫn mang chiếc mặt nạ bạc chỉ để lộ nửa khuôn mặt, chiếc cằm cương quyết, làn da tái nhợt như tuyết, đôi môi mất đi huyết sắc, cơ thể gầy gò, cổ tay mảnh khảnh lộ ra ngoài chiếc áo ngủ bằng gấm nhìn sức hết gầy yếu, dường như chỉ cần hơi dùng sức một chút là đã có thể bẻ gãy được.

“Ngươi đến rồi….”

Nghe được tiếng động Tần Như Vọng đi vào, Thần tử khẽ nói, ngọ ngoạy muốn ngồi dậy từ trên giường, cung nhân hầu hạ vội vàng đi qua đỡ cậu nhưng bị Tần Như Vọng ra hiệu bảo dừng, hắn tự mình đi đến đỡ lấy Thần tử, để cậu dựa vào trong lòng mình.

Cửu hoàng tử vừa đến, những cung nhân lập tức biết điều lui ra ngoài, bởi vì mỗi lần Cửu hoàng tử đến thì đều ở riêng với Thần tử, không cho phép bọn họ ở lại.

Thần tử dựa vào lòng Tần Như Vọng, nhẹ nhàng nắm lấy tay đối phương, nhưng cậu quá yếu ớt nên chỉ nắm được một chút ngón tay liền vô lực trượt xuống. Tần Như Vọng lập tức bắt lại, dùng bàn tay ấm áp bao bọc lấy ngón tay lạnh lẽo của cậu.

“Nàng… Sao rồi?” Thần tử chậm rãi nói, mỗi chữ nói ra cậu đều dừng lại thở gấp một chút, như thể đã dùng hết toàn bộ sức lực của mình.

“Đang chuẩn bị an táng.” Tần Như Vọng nói.

Nhưng Thần nữ chết đi cũng không được mai táng ở trong lãnh thổ Đại Hạ, thi thể nàng sẽ xuôi theo đường thủy mà đưa về Vu Thần quốc, an táng ở cố hương của mình.

“Tiếc là ta không gặp mặt nàng lần cuối….” Thần tử nhỏ giọng thì thầm, nhưng rồi lại khẽ cười nhạt: “Cái này cũng không quan trọng, chẳng bao lâu nữa ta cũng sẽ chết đi giống như nàng, linh hồn và thân xác trở về Thần quốc, cùng nàng——”

Đôi môi cậu bỗng bị một ngón tay chặn lại, cậu ngẩn người nhìn lên thì thấy Tần Như Vọng đang nhìn cậu, con ngươi đen thẳm xen lẫn vài phần tức giận, lạnh giọng: “Không được nói xằng bậy.”

“Ta là Thần tử, thấu đáo quá khứ lẫn tương lai, chưa từng nói xằng bậy bao giờ.”

Thần tử khẽ lắc đầu, th.ở dốc một hồi rồi lại chầm chậm nói.

“Sống chết có mệnh, không cần sợ hãi. Chỉ là trước khi ta chết đi nếu có thể nhìn thấy ngươi xưng đế, là ta chẳng còn gì hối tiếc….”

Lời cậu nói hệt như ma chú khắc sâu trong lòng Tần Như Vọng, mười ngày trôi qua, Thái tử đột nhiên chết bất đắc kỳ tử trong Đông Cung, sau khi nghiệm thi thì phát hiện chết do bị người hạ độc, Hoàng đế nổi giận hạ lệnh điều tra hung thủ, mà việc này lại giao cho Cửu hoàng tử Tần Như Vọng phụ trách.

Sau khi điều tra, người hạ độc Thái tử chính là Thái tử phi, nàng ghen tuông Sủng thiếp được Thái tử yêu thương, còn vị phi tử được cưới hỏi đàng hoàng là nàng đây bị lạnh nhạt, hận ý làm mù mờ đầu óc, cuối cùng phạm phải đại tội.

Hạ độc chết trữ quân của một nước, Thái tử phi bị xử lăng trì, tru di cửu tộc.

Cuộc hành hình kéo dài ba ngày, bên trong pháp trường thi chất thành núi, tiếng khóc thê lương cùng tiếng kêu gào thảm thiết rung động trời đất, mùi máu tanh nồng và mùi hôi thối của xác chết thậm chí còn truyền đến trong hoàng cung, đi đôi với nó là tiếng kêu gào khóc lóc, cho dù đã quen nhìn thấy cảnh người chết trong cung nhưng vẫn có vô số người ngày đêm gặp ác mộng.

Trong ba ngày này, Tần Như Vọng từng đến pháp trường xem qua, đất nơi đó đều bị máu nhuộm thành mảng đen, có quá nhiều đầu bị máy chém chặt ra, lưỡi đao nứt toác bị ném qua một bên, thi thể nhiều đến mức không kịp thu dọn, cứ chồng chất lộn xộn lên, thậm chí người hành hình cũng xanh mặt mày, từng người thi nhau chạy đi nôn đến chỉ còn nước mật.

Đế giày Tần Như Vọng thấm đẫm máu tươi cùng dịch thể của xác chết, y phục lộng lẫy cũng bị máu bắn lên vấy bẩn, hắn lạnh lùng quét mắt nhìn biển xác, trong mắt chẳng có chút cảm xúc nào.

Đây chính là địa ngục do chính tay hắn tạo nên.

Tất cả bọn họ đều trong sạch vô tội, thậm chí ngay cả Thái tử phi cũng thế, đều là người chịu tội thay sau khi hắn độc chết Thái tử.

Trên con đường xưng đế của hắn không cho phép bất cứ kẻ nào cản đường hắn.

Và thậm chí không chỉ bọn họ.

Hắn rũ mắt, khuôn mặt như ngọc tạc bị bắn một giọt máu tươi, vô cùng tương xứng với ánh mắt u ám của hắn, tựa như ác quỷ khoác lớp da tuấn mỹ bò lên từ địa ngục sâu thẳm.

Ngay cả vị ngồi trên ngôi vị hoàng đế hắn cũng muốn diệt trừ.

Thái tử chết, tâm trạng Hoàng đế chẳng hề thoải mái, dẫn theo một nhóm hoàng tử và đại thần đi săn bắn bên ngoài hoàng thành, gã dẫn theo vô số thị vệ, cưỡi ngựa đi sâu vào trong rừng thì đột nhiên có một con hồ ly trắng nhảy ra từ trong bụi cỏ, dừng trước ngựa của Hoàng đế, nó mở to đôi mắt đen nhánh nhìn về phía gã.

Hoàng đế không biến sắc đưa tay lấy mũi tên ở sau lưng, con hồ ly trắng kia như cảm giác được nguy hiểm lùi về sau vài bước, gã lập tức bắ.n ra một mũi tên, hồ ly trắng nhanh nhẹn né được, chạy sâu vào trong rừng.

Hoàng đế bắn một mũi tên chưa trúng thì nào có chuyện buông tha cho hồ ly trắng, gã lập tức thúc ngựa đuổi theo, nhóm thị vệ chạy theo sau ngựa của gã, nhưng ngựa của Hoàng đế chính là bảo mã ngàn dặm mới có một con, khi gã toàn lực thúc ngựa thì bọn họ chẳng thể đuổi kịp, không khỏi luống cuống lớn tiếng gọi Hoàng đế nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn bóng dáng gã dần biến mất ở góc khuất.

Hồ ly trắng một đường chạy trốn, thế nhưng bóng dáng nó trước sau đều không biến mất khỏi tầm mắt Hoàng đế, gã lại bắn thêm vài mũi tên, lần nào cũng suýt sao sượt qua lông nó, điều này khiến gã vô cùng tức giận, thề phải bắn chết con hồ ly lông trắng này.

Nhưng không biết con hồ ly trắng đã chạy đi đâu mà đột ngột mất tích, lúc này Hoàng đế mới giật mình phát hiện mình đã lạc mất đội ngũ, chẳng biết bây giờ bản thân đang ở chỗ nào, cũng không cảm giác được lồng ng.ực mình đã bị một mũi tên lạnh băng nhắm đến.

“Vút——”

Mũi tên nhọn kia bay vụt đi, lướt qua cổ con ngựa mà đâm thẳng vào tim Hoàng đế.

Con ngựa bị kinh sợ đã hất văng Hoàng đế xuống rồi chạy mất, Hoàng đế hét lên một tiếng, chật vật ngã xuống đất, máu từ ngực chảy ra ồ ạt, trong cơn đau đớn, gã thở gấp nhìn thân ảnh cầm trường cung đang đi đến trước mặt mình.

“….Là ngươi!”

Gương mặt Tần Như Vọng phản chiếu vào trong mắt Hoàng đế, gã ôm ngực, bởi vì khiếp sợ và phẫn nộ nên khuôn mặt dần vặn vẹo, hai mắt đỏ au, hung ác nhìn chằm chằm Tần Như Vọng, giọng nói tràn đầy oán hận và hung hãn.

“Quả nhân đối xử với ngươi không tệ, vì sao ngươi lại giết quả nhân? Thái tử đã chết, đợi ngày quả nhân băng hà thì ngôi vị hoàng đế ắt sẽ thuộc về ngươi, mà sao ngươi lại——”

Ngón tay Tần Như Vọng đặt lên dây cung, từ trên cao nhìn xuống người đàn ông trước mặt, đối diện với lời chất vấn tràn đầy phẫn nộ và nguyền rủa, hắn bỏ ngoài tai, lẳng lặng nhìn gã dần ngã xuống.

Trước khi Hoàng đế sắp nhắm mắt, hắn mới khom người xuống, thấp giọng thì thầm bên tai phụ hoàng.

“Mũi tên này không phải là vì ngôi vị hoàng đế.”

“Mà là vì mẫu thân ta, và cũng là vì y.”

“Ngươi có thể nhắm mắt rồi.”

⋄⋄⋄

Ảo cảnh nhất thời biến đổi, đúng như Kỷ Ninh đã biết từ trước, Hoàng đế đột nhiên băng hà, triều đình chấn động, sau những cuộc tranh đấu gió tanh mưa máu, ngôi vị hoàng đế rốt cuộc cũng rơi vào tay Tần Như Vọng.

Hôm nay chính là đại điển đăng cơ, Tần Như Vọng khoác lên mình y phục đế vương đen tuyền, đầu đội mũ miện, đi đến cung điện của Thần tử, nhìn thấy Thần tử đang ngồi tựa vào ghế.

“Ngươi ngồi dậy làm gì?”

Tần Như Vọng đi đến nắm lấy cổ tay gầy gò của cậu, muốn ôm cậu trở về, nhưng Thần tử đã ngăn cản động tác của hắn, con ngươi nhạt màu dưới mặt nạ chăm chú nhìn vị đế vương trẻ tuổi trước mặt mình.

Trạng thái của cậu hôm nay khỏe lạ thường, chẳng những có thể ngồi dậy mà đôi môi còn có thêm một chút huyết sắc, khóe môi khẽ cong lên, thanh âm vẫn dịu dàng như trước: “Không nghĩ tới ta lại có thể tận mắt nhìn thấy ngươi mặc bộ quần áo này.”

Nói rồi, cậu chợt đưa tay tháo mặt nạ của mình xuống, để lộ khuôn mặt mỹ lệ mà nhợt nhạt, cười bảo: “Hôm nay ngươi đã là Hoàng đế Đại Hạ, đương nhiên có thể nhìn thấy dung mạo của ta.”

Động tác của Tần Như Vọng chợt khựng, nhìn thật lâu gương mặt Thần tử, hắn chầm chậm nâng tay lên như muốn chạm vào gương mặt cậu, chợt nghe cậu nói.

“Còn nhớ trước đây ngươi đã thề gì không?”

Thần tử rũ mi, bên môi nở nụ cười yếu ớt, vẻ mặt vô cùng dịu dàng nhưng lời nói lại muôn phần bạc bẽo.

“Ngươi nói ngươi muốn san bằng Thần quốc, giết hết con dân của Thần quốc, phá hủy tượng thần Vu thần, mà thân xác của ta ngươi cũng sẽ đào lên, nghiền xương thành tro để ta vĩnh viễn không thể bước vào luân hồi.”

“Mà ta đã nói với ngươi, nếu ngươi có thể trở thành Hoàng đế Đại Hạ trước khi ta chết thì hãy trực tiếp ban cho ta cái chết, ta chờ ngươi đến giết ta.”

“Bây giờ ngươi nên thực hiện lời thề của mình rồi.”

Cậu kéo tay Tần Như Vọng qua kề bên cổ mình, nhẹ nhàng mỉm cười.

“Bệ hạ, mời người đến giết ta.”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5771 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5293 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5023 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4603 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4529 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4485 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter