Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Sư Đệ Vẫn Chưa Diệt Khẩu Ta

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Sư Đệ Vẫn Chưa Diệt Khẩu Ta
  3. Chương 26 : Chương - 24

Chương 26 : Chương - 24

Tối nay không có trăng, sắc trời đen như mực, chỉ nghe thấy mỗi tiếng gió tuyết thổi vù vù ngoài cửa sổ. Tuy mới nãy vẫn còn đùa giỡn với hệ thống, nhưng giờ nghĩ đến mai rồi hắn có khả năng phải chết, thì Chung Diễn lại mất ngủ. Phần lớn sự bất an này không đến từ sự sống và cái chết, mà xuất phát từ suy nghĩ, nếu hắn chết rồi, không biết Cố Huyền Nghiễn có xảy ra chuyện gì hay không. … Ai bảo mỗi lần Cố Huyền Nghiễn lên cơn thì khủng bố thế cơ chứ. Hắn lăn qua lộn lại trên giường một hồi, đột nhiên nghĩ ra, “Hay là ta để lại cho y một phong thư?” Hệ thống: “… Dặn dò hậu sự à?” “Ngươi câm miệng đi.” Ngọn nến nhập nhèm, ngoài cửa sổ toàn là âm thanh gió cuốn tuyết rơi. Chung Diễn trải ra một tờ giấy, gặm cán tìm từ chấp bút, không biết nên viết cho Cố Huyền Nghiễn cái gì, nghĩ ngợi hồi lâu mới viết lác đác mấy câu nhắn nhủ. “Sống chết có số, không cần lưu tâm.” Suy nghĩ chút nữa lại bồi thêm một câu, “Sau này cũng không cho phép giết người nữa.” Vừa mới đặt bút xuống, cửa sổ đã bị gió làm mở tung. Tuyết lạnh ùa vào căn phòng, thổi tắt ngúm ngọn đèn. Chung Diễn phát hiện khác thường, lập tức trở mình rút kiếm, ngờ đâu bị người ở phía sau đè lại. “Sư huynh, là ta.” Cố Huyền Nghiễn nắm lấy tay Chung Diễn thấp giọng nói, “Ta về rồi.” Dứt lời, y bấm niệm pháp quyết, thắp lại ngọn đèn. Ánh sáng trong phòng bừng lên, Chung Diễn thấy rõ người trước mặt thì tâm tình thả lòng hẳn. Chắc lẽ Cố Huyền Nghiễn cố tình che giấu hơi thở nên Chung Diễn mới không phát hiện ra. “Nửa đêm rồi sao còn dọa người khác chứ?” Cố Huyền Nghiễn trông có vẻ rất đương nhiên: “Ta thấy sư huynh còn đốt đèn nên mới vào xem sao.” Nói đoạn, cúi đầu cầm lấy lá thư trên bàn. “Cái gì đây?” Trong lòng Chung Diễn cả kinh, lập tức vươn tay cướp lại. Nhưng Cố Huyền Nghiễn đã kịp đọc hết mấy câu trên lá thư kia rồi, sắc mặt y gằn xuống hỏi, “Sư huynh, huynh muốn làm gì?” Chung Diễn không biết trả lời thế nào, dứt khoát ngậm miệng không nói. Hồi lâu sau Cố Huyền Nghiễn đột nhiên cười nhẹ một tiếng, “Không cần lưu tâm? Sư huynh hào hiệp thật đấy nhỉ.” Chung Diễn lúng ta lúng túng, “Trừ khi phi thăng, bằng không kiểu gì cũng chết, sớm hay muộn có gì khác nhau đâu.” Cố Huyền Nghiễn thở dài, “Sư huynh, ta thường tự nhủ lòng rằng mình phải kiên nhẫn, không được dọa huynh, nhưng huynh lại luôn khiến ta nổi giận.” Câu nói ấy vô cùng dịu dàng, nhưng Chung Diễn phát giác được sự nguy hiểm, lui về phía sau một bước theo bản năng, cơ mà chớp mắt lại bị Cố Huyền Nghiễm kéo lại. Trời đất quay cuồng, Chung Diễn bị y đè xuống trên giường. Chung Diễn cố giãy giụa, nhưng áp lực trên người lại khiến hắn không thể động đậy được, vừa sợ vừa giận, mắng to: “Ngươi muốn làm…” Còn chưa nói xong, đã thấy người trước mắt bấm niệm pháp quyết tạo kết giới ngoài cửa phòng, sau đó không thèm kìm nén hơi thở của mình nữa. Ma tức bủa vây quanh người y, ma khí quẩn quanh khắp gian phòng. Chung Diễn nuốt lại lời định nói, vội hỏi, “Ma tức trên cơ thể ngươi sao lại…” Nồng nặc như vậy. Chung Diễn cảm thấy ma khí trong cơ thể Cố Huyền Nghiễn dường như còn nhiều hơn cả Thương Loan, khí thế áp đảo vô cùng mạnh mẽ. Cố Huyền Nghiễn ấm giọng nói, “Xá lợi Phật Môn ẩn chứa linh lực hàng trăm năm, quả nhiên rất có ích cho việc tu hành.” Y cười nhẹ, “Sư huynh, ta sẽ giải huyết thệ cho huynh.” Nói xong, y cúi đầu hôn lên môi Chung Diễn. Nụ hôn này khác với giọng điệu của Cố Huyền Nghiễn, không hề có chút dịu dàng nào, hung hăng tàn sát bữa bãi trên môi Chung Diễn, hắn chỉ có thể phát ra tiếng nức nở nghẹn ngào, chẳng mấy chốc lại bị Cố Huyền Nghiễn cuốn lấy. Không biết đã qua bao lâu, Chung Diễn chợt cảm nhận được một dòng chất lỏng mùi máu tươi len qua môi và răng y, chảy vào miệng hắn. Chung Diễn tránh cũng không tránh được, đành phải nuốt ngụm máu tươi kia xuống. Cố Huyền Nghiễn hình như rất vui, hơi ngẩng đầu lên, dựa vào bên cổ Chung Diễn, chậm rãi hôn từ cổ đến bên vành tai, nói, “Sư huynh đã lập huyết thệ với ta, sống chết không còn ở số nữa, mà ở ta.” Đoạn, y hạ thấp âm thanh, “Sư huynh đừng muốn bỏ ta lại nữa.” Lời nói này nghe có chút đáng thương, Chung Diễn chờ tức giận trong lòng tản ra mới giương mắt quan sát tỉ mỉ người trước mặt. Tuy rằng vẻ ngoài vẫn như quan ngọc, nhưng trong mắt Chung Diễn lại toàn tơ máu. Từ Bắc Hoang đến thiền viện đường xá xa xôi, Cố Huyền Nghiễn quay về nhanh như thế, tất nhiên đang vô cùng mệt mỏi. Chung Diễn lặng lẽ nhìn Cố Huyền Nghiễn, chẳng nói chẳng rằng, Cố Huyền Nghiễn không biết đang nghĩ gì, chỉ gọi một tiếng, “Sư huynh.” Hồi lâu sau, Chung Diễn thở dài đáp, “Biết rồi, sau này sẽ không thế nữa.” Cố Huyền Nghiễn cười híp mắt, lại hôn Chung Diễn lần nữa. Chung Diễn không tránh, chỉ nhắm nghiền hai mắt, trong lòng thở dài, đã không rời khỏi được Cố Huyền Nghiễn mà còn tự bẻ cong luôn chính mình, không hiểu và không muốn hiểu. Giữa lúc răng môi quấn quýt giao nhau, tay Cố Huyền Nghiễn lần mò vào trong vạt áo Chung Diễn, Chung Diễn nhanh nhẹn đưa tay giữ chặt tay đối phương lại, Cố Huyền Nghiễn cười nhẹ, đan năm ngón tay vào tay Chung Diễn, tay kia tiếp tục tiến vào vạt áo hắn, từng chút từng chút một xoa nhẹ tấm lưng trần của Chung Diễn, rồi chậm rãi đi xuống dưới, chạm vào bên hông hắn. Chung Diễn nhẹ đẩy Cố Huyền Nghiễn ra, hơi thở gấp gáp, “Đợi đã nào.” Cố Huyền Nghiễn không chịu dừng lại, mềm mại nói, “Sư huynh, cho ta sờ một tí thôi.” “…” Sờ cái rắm! Chuyện như vậy mà cũng dám làm nũng hả! Chung Diễn liếc mắt, thẳng tay đẩy y ra, Cố Huyền Nghiễn thì cứ nằm đè trên người hắn không chịu dậy, nhất thời hai người giằng co trái phải, Chung Diễn cả giận: “Còn vậy nữa ta sẽ đổi ý đấy!” Vang lên đồng thời với câu quát khẽ của Chung Diễn là tiếng đập cửa. Bên ngoài, giọng Thương Loan vang lên nghe vô cùng trầm thấp. “Nghe nói Tần tu giả có chuyện tìm ta.” Cố Huyền Nghiễn cuối cùng cũng chịu ngồi dậy, sắc mặt bất ngờ hỏi, “Sư huynh, muộn thế rồi huynh còn tìm hắn làm gì?” Chung Diễn: “…” Cái giọng điệu bắt kẻ thông dâm này là gì thế? Căn phòng này vốn thiết lập kết giới, Thương Loan không thể nghe thấy âm thanh bên trong, đoạn nói tiếp, “Muộn thế này rồi ta vốn không nên quấy rầy tu giả, nhưng ban nãy ta đột nhiên phát hiện huyết thệ của ta và tu giả bị chặt đứt.” Hắn hơi khựng lại rồi nói tiếp, “Phiền tu giả mở cửa ra cho ta xem thử.” Bên trong vẫn im ắng không một tiếng động, Thương Loan vốn chỉ gõ cửa cho có thôi, bây giờ hắn đã mất hết kiên nhẫn, đánh một chưởng về phía cửa phòng. Vào lúc này, một thanh trường kiếm phá cửa lao ra, đâm thẳng đến chỗ Thương Loan. Thương Loan bất ngờ không kịp đề phòng, nhanh chóng lui về phía sau vài bước, đánh tiếp một chưởng làm lệch hướng trường kiếm, sau đó giương mắt nhìn vào trong phòng. Cố Huyền Nghiễn cầm kiếm đứng trước cửa, nhìn chằm chằm Thương Loan. Thương Loan sững sờ, nở một nụ cười vui vẻ, “Bắc Hoang cách thiền viện mấy ngàn dặm, vậy mà Cố tu giả trở về sớm thật đấy.” “Cưỡi gió mà đi, đương nhiên rất nhanh.” Lời vừa thốt ra, cả Chung Diễn trong phòng và Thương Loan bên ngoài đều hiện lên vẻ không rõ. Tu giả ngự kiếm, tiên nhân cưỡi gió. Cố Huyền Nghiễn đương nhiên vẫn chưa đến mức phi thăng thành tiên, nhưng có được xá lợi của cao tăng đắc đạo, kết hợp với chân nguyên đạo tu vốn có và ma tức, đã khiến cho tu vi của y tăng cao vượt trội, tới gần với cảnh giới của tiên nhân. Thương Loan dường như cũng nghĩ đến vấn đề này, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, “Không ngờ rằng Cố Huyền Nghiễn ngươi lại là một tên lật lọng.” “Với ngươi thì lật lọng có tính là gì.” Ngữ điệu của Cố Huyền Nghiễn vô cùng lạnh nhạt, “Sư huynh bất đắc dĩ phải uống máu của ngươi một lần, ngươi cho rằng ta sẽ đồng ý ngươi đút máu cho huynh ấy lần nữa sao?” Nói đoạn, Cố Huyền Nghiễn vút lên phía trước, trảm thẳng một kiếm xuống người Thương Loan. Thương Loan rất giận dữ, không thèm tránh né, đánh một chưởng về phía Cố Huyền Nghiễn. Hơi thở của cả hai va chạm trên không trung, cả mặt đất đều chấn động, trần nhà mái vòm chạm trổ minh châu nứt toác ra. Cố Huyền Nghiễn xuất kiếm lần nữa, khí thế chỉ có tăng chứ không có giảm, chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Thương Loan, hắn lui người tránh ra, nhưng vẫn bị kiếm khí gây thương tích, lập tức ói ra một ngụm máu tươi. Cố Huyền Nghiễn chém thêm nhát nữa, Thương Loan đã hết được lui, đột nhiên chạy thẳng vào trong phòng. Chung Diễn đã sớm đề phòng, quát to với hệ thống, “Hệ thống!” Sau đó chém một kiếm lên xích chân. Xiềng xích đứt đoạn, Chung Diễn nhanh chân tránh đi nhát kiếm của Thương Loan, lúc này, Cố Huyền Nghiễn đã lao tới sau lưng Thương Loan, đâm thẳng một kiếm vào tâm mạch của đối phương. Một kiếm này xảy ra quá nhanh, khoảnh khắc ấy, sống chết đã định. Ma khí trên người Thương Loan bay đi tứ tán, hắn chậm rãi ngã sấp trên mặt đất, mái đầu tóc đen chớp mắt biến thành tóc trắng, dung nhan dần trở nên già nua. Thương Loan vốn dựa vào hàn băng để kéo dài tính mạng, đương nhiên địch không lại Cố Huyền Nghiễn của hiện tại. Hắn nằm dưới đất nhưng lại không hề có chút sợ hãi hay không cam lòng nào, chỉ ngẩng đầu nhìn Cố Huyền Nghiễn, giọng nói cằn cỗi không thể tả. “Cũng tốt thôi, xuống tới âm tào địa phủ, ta sẽ tự mình đi xin lỗi cha mẹ ngươi.” Có lẽ nghe nhắc tới hai từ cha mẹ kia nên sắc mặt Cố Huyền Nghiễn hơi thay đổi, mặc dù biến mất rất nhanh, nhưng nhất thời y chẳng biết nói gì. Chung Diễn sau lưng đột nhiên tiến lên nắm lấy tay Cố Huyền Nghiễn. “Không cần.” Chung Diễn lạnh lùng nói, “Cha mẹ y cả đời hành hiệp trượng nghĩa, thanh danh vang xa, cho dù bị thủ đoạn ác độc của ngươi khiến không thể phi thăng thành tiên, thì cũng sẽ luân hồi chuyển kiếp, công đức đời đời. Ngươi cũng xứng nhìn thấy họ sao?” Thương Loan nghe thế, ho khan hai tiếng, thở dài bảo, “Ra là vậy.” Dứt lời, hắn liền gục đầu xuống không nói gì nữa, ngắn ngủi vài giây, xương thịt quần áo của hắn đều hóa thành gió sương bay mất, chỉ còn lại một bộ xương khô. Từ xưa đến nay, Bắc Hoang đều nhờ ma khí của Thương Loan bảo vệ, giờ đây Thương Loan đã chết, các ma tu đều cảm nhận được khí tức nơi này thay đổi, bèn nhanh chóng ùn ùn kéo đến chỗ đấy, chớp mắt sân nhỏ đã chật như nêm cối. Cố Huyền Nghiễn nhìn họ, giọng điệu bình tĩnh không chút gợn sóng. “Thương Loan chết dưới tay ta, ai muốn báo thù cho hắn thì xông lên đi.” Lúc nói câu ấy, y không hề thu liễm lại ma khí quanh thân mình, uy áp đổ xuống quẩn quanh khắp nội viện. Trong cơn gió tuyết, áo bào đen sẫm của Cố Huyền Nghiễn bị thổi tung lên, ánh mắt thâm sâu không rõ. Ma tu trong nội viện chỉ biết nhìn nhau, không một ai dám tiến lên trước. Mãi đến khi có một kẻ nhìn chằm chằm Cố Huyền Nghiễn đã lâu quỳ xuống, nhút nhát gọi, “Ma tôn.” Lời vừa thốt ra, ai cũng đều nhao nhao cúi đầu nói với Cố Huyền Nghiễn một câu “Ma tôn”. Chung Diễn thở dài một hơi. Ma tu vốn không giống tứ tu kia, từ cổ chí kim đều lấy sức mạnh làm đầu, thực lực bây giờ của Cố Huyền Nghiễn rất đáng sợ, đừng nói là sẽ không ai báo thù cho Thương Loan, mà họ còn sẽ tôn sùng Cố Huyền Nghiễn làm Ma tôn mới, tất cả đều nằm trong dự liệu của Chung Diễn. Suốt cả quãng đường cốt truyện bị sụp đổ rồi chia năm xẻ bảy, quanh đi quẩn lại nay lại về cùng một tọa độ rồi. Cố Huyền Nghiễn thấy mọi người cúi đầu với mình, phản ứng đầu tiên lại là nhìn Chung Diễn, trông được sắc mặt Chung Diễn không hề bất ngờ, Cố Huyền Nghiễn khẽ nói, “Sư huynh, huynh đừng giận, ta không cố ý.” Chung Diễn còn chưa kịp tức giận nữa là, bất đắc dĩ phất phất tay, “Biết rồi, ngươi cho bọn họ đi trước đi.” Cố Huyền Nghiễn khoát tay bảo mọi người giải tán, thấy Chung Diễn vào phòng thì nhắm mắt theo đuôi phía sau, dịu dàng nhận lỗi, “Sư huynh, ta sai rồi, huynh đừng giận mà.” “Ta đâu có giận.” Chung Diễn liếc mắt nhìn hắn, giọng điệu mềm mại, “Nhưng không được phép lừa gạt ta nữa, dẫu gì hai ta cũng…” Chung Diễn hơi khựng lại, đổi qua câu khác, “Tóm lại có chuyện gì cũng phải nói với ta.” Cố Huyền Nghiễn vui vẻ cười híp mắt, đột nhiên nói, “Sư huynh, hai ta hợp tịch* đi.” “…” Cua chủ đề khét lẹt, Chung Diễn còn tưởng mình nghe lầm, không thể tin mà hỏi lại, “Gì cơ?” Cố Huyền Nghiễn cực kỳ chân thành đáp, “Hợp tịch song tu.” Chung Diễn: “…” * Hợp tịch như kiểu nhà gái gả đến nhà trai, sẽ có tên trong hộ tịch nhà trai, dùng cho các tu sĩ thì có nghĩa là: “Sư huynh, hai ta chờ-ịch đi.” Bạn đạng đọc truyện tại Https:// S t t r u y e n . c o m

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5877 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5368 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5091 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4687 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4619 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4612 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter