Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tướng Gia Muốn Xoát Tồn Tại Cảm

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tướng Gia Muốn Xoát Tồn Tại Cảm
  3. Chương 13: Mỹ Nhân, Ngươi Liền Tùy Ta Đi

Chương 13: Mỹ Nhân, Ngươi Liền Tùy Ta Đi

Y đã nghi hoặc lại khẩn trương hỏi: “Người đến là ai?”

Gia Cát Dật nhịn ý cười, tiếp tục thay đổi giọng trấn an nói: “Mỹ nhân chớ kinh hoảng, bổn công tử chỉ vô tình đi ngang qua, lại thấy cô nương xinh đẹp như thiên nhân, còn cho rằng bản thân gặp được tiên hoa.”

Lúc này người nào đó nhăn mi lại, đầu tiên, ngươi nọ phạm vào điều y kiêng kỵ, tiếp theo, y không thích bị người đụng vào.

Bên kia tiếp tục nói: “Thì ra mỹ nhân ngươi thích mẫu đơn a, ừm, không tồi.”

“Công…..”

Nam Phác Nguyệt chưa kịp mở miệng giải thích, bên này đã làm bộ làm tịch lắc lư đầu ngâm tụng: “ Đình tiền thược dược yêu vô cách, Trì thượng phù cừ tịnh thiểu tình ; Duy hữu mẫu đơn chân quốc sắc , Hoa khai thời tiết động kinh thành* , đẹp chính là đẹp, nhưng……” Dừng một chút, hắn dán bên tai Nam Phác Nguyệt, có ý ẩn chứa nói, “ Mẫu đơn tư dung tự vô song, bất cập giai nhân tiếu khuynh thành!*”

*Đây là bài thơ Thưởng mẫu đơn của Lưu Vũ Tích thời kỳ Trung Đường.

Ngắm mẫu đơn

Đẹp cách riêng trước sân thược dược

Sen trong ao tuy sạch thiếu tình

Mẫu đơn đẹp nhất một mình

Khi mùa hoa nở kinh thành rung rinh.

(Sưu tầm)

*Mẫu đơn dung mạo tựa vô song, không bằng giai nhân cười khuynh thành!

Lúc này Nam Phác Nguyệt mặt đầy xấu hổ, y thầm nghĩ: Người này mắt mù sao?!

Mà đây còn chưa tính là gì, sau đó người nào đó đã suy nghĩ trong đầu: Nam Phác Nguyệt chuyển qua cười xấu hổ, trong miệng ngượng ngùng nói: “Công tử ngươi tốt xấu ~”

……

Kỳ thực cho dù không nhìn tướng mạo cũng nên biết y là nam nhân, bộ trang phục này rõ ràng như thế, thật là khiến Nam Phác Nguyệt khó bề tưởng tượng, nếu không phải nghe miệng hắn đầy văn từ đứng đắn, còn cho rằng bản thân gặp phải ngốc tử!

Y khó mở miếng nói: “Vị công tử này, ngươi, ngươi nhận sai rồi.”

Nhận sai cái gì? Y ngại mở miệng nói rõ, điều này khiến người nào đó bắt được cơ hội hồ đoán.

“Ha ha, mỹ nhân không cần khiêm tốn! Kỳ thật…..” Gia Cát Dật thay đổi ám muội nói, “Kỳ thật ta đối với cô nương ngươi vừa thấy liền chung ….”

“Công tử!” Nam Phác Nguyệt rốt cuộc chịu không nổi, trầm giọng đánh gãy lời hắn.

Lại nói, thanh âm y tuy có điểm từ tính dễ nghe, nhưng vẫn rất rõ ràng nghe ra là nam tử a, trừ phi người này ăn no rửng mỡ, cố ý lấy y tìm niềm vui.

Gia Cát Dật làm như không nghe thấy, tiếp tục lửa cháy đổ thêm dầu nói: “Xin thứ cho tại hạ mạo muội hỏi một câu, mỹ nhân là khuê tú nhà ai?”

Người này chính là cố ý! Tuyệt đối đúng! Nam Phác Nguyệt đã xác định. Y nghiến răng nghiến lợi nói: “Đăng Đồ Tử!”*

*登徒子 Đăng Đồ Tử: đây là một từ lóng dùng để ám chỉ một kẻ dâm tặc háo sắc hay còn gọi là yêu râu xanh.

Gia Cát Dật vừa nghe, một bàn tay vui vẻ nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt y, sau đó lấy mu bàn tay ở trên má phải y tùy tiện trượt xuống, sửa giọng trêu ghẹo nói: “Mỹ nhân không cần tức giận, bản công tử là thật tình thích ngươi, ta chưa thành gia, chỉ cần cô nương đồng ý, bản công tử nguyện ý cưới ngươi là chính thê!” Nói xong loại lời này, nghĩ đến cơ hội khó có được, dù sao cũng đã đến bước này rồi, lại không nắm lấy cơ hội này trừ phi hắn thật sự là ngốc tử! Vì thế một là không làm, đã làm phải làm đến cùng, đánh bạo hướng cổ áo Nam Phác Nguyệt thăm dò……

Người nào đó đã chịu vũ nhục cùng xâm phạm tức khắc cả kinh, trợn to hai mắt, muốn ngăn lại nhưng không động đậy được, gấp đến hoảng loạn mà kêu lên: “Ngươi muốn là gì?!”

Không để ý đến y, tay đã trượt lên rồi, trái tim Nam Phác Nguyệt thắt lại, Gia Cát Dật lại thập phần hưởng thu vuốt ve, nghĩ đến đây chính là cơ thể ấm áp trắng mịn của người trong lòng mình, một chút biến thành xoa bóp ám muội đến cực điểm.

Nam Phác Nguyệt tưởng chừng tức giận đến sắp chết ngất! Y vậy mà gặp phải biến thái! Nhịn không được nổi giận mắng: “Hỗn đản!!! Ngươi có biết ta là ai không? Nếu thức thời mau buông ta ra! Nếu không ta làm cho ngươi đoạn tử tuyệt tôn!”

Người nào đó tiếp tục làm lơ, chuyển đề tài: “Ha ha ~ chỗ này tuy rằng bằng phẳng chút, bất qua ngươi yên tâm, bản công tử không để ý cái này, ta thích chính là bản thân ngươi, cho nên thỉnh mỹ nhân phóng khoáng tâm, liền tùy tiểu gia ta đi, tiểu gia ta chắc chắn sủng ngươi thật tốt!”

…….

Quả thực là ông nói gà bà nói vịt! Nam Phác Nguyệt vốn muốn dọa hắn phần nào, nhưng hiện giờ bị ăn đậu hũ, lại nói ra bản thân là ai, không phải tự hủy thanh danh sao? Điều này khiến y đường đường là là một vương hậu về sau còn ngẩng đầu lên gặp người sao? Nhẫn! Nhất định phải nhẫn! Y cưỡng bách chính mình phải chịu đựng, khi không đến vạn bất đắc dĩ tuyệt không thể nói ra, vì thế, y ghì chặt mặt đem hỏa khí cùng chán ghét áp xuống, mặc không lên tiếng chịu đựng móng heo kia đùa giỡn trên người y.

Thấy y dáng vẻ kiên nhẫn, Gia Cát Dật biết chọc y xù lông rồi, tuy luyến tiếc buông ra, nhưng suy cho cùng đây mới bắt đầu mà thôi, không thể quá gấp, sốt ruột ăn không được đậu hũ, vì thế đến điểm này dừng lại, vừa lấy tay ra, thở dài nói: “ Ai ~ ta đột nhiên nhớ tới trong nhà còn có việc, đành phải đi về trước, bất quá……” Nói xong quay đầu hướng cổ ngọc y hôn một cái, “Bản công tử nhất định sẽ cưới ngươi!”

Một ngụm này thực sự khiến đại não Nam Phác Nguyệt nháy mắt trống rỗng!

Khinh bạc!

** khinh bạc!

Hổn đản! Gia hỏa đáng chết! Y cắn răng nhẫn nại cảm giác kỳ quái, trong lòng tàn nhẫn nghĩ chờ sau khi y biết được người kia là ai, nhất định đem hắn rút gân bái cốt! Băm thây vạn đoạn!

Gia Cát Dật phảng phất biết y suy nghĩ cái gì, vỗ vỗ vai y an ủi nói: “Mỹ nhân ngắm hoa bình thường đi, công tử ta về trước, sau nửa canh giờ huyệt sẽ tự giải.”

Nói xong còn không quên đổi cho y tư thế thoải mái, đem y đặt nằm trong biển hoa.

Lúc này, y có phải hay không muốn nói cảm kích một câu: Công tử thật là tri kỷ a.

Nam Phát Nguyệt bị đặt nằm nghiêng trên những bông hoa mẫu đơn bị y áp đảo, trong lòng chỉ cảm thấy đáng tiếc cho những mầm hoa. Y luôn cho rằng hoa có sinh mệnh, thà rằng giết chết một ít người đáng chết —— thí dụ như tên hỗn đản trước mắt này, cũng không muốn bẻ gãy những sinh linh tốt đẹp này!

Gia Cát Dật đứng sau lưng y, đột nhiên lỗ tai vừa động, không tốt, có người đến, cuối cùng nhìn y một cái, liền vận dụng khinh công rời đi.

*Sự tích đăng đồ tử và Tống Ngọc

Câu chuyện kể rằng, Tống Ngọc và Đăng Đồ Tử đều là đại phu nước Sở, là thân cận của nhà vua nước Sở. Đăng Đồ Tử ghen ghét tài hoa của Tống Ngọc, luôn tìm cơ hội nói xấu Tống Ngọc trước nhà vua nước Sở.

Một lần, Đăng Đồ Tử nói với nhà vua nước Sở rằng: "Thưa bệ hạ, Tống Ngọc có diện mạo chững chạc và oai nghi, có học thức, nhưng rất hiếu sắc, nên bệ hạ nhất thiết không được để Tống Ngọc cùng bệ hạ đến hậu cung. Hậu cung có nhiều phụ nữ xinh đẹp, nếu nhìn thấy Tống Ngọc, có lẽ sẽ gây chuyện phiền phức."

Nhà vua nước Sở bèn cho triệu Tống Ngọc, hỏi lời nói của Đăng Đồ Tử có chính xác không. Tống Ngọc nói: "Thưa bệ hạ, thần có diện mạo chững chạc và oai nghi, đấy là bẩm sinh; thần có học thức, đấy là vì thần cần cù chịu khó và hiếu học; về hiếu sắc, thần không bao giờ hiếu sắc đâu."

Nhà vua nước Sở hỏi: "Thế thì nhà ngươi có chứng cứ gì không?"

Tống Ngọc nói: "Thưa bệ hạ, trên thế giới, nước Sở có phụ nữ đẹp nhiều nhất, và Thần Lý quê thần là địa phương có phụ nữ đẹp nhiều nhất trong nước Sở. Mỹ nữ nổi tiếng nhất ở Thần Lý là láng giềng của thần. Nếu mỹ nữ này cao thêm một chút thì cao quá, nếu thấp hơn một tý thì quá thấp. Nếu trát phấn thì trắng quá, nếu bôi son thì đỏ quá. Răng, tóc, cử chỉ của nàng thật là đẹp, không có ai có thể sánh kịp được. Nàng chỉ cần mỉm cười đã khiến nhiều quý công tử ham mê. Nhưng nàng thường xuyên leo lên tường xem trộm thần suốt ba năm, nhưng thần chưa bao giờ động lòng, sao có thể nói thần hiếu sắc? Thực ra, Đăng Đồ Tử mới là một kẻ hiếu sắc."

Nhà vua nước Sở đòi Tống Ngọc giải thích lý do. Tống Ngọc nói: "Vợ Đăng Đồ Tử không đẹp chút nào, nhưng Đăng Đồ Tử vừa gặp đã yêu, hai vợ chồng đẻ những 5 đứa con." Nghe vậy, nhà vua nước Sở cũng chẳng biết nên trả lời ra sao và từ đó, cái danh háo sắc đi kèm với cái tên Đăng Đồ Tử chỉ vì ông yêu người vợ xấu xí của mình. Tống Ngọc đúng thật là 1 tên tra nam đểu cáng.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5771 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5293 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5024 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4603 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4529 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4485 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter