Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Từ Quả Phụ Đến Quý Phụ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Từ Quả Phụ Đến Quý Phụ
  3. Chương : 142

Chương : 142

Edit: Mạc Thiên Y

“Trả cho ta!” Lữ thị gầm lên giận dữ, như con thú hoang bị bị chọc giận, bỗng nhào tới Yến Hoằng Chân.

Người như thị, sao có thể đụng được vạt áo của hắn, ®МαcŦЋιεηΨ Yến Hoằng Chân tiện tay cầm vật gì đó trông như tẩu hút thuốc ném một cái, Lữ thị lập tức nhào tới, đầu tiên là hút vào một hơi mạnh, đợi lúc miệng mũi phun ra khói, trên mặt liền lộ ra vẻ phiêu phiêu như tiên.

Hút vào thứ kia, cả người thị dường như càng thêm hưng phấn, trên gương mặt tái nhợt nổi lên sắc đỏ nồng đậm, chợt quay sang Yến Hoằng Chân hưng phấn mà nói: “Kế hoạch của chúng ta thành công… lão bất tử kia quả nhiên bệnh nặng một trận… Tấn vương cùng Chu Hậu Văn nhất định sẽ gấp gáp… Ha ha ha… Lão bất tử sẽ không bỏ qua cho bọn chúng… sau khi chúng chết, lão bất tử sẽ để mắt đến Bình nhi, hì hì… Con trai của ta sẽ trở thành Thái tử a… sau này ta sẽ là Thái hậu a… xem các ngươi ai còn dám xem thường ta, ha ha…”

Lữ thị đầu bù tóc rối nhảy nhót ở nơi đó, rõ ràng đã sa vào trong ảo giác nào đó.

Yến Hoằng Chân lơ đễnh dời một cái ghế qua, ngồi lên, ngược lại rất có kiên nhẫn quay sang nói với người đàn bà điên cuồng kia: “Ngươi nói không sai, kế hoạch của chúng ta đã thành công, bây giờ con trai ngươi đã trở thành hoàng đế rồi, ngươi không phải cảm thấy vui sao?”

“Vui? Ta dĩ nhiên là vui a…” Lữ thị vui vẻ như một đứa bé ba tuổi vô tri: “Ngươi biết không, ta trở thành Thái hậu là một chuyện, cái chính là muốn giết sạch toàn bộ mẹ cả ta và cả mấy đứa con gái của mụ nữa, ai bảo chúng nó lúc nào cũng ức hiếp ta.”

“Tất cả người từng ức hiếp ngươi, ngươi muốn giết chết sao?” Yến Hoằng Chân gác chéo chân ung dung hỏi.

“Đó là đương nhiên!” Lữ thị chống hông cười ha hả: “Những kẻ từng nhục mạ ta, khi dễ ta, ta cũng phải khiến cho chúng nếm thử mùi vị hối hận.”

“Đúng vậy, cũng bởi do đó, cho nên ta thật sự không chán ghét ngươi cho lắm.” Yến Hoằng Chân nhẹ nhàng thở dài: “Ngẫm kỹ lại, hai người chúng ta nói không chừng rất giống nhau ấy!”

Những lời độc thoại của hắn hiển nhiên không lọt vào tai Lữ thị.

Thị ta chốc chốc lẩm bẩm rầm rì, chốc lại cao giọng la mắng.

“… Còn con ả tiện nhân Lệ phi kia nữa!” ®Мαc–ŦЋιεη–Ψ.  Không biết nhớ ra cái gì, trong mắt Lữ thị đột nhiên lóe ra thứ ánh sáng âm lãnh như sói, cất giọng ré lên: “Ả tiện nhân kia xưa nay đều đối xử với ta như chó, ỷ vào mình xinh đẹp? Ỷ vào mình được sủng ái? Ha hả ha hả… Ta liền cạo sạch gương mặt ả, chém sạch tứ chi ả, xem ả còn đắc ý kiểu gì, xem ả còn giành con trai với ta thế nào…” Lữ thị dùng sức nắm  vạt áo trước ngực kêu lớn: “Hoàng đế không cần hai mẹ, chỉ có ta là đủ rồi, ha ha ha ha…”

Yến Hoằng Chân nhìn người phụ nữ trước mắt, vẻ băng lãnh trào phúng trong mắt càng đậm, trong lòng hắn hiểu nữ nhân này đã hoàn toàn phế bỏ, không còn bất kỳ giá trị lợi dụng nào nữa. Quả thật là một con cờ tốt, hắn nhàn nhạt nghĩ, có điều bây giờ vô dụng mà thôi.

Ba ngày sau, hành cung Nhiệt Hà truyền ra tin tang, Đông Thái hậu nương nương đột nhiên qua đời vì bệnh.

Tây Thái hậu cũng do đó mà bị đả kích lớn, bệnh không dậy nổi.

Tang sự của Đông Thái hậu do một tay Yến hoằng Chân tổ chức, thi thể bà ta rõ ràng không thể để một ai khác nhìn thấy, vì thế bí mật hỏa táng, chỉ chừa lại một cái quan tài rỗng không. ®Мαc–ŦЋιεη–Ψ. Đợi đến khi Ngạc Vương Chu Thông từ kinh thành chạy tới, Yến Hoằng Chân lấy lý do khí trời nóng nực, sợ thi thể bốc mùi, nhanh chóng đem hạ táng, Chu Thông lại nghi ngờ nguyên nhân cái chết của mẫu hậu.

Đại náo thật lâu.

Song, vô luận là Hoàng thượng Hoàng hậu hay là Yến Hoằng Chân Tô Tuệ Nương, đều chọn cách nghe mà không thấy, mà phàm là đám cung nữ thái giám từng tiếp xúc với Đông Tây thái hậu, tất cả đều bị Yến Hoằng Chân truy tìm xử tử. Tuy là tạo vô biên sát nghiệt, nhưng rốt cuộc đã giữ được bí mật ở mức độ lớn nhất. Hành cung Nhiệt Hà đã đem đến cho hoàng đế bệ hạ ám ảnh này chỉ sợ cả đời cũng sẽ không quên được, vì thế, nửa tháng sau khi hạ táng Đông Thái hậu, hoàng đế cùng Hoàng hậu nương nương liền khởi giá hồi cung.

“Thị ta sẽ không gây ra chuyện xấu nữa chứ?” Tô Tuệ Nương nhẹ giọng hỏi.

“Thị sẽ ở lại hành cung Nhiệt Hà an dưỡng cả đời…” Yến Hoằng Chân hì hì cười: “Hoàng đế bệ hạ e là đời này cũng không muốn gặp lại gương mặt đó nữa.”

Tô Tuệ Nương nghe đến đó mới thở ra một hơi.

Bà thông gia là một kẻ điên thích hành hạ người đến chết, thú thực, nàng cũng rất sợ a!

Hoàng đế tính cách vốn khá là mềm yếu, lại bị kinh sợ kiểu đó, cả người liền có phần hư nhược. Tuy có điều dưỡng nhưng tinh thần lực cũng không còn như trước, vì thế việc triều chính phần lớn đều giao cho cha vợ người được hắn tín nhiệm nhất xử lý. Cứ như vậy ngắn ngủn năm năm, Yến Hoằng Chân từ Vũ tiến hầu, trở thành Yến quốc công, được đặt biệt hiệu là Yến Bán Triều  (ý chỉ chiếm 1 nửa triều chính ®МαcŦЋιεηΨ.

Ngày sinh thần bốn mươi lăm tuổi của Tô Tuệ Nương. Quan to quyền quý của cả kinh thành đều tới chúc mừng.

Ngay cả hoàng đế cũng phái thái tử điện hạ đến.

Thân vận trang phục đại lễ của Quốc công phu nhân, Tô Tuệ Nương một mực cung kính hành lễ trước thiếu niên tướng mạo tuấn tú kia.

“Bà ngoại chớ nên như thế!” Thái tử điện hạ đích thân đỡ nàng cười nói.

Kể cả Yến Hoằng Chân bên cạnh vuốt chòm râu mới nhú nói: “Đúng rồi! Nó là cháu ngoại nàng, nàng hành lễ cho cháu nó như vậy há chẳng phải là rối loạn luân lý.”

Trong giọng nói đều là kiêu ngạo.

Tô Tuệ Nương lại không thấy hắn hành lễ vua tôi với cháu ngoại cho trọn vẹn.

Ngồi tại chủ vị nhìn quang cảnh phú quý rực rỡ như gấm hoa bên dưới, trong lòng Tô Tuệ Nương có chút bùi ngùi, trong đầu chuyện của mấy chục năm lướt qua như nước chảy, sự kinh hoảng khi tỉnh lại trên kiệu hoa, sự thống khổ khi bị người nhà họ Vương hành hạ, tình cảm với Lâm thị Tô Văn, và cả Tiểu Thất… Tô Tuệ Nương khẽ quay đầu nhìn nam nhân khí thế cực thịnh ngồi nơi kia.

Người nam nhân quyền khuynh thiên hạ này, vẫn còn là Tiểu Thất trong trí nhớ của mình ư?

“Bà ngoại có thích vở kịch này không?” Thái tử chỉ lên sân khấu cao ba tầng lầu trước mặt, cao giọng nói: “Gánh hát Phan gia giỏi xướng Côn Khúc, cả một vùng Mân Nam khá là có tiếng, mẫu hậu từng nói bà ngoại thích nghe Côn Khúc, vì thế Tôn nhi mới tìm đến. Không biết bà có hài lòng hay không?”

“Hài lòng, hài lòng” Tô Tuệ Nương gật đầu tán dương: “Thái tử điện hạ thật là một đứa bé nhân từ hiếu thảo.”

Thiếu niên kia nghe xong, trên mặt mới lộ ra chút ý cười.

Tô Tuệ Nương nhìn khuôn mặt tuấn mỹ kia, trong lòng cũng cực kỳ thổn thức. Thái tử điện hạ tính cách quả cảm sắc sảo, không giống phụ thân ôn hòa của cậu, có vài phần tương tự như tiên hoàng vậy. Đây cũng là chỗ khiến Tô Tuệ Nương lo lắng, ngày nào đó nếu Thái tử lên ngôi, với tính tình của cậu bé có thể dễ dàng khoan nhượng Tiểu Thất sao?

Thọ yến dù xa hoa mấy, cũng có lúc tàn cuộc.

Trong phòng ngủ, Yến Hoằng Chân đưa cho nàng một cây trâm cài đầu.

Là một cây trâm bằng gỗ tử đàn khắc hình hoa lan.

“Tay nghề vẫn giỏi như xưa.” Tô Tuệ Nương nhìn hắn một cái, nhẹ giọng cười nói: “Chẳng qua là hình thức có hơi tân thời, ta đã lớn tuổi, không thích hợp mang kiểu này.”

“Nói bậy!” Yến Hoằng Chân nhìn gương mặt tựa hồ vài chục năm như một của thê tử, si ngốc nói: “Dung nhan Tuệ tỷ tỷ chưa bao giờ thay đổi, trái lại Tiểu Thất, diện mạo đã không còn như trước nữa rồi.”

“Đồ ngốc…” Tô Tuệ Nương khẽ lắc đầu: “Cài lên cho ta đi…”

“Tiểu Thất!”

“Hử?”

“Ta cảm thấy kinh thành quá nhàm chán, ngày nào đó đi ra ngoài một chút đi… Nghe nói Giang Nam rấp đẹp…”

“Được, chờ thêm mấy năm, chúng ta sẽ đi.”

Thấm thoắt lại tám năm trôi qua ®Мαc–ŦЋιεη–Ψ.

Trong tám năm này đã xảy ra rất nhiều chuyện, Hiên ca nhi đã thành hôn, cưới đích nữ của Dũng quốc công gia, cô bé kia xinh xắn sảng khoái, cộng thêm có hơi hơi thô bạo, song lại hợp lòng Hiên ca nhi, vợ chồng son hòa thuận vui vẻ, sau khi cưới một năm thì cho Tô Tuệ Nương một thằng cháu trai kháu khỉnh. Có sinh mệnh mới liền có kẻ mất đi, khoảng hai năm trước Trần Ngọc bệnh qua đời, do nhiễm bệnh trên đường đi nhậm chức. Tô Tuệ Nương tham gia tang lễ của hắn, sau khi trở về khó chịu suốt ba ngày. Lâm thị cũng đã qua đời, là thọ tẫn mà chết, lúc đi con cái cháu chắt đều ở bên giường, vô cùng an tường.

Tô Tuệ Nương nghĩ nàng không thể đợi thêm nữa.

Thế là, một bữa tối nọ nàng lén uống một ít thứ gì đó.

Ngày hôm sau, Yến Hoằng Chân liền nhận tin báo thê tử bệnh tình nguy kịch.

Trời sập đất sụt, không hơn gì cái này.

Gì mà tranh đấu triều chính, gì mà đồng đảng dị phạt, hết thảy đều bị Yến Hoằng Chân ném ra sau ót.

Nếu như không còn Tô Tuệ Nương, hắn cần những thứ này còn có ý nghĩa gì.

Gục ở bên giường, cầm hai tay thê tử, hắn khóc mãi, khóc mãi, hệt như một đứa trẻ.

Trông tròn bốn ngày bốn đêm, Tô Tuệ Nương mới mở mắt.

Ngày thứ năm, Yến Hoằng Chân dâng lên hoàng đế yêu cầu từ quan.

Cả triều khiếp sợ.

Hoàng đế hạ liền chín đạo thánh chỉ giữ lại, song Yến Hoằng Chân tâm ý đã định, đợi sau khi thân thể Tô Tuệ Nương thuyên chuyển liền thu thập hành lý —— đi du lịch.

Không ai biết hai người họ đi đâu.

….



Dương Châu bên bờ sông Tần Hoài, trong một chiếc thuyền con.

Tô Tuệ Nương đẩy nhẹ năm ngón tay, hoa đăng trong tay liền xuôi dòng chảy xuống.

Đột nhiên, trên người khẽ trầm, ra là nam nhân ôm nàng từ phía sau.

“Thân thể còn chưa khỏi hẳn, cẩn thận trúng gió.”

Tô Tuệ Nương nhìn hắn, đột nhiên hỏi: “Hối hận không?”

“Cái gì?”

“Vì ta, bỏ qua quyền lợi gần như có thể nắm giữ thiên hạ, chàng hối hận không?”

Yến Hoằng Chân thở dài một hơi, càng ôm chặt người con gái trong lòng: “Nàng làm tất cả mọi chuyện này lẽ nào đều không phải vì ta? … Thái tử không giống Hoàng thượng, nàng sợ nó không tha cho ta.”

Doãn Tương sở dĩ được thế nhân tôn kính ngưỡng mộ, là bởi vì hắn không quyến luyến quyền lợi, đồng thời biết tiến lùi.

Tô Tuệ Nương hy vọng Yến Hoằng Chân cũng có thể trở thành “Doãn Tương”.

“… Hơn nữa đối với ta mà nói nàng mới là quan trọng nhất!” Yến Hoằng Chân nhìn nàng, nói như vậy.

Tô Tuệ Nương đỏ hốc mắt, chảy nước mắt nói: “Xin lỗi!”

“Ừ! Tha thứ cho nàng.” Yến Hoằng Chân khẽ cười nói: “Chỉ cần về sau đừng làm ta sợ nữa là tốt rồi.”

“Tiểu Thất…”

“Ừ?”

“Cảm ơn chàng!”

“Ừ!”

“Tiểu Thất…”

“Ừ?”

“Ta yêu chàng.”

“Ừ! … Ừ? … …” Yến Hoằng Chân chợt tròn mắt, trên mặt dâng lên sắc hồng kịch liệt, gần như là run rẩy hỏi: “Nàng, nàng vừa nói gì, nàng nói lại một lần?”

Tô Tuệ Nương thấy thế, hết sức khó hiểu hỏi: “Chẳng lẽ trước kia ta chưa từng nói qua sao?”

Yến Hoằng Chân trừng mắt, không nói lời nào.

Trông con ngươi lóng lánh có chút buồn cười.

“Đồ ngốc!” Tô Tuệ Nương vươn tay ôm lấy cổ hắn, trên đôi môi hắn mở rộng bởi giật mình, in lên đó nụ hôn nồng.

“Ta yêu chàng…”

Từ nay về sau, bất luận chàng muốn nghe bao nhiêu lần, ta cũng nguyện ý nói với chàng.

Ta yêu chàng, cảm tạ ông trời, để cho ta gặp được chàng kiếp này. Kết

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5879 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5370 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5093 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4689 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4620 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4613 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter