Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Xuyên Phải Một Nhà Toàn Tra Tui Biết Sống Mần Sao?

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Xuyên Phải Một Nhà Toàn Tra Tui Biết Sống Mần Sao?
  3. Chương 49: Dọn Vào Ninh Vương Phủ?

Chương 49: Dọn Vào Ninh Vương Phủ?

Thấy thế mắt Ninh Thái phi lập tức sáng lên, tên nhóc này rõ ràng là thích con trai của bà, mà con trai lại ngồi yên để tiểu gia hỏa nghịch tóc mình một hồi không nhúc nhích, quả thực là chuyện lạ.

Tiểu Trình An cũng nghĩ là kỳ tích, không ngờ Ninh vương thật sự để cậu ôm lấy, trên đường đi tìm phụ thân cậu đã thấy được vài mẩu chuyện xưa, biết rõ Ninh vương ghét trẻ con.

Sau khi Ninh vương vô tình bị gãy chân, mẫu thân hắn đã dùng hết vốn liếng để cứu chữa, đưa hắn trốn khỏi kỹ viện, sau đó tìm một căn nhà, thuê một cặp vợ chồng đến để chăm sóc.

Lúc đầu, hai vợ chồng đối đãi Tiểu rất cẩn thận, nhưng sau đó bọn họ phát hiện ra mẫu thân của Tiểu Hiên làm thất thiếp của Ninh vương phủ thì không thường xuyên thăm hắn nữa. Lúc ấy người vợ còn đang mang thai, cả người trở nên nặng nề hơn, không tiện di chuyển hay quan tâm trò chuyện với hắn điều mà hắn cần nhất. Rồi bọn họ bắt đầu lơ là trách nhiệm, lười biếng cẩu thả, nhiều khi còn không thèm đến giặt giũ quần áo, quét tước dọn dẹp cho căn nhà.

Kết quả là cả phòng cả người của Tiểu Hiên đều tỏa ra hôi hám khó chịu. Mặc dù Tiểu Hiên không chịu nổi cái mùi này, nhưng lúc đó hắn tốt bụng ngây thơ, chỉ nghĩ rằng người phụ nữ đó đang bụng mang dạ chửa nên không có thời gian chăm lo cho hắn, không muốn phiền nhiễu, tự mình chịu đựng.

Ngày đứa trẻ kia chào đời, Tiểu Hiên đã đợi bên ngoài phòng cùng với người chồng tàn phế ngồi trên xe lăn. Gã hạnh phúc ôm đứa con trai mới sinh cùng không ngần ngại ôm luôn cả Tiểu Hiên vào lòng. Đứa trẻ cất tiếng khóc đầu tiên ở trong vòng tay của Tiểu Hiên.

Nếu chuyện chỉ có như vậy, sẽ không làm cho Ninh Vương ghét trẻ con đến thế.

Đáng giận là sau khi đứa trẻ được sinh ra, cặp vợ chồng kia vẫn lười biếng cẩu thả, không đếm xỉa đến Tiểu Hiên như trước. Sau khi Tiểu Hiên lên tiếng nhắc nhở họ, nào ngờ bọn chúng lại bao biện lấy cớ vì phải chăm sóc đứa trẻ và sức lực có hạn để qua loa lấp liếm với hắn.

Tiểu Hiên cũng thông cảm cho hoàn cảnh như vậy, khuyên bọn họ tạm thời bỏ việc này, để người khác trông coi hắn. Nhưng hai kẻ khốn ấy làm sao có thể nhả ra miếng ngon béo bở này ra? Bọn chúng nào phải vì bận bịu chăm lo con cái mà không có sức lực chăm sóc cho hắn, nói trắng ra là quân hám tiền, muốn ăn mà không muốn làm.

Bọn chúng lợi dụng mối quan hệ giữa mẹ con Tiểu Hiên để đe dọa, ép hắn không được nói ra mọi chuyện.

Khi đó Tiểu Hiên đã không còn là một đứa trẻ bốn, năm tuổi nữa, suy nghĩ cũng chín chắn cẩn thận hơn. Nếu chuyện mẫu thân hắn vốn xuất thân thanh lâu, còn có một đứa con lộ ra sẽ nguy hiểm cỡ nào.

Đồng nghĩa với việc cuộc sống và địa vị của mẫu thân hắn ở Ninh vương phủ sẽ thay đổi từ trên trời xuống dưới đất. Vì mẫu thân, hắn chỉ có thể tiếp tục nhẫn nhịn nhưng đổi lại, chỉ nhận được sự chậm trễ thờ ơ của cái nhà kia.

Bị bỏ mặc đã đành, đứa con của hai vợ chồng dần trưởng thành, dưới sự nuông chiều quá trớn của cha mẹ nào có ngoan ngoãn gì cho cam, là một trong những thủ phạm khiến Tiểu Hiên lạnh nhạt thờ ơ như bây giờ. Nó luôn cố ý chế nhạo, ác ý sỉ nhục Tiểu Hiên, chưa kể còn cấu kết những đứa trẻ hư khác đặt điều nói xấu bắt nạt hắn, nhục mạ bằng lời nói còn chưa đủ, lại còn dám tiểu bậy vào phòng vào người hắn.

Cuộc sống đau đớn khốn khổ như thế kéo dài năm sáu năm mới chấm dứt. Cho đến khi Ninh thái phi tận mắt chứng kiến cảnh tượng như vậy vào một lần đến thăm bất ngờ, không báo trước.

Rơi vào hoàn cảnh như vậy, ai có thể không tức giận, không căm ghét đám trẻ con láo lếu?

Nếu hỏi tại sao Tiểu Trình An nằng nặc đòi cha cho ôm hắn khi cậu gặp Thân Đồ Hiên, có lẽ là bởi cậu thực sự cảm thấy thương xót với Tiểu Hiên ở vào thời điểm đó.

Ngày trước Tiểu Hiên rất thích trẻ con, khi đứa trẻ chuẩn bị chào đời, hắn còn vui mừng, tỉ mỉ chuẩn bị một món quà cho nó. Nhưng chỉ vài năm sau đó, hắn không chỉ ghét trẻ con đến tận xương tủy, mà mà chính bản thân cũng có bóng ma tâm lý nặng nề. Đó là phải giữ bản thân cực kỳ sạch sẽ vì hắn luôn cảm thấy mình bẩn thỉu hôi hám, thậm chí còn không muốn tiếp xúc động chạm với người khác.

Tiểu Trình An muốn ôm hắn, là để cho hắn thấy hắn rất thơm tho sạch sẽ khi được hắn ôm, cậu sẽ không khóc nữa.

Nhưng lúc đầu Tiểu Trình An chỉ mang tâm tư muốn thử một chút, không ngờ sẽ thành công bởi dù sao thì lúc trước Thân Đồ Hiên cũng bị đám trẻ trâu kia hủy hoại tam quan.

Nhưng điều này cũng chứng tỏ, hắn thực sự là một người rất dịu dàng.

Trong lúc nhất thời, Tiểu Trình An càng cảm thấy có lỗi với hắn, nhưng cậu cũng không thể vì mà nhìn hắn dây dưa với cha mình, giày vò nhau tới giày vò nhau lui.

Không đơn thuần là bao che khuyết điểm, bảo vệ người nhà mà đứng ở góc độ của một người đã biết trước tương lai. Cậu biết rõ nếu hai người cứ như thế, thể nào cũng ăn không ít khổ, không thể hóa giải khúc mắc đã đành mà còn mệt mỏi đau khổ thêm, không ai trong hai người có một kết thúc tốt đẹp cả.

Thẩm Anh sực tỉnh, vội vàng đón lấy đứa con trai quý giá của mình, y một bên cúi đầu một bên gỡ cái móng vuốt nhỏ buông ra khỏi tóc của Thân Đồ Hiên.

“Nhi tử tuổi nhỏ vô tri, mạo phạm Vương gia. Kính xin Vương gia thứ tội."

Lần này, Tiểu Trình An cuối cùng cũng ngoan ngoãn, bị phụ thân nắm lấy tay cũng không khóc nháo, ngoan ngoãn rút bàn tay nhỏ ra, nhào vào trong lòng cha.

Thẩm Anh nhanh chóng ôm lấy cậu, lùi lại phía sau.

Lúc này Thân Đồ Hiên mới hoàn hồn, liếc mắt nhìn đứa nhóc vừa rời khỏi hắn, đã túm tóc cha ruột để đùa nghịch, khẽ thở dài một hơi.

Ninh Thái phi thấy tiểu hài tử bị bế đi cũng không khóc không nháo, bà hơi thất vọng, nhưng bà cũng hiểu đạo lý việc gì cũng phải làm từng bước một, không thể thoáng cái đã tham lam ôm lấy con của người khác thành của mình, không phải sao?

“Đứa nhỏ này nhìn cũng không lớn lắm, nhìn như mới năm sáu tháng tuổi, đã thông minh như vậy, mới đó mà đã biết gọi cha.”

Hiển nhiên Ninh phi đang tán gẫu với Thẩm Anh.

Tất nhiên Thẩm Anh cũng nhìn ra Ninh phi rất thích đứa con trai này của y, cho nên nghe lời này, liền liếc nhìn tiểu hài tử trong lòng. Đắn đo một lúc, luôn cảm thấy nếu như nói thật, Ninh phi nhất định muốn cướp đứa con của y sinh ra, nhưng cuối cùng với Ninh phi:

“Thứ cho thần không đồng tình, trộm vía từ nhỏ An An đã biết ăn ngoan ngủ ngon, lớn nhanh hơn những đứa trẻ khác, thật ra hắn mới có ba tháng tuổi.”

Đây không thể nói Thẩm Anh muốn bán đứa nhỏ trả nợ, lấy lòng Ninh phi. Chẳng qua dưới bao nhiêu con mắt như vậy, không ít người biết đứa nhỏ của y bao nhiêu tuổi. Y có nói dối cũng vô dụng, bị người ta vạch trần cũng chẳng hay ho gì.

“Ôi chao, đứa trẻ này mới được ba tháng sao? Trông không giống cho lắm, đúng là phổng phao thật. Nhưng điểm này rất giống với A Hiên. A Hiên khi còn bé cũng ăn no ngủ kỹ, lớn nhanh hơn những đứa nhỏ khác rất nhiều. Sớm đã biết gọi mẹ. Ta nhớ không nhầm, hồi đó khoảng tầm được ba bốn tháng.”

Ninh phi lập tức kinh ngạc nói, sau đó quay đầu nhìn Trần ma ma một cái.

Trần ma ma lập tức tiếp lời: “Đúng vậy đúng vậy, nô cũng nhớ rõ, thì ra đứa nhỏ này thật sự là có duyên phận với vương phủ của chúng ta.”

Thẩm Anh: ...

Y nhớ rằng Tiểu Hiên đã nói với y rằng khi hắn hơn năm tháng mới biết gọi tiếng mẹ đầu tiên.

Thân Đồ Hiên:.....

Trần ma ma bà cũng thật lợi hại, mới đi theo mẫu phi của ta tám năm, mà chuyện hai tám năm trước, bà đều nhớ rõ.

Ninh phi liếc mắt nhìn Thẩm Anh, ý tứ rất đơn giản, đến phiên ngươi nói.

Nếu là người thông minh, thể nào cũng đồng ý phụ hoạ, nhân cơ hội này tạo mối quan hệ với Ninh vương phủ. Nhưng Thẩm Anh rõ ràng không thèm để ý, điều này không liên quan đến việc y có hiểu cái liếc mắt kia hay không, mà là Ninh vương có thù cũ với y. Chưa kể y còn nhận ra thủ đoạn xảo trá của Thân Đồ Hiên, y không muốn đặt đứa con trai quý giá của mình vào tình huống nguy hiểm như vậy.

Y trốn tránh theo bản năng nói:

“An An thoạt nhìn thông minh, kỳ thực rất ngốc nghếch vô cùng, không thể so được với Ninh Vương điện. Nếu không đã không nhận lầm phụ thân, đắc tội Ninh Vương điện hạ.”

Ninh Thái phi còn chưa kịp nói gì, Thân Đồ Hiên đã lạnh mặt trước nhưng rất nhanh đã khôi phục bộ dáng thường ngày, trên môi mang theo nụ cười nhìn về phía Thẩm Anh:

“Chuyện có thể so sánh với bản vương hay không cũng không cần nhắc tới nữa. Chẳng qua, nếu mẫu phi thích trẻ nhỏ như vậy, chỉ mong vị lang quân này đáp ứng đôi chút, đến làm khách ở phủ Ninh vương một thời gian.”

Theo bản năng Thẩm Anh, lập tức từ chối:

“Đây không phải là…”

“Bổn vương hiểu rõ hài tử còn nhỏ, không tiện rời cha mẹ, vậy đành phiền lang quân đến trong phủ ở tạm một thời gian. Lang quân cũng là người có con cái, hẳn có thể hiểu được tâm tình của mẫu phi bổn vương.”

Không đợi y nói chuyện Thân Đồ Hiên đã cắt ngang y, nở nụ cười trông thật ôn nhu hiền lành, nói.

Mặt mày Thẩm Anh tái mét, lúc này mới im lặng.

Nhìn thấy vậy, Tiểu Trình An đang ngoan ngoãn nằm sấp trong lòng phụ thân, khẽ thở dài.

Được rồi, vẫn không thể thoát được cảnh này. Trong nguyên tác, sau khi Ninh vương đánh gãy chân của cha cậu, lại nói với bên ngoài rằng cha cậu đi đường không cẩn thận nên vô tình ngã gãy chân, muốn giữ phụ thân trong phủ chữa bệnh. Đúng là vết thương thì được dưỡng tốt đấy, nhưng mạng thì bị giày vò đến thừa sống thiếu chết.

Bây giờ cậu đã phá hỏng âm mưu của Ninh Vương, Ninh Vương thừa dịp lấy cậu làm cái cớ, muốn giam giữ phụ thân để trả thù, cũng không phải là ngoài ý muốn.

Không lấy lý do này hắn có thể tìm lý do khác, cho dù không có lý do gì, thì Thân Đồ Hiên vẫn có thể giam giữ cha cậu. Chẳng qua đã quen với giả dối lừa gạt, giữ cái mặt nạ ôn nhu hào hoa, nên mới tùy tiện tìm một lý do mà thôi.

Cùng lúc đó, một nhóm tiểu thư bị tình huống khó xử trong sảnh hoa làm cho ngây người.

Con trai của Thẩm Anh được Thái phi để ý, muốn đưa Thẩm Anh vào vương phủ cùng ư? Y có gì đáng để người Vương phủ làm như thế chứ? Y xứng sao ? Ngay cả khi vào Ninh Vương phủ để chăm sóc con cái, điều đó cũng đủ khiến bọn họ khó chịu. Nếu bọn họ cũng không có loại đãi ngộ này thì cũng thôi đi, nhưng một kẻ song nhi đê tiện hạ đẳng nhất làm sao có thể có được?

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5758 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5284 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5016 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4592 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4517 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4470 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter