Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Xung Động

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Xung Động
  3. Chương : 62

Chương : 62

Đả kích đột ngột khiến ta chấn động đến mụ mị, cho đến khi tỉnh trí lại, ta đứng dậy đi lại trong phòng, thực sự chưa hết bàng hoàng.

Không đúng, tuyệt đối không đúng! Cậu ấy sẽ không tự ý quyết định mà không giải thích với ta một lời, cậu ấy biết rõ làm vậy càng không bao giờ khiến ta cảm kích. Trịnh Diệu Dương, mẹ kiếp cậu đang tính toán gì hả!?

Ta hung hăng đấm cửa hét lớn: “Cho tôi gặp Trương Thủ Huy!”, lại đạp cánh cửa lần nữa, “Ra đây Lai Chính Mạt, ra đây cho tôi!”

Lai Chính Mạt xuất hiện thật, ông ta bày ra bộ mặt thản nhiên, nói: “Trần Thạc, cậu trật tự một chút, nghĩ tình nghĩa trước kia, tôi khuyên cậu bình tĩnh đi.”

“Nhốt tôi như chó thế này các người hả dạ lắm hả?! Tôi nói cho ông biết, tôi không chịu thua dễ thế đâu, mẹ nó các người nghĩ đơn giản quá đấy!” Đột nhiên không sao khống chế được cơn giận dữ, dù biết nổi giận tuyệt đối không phải điều nên làm, nhưng lúc này ta thực sự nhịn không được, “Các người gạt Trịnh Diệu Dương chuyện gì phải không? Phải không hả?!”

“Cậu tin tưởng Trịnh Diệu Dương thật.” Ông ta trỏ trỏ ta đầy hàm ý, “Trước kia cậu đâu có tin bất cứ ai. Còn nữa, tôi cũng nói để cậu hay, hôn lễ tiến hành hoàn toàn bình thường, chúng tôi không hề nhúng tay.”

Nghe những câu này từ miệng ông ta, ta càng rối loạn hơn, vì ta biết… ông ta không nói láo.

“Vậy còn nhốt tôi ở đây làm gì?” Ta vằn mắt, “Trần Thạc này có thứ gì uy hiếp được Trương Thủ Huy một tay che trời nữa? Các người cũng thấy rồi đấy, tôi không có giá trị gì hết! Hiểu không hả? Ông nói đúng lắm, tôi quả nhiên đã tự đánh giá mình quá cao rồi.”

Ông ta nhìn ta chằm chằm một hồi lâu, rốt cuộc buông một câu: “Ngày mai Ông sẽ đến.” nói xong thì nghênh ngang bỏ đi.

Ta gần như suy sụp ngã xuống sô-pha, đột nhiên cảm thấy từ ngày đầu tiên gặp Trịnh Diệu Dương, bánh răng số phận mình đã trật hoàn toàn khỏi quỹ đạo, nhãn quang, thân thể… đến cả bản chất cũng dần dần thay đổi đến mức không thể cứu vãn. Nghiền nát lẫn nhau, dằn vặt lẫn nhau, mặc kệ không một ai tình nguyện mà lao vào không biết mệt mỏi. Đến tận cùng, không những vẫn không hề biết đối phương thực sự toan tính những gì, thậm chí chính bản thân mình cũng mất phương hướng…

Ngày hôm sau ta được gặp Trương Thủ Huy đúng như mong muốn. Không có gì thay đổi, nhưng lập trường, hoàn cảnh, vị thế đã hoàn toàn khác trước. Diễn vai đối thủ của hạng cáo già này, ngù ngờ một giây cũng lĩnh đủ.

“Xem ra tước đoạt tự do của một con sói cũng là một kiểu hạ nhục, nhìn cậu xem, còn ra thể thống gì đâu?” Ông ta châm chọc đầy ác ý.

Ta cúi đầu nhìn lại mình, sơ-mi phanh gần hết nút, tay áo xắn xộc xệch, quần nhăn nhúm như dưa muối, hai chân gác trên bàn trà, tóc tai có lẽ đã bị vò đến không nhìn ra hình dạng gì, cằm một mảng lún phún, lôi thôi nhếch nhác kinh khủng, quả thực có thể lết ra đầu đường Paris làm xiếc đến nơi.

“Chủ tịch Trương đối đãi với tôi chu đáo vậy, quần áo chỉnh tề đón ông xem ra không xứng. Chuyện trí trá kiểu ấy tôi không ưa làm.” Đã muốn diễn thì phải diễn cho trọn màn, chường một nụ cười vô lại kiểu mẫu trên môi, ta lập tức thành công trong việc khơi dậy lửa giận của ông ta. Thực tình nhìn vẻ mặt ông ta từ khi vừa đẩy cửa vào ta đã đoán được… tình thế chuyển biến xấu rồi.

“Trò vặt đối phó với cậu không xong. Suýt nữa ta quên cậu không phải ai khác mà là Trần Thạc, trợ thủ đắc lực nhất một thời của ta. Nhưng một tên cướp, một gã gián điệp thương nghiệp vậy, làm sao chỉ vì một gã đàn ông khác mà suy bại đến mức này?” Ông ta bước tới đứng cách ta vỏn vẹn nửa mét, giương cặp mắt khinh miệt nhìn ta từ trên xuống dưới: “Ta nghi ngờ, rất rất nghi ngờ, phải chăng cậu đối với Diệu Dương… không, với Trụ Phong… có ý đồ gì?”

“Ông có lý do để tin như vậy đấy.”

“Nếu lúc này ta giết cậu, Diệu Dương phát khùng lên, ta cũng dẹp không được nó. Mà nếu ta thật buông tha cậu, thì cậu sẽ trở thành nhược điểm duy nhất, và đáng sợ nhất của nó. Ngẫm lại, sẽ có bao nhiêu người vì chuyện của hai người mà đánh giá Trụ Phong và Thành Nghiệp bằng con mắt khác? Ta không hy vọng người thừa kế Trương Thủ Huy này đích thân chọn lựa còn có nhược điểm, huống chi lại là thứ nhược điểm nguy hiểm, chí mạng như cậu. Ta tuyệt đối không cho phép.”

Ông ta đã hạ quyết tâm đối phó ta, đã coi ta là mầm họa lớn, ông ta một mặt chỉ muốn nhanh chóng trừ hậu họa, mặt khác vẫn phải kiêng dè phản ứng của Trịnh Diệu Dương, Trương Thủ Huy còn chưa định trắng trợn ra tay.

“Ông định làm gì tôi đây?” Ta tận lực mượn vẻ ngoài lạnh nhạt để che giấu sự bất an trong lòng.

“Cậu phải sống, vì ta không muốn mạo hiểm, nhưng cậu sẽ được sống không bằng chết, đục khoét mục ruỗng tất cả khí phách, cao ngạo của cậu, chỉ có một Trần Thạc suy bại đến cùng cực mới có thể khiến Diệu Dương khinh bỉ.” Ánh mắt Trương Thủ Huy lúc này điên cuồng đến bệnh hoạn, nhưng khóe miệng ông ta vẫn giữ nguyên nụ cười nhạt cố hữu.

Ta bỏ hai chân khỏi bàn trà, đập bàn đứng bật dậy, chỉ thẳng vào mũi Trương Thủ Huy: “Ông coi chúng tôi là chó lợn chắc?! Nắm quyền sinh sát để nghĩ ra thứ thú vui ghê tởm này hả? Hôm nay tôi nói cho ông hay: ông không có quyền quản cả tôi lẫn Trịnh Diệu Dương, chuyện giữa tôi và cậu ấy, ông căn bản không hiểu, cũng không một ai hiểu! Mẹ kiếp chúng tôi không phải quân cờ trong tay ông! Muốn giết thì giết, bày ra lắm trò thế này, tôi ngấy tận cổ rồi!” Này coi như xấc xược nhất trong tất cả những lần “xấc xược” với ông ta, thì đánh bạc đi, chỉ có như vậy mới không quên mình còn đang sống đây.

“Trần Thạc! Mày dám làm càn trước mặt tao?! Mày chán sống chứ gì?!” Ông ta hùng hổ quát, chớp mắt đã móc ra một khẩu súng lục chĩa thẳng vào trán ta.

Đột nhiên nghe “Rầm!!” một tiếng, cửa ngoài bị đạp tung, lực mạnh đến chấn động cả sàn nhà, người bên ngoài xông vào phòng, một đôi mắt đen thẳm chiếu thẳng vào ta, mạch máu toàn thân ta lập tức sôi trào không sao ức chế nổi, ta gắng gượng hít sâu một hơi, bao nhiêu khí thế sẵn sàng hy sinh vừa xong phút chốc bay sạch quá nửa. Thình lình phát hiện ra chính mình giữa thế giới đen tối này cư nhiên vẫn còn một người để lưu luyến.

Lúc này, Trịnh Diệu Dương đã đảo mắt nhìn sang tư thế nguy hiểm của Trương Thủ Huy, ánh mắt nóng rực không chút tin tưởng.

Đến giờ Lai Chính Mạt mới chạy xộc vào phòng, trán đầm đìa mồ hôi, cuống cuồng giải thích: “Hắn theo ông tới đây, chúng tôi ngăn không được…”

Cậu ấy hoàn toàn không để ý ông ta, chỉ trừng mắt nhìn chằm chằm Trương Thủ Huy rồi gầm lên: “Bỏ súng xuống! Ông… thả anh ấy ra ngay lập tức!”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5932 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5396 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5119 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4718 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
5

Chí tôn đặc công

2566 chương
4679 View
4
Đô Thị Truyện VIP
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4652 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter