Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

U Lan Lộ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. U Lan Lộ
  3. Chương : 47

Chương : 47

Tin tức thái hậu đột nhiên ngất lập tức bị truyền ra ngoài, nội trong một canh giờ, trong cung thật to tiểu tiểu các phi tần tề tụ về Từ Trữ cung, khoan thai đến trễ, trái lại là Triệu Dự cùng Nhiễm Ngọc Nùng. Mọi người trong phòng nhìn thấy bọn họ tiến vào, nhấn tề bắt đầu quỳ bái. Triệu Dự phiền toái phất tay cho phép các nàng đứng lên, liền dắt Nhiễm Ngọc Nùng bước vào nội thất. Đi vào, Lưu Uyển Dung liền đón bắt đầu thi lễ. Nhiễm Ngọc Nùng vội vàng hỏi nàng: “Mẫu hậu là bị bệnh gi?” Khuôn mặt Lưu Uyển Dung tái nhợt, lắc đầu. Mở miệng muốn nói, lại bị ánh sáng ngọc từ vòng cổ tử thủy tinh Nhiễm Ngọc Nùng lấp lánh làm chói đôi mắt. Nàng bình tĩnh lại, nhìn Nhiễm Ngọc Nùng trước mắt đầy người xa hoa, ổn thanh nói rằng: “Hoàng hậu đừng nóng vội, thái y còn đang khám và chữa bệnh cho thái hậu, thỉnh kiên trì đợi.”

Nhiễm Ngọc Nùng mặt nhăn chau mày nói: “Sao lại đột nhiên té xỉu như thế?” Triệu Dự từ nãy tới giờ không nói một lời liền tiến lên đột nhiên nở nụ cười, nói: “Không cần hỏi, nhìn thái miếu kia đánh long tiên lập tức sẽ khiến Trẫm nếm thử tư vị. Tử Đồng a, xem gia chúng ta gánh chịu danh tiếng nghịch tử bát tức là định sẵn rồi.”

Nhiễm Ngọc Nùng nóng nảy, cũng không chú ý Lưu Uyển Dung đang nhìn, vội vàng vươn tay đẩy hắn một bả, trách mắng: “Nói bậy cái gì chứ?”

Suy nghĩ một chút, bản thân lại đưa tay kéo Triệu Dự, hai người lướt qua Lưu Uyển Dung, cùng nhau đến bên giường Lưu thái hậu nhìn xem xét. Lưu Uyển Dung quay đầu lại nhìn bóng lưng đang bắt tay của hai người, lực chú ý từ từ bị hình dáng hoa văn trên y phục Nhiễm Ngọc Nùng hấp dẫn gắt gao. Nàng chú ý tới Cửu linh kim phượng kim tuyến dắt thân đối trên cổ hở áo dệt kim ── tượng trưng cho thân phận hoàng hậu ── Phượng hoàng kia giương cánh vẫy đuôi, xuyên vân nhi xuất (xuyên mây), trên mỗi một phiến vĩ vũ (đuôi) đều thêu một viên đại ngọc long nhãn. Tạo hình trông rất sống động, dưới ánh sáng của ngọn nến chiếu rọi xuống phát sinh ánh sáng nhấp nháy. Lưu Uyển Dung lẳng lặng nhìn, đầu giường có một người tiểu cung nữ đang đứng trong lúc vô ý hướng nàng nhìn lướt qua, liếc thấy thần sắc của nàng, tự dưng sợ run cả người.

Người một phòng trong lòng băn khoăn, không hẹn mà cùng rơi vào lặng yên. Không lâu sau, lão thái y tóc bán hoa râm kia đứng dậy, ly khai cạnh giường, đi tới trước mặt Triệu Dự, sắc mặt ngưng tọng bẩm báo nói: “Bệ hạ, thái hậu không phải sinh bệnh gì, mà là trúng độc!” Nhiễm Ngọc Nùng nghe vậy quá sợ hãi, bị tin tức kinh người kia làm cho chân tay luống cuống, ngây người một lát rồi quay đầu mờ mịt nhìn Triệu Dự. Triệu Dự nét mặt lại thần sắc bất động, không mảy may, lãnh tĩnh hỏi: “Ngươi xác định không?” Lão thái y gật đầu, Triệu Dự trầm ngâm một lát, quay đầu hướng Phúc Lộc phía sau nói: “Đem mọi người ở Từ Trữ cung đều giao cho Trừng Sự cục trông giữ, phân phó xuống phía dưới, trên dưới vài dặm, vô luận là ai, phải nghiêm gia thẩm vấn từng người không bỏ sót.” Phúc Lộc gật đầu, lĩnh mệnh đi, quan sự hai bên trái phải của Từ Trữ cung sắc mặt đều thay đổi. Triệu Dự nhìn tròng trọc tên thái y kia hỏi: “Biết độc gì không?”

Lão thái y hồi đáp: “Theo cựu thần xem ra, rất có thể là cây thảo ô đầu, theo mạch tượng của thái hậu xem xét, đọc này ở trong Phượng thể của thái hậu lắng đọng đã lâu, có độc tính rất mạnh. Dễ mê người tâm trí, dẫn đến tính thần không phấn chấn, thần chí không rõ. Cho nên thái hậu mới có thể hoa mắt ù tai bất tỉnh~!”

Triệu Dự suy nghĩ một chút, liền sai người từ thái y viện tìm tới vài tên lão thái y có thâm niên, cùng nhau vì thái hậu mà khám và chữa bệnh. Sau khi lui tới một phen, mọi người cùng nhau xác nhận, trong người Lưu thái hậu chính là thảo ô đầu, vô cùng chính xác không thể nghi ngờ nữa. Triệu Dự mặt nhăn mày chau, suy nghĩ một chút, mệnh một thái giám hầu cận bên người ra cung truyền Đại Lý Tự Thiểu Khanh Nghiêm đại nhân yết kiến. Cuối cùng nhìn Lưu thái hậu đang nằm mê man ở trên giường, bóng màn ở đầu giường che khuất khuôn mặt hắn, làm không thấy rõ vẻ mặt của hắn. Lưu Uyển Dung đứng ở một góc nơi gian nhà, vẫn luôn lặng lẽ quan sát hắn, nhưng nhìn không ra đầu mối. Triệu Dự cũng đã ôm Nhiễm Ngọc Nùng sắc mặt còn chưa khôi phục lại, xoay người đi ra.

Lưu Uyển Dung nhìn theo bọn họ song song leo lên long liễn của Triệu Dự ly khai, xoay người muốn đi, lại không nghĩ rằng bị một nội thị của Trừng Sự cục ngăn cản, nội thị kia hướng nàng nói: “Cư sĩ xin dừng bước, tiểu nhân phụng chỉ mời người tới Trừng sự cục một chuyến.”

Nàng mặt nhăn nhíu, nói: “Lẽ nào ta cũng phải đi thụ thẩm (thẩm vấn) sao?” Nội thị kia ngôn từ cung kính, thái độ lại rất mạnh ngạnh trả lời nói: “Bệ hạ có lệnh, tiểu nhân không dám không tuân. Ủy khuất cư sĩ đi một chuyến.” Lưu Uyển Dung cắn cắn môi, bản thân kiềm chế lại, cố nén chặt nội tâm cảm thấy khuất nhục đi theo hắn.

Mãi cho đến khi nguyệt thượng trung thiên (trăng lên giữa trời), nàng mới lết thân thể uể oải, cùng với một thiếp thân nữ hầu làm bạn đi trở về chỗ ở của mình. Trong phòng không có đốt đén, ngay cả hai người nữ hầu của nàng cũng bị gọi đi để nghi vấn, tự nhiên không ai chăm sóc gian nhà. Ánh trăng lạnh tanh chiếu vào trong, rơi xuống sàn nhà thanh chuyên (gạch đen), yên ổn thêm vài phần thê lương. Nàng cho nữ hầu lui ra, bản thân lẳng lặng ngồi ở trong phòng không đốt đèn nghĩ tới việc.

Không biết qua bao lâu, cửa phòng két két mở ra một tiếng, một thân ảnh phi khoái chợt hiện bên trong. Nàng ngẩng đầu vừa nhìn, là An Bình của thái y viện. Nàng đứng dậy, hướng An Bình cười dịu dàng nói: “Sao đột nhiên lại qua đây?” An Bình thoạt nhìn có nhiều lo sợ bất an, hai mắt nhìn chòng chọc Lưu Uyển Dung lại không nói lời nào. Lưu Uyển Dung dắt tay hắn, đưa hắn đến bên cạnh bàn ngồi xuống rồi mới đem đền thắp sang, thiếu người hầu hạ hơn nhiều năm, việc này nàng làm cũng coi như là thuận tay. Ánh nến đậu đại (hạt đậu) có thể rọi sáng một địa phương không đầy một trượng, nàng thở dài nói câu: “Chung quy cũng không so được với Phượng Nghi cung a!!!”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5769 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5293 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5022 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4601 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4528 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4483 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter