Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tôi Không Muốn Tái Sinh Thế Này

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tôi Không Muốn Tái Sinh Thế Này
  3. Chương 43: Hãy Cẩn Thận(2)

Chương 43: Hãy Cẩn Thận(2)

Việc chăm sóc lũ ma cà rồng không mất quá nhiều thời gian. Quân số ban đầu của chúng cũng không nhiều lắm nên cũng chẳng có lí do gì phải tốn thêm thời gian khi mỗi lần Woo Seo-hyuk vung tay là đã quét xong bốn đến năm con liền rồi.

Tôi đáp xuống từ trên không và đứng trước Woo Seo-hyuk.

"Woo Seo-hyuk- ssi Cánh tay đó.... Nó là năng lực của anh à?"

"Ừ."

Khi xác nhận rằng tất cả đám ma cà rồng đã bị diệt sạch, cánh tay của Woo Seo-hyuk cũng biến trở lại bình thường.

Phần cơ bắp phía trên lộ ra nhìn không đùa được đâu. Vai dày này, ngực và cơ bụng rõ nét thế kia. Tôi nhìn cái thân hình tam giác ngược hoàn mĩ ấy với ánh mắt ghen tị.

Kiểu xương thế này là bẩm sinh từ lúc sinh ra đã có sẵn rồi. Nó không phải là kiểu cơ thể có thể xây dựng lên chỉ bằng vài lần tập luyện mà thành được. Tôi chắc chắn cũng là do hạng S của anh ta nữa. Nghĩ lại thì, những người xung quanh tôi cũng đều có thể trạng tốt như vậy.

"Cậu sẽ xuyên thủng một lỗ qua Woo Seo-hyuk với cái nhìn chằm chằm đó đấy, Han Yi-gyeol."

Tôi giật mình hoàn hồn trở lại khi nghe thấy Cheon Sa-yeon nói vậy từ phía sau. Ngay khi tôi rời mắt khỏi Woo Seo-hyuk vẫn đang đứng bất động tại chỗ khi anh ta hỏi.

"Giờ tôi có thể mặc áo được rồi chứ?"

"À, ehem. Tôi xin lỗi. Chỉ là thể trạng của anh tốt thật đấy. Tôi không biết tôi sao lại như thế nữa."

Tôi xin lỗi lịch sự rồi lùi lại trước khi tôi bị coi như một kẻ đồi bại. May thay, Woo Seo-hyuk bắt đầu mặc áo sơ mi của mình với vẻ mặt như nói rằng anh cũng không quá để tâm đến điều đó.

"Tôi không ngờ cơ thể đàn ông lại là khẩu vị của cậu đấy."

Cheon Sa-yeon nói với giọng trêu chọc khi vẩy nhẹ vết máu trên thanh kiếm của mình.

"Hử, anh điên à? Tôi không có nhìn cái kiểu đó nhá."

"Vậy, thế là gì?"

Tôi thành thật trả lời.

"Tất nhiên là nó thật tuyệt khi anh ta đạt được cái cấp độ như thế."

Mặc dù không như Han Yi-gyeol, nhưng tôi cũng không phải kiểu người có cơ bắp phát triển tốt. Tôi còn cố gắng gấp hai lần người bình thường để xây dựng cơ bắp cho mình nữa cơ, nhưng đến cuối cùng tôi vẫn không đạt được mức cơ thể mà tôi mong muốn.

Khi đó tôi đã rất thất vọng. Giờ mà nghĩ lại thì, mặc dù tôi cũng không có cố để được như Woo Seo-hyuk bây giờ, nhưng tôi nghĩ là tôi đã đặt lý tưởng của mình quá cao rồi.

"Hạng A trở lên thường phát triển hơn người bình thường. Họ đã có sẵn thể trạng tốt ngay cả khi không cần phải chăm sóc cơ thể của mình."

".... Tôi cũng là hạng A đấy."

"Ôi trời, vậy để tôi cổ vũ cho cậu nhé."

Thằng rẻ rách này.

"Không cần."

"Tôi nghĩ cậu cần tăng cân trước khi xây dựng cơ bắp đấy."

"Đương nhiên là thế rồi, những ngày qua tôi ăn uống rất tốt đấy."

Đều là nhờ Kim Woo-jin cả, người đã nấu ba bữa một ngày. Thậm chí đến cả thực đơn cũng được thay đổi mỗi ngày nên tôi hoàn toàn vừa ý với nó.

Dù sao cũng nên dừng nói chuyện lại thôi.

"Woo Seo-hyuk- ssi, năng lực của anh là gì vậy? Có vẻ như tôi là người duy nhất không biết về nó."

"Về cái này. Nó là một năng lực khó có thể quên một khi cậu đã nhìn thấy nó."

Woo Seo-hyuk, mặc chiếc áo sơ mi và rút ​​một thứ giống như điện thoại ra khỏi túi. Khi anh ta chạm vào màn hình chiếc áo khoác và cà vạt mà anh ta đang cầm liền biến mất. Tôi đoán đó là một vật phẩm lưu trữ.

Woo Seo-hyuk nhìn tôi và điềm tĩnh giải thích.

"Tôi có thể biến đổi cơ thể của mình thành một hình dạng nhất định. Trong trường hợp của tôi thì nó là một con sói."

À à. Tôi gật đầu. Không hiểu sao lúc nhìn anh ta biến đổi tôi đã nghĩ ngay là nó giống tay của động vật rồi, vậy hóa ra nó là sói à.

"Thế anh có thể biến đổi hoàn toàn được không?"

"Dạng đầy đủ thì nó quá lớn, nên ở trong một nơi như này sẽ rất khó."

"Tôi hiểu."

Anh ta chắc là phải cở cả bộ ra luôn ấy chứ. Nhìn cơ thể phát triển khủng thế kia cơ mà nếu thế anh ta sẽ không còn gì để mặc mất. Đó cũng là cái bất tiện ha.

"Hội trưởng."

Viên định dạng nhìn quanh phòng rồi đi về phía Cheon Sa-yeon.

"Không có vấn đề gì lớn, nhưng cấp độ đã có chút thay đổi rồi ạ."

"Khoảng bao nhiêu?"

"Khi chúng ta mới vào là 12,89% cấp A và bây giờ là hơn 57% ạ."

Khi cấp độ chỉ số vượt quá 100% thì thứ cấp bậc của quái vật cũng sẽ tăng lên. Định dạng viên hạ giọng hỏi.

"Chúng ta có nên tiếp tục kiểm tra nữa không?"

"Phải tiếp chứ. Hãy qua kiểm định phòng tiếp theo."

Cheon Sa-yeon nhấn vào mật hiệu rồi nhìn lại tôi. Tôi nói khi chạm mắt với hắn.

"Đó không phải là tin tốt lành gì đâu nhỉ."

"Chúng ta sẽ phải tìm hiểu thêm thôi, nhưng tôi khá chắc điều như này chưa từng xảy ra trước đây."

Vì Woo Seo-hyuk đang lắng nghe bên cạnh nên tôi không thể đi vào chi tiết thêm được. Cheon Sa-yeon tìm ra thiết bị ẩn để mở song sắt kế tiếp.

Chwareureuk, thud!

Căn phòng tiếp theo hiện ra trước mặt tôi. Trong căn phòng này còn không có đến một ngọn nến. Một thân ảnh màu trắng lướt qua trong bóng tối đen như mực, nơi chúng tôi thậm chí không thể nhìn thấy một inch phía trước.

"Là bóng ma."

Tôi nhớ ra tên của chúng mà tôi đã đọc trong tư liệu. Một tiếng kêu kỳ quái vang vọng khắp căn phòng như thể đang đáp lại tiếng thì thầm của tôi.

Kkiiiii—

Gigik, gik—

Whoosh.

Một luồng năng lượng sởn gai ốc tràn ra từ lối vào. Có cái gì đó rất kỳ lạ.

".... Khoan. Cái này là—"

"Hội trưởng."

Làn khói đen từ từ lan về phía chúng tôi như bầy rắn. Định dạng viên kia cũng nhận ra điều kỳ lạ giống như tôi liền hét lớn về phía Cheon Sa-yeon.

"Là— Nó là cấp."

Haa, không khí xung quanh bắt đầu đông lại khi tỏa ra làn khói trắng xóa. Do nhiệt độ giảm xuống đột ngột các hội viên theo bản năng liền lùi lại một bước. Một cảm giác lo ngại từ từ dâng lên từ đầu ngón chân của tôi.

"Thật kì lạ."

Cheon Sa-yeon đi lướt qua tôi rồi giơ kiếm với khuôn mặt sắc lạnh.

"Không chỉ những bóng ma trở thành cấp S khi đáng ra chúng phải ở cấp A, mà đến cả quân số của chúng cũng tăng lên à."

Chwareureureuk! Kuung!

Ngay lúc Cheon Sa-yeon dùng kiếm cứa vào lòng bàn tay mình thì cánh cửa vốn đang mở ở phía sau cũng đóng chặt xuống.

Shaaaa—

Kkiii — kkii—

Khi máu chảy qua thanh kiếm và biến thành lửa, những bóng ma sâu trong bóng tối cũng dần lộ diện. Tấm vải đen bay phập phồng như làn khói với đôi tay dài sắc nhọn bên trong, phần trên khuôn mặt không thể nhìn thấy ngoài cái miệng rách toạc.

"Chết tiệt, chỉ mới phòng ba thôi mà chưa gì đã lòi đâu ra cấp S rồi?"

"Đây không phải là bóng ma cấp A hả? Thế này thì tôi điên mất thôi."

Các thành viên trong hội giơ vũ khí với vẻ căng thẳng. Hai mươi bóng ma cao hơn 5m lao thẳng về phía chúng tôi với cái miệng há rộng.

Kkiaaaa—!

Kkiiiik! Kkiii!

Một ngọn lửa đỏ rực quét qua bóng tối, chém xuyên qua những bóng ma dẫn đầu. Trong lúc ấy, các hội viên trong đội cũng bắt đầu những đợt tấn công dữ dội về phía những bóng ma đang lao đến.

Kwadeudeuk!

Woo Seo-hyuk với cánh tay biến đổi, nhảy lên nhắm thẳng vào đầu của một bóng ma. Tôi cũng giải phóng năng lực của mình để yểm trợ cho cơ thể của Woo Seo-hyuk, đồng thời cũng cuốn quanh cơ thể của Cheon Sa-yeon khi hắn đang vung kiếm. Khi năng lượng thoát ra từ hai hướng, chiếc vòng tay tôi đang đeo khẽ rung nhẹ với viên ngọc lấp lánh đính trên đó.

"Không tệ."

Vì từng phối hợp vài lần rồi nên Cheon Sa-yeon nhanh chóng nhận ra năng lực của tôi và bắt đầu tận dụng nó. Hắn vung kiếm uyển chuyển giữa những bóng ma như thể đang khiêu vũ vậy.

Ngược lại, Woo Seo-hyuk di chuyển khá khó khăn trong vài phút đầu như thể anh ta không quen với việc ở trên không, nhưng sau khi giết được một bóng ma thì anh cũng bắt đầu mở rộng thêm phạm vi di chuyển của mình và quen dần với nó. Woo Seo-hyuk nhảy lên tường với những động tác nhanh nhẹn, tóm lấy cánh tay của một bóng ma và đâm móng vuốt vào miệng của nó khi bóng ma đó rít lên khi trào máu đen ra ngoài.

"Phù."

Cheon Sa-yeon và Woo Seo-hyuk, những người không bị hạn chế chuyển động nhờ có năng lực của tôi, lướt chạy điên cuồng. Một vệt đỏ cháy rực nơi Cheon Sa-yeon đi qua và những vết móng vuốt sắc nhọn in dưới nơi của Woo Seo-hyuk. Ban nãy tôi còn lo về số lượng hai mươi bóng ma cấp S kia nhưng giờ nhìn trông tình hình tiến triển khá tốt đấy.

Kkiiiiik, kkiiik—

Seuaaak—

'Một, hai, ba này.... mười bốn này. Mười lăm.'

Tôi cau mày khi đếm số thi thể của đám bóng ma rơi xuống sàn.

"Chúng ta đã chiến xong một bóng ma rồi này."

Một con từ phía các hội viên vừa xử lý. Cheon Sa-yeon và Woo Seo-hyuk đang đối phó với ba con kia nữa. Vậy là tổng cộng được mười chín con rồi.

Còn một con nữa....

Ngay cái khắc tôi nghĩ về nó, da gà da vịt đột nhiên nổi lên khắp người tôi. Theo bản năng, tôi đẩy mình về phía sau và giăng gió ra như một tấm khiên.

Kkiiiiik—!

Cùng với tiếng thét quái dị của bóng ma đó mang theo một cơn đau bỏng rát chạy dọc qua tâm trí tôi. Đôi tay dài như chân nhện của bóng ma đó đâm xuyên qua lớp khiên bằng gió và làm toạc một mảng trên vai và cánh tay của tôi. Như thể nó được tẩm độc sẵn khiến bên trong vết thương của tôi tỏa ra một làn khói đen đặc.

"Hực!"

Nếu tôi không tránh và cùng lúc chặn đòn tấn công của nó bằng năng lực của mình, thì vai của tôi đã bị nó xé toạc ra rồi. Tôi dùng năng lực của mình để trốn thoát, nhưng dòng năng lượng của tôi lại không ổn định và không thể kích hoạt nó được. Tôi cố gắng đứng thẳng dậy, loạng choạng như thể bị tê liệt.

Shaaaak—

Bóng ma với cái miệng rách há rộng phóng thẳng về phía tôi. Khi tôi chuẩn bị né sang một bên thì ngay lúc đó có một người đã bước đến ngay trước mặt tôi.

Kwajik!

Là Woo Seo-hyuk khi anh ta tóm lấy cánh tay của bóng ma rồi bẻ gãy nó. Bóng ma ấy thét lên trông thật mờ ảo. Cơ thể tôi cho đến giờ đã gần như không thể chịu được nữa, cũng không thể đứng vững thêm được khi nghiêng sang một bên.

"Ôi trời."

Cheon Sa-yeon đỡ lấy tôi khi tôi vô lực ngã xuống. Tôi cố gắng mở mắt và nói lại với hắn.

"C-cái này.... Có vẻ như có độc...."

"Ban đầu nó vốn không có độc. Nhưng vì nó từ cấp A thành cấp S, nên tôi cũng không ngạc nhiên khi nó có thêm ít nhất một thuộc tính nữa."

Cheon Sa-yeon nhẹ nhàng đỡ lấy tôi, nói với giọng đầy ý cười.

"Thật là bất cẩn. Từ giờ, tôi sẽ luôn để cậu chiến đấu trong vòng tay của tôi."

"Nó nhảm vừa thôi...."

Sao mà một hạng A có thể đối phó với một quái vật cấp S được cơ chứ? Biết thế này thì tôi đã đi núp lùm bên trong những hội viên kia rồi. Cheon Sa-yeon và Woo Seo-hyuk đang xử lý lũ bóng ma nên bọn chúng sẽ không thể tới gần tôi được.

Những healer sau khi nghe thấy lệnh triệu tập của Cheon Sa-yeon liền chạy đến kiểm tra tình trạng của tôi với vẻ hoảng loạn.

"Đây là đòn tấn công của quái vật cấp S và vết thương còn bị nhiễm độc nữa, nên tôi nghĩ để chữa lành hoàn toàn thì sẽ mất kha khá thời gian đấy."

Những healer tham gia vào cuộc phá cổng lần này đều là hạng B. Min Ah-rin thì lại đang đi nghỉ dưỡng, rồi còn đột nhiên xuất hiện một cổng ở khu C nên cô được giao phó đi tiếp quản cổng đấy, và hai hạng B kia là những người tốt nhất kế tiếp. Nói cách khác đây là do bị thiếu nhân lực.

"Hãy để cậu ấy nghỉ ngơi trong phòng này. Điều trị cho cậu ấy thật tốt."

Cheon Sa-yeon từ từ đỡ tôi xuống. Hai healer nhanh chóng cởi áo của tôi và kiểm tra vết thương.

"Han Yi-gyeol- ssi? Hãy tỉnh táo."

"Từ giờ trở đi tôi sẽ đẩy chất độc ra ngoài nhưng nó sẽ hơi đau. Cậu có thể chịu được chứ?"

"....Hự, vâng."

Tôi đáp kìm lại tiếng kêu khi một bàn tay chạm vào vết thương. Sau đó, một ánh sáng trắng thanh khiết lóe lên từ tay của healer đang chạm lên vết thương và một cơn đau khủng khiếp kéo tới.

"....!"

Cơ thể tôi cong vẹo như thể có ngọn lửa đang đốt cháy vết thương này. Có thứ gì đó được nhét vào miệng tôi vốn đang ngậm chặt để tránh hét lên.

Haah, hức.

Thở dốc rồi nhìn lên, đó là Cheon Sa-yeon.

"Không sao đâu, cứ cắn nó đi."

Trước khi tôi kịp trả lời, ánh sáng trắng lại lóe lên lần nữa và một cảm giác không thể chịu nổi ập đến.

Hghhh.

Đầu tôi ngửa ra sau và cắn chặt ngón tay của Cheon Sa-yeon. Mặt tôi ướt đẫm mồ hôi lạnh cùng với nước mắt trộn lẫn trong đó, khi cơ thể tôi run lên không ngừng.

"Tôi sẽ làm nó lần cuối, cậu không thể ngất đi được."

Healer vắt kiệt năng lượng để đẩy chất độc ra ngoài, nói với giọng mệt mỏi.

Tôi muốn bỏ cái việc điều trị này ngay bây giờ, nhưng tôi buộc phải nhắm mắt và gật đầu.

Tôi có thể cảm thấy vị tanh của máu trong khoang miệng.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5771 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5293 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5024 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4603 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4529 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4485 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter